tỷ tỷ cùng đệ đệ
Chương 11: Vật tẫn kỳ dụng khách sạn play
Rào - -
Phó Tử rốt cục chịu kéo Đóa Nhi ra khỏi mặt nước, cô bị sặc nước, lại phải chịu đựng sự chọc ngoáy của Phó Tử, cô nức nở lắc đầu, khó chịu nói: "Tiểu Tử...... Cậu buông tha cho tôi đi...... Ô......
Phó Tử bộc phát một trận, chính mình cũng có chút mệt mỏi, vì thế thở hổn hển ngồi ở dưới bồn tắm lớn, đưa tay ôm Đóa Nhi ở trên người mình, nâng ngực của nàng đùa bỡn nghỉ ngơi.
Đột nhiên được Phó Tử đối xử dịu dàng, Đóa Nhi hừ một tiếng, ngửa đầu dựa vào vai anh.
Trong thân thể của nàng còn có hắn, khoái cảm liền muốn đến đỉnh cao, rồi lại chậm rãi bắt đầu hạ xuống, nàng không an phận, vì thế vặn vẹo cái mông.
Phó Tử nhẹ nhàng cười một tiếng, cắn đầu vai cô, vòng quanh eo cô lại là trên dưới trêu chọc cô, bồn tắm sắp bình tĩnh nước đều bị đập ra ngoài, vòi nước lại còn không ngừng nước ấm.
A! Tiểu Tử, tôi phải đi...... A!
Phó Tử đè Đóa Nhi xuống, quỳ gối trong bồn tắm, mở chân cô ra, móc vào mép bồn tắm.
Đóa Nhi che mặt nhỏ nước, run rẩy: "A! Tiểu Tử! Sắp chết rồi! Đừng nhanh như vậy! Đừng...... A!!!
Phó Tử véo mặt của nàng, đem côn thịt chậm rãi kéo ra chỉ còn lại có quy đầu, sau đó hung hăng đẩy vào!
Hắn ra sức nhéo vành tai của nàng: "Tỷ tỷ, nếu như ngươi dám lại để cho ta nhìn thấy ngươi nằm ở nam nhân khác dưới thân, ta gặp một lần liền giết một đôi, nghe thấy không?"
Đóa Nhi lắc đầu, mỗi một chữ Phó Tử nói đều mạnh mẽ vỗ vào cô, Đóa Nhi chỉ cảm thấy hạch hoa run rẩy thật mạnh, cao trào bao phủ tất cả ý thức của cô.
Phó Tử không chậm rãi đùa bỡn nữa, ngược lại dùng sức giật giật, "Không nghe thấy?
Đóa Nhi gào khóc, gắt gao chế trụ cánh tay của hắn, chỉ cảm thấy toàn bộ hoa huyệt đều bị hắn đập nát bình thường, nàng thét chói tai: "Nghe được!
Đóa Nhi vừa mới nói xong, cao trào thứ hai lại chồng lên nhau, cô không thể nói gì nữa, mạnh mẽ co quắp thân thể ngửa đầu về phía sau hít thở từng ngụm từng ngụm.
Phó Tử thở dài, thân thể chậm rãi co rúm lại, anh ôm Đóa Nhi vào trong ngực tinh tế hôn môi.
Đóa Nhi hoảng hốt như nghe thấy Phó Tử nói gì đó, cô tỉnh táo chớp mắt mấy cái, ôm cổ Phó Tử hỏi: "Vừa rồi anh nói gì?
Phó Tử Tê muốn bịt cái miệng nhỏ nhắn của Đóa Nhi lại, cô né đầu 'hừ' một tiếng: "Không nghe thấy, anh nói lại lần nữa mới hôn.
Phó Tử tức giận nói: "Tôi ghen tị.
Đóa Nhi không kìm được nụ cười trộm bên miệng, cô đặt chóp mũi lên chóp mũi anh: "Lặp lại lần nữa.
Phó Tử ôm eo cô, dùng sức co rút, Đóa Nhi thở hổn hển: "Chờ một chút đã...
Phó Tử Tà cười một tiếng: "Ta thấy tỷ tỷ khôi phục rất tốt, không cần đợi nữa.
Phó Đóa lần đầu tiên biết, thì ra phòng khách sạn có thể lớn như vậy......
Phó Tử cầm lấy nàng từ trên giường thao đến phòng tắm, từ phòng tắm khô đến bàn học, từ bàn học còn có thể giao hợp đến tủ quần áo.
Đóa Nhi lúc này hai tay cầm lấy thanh ngang trên tủ quần áo, hạ thân quấn chặt lấy Phó Tử, sợ anh sẽ làm mình rơi xuống, cô càng sợ hủy hoại thiết bị khách sạn của người khác.
Ta van cầu ngươi... van cầu ngươi..."Đóa Nhi lệ rơi đầy mặt, nàng hiện tại đã không chỉ toàn thân đau nhức, thậm chí ngay cả tiểu huyệt của nàng cũng đã bị mài đến mất đi tri giác, cao trào nhiều lần, huyệt đã từ tê dại đến đau đớn, đau đớn đến rất đau, hiện tại đã không có cảm giác.
Phó Tử thấy cô khóc đến đáng thương như vậy, cười nặng nề một tiếng, đứng dậy ôm cô vào trong ngực, Đóa Nhi theo bản năng giống như một con gấu không đuôi treo ở trên người anh.
Đóa Nhi khịt mũi: "Tiểu Tử không ngoan... Không sợ chị không thích em...
Phó Tử vừa cắm cô, vừa đi về phía giường, anh liếm vành tai Đóa Nhi, cảm giác cô chấn động một chút, anh thổi bên tai cô: "Chị có thể thử không thích em, nhưng em sẽ thế nào, cũng không biết.
Đóa Nhi run rẩy, hung ác cắn bả vai Phó Tử, Phó Tử rụt rụt lại, lớn tiếng nở nụ cười, anh đặt Đóa Nhi lên giường, hôn cô rất nhanh chen vào, "Như vậy chị còn dám không thích em sao, ân?
Đóa Nhi ủy khuất trừng mắt vô tội nhìn anh, bĩu môi nói: "Không dám...
Phó Tử rên rỉ một tiếng, xem nhẹ vỗ mông cô thở hổn hển, "Tôi muốn ra...
Trong huyệt thô to xông ngang, Đóa Nhi chịu không nổi 'Tê' một tiếng, nức nở rên rỉ: "Ô! Tiểu Tử thật xấu! Phía dưới em đều bị anh làm rách...... A! Nhẹ một chút!
Phó Tử gầm nhẹ rút gậy thịt của mình ra, vội vàng lấy tay ma sát bắn tới bên giường.
Đóa Nhi ngã xuống giường, toàn thân đau nhức không muốn nhúc nhích.
Phó Tử ở trên giường ôm Đóa Nhi một hồi, sau đó liền dắt cô đi vào phòng tắm.
Đóa Nhi chân cũng giống như không phải của mình, nàng lúc này mới cảm giác được ủy khuất, nàng hít hít mũi, oán giận nói: "Tiểu Tử là bại hoại!"
Phó Tử nhẹ nhàng thở dài, mở vòi nước nóng ra, anh nâng mặt Đóa Nhi, dùng ngón cái ôn nhu quét lông mày của cô, nhìn cô không chớp mắt.
Phó Đóa sắp bị ánh mắt cực nóng như vậy thiêu ra hai lỗ thủng, cô có chút thẹn thùng, dán tay lên mu bàn tay Phó Tử, đôi mắt to dịu dàng cũng nhìn lại anh.
Tiểu Tử......
Hả?
Em có thích anh không?
Ta thích thân thể của tỷ tỷ.
Quá đáng!!
Phó Tử giữ chặt tay Phó Đóa giơ lên, dịu dàng hôn lên môi cô, cô mềm nhũn, mặc cho cổ tay của mình bị Phó Tử nắm lấy.
"Ừm... Tiểu Tử..." Đóa Nhi bị hắn nhất thời lạnh lẽo nhất thời nhiệt tình làm cho mơ mơ màng màng không thể suy nghĩ, Phó Tử thở dài rất nhỏ, vỗ về gương mặt của cô.
Hai người vốn ngâm bồn tắm hơn một giờ, sau khi vọt một lần, Phó Tử kéo khăn tắm qua giúp cô cẩn thận lau, sau đó lôi kéo cô đến chỗ bồn nước giúp cô sấy tóc.
Đóa Nhi từ trong gương nhìn Phó Tử cụp mắt nghiêm túc giúp mình sấy tóc xoăn, mặt đỏ lên, đưa tay nâng mặt mình.
Phó Tử biết Đóa Nhi thẹn thùng, cũng không muốn làm cho cô khó xử, cho nên không đi thăm cô, chỉ là nụ cười bên môi lại tiết lộ tâm tình tốt của anh.
Giúp nàng thổi xong, Phó Tử nói: "Tỷ tỷ lên giường chờ ta trước đi.
Đóa Nhi quay đầu nhìn anh: "Tại sao? Tiểu Tử muốn đi đâu?
Phó Tử nặng nề cười một tiếng: "Tôi cũng muốn thổi đầu.
Đóa Nhi thầm mắng mình một tiếng, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì! Thật sự là muốn điên rồi.
Đóa Nhi "hừ" một tiếng: "Vậy em cũng muốn thổi giúp Tiểu Tử!" Nói xong cô liền giật lấy ống gió trong tay Phó Tử, anh cười cười: "Em chỉ sợ chị bị cảm.
Đóa Nhi xoa tóc anh thổi giúp anh, Phó Tử từ trong gương nhìn Đóa Nhi không ngừng nâng mũi chân lên, lại bởi vì chống đỡ không được chậm một chút lại tiếp tục đốt, Phó Tử nhếch môi, đẩy hai chân ra hạ thấp chiều cao của mình.
Đóa Nhi tim đập gia tốc, không rõ như thế nào một động tác tri kỷ nho nhỏ như vậy cũng có thể làm cho mình động tâm không thôi, sau khi thổi đầu xong, nàng giang tay vòng bả vai cao ngang với nàng.
Đóa Nhi ôm anh, nhắm mắt lại, dùng gò má nhẹ nhàng vuốt ve cổ anh, anh cười cười, lấy tay vuốt ve bàn tay cô khoác lên vai mình, sau đó nắm thật chặt.
Đóa Nhi mở mắt ra, từ trong gương nhìn thấy ánh mắt dịu dàng của Phó Tử, cô hôn lên cổ anh, thở dài nói: "Tiểu Tử, chúng ta cứ tiếp tục như vậy, nhất định sẽ vạn kiếp bất phục..."
Phó Tử thâm trầm thu lại nụ cười, xoay người lại ôm Đóa Nhi, anh đặt cô ở trên giường, hôn trán cô: "Vậy hai chị em chúng ta cùng nhau xuống địa ngục đi.
Đóa Nhi ôm cười cười: "Sao không thể lên thiên đường được.
Phó Tử vén tóc cô, nhẹ giọng nói: "Bởi vì thiên đường có quá nhiều ông nội, ông nội của ông nội.
Đóa Nhi nghi hoặc nhìn anh: "Cho nên?
Phó Tử nằm bên cạnh ôm cô, Đóa Nhi điều chỉnh vị trí nằm trên vai anh, Phó Tử lắc đầu: "Cho nên, em không muốn chị cảm nhận được sự khiển trách và áp lực.
Đóa Nhi chấn kinh một chút, ngẩng đầu nhìn cằm Phó Tử, sau đó cô vùi mặt vào hõm vai anh, hai mắt mạc danh kỳ diệu nổi lên lệ nóng.
Phó Tử cảm thấy thân thể Đóa Nhi khẽ run rẩy, anh ôm cô vào ngực, hôn lên tóc cô: "Chị, ngủ đi." Đóa Nhi hít hít mũi, lắc đầu: "Em muốn Tiểu Tử dỗ em mới ngủ được.
Phó Tử nở nụ cười: "Tính trẻ con như vậy?
Đóa Nhi gật đầu: "Đúng vậy, chính là tính trẻ con, làm sao vậy?
Phó Tử trong lòng ấm áp, vỗ lưng cô, nhẹ nhàng ngâm nga ca dao trước kia Đóa Nhi dỗ mình ngủ.
Đóa Nhi vốn đã bị Phó Tử giày vò quá sức, cô dán sát vào thân thể Phó Tử, chỉ chốc lát sau đã mơ mơ màng màng bị Phó Tử dỗ đến ngủ thiếp đi.
Cảm giác được thân thể Đóa Nhi chậm rãi thả lỏng xuống, Phó Tử cẩn thận từng li từng tí đặt cô xuống, anh rút cánh tay ra, chống tay ở trên gối đầu nhìn cô, dùng tầm mắt đảo qua mỗi một tấc đường nét trên mặt cô.
Tỷ tỷ. "Hắn thử gọi một tiếng, thấy Đóa Nhi không có phản ứng, hắn tắt đèn, ở trong bóng tối thở dài nói:" Ta yêu ngươi, phi thường phi thường yêu ngươi.