thành vừa sinh hoạt cá nhân
Chương 11: Đại bạch ảnh nóng cửa
Lúc đi qua một tòa cao ốc thương mại, Lan Nguyệt kiều hô: "Là Lan Tuyết hai cô ấy đang hát.
Thành Cương vội vàng dừng xe lại ven đường, hạ thủy tinh xuống triển lãm quan sát.
Chỉ thấy cửa cao ốc đứng mấy trăm người đối với màn hình lớn trên cửa khi thì vỗ tay khi thì thét chói tai khi thì nhảy nhót kích động không thôi.
Trên màn hình lớn Lan Tuyết cùng Linh Linh đang ca hát nhảy múa.
Bọn họ trên mặc nửa đoạn quần đùi lót ngực dưới điểm bạc.
Bộ ngực trẻ tuổi cao cao rung động theo tiết tấu nhanh của rốn, eo liễu.
Hai cái đùi ngọc thể hiện rõ phong thái thanh xuân trong những bước nhảy biến hóa vô cùng.
Ánh mắt linh động, khuôn mặt như thiên sứ, nụ cười nhiệt tình hấp dẫn ánh mắt vô số người.
Tiếng hát của họ trong trẻo, sáng sủa, giàu từ tính và uyển chuyển êm tai, tràn ngập hơi thở của thời đại khiến nhiều khán giả vui sướng hoa chân múa tay.
So ra tiếng hát của Lan Tuyết càng tuyệt vời mà kỹ thuật nhảy của Linh Linh càng đẹp hơn.
Ngực Lan Tuyết vì màu đỏ càng kích tình mà ngực Linh Linh vì màu trắng càng phiêu dật.
Lan Tuyết đã cao hơn một chút, nhưng dáng người Linh Linh cao hơn, bộ ngực đầy đặn hơn, biên độ sóng lớn mãnh liệt hơn.
Lan Nguyệt không khỏi khen: "Tiểu muội rốt cục thực hiện nguyện vọng của mình trở thành ngôi sao ca nhạc nổi tiếng. Nhảy hay hát hay hơn. Tiền đồ vô lượng.
Ánh mắt Thành Cương bay tới bay lui trên người hai cô gái, ý nghĩ kỳ quái nói: "Nếu hai cô ấy không mặc quần áo nhảy nhất định sẽ hấp dẫn hơn.
Lan Nguyệt cười mắng: "Ngươi đúng là một tên cuồng dâm không biết thưởng thức nghệ thuật.
Cởi hết thân thể cũng là một loại nghệ thuật.
Đàn ông các anh nhìn thấy phụ nữ cởi hết còn có thể nghĩ đến nghệ thuật sao? Nhất định là nghĩ cách đi vào.
Thành Cương cười xấu xa nói: "Ngươi nói đi vào chỗ nào?" Bàn tay xấu xa vuốt ve bụng lớn của nàng dọc theo mặt cầu trượt xuống, lúc đến giữa hai chân thì bị tay Lan Nguyệt chặn lại hừ nói: "Không được sờ lung tung.
Lan Nguyệt ta đột nhiên muốn fuck ngươi. "Thành Cương cầm lấy tay nàng cảm thụ mềm mại cùng mịn màng.
Chờ trở về!
Lan Nguyệt mặt phiếm hồng hà cúi đầu xuống, bộ dáng vừa thẹn vừa sợ lại có chút hưng phấn kiều diễm ướt át động lòng người.
Lại xem màn hình lớn lúc đã biến thành cái gì quảng cáo không có hai nữ tiết mục.
Thành Cương khởi động xe đi về phía nhà, trong lòng nghĩ hai cô gái vô cùng cao hứng.
Lan Tuyết cùng Linh Linh sau khi lên đại học thành lập một cái tên là "Khô Lâu party" tổ hợp âm nhạc tham gia qua vài lần thi đấu, không muốn nhất cử thành danh.
Dưới sự ủng hộ của Thành Cương gia nhập một công ty đĩa nhạc nào đó, lượng tiêu thụ album đầu tay "Hướng vận mệnh nói không" rất lớn, tiếng vang mãnh liệt, hai cô gái thuận lợi bước lên giới ca hát.
Sau khi học tập, hai cô gái đã nhiều lần tham gia các buổi biểu diễn, tiếng tăm ngày càng lớn, trở thành ngôi sao ca nhạc trẻ tuổi nhất trong nước. Có thể nói như mặt trời ban trưa giá trị con người bất phàm.
Tuy rằng nổi tiếng nhưng các nàng trong sạch không có một chút scandal.
Ai cũng biết các nàng là nữ nhân của ông chủ công ty Thành thị, ai dám thái tuế động thổ trên đầu? Trừ phi là ai sống đủ tốt.
Thành Cương lái xe trên mặt cười tâm nói: Chờ các cô ấy về nhà không ngại để cho các cô ấy cởi sạch hát cho tôi nhảy đó nhất định là kỳ quan nhân gian.
Vừa nghiêng đầu thấy Lan Nguyệt lại ngơ ngác sững sờ bộ dáng liền nói: "Lan Nguyệt có tâm sự gì cứ nói với ta a! Đừng buồn bực ở trong lòng đối với thân thể đối với hài tử cũng không tốt." Vỗ vỗ tay nàng.
Lan Nguyệt nhìn khuôn mặt quan tâm của hắn, trái tim ấm áp sâu kín nói: "Cũng không có gì là việc vặt trong trường.
Thành Cương đang muốn hỏi kỹ, điện thoại di động vang lên là động tĩnh nhận được wechat.
Điện thoại di động dưới kính chắn gió, hai tay anh nắm tay lái, chia ra một tay để lấy.
Anh vừa định đưa tay ra phê bình Lan Nguyệt: "Lúc lái xe đừng nhìn điện thoại di động không an toàn. Vì cả nhà này anh phải luôn luôn bảo vệ tốt bản thân." Cô nghiêng người về phía trước chộp lấy điện thoại di động.
Thành Cương mỉm cười thành khẩn nói: "Đã biết Lan chủ nhiệm lần sau tôi nhất định chú ý.
Chủ nhiệm Lan Nguyệt này là chủ nhiệm của một năm học, chính là thủ lĩnh của một giáo viên năm học.
Tuy nói quản người không nhiều lắm nhưng có quyền lực tiền lương, đãi ngộ nhất định cũng cao hơn người khác, cũng phải đi học không phải cán bộ thoát sản ngồi văn phòng.
Chủ nhiệm gì chứ! Quan to như hạt vừng đậu xanh không đáng nhắc tới. "Lan Nguyệt nói:" Sau này không được kêu bậy nữa.
Tư thế ngồi quy củ, eo thẳng tắp cũng không vì mang thai mà mất đi phong độ, giống như ngồi trên ghế văn phòng.
Thành Cương nhìn về phía trước nói: "Sao lại chê quan nhỏ? Lát nữa tôi giúp cậu dùng sức biến thành hiệu trưởng Lan.
Lan Nguyệt lắc đầu nói: "Hay là thôi đi. Làm tiểu chủ nhiệm này một ngày đủ quan tâm tôi vẫn là đừng thăng quan thì tốt hơn.
Thành Cương thở dài nói: "Cậu thật không giống người khác. Người ta đều chê quan nhỏ quyền lực không đủ lớn, liều mạng leo lên không từ thủ đoạn không có điểm mấu chốt. Còn cậu thì an phận với hiện trạng vân đạm phong khinh.
Lan Nguyệt trên mặt có nụ cười như mùa xuân nói: "Ngươi còn không hiểu ta sao, chúng ta cùng nhau đều..."
Thành Cương bổ sung: "Ngủ nhiều năm rồi.
Trên mặt Lan Nguyệt nóng lên, một tay đấm vào mặt Thành Cương khoa tay múa chân giáo huấn: "Nếu không nể tình ngươi lái xe, ta sẽ nện ngươi.
Bộ dáng hờn dỗi kia thiên kiều bách mị khiến cho Thành Cương tâm thần đều say, nhưng lái xe thì không dám nhìn nhiều.
Thật muốn dừng lại hảo hảo thưởng thức một chút lại hạ thấp kỳ thủ một phen.
Thành Cương khen: "Lan Nguyệt ngươi thật đẹp.
Phụ nữ mang thai có gì đẹp. Chỉ còn lại vẻ đẹp tự mãn thôi.
Ta vĩnh viễn nhìn không đủ ngươi. Đúng rồi, mau giúp ta xem tin tức ai tới có thể có chuyện tốt gì.
Lan Nguyệt cúi đầu loay hoay mở khóa điện thoại di động của hắn ra là mấy tấm hình, nhìn thấy tấm hình đầu tiên Lan Nguyệt liền mặt đỏ tới mang tai, trái tim thiếu chút nữa kêu lên thành tiếng.
Ai tới? Là cái gì?
Lan Nguyệt vội khóa điện thoại lại, đặt ở chỗ cũ nói: "Đại Bạch của ngươi tới.
Thành Cương ồ một tiếng, trên mặt lộ ra sắc cười.
Đại Bạch chính là nhạc mẫu Phong Thục Bình.
Vì sao gọi là Đại Bạch nơi này là có nguyên nhân.
Bởi vì mông nhạc mẫu vừa lớn vừa trắng khiến Thành Cương yêu thích không buông tay trăm chơi không chán liền thuận miệng gọi nàng là Đại Bạch.
Đôi khi còn gọi là mẹ mông to.
Bí mật này ban đầu chỉ có người đẹp Lan gia biết.
Lúc đầu mẹ chồng không đồng ý.
Thời gian lâu dài cũng tán thành còn coi nó là thuốc kích thích khi hai người sinh hoạt vợ chồng.
Đến cửa đèn đỏ Thành vừa mới dừng xe nhìn Lan Nguyệt đỏ bừng nói: "Em còn chưa nói cho anh biết hình ảnh gì đâu.
Lan Nguyệt tránh ánh mắt nóng bỏng của hắn đưa điện thoại di động nói: "Tự anh xem đi.
Cái loại bộ dáng xấu hổ không thể ngửa này giống như muốn che mắt lại.
Thành Cương cười tủm tỉm mở hình ra, đều là cỡ lớn.
Có khỏa thân, có quần chữ T, có quần thủng đít, dâm đãng nhất có ba tấm: một tấm là hai chân giơ cao, hai chân đeo giày cao gót, nhấc mông lên, hai tay đẩy hoa cúc ngập nước ra khỏi lỗ nhỏ, hoa văn màu hồng nhạt.
Một tấm khác là nàng quỳ vểnh mông lên lộ ra song huyệt còn quay đầu mỉm cười. Hạ thể mê người kia cùng khuôn mặt kiều diễm của nàng tôn nhau thành thú vị đều có thể đánh tám mươi điểm trở lên tuyệt đối là mặt hàng hạng nhất.
Còn có một tấm là quỳ gối mà ngồi hai chân đại khai lộ ra diệu dụng. Một ngón tay thò vào động lông khuấy động một ngón tay nhét vào đôi môi đỏ mọng của hoa cúc, cái lưỡi hồng phấn liếm khóe miệng, trên mặt vô cùng say mê.
Thành Cương nhìn đến mê mẩn nghĩ đến phong tình trên giường của nhạc mẫu, trong lòng rung động đáy khố có phản ứng.
Lan Nguyệt nhíu mày nhắc nhở: "Mau lái xe đi, đèn xanh." Quả nhiên phía sau dùng sức nhấn còi rất có ý trách cứ.
Thành Cương vội vàng buông điện thoại di động xuống chặn đường đi tới.
Lan Nguyệt vẻ mặt khinh bỉ nói: "Nữ nhân không phải đều có kết cấu giống nhau sao? Nào có đẹp như vậy? Nhìn vẻ mặt kia của ngươi giống như dâm tặc. Cũng không phải chưa từng thấy qua nữ nhân." Mặt nóng tim đập máu chảy đều nhanh.
Thành Cương mặt mày hớn hở nói: "Kết cấu của phụ nữ đều giống nhau, nhưng dáng vẻ bên ngoài khác nhau, khuôn mặt cũng khác nhau, độ khoái cảm khi thao tác cũng khác nhau.
Lan Nguyệt liếc hắn một cái sẵng giọng: "Ngươi há mồm chính là nói tục. Một chủ tịch không nên như vậy.
Vậy chủ tịch nên như thế nào?
Hẳn là cao nhã, văn minh, nho nhã lễ độ. Ngươi xem ngươi a, mỗi ngày trầm mê trong nữ sắc thấy mỹ nữ liền chảy nước miếng còn muốn thượng người ta. Ai thật sự là hết thuốc chữa. Lan Nguyệt ta làm sao lại coi trọng người như ngươi? Trượng phu trong lòng ta không phải như vậy.
Thành Cương cười nói: "Chẳng lẽ đàn ông tao nhã, văn minh không làm tình không chơi đàn bà, bọn họ lúc làm tình cũng phải nói anh không xứng đáng cảm ơn tạm biệt sao?"
Lan Nguyệt ha ha cười chỉ vào Thành Cương nói: "Ngươi a ngươi a thật khiến người ta chán ghét muốn chết.
Khi nào anh cũng chụp mấy tấm ảnh như vậy gửi cho em vậy? Đẹp quá kích thích.
Lan Nguyệt xì một tiếng nói: "Loại ảnh chụp này vẫn là để cho Đại Bạch cùng Tiểu Hồng của ngươi cung cấp cho ngươi đi. Loại vật này ta vừa thấy đã muốn ói." Nói xong tay ôm cổ há mồm làm bộ nôn mửa vừa đẹp mắt vừa khôi hài.
Thành Cương nhịn không được cười rộ lên nói: "Cô a, khi nào thì có thể biến thành cô gái gợi cảm? Cô nên biết cùng người đàn ông của mình ở trên giường chơi có gì băn khoăn đâu? Chỉ cần vui vẻ chơi thế nào cũng không quá đáng. Dù sao đều là chuyện nhà mình.
Lan Nguyệt mím môi thở dài: "Ta cả đời cũng học không được. Ai, đừng nhìn ta đi về phía trước nhìn ngươi đang lái xe.
Thành Cương cảnh giác vội vàng khôi phục trạng thái phi công, nhìn về phía trước cố gắng gạt bỏ tạp niệm, ngoài miệng nói: "Lan Nguyệt chụp giúp tôi hai tấm ảnh gửi về.
Lan Nguyệt cầm lấy điện thoại di động giơ lên chụp ảnh Thành vừa lái xe.
Thành Cương vội sửa lại: "Không phải loại ảnh này mà là loại ảnh kia." Chỉ chỉ đũng quần mình.
Lan Nguyệt đặt điện thoại di động xuống đũng quần Thành Cương muốn nhấn nút chụp.
Vợ ngốc của anh không phải như vậy. Muốn kéo quần xuống chụp ảnh dương vật.
Lan Nguyệt thất thanh kêu lên: "Loại vật đó ta cũng không chụp quá ghê tởm." Mặt đỏ bừng, trong mắt tràn ngập xấu hổ.
Thành Cương cười nói: "Lan Nguyệt anh lái xe không tự chụp được em đâu. Van cầu em.