thành vừa sinh hoạt cá nhân
Chương 12: Lan chủ nhiệm gặp phải
Lan Nguyệt hừ một tiếng giáo huấn nói: "Mỗi ngày sắc tình thua thiệt như vậy ta trước kia còn cảm thấy ngươi là một thanh niên có chí. Thì ra chí hướng đều ở trên người nữ nhân." Đôi mắt đẹp trừng thẳng hắn chỉ tiếc rèn sắt không thành thép.
Thành Cương cười hắc hắc nói: "Nếu tôi không bỏ công sức lên người phụ nữ, anh nói xem chúng ta có thể ở bên nhau không? Tôi có thể chơi anh sao? Nhanh lên a Lan chủ nhiệm.
Lan Nguyệt bĩu môi thở dài: "Thật chịu không nổi ngươi a." Thử vươn tay chậm rãi cởi dây quần, e lệ móc gậy ra.
Thứ đó đang ở trạng thái nửa mềm và vẫn chưa thức dậy.
Lan Nguyệt vừa định chụp ảnh Thành Cương vội vàng nói: "Chụp như vậy thật mất mặt, cậu phải nghĩ biện pháp làm cho nó cứng rắn lên chụp ra tư thế oai hùng đỉnh thiên lập, khí vũ hiên ngang muốn quét ngang thiên hạ của nó.
Lan Nguyệt lắc đầu nói: "Thứ này xấu chết đi được. Ngươi là nam nhân tuấn tú sao lại xấu như vậy. Ai hay là ngươi tự mình làm cho nó cứng rắn lên đi, ta cũng không có biện pháp.
Vuốt ve khuôn mặt nóng bừng hung hăng trừng mắt nhìn người này.
Thành Cương vẻ mặt lấy lòng cười năn nỉ: "Em yêu, rất dễ dàng dùng cái miệng nhỏ nhắn của em liếm một cái là cứng rồi.
Lan Nguyệt thẳng lắc đầu gắt giọng: "Ban ngày ban mặt nói chuyện ma quỷ gì? Hơn nữa bụng ta lớn không cúi xuống được." Ánh mắt không dám cùng hắn đối diện thanh âm biến dạng.
Thành Cương vội la lên: "Vậy dùng tay là được rồi.
Lan Nguyệt không có cách nào liếc hắn một cái đành phải lấy tay cầm lấy Trương Trì có độ tuốt a, xoa a, lắc a, đẩy a bóp a.
Thực tiễn tiếp khí thực chiến trường kỳ nàng cũng không phải người mới.
Tuy nói là danh nghĩa thiếu nữ nhưng công phu so với tiểu phụ nhân bình thường vẫn cao cường hơn.
Chỉ mất vài giây, thứ đó đã phồng lên như một quả bóng bay.
Quy đầu dữ tợn mắt ngựa chảy nước. Gân xanh trên thân bổng nổi lên như giun đất.
Thành Cương quay đầu cúi đầu từ cổ áo cô đang nhìn thấy một cái rãnh sâu, hai bộ ngực lớn lộ ra một phần ba trắng như vậy tròn như vậy mềm như vậy.
Nếu như đem dương vật đặt ở trong khe ngực co rút thì thật là chuyện đã nghiền a!
Vừa nghĩ như vậy hắn càng kích động, cây gậy lại sưng tấy trở thành cự pháo.
Lan Nguyệt thấy Phương Tâm run rẩy dời mắt, nói thứ này thật dọa người, mỗi buổi tối đều khiến người ta toàn thân mềm nhũn lại muốn chết còn làm bụng mình lớn lên.
Thật sự là đáng giận a! Nhưng có đôi khi chính mình lại rất thích nó thích nó ở trong động của mình đi ra đi vào bận rộn không ngừng.
Mỗi một lần ra vào làm cho hồn mình đều bay một trái tim say mê như ngâm mình trong rượu ngon.
Vừa nghĩ tới động từ "Thao" Lan Nguyệt xấu hổ không thôi cúi đầu.
Cô lại nghĩ tới ở trong trường học nhiều người lấy cô làm tiêu điểm phát ra các loại âm thanh làm ra các loại hành động.
Có nữ giáo viên đối với cô chưa kết hôn bụng lớn trắng trợn cười nhạo cho rằng là sỉ nhục của trường học là bại hoại trong nữ giáo viên.
Những con sâu làm rầu nồi canh như vậy ảnh hưởng xấu đến học sinh phải bị đuổi học ngay lập tức để cứu vãn bầu không khí của trường.
Có nữ giáo viên túm năm tụm ba thì thầm.
Khi cô đến gần, họ lại im lặng, nhìn cô bằng ánh mắt khác thường khiến cô rất bất an.
Còn có hiệu trưởng bụng phệ của lãnh đạo trường, hiệu trưởng trên đầu không có mấy cọng lông, mỗi lần thấy cô đều ánh mắt ôn hòa vui vẻ, nhưng thỉnh thoảng quét tới quét lui trên ngực và bụng lớn của cô khiến cô cảm thấy mình giống như không mặc quần áo giống như bị người ta nhìn hết.
Còn có nữ nhân thấy Thành Cương Thường tới đón nàng liền bắt đầu hỏi thăm chuyện riêng tư.
Không lâu sau tin đồn ở trong trường học giống như ôn dịch truyền bá ra, một tiếng vang đều nói đứa nhỏ trong bụng nàng là của em rể nàng.
Những nữ nhân bình thường nhìn nàng không vừa mắt đoàn kết một lòng nhất định phải làm cho nàng không thể dung nhan.
Các nàng muốn làm cho hình tượng nữ thần trong lòng nam nhân sụp đổ.
Phi cái gì nữ thần a chính là cùng em rể mình làm loạn đê tiện, thối kỹ nữ.
Tưởng là thiếu nữ xinh đẹp cao không thể với tới thì ra lồn đều bị người ta thao nát không đáng một xu.
Trong bụng còn có dã chủng.
Những áp lực này cơ hồ làm cho Lan Nguyệt sụp đổ, phát điên.
Nhưng nàng đã không còn là tiểu hài tử mới nhập thế.
Cô ấy đủ mạnh mẽ để đối mặt với tất cả.
Bởi vì cô có người đàn ông yêu thương cô.
Ở trường học còn có rất nhiều người sùng bái cô, ủng hộ cô, giúp đỡ cô.
Đó là những người đàn ông trong trường.
Họ chủ yếu là giáo viên nam và học sinh nam.
Từ khi cô bắt đầu điều vào trường này, cô đã trở thành tiêu điểm chú ý của đàn ông.
Vẻ đẹp của cô, phong độ của cô, sự tao nhã của cô, sự hiền lành của cô, sự giản dị của cô, sự bình dị gần gũi của cô đều khiến đàn ông khuynh đảo.
Có rất nhiều người tán tỉnh cô ấy. Có rất nhiều người gửi hoa, có rất nhiều người gửi thư tình.
Loại sủng ái này thật khiến Lan Nguyệt vừa mừng vừa sợ.
Còn có những nam sinh kia vừa bước vào tuổi dậy thì chính là thời điểm bắt đầu hiểu được nữ nhân.
Thình lình trong sân trường xuất hiện một vị giáo sư xinh đẹp như minh tinh cũng nhịn không được quỳ bái.
Hàng năm khi bình chọn nữ giáo viên hấp dẫn nhất trong trường, Lan Nguyệt luôn là quán quân.
Hàng năm khi bình chọn người yêu tốt nhất trong lòng đàn ông không còn là Lưu Diệc Phỉ Phạm Băng Băng nữa mà là Lan Nguyệt.
Trong đám nam hài tử kia có mấy người dũng cảm đều hướng nàng phát ra âm thanh yêu thương.
Có phụ huynh đến tìm cô nói con cái ý loạn tinh mê học tập thụt lùi.
Cứ tiếp tục như vậy, việc học bị hủy hoại cả đời.
Lan Nguyệt liền chủ động tâm sự với các nam sinh để cho bọn họ buông gánh nặng cố gắng học tập nói tình cảm là chuyện sau này.
Lớp khác chỉ có bốn mươi mấy học sinh Lan Nguyệt ban có hơn sáu mươi cái.
Không ít học sinh nhờ người giúp đỡ nhất định phải vào lớp của cô.
Thậm chí có nam sinh bởi vì Lan Nguyệt cãi nhau, động thủ.
Loại chuyện này làm hiệu trưởng dở khóc dở cười.
Lan Nguyệt này thật đúng là tai tinh a, luôn có người vì nàng mà gây chiến.
Vì thế hiệu trưởng đã bao nhiêu lần xin lỗi các phụ huynh và nhận sai với lãnh đạo cấp trên.
Nàng cũng không dám phê bình Lan Nguyệt hoặc là cho nàng giày nhỏ đi.
Với tư cách là lão đại một trường, hắn đã hỏi thăm qua mọi chuyện, biết bối cảnh của nàng mạnh mẽ đến mức nào.
Người như vậy không đắc tội nổi.
Hơn nữa Lan Nguyệt đối với sân trường này công lớn hơn nhiều.
Vì sao lại nói như vậy? Mỗi ngày vừa đến lúc tuyển sinh, các trường khác khổ nỗi không tuyển được người, mà trường bọn họ chẳng những tuyển đủ còn có thể vượt mức.
Giai đoạn chạy nước rút trước mỗi kỳ thi đại học nhà trường đều cổ vũ cho các thí sinh.
Một ngày trước kỳ thi đại học, nhà trường đều tổ chức diễn thuyết khích lệ cuối cùng cho giáo viên và lãnh đạo nhà trường.
Nhân vật chính là Lan Nguyệt.
Mỗi lần nói không nhiều lắm lại có thể đem các nam sinh nói đến cảm xúc mênh mông nước mắt lưng tròng, sau đó lao tới trường thi phát huy vượt xa người thường thi ra thành tích tốt mà mình cũng không tin.
Từ khi có cô mỗi năm thi đậu vào các trường đại học danh giá tăng gấp mấy lần.
Hiệu trưởng được khen ngợi không ít, cầm tiền thưởng không ít, phát biểu cảm nghĩ khi đoạt giải, mừng rỡ đến miệng cũng không khép lại được.
Còn có thanh danh của trường học cũng lớn lên, từ trung đẳng ban đầu trở nên như sấm bên tai.
Cấp bậc của trường cũng được nâng lên cấp A.
Những lão sư vốn không muốn tới giảng dạy cũng đều hăng hái báo danh nhiệt tình tăng vọt.
Có không ít giáo viên tỏ vẻ đến trường này chính là vì nữ thần.
Có lão sư vốn định đổi nghề nhưng có Lan Nguyệt bọn họ đều kiên định làm tiếp lão bà ly hôn cũng không đi.
Có giáo viên như vậy trường nào không vui chứ?
Đây là Thành Cương không biết Lan Nguyệt cũng không có nói cho Thành Cương tâm sự của mình nàng không muốn tăng thêm gánh nặng cho nam nhân của mình, không muốn để cho hắn vì mình quan tâm.
Lúc này dưới sự cầu xin của Thành Cương, cô từ mấy góc độ chụp ảnh chân dung gửi cho mẹ, ngoài miệng nói: "Mẹ con sao lại thay đổi như vậy? Đều là mẹ làm hư mẹ rồi. Lúc cha con còn sống, buổi tối làm việc phải tắt đèn, nếu không mẹ con không cho cha chạm vào. Vợ chồng họ nhiều năm dưới chân mẹ con như thế nào ông cũng không biết. Nhưng mẹ xem bây giờ mẹ con thay đổi như thế nào rồi? Giày cao gót cũng mặc quần yếm, cũng mặc quần lót chữ T, cũng mặc vào chuyện xấu hổ gì rồi. Ai, mẹ đáng ghét này. Mẹ con đã sa đọa so với trước kia không giống một người.
Thành Cương vui vẻ cười nói: "Lúc này mới có mị lực nữ nhân! Nam nhân vừa nhiệt tình vừa lẳng lơ vừa dâm đãng vừa gợi cảm thấy liền muốn fuck nàng lồn cho nàng bắn vào ngươi nói thật sảng khoái a.
Lan Nguyệt hai tay bịt lỗ tai nói: "Không nghe không nghe khó nghe.
Thành Cương cười nói: "Cậu học theo mẹ cậu lúc nào vậy?
Lan Nguyệt trừng mắt nhìn hắn tức giận nói: "Chờ kiếp sau đi.
Thành Cương tràn đầy tự tin nói: "Sau ba mươi tuổi em sẽ như vậy." Một tay không khách khí leo lên đỉnh núi, cách áo ngực cũng có tính đàn hồi rất tốt, giống như năm đó một tay khó nắm.
Lan Nguyệt mặc cho hắn chơi vài cái vẫn là đem nó đánh rớt.
Nàng mặc dù cảm thấy con mẹ nó những cái kia ảnh chụp rất kích thích rất xinh đẹp rất làm cho người ta mê hoặc nhưng làm cho nàng như vậy chụp nàng làm thế nào cũng làm không được.
Tư tưởng và phong cách của cô quyết định xu hướng tình dục của cô.
Đời này chỉ có thể làm thục nữ.
Cô cũng không muốn biến thành mẹ như vậy, quá lẳng lơ, quá không có tự tôn, giống như tiểu thư vậy.
Trong cùng một thời gian Phong Thục Bình trong phòng làm việc nhận được mấy tấm ảnh dương vật.
Đây là văn phòng trong một siêu thị, là cửa hàng do Phong Thục Bình tự mở.
Sau khi vào thành Phong Thục Bình không lựa chọn ở nhà nhàn rỗi. Cô ấy đã làm việc cả đời. Sau khi vào thành phố không thể trồng trọt, cô muốn tìm một công việc kinh doanh. Nghĩ đến muốn đi lựa chọn mở siêu thị.
Vốn định mở một cái mặt tiền lớn bằng bàn tay có chút thu nhập là được.
Thành Cương thấy cô có hứng thú đầu tư mấy trăm vạn trợ lực không phải trả không.
Phong Thục Bình chưa từng làm thương nhân, không có kinh nghiệm gì.
Thành Cương ngay tại công ty mình chọn một người trong nghề giúp cô kinh doanh để cô học tập bản lĩnh trong thực tiễn.
Lúc đầu không có bao nhiêu lợi nhuận có thể lấy về sau theo này một mảnh lâu thị đại bán nhân khẩu nhanh chóng tràn vào siêu thị chẳng những nhanh chóng hồi vốn hàng năm lợi nhuận ròng cũng gần trăm vạn.
Hiện tại Phong Thục Bình thoải mái có thể chuyên tâm làm thủ hạ của ông chủ, một đám người đều có thể làm hết trách nhiệm.
Cô giống như Thành Cương nắm trong tay đại cục siêu thị là được.
Không đi cũng không sao, nhưng cô chỉ cần rảnh rỗi sẽ đến siêu thị tọa trấn.
Tận mắt nhìn thấy sự nghiệp của mình dần dần làm lớn, trong lòng đặc biệt có cảm giác thành tựu.