hồng lâu khinh mộng
Chương 3 - Bảo Ngọc Trình Uy Yêu Phượng Tỷ
Bảo Ngọc cùng Tương Vân luyện quyền kiếm một hồi, nghĩ đến còn đi đòi mẫu thân<
Vương phu nhân nói thuốc sắp pha xong rồi, ngày mai đến chỗ lão thái thái lấy.
Bảo Ngọc chuyển ra ngoài thấy trời đã gần trưa trở về Di Hồng viện ăn cơm trưa.
Thấy Tập Nhân các nàng đã đứng dậy, đi tới bắt lấy tay của nàng hỏi: "Hảo Tập Nhân, lúc nào đứng lên, trên người có cái gì không thoải mái sao?"
Tập Nhân đỏ mặt nói: "Chúng ta mới đứng lên, trên người không có gì." Nói xong giãy khỏi tay Bảo Ngọc đi ra ngoài.
Bảo Ngọc thấy nàng đi đường rất không được tự nhiên, lập tức kéo nàng vào trong ngực: "Còn nói nữa, ngươi đi khập khiễng.
Lúc này Tình Văn đi vào nói tiếp: "Kia còn không phải ngươi làm nghiệt, để cho người ta khó chịu nửa ngày, dậy không được giường, để cho Thu Văn cùng Bích Ngân hai cái móng này chê cười ta."
Tập Nhân vội vàng khuyên nàng: "Ngươi chính là miệng dao, bớt nói vài câu đi.
Tình Văn "Hừ" một tiếng, còn nói: "Ít nói, phía dưới người ta bây giờ còn sưng lên.
Bảo Ngọc vừa nghe, trong lòng rất là đắc ý, thầm nghĩ: "Vẫn là biện pháp cảnh huyễn tỷ tỷ dạy có tác dụng." Nghĩ liền ôm Tình Văn đến bên giường, vừa cởi quần của nàng vừa nói: "Thật sao? Phù đến lợi hại sao? Để ta cho ngươi xem.
Tình Văn vô lực giãy dụa, tùy ý Bảo Ngọc cởi váy.
Bảo Ngọc vừa nhìn, quả nhiên hạ thể sưng đỏ, hai cái môi âm hộ trướng thật to.
Nàng quay đầu nói với Tập Nhân: "Của ngươi cũng sưng sao?
Tập Nhân đỏ mặt nhẹ nhàng gật đầu.
Đúng lúc này Thu Văn tiến vào, nhìn thấy Tình Văn hạ thân trơn bóng nằm ở trên giường, trần trụi ra hai đầu trắng nõn chân ngọc, mà Bảo Ngọc đang cẩn thận nhìn hai chân cùng gian hồng hào âm hộ.
Không khỏi "A" một tiếng muốn đi ra ngoài.
Bảo Ngọc quay đầu lại hỏi nàng: "Có chuyện gì sao?
Thu Văn đành phải dừng bước cúi đầu nói: "Mời Nhị gia dùng cơm trưa.
Bảo Ngọc để Tình Văn mặc quần áo tử tế nói: "Đi, chúng ta đi ăn cơm.
Thu Văn đi tới bên người Tình Văn lặng lẽ nói: "Tỷ tỷ hai chân quả nhiên trắng như tuyết phấn nộn, trách không được Nhị gia ở ban ngày ban mặt còn cởi quần của ngươi nhìn nó." Nói xong cười liền chạy ra ngoài, Tình Văn kia đuổi không kịp trong miệng nàng liền mắng: "Tiểu móng, cẩn thận đừng để cho ta bắt được ngươi.
Ăn cơm trưa xong, Bảo Ngọc đang cầm quyển "Hạnh Hoa Thiên" xem.
Kỳ ngộ của Phong Duyệt Sinh bên trong khiến hắn rất hâm mộ.
Lúc này Tiểu Hồng tiến vào nói: "Bảo nhị gia, bà nội chúng tôi mời ông qua đó.
Bảo Ngọc vừa nghe Phượng tỷ gọi mình không biết chuyện gì liền hỏi Tiểu Hồng: "Liễn Nhị phu nhân gọi ta có chuyện gì.
Tiểu Hồng đáp lời: "Lão thái thái nói cho Bắc Tĩnh vương đưa chút đồ, để cho bà nội chúng ta đi, lão thái thái còn phân phó Bắc Tĩnh vương muốn gặp Nhị gia, để Nhị gia cùng bà nội chúng ta đi."
Bảo Ngọc nói: "Ta lập tức đi qua." Để sách xuống liền theo Tiểu Hồng đi tới Bách Phượng Hiên.
Phượng tỷ đã chờ một lát, thấy Bảo Ngọc tới, tiến lên giữ chặt tay hắn nói: "Thật ngại quá, lại quấy rầy Bảo huynh đệ nghỉ ngơi.
Bảo Ngọc liền cảm thấy một trận hương khí đập vào mặt, Vương Hi Phượng kia bởi vì trời nóng xuyên phá lệ đơn bạc, ngực to mông to thật là đường cong lung linh, một bộ mỹ thiếu phụ thành thục thân thể làm cho nam nhân nhìn thấy không khỏi ý nghĩ kỳ quái.
Bảo Ngọc giữ chặt tay Phượng tỷ nói: "Có thể cùng tỷ tỷ ra cửa là phúc khí của ta, nơi đó nói quấy rầy cái gì chứ.
Phượng tỷ thản nhiên cười, thật sự là phong tình vạn chủng.
Bảo Ngọc không tự giác lại ngây dại.
Phượng tỷ cùng hắn tay trong tay đi tới ngoài cửa lớn, xe ngựa đã chuẩn bị xong, Bảo Ngọc dắt ngựa qua đang muốn lên ngựa, Phượng tỷ gọi hắn: "Bảo huynh đệ, ngươi là người tôn quý, đừng học bọn họ cưỡi ngựa như khỉ, mau đến trong xe tỷ tỷ, hai tỷ đệ chúng ta ngồi xe đi.
Bảo Ngọc trước đây thường ngồi chung xe với chị Phượng, bây giờ lớn lên ra ngoài bắt đầu cưỡi ngựa.
Hắn ước gì ngồi cùng xe với Phượng tỷ, nghe được lời Phượng tỷ vui vẻ lĩnh mệnh, cùng Phượng tỷ lên xe ngựa.
Vào trong xe Phượng tỷ buông rèm xe xuống, hai người dựa sát vào nhau ngồi xuống.
Phượng tỷ phân phó lên đường, Hưng Nhi đánh xe chậm rãi đi về phía Bắc Tĩnh vương phủ.
Xe vừa động Phượng tỷ liền đem thân thể ngã vào trong ngực Bảo Ngọc, cánh tay Bảo Ngọc tự nhiên ôm eo nhỏ nhắn của Phượng tỷ.
Phượng tiếp hai tay sờ soạng trên người Bảo Ngọc, có mỹ nhân như vậy ở trong ngực, dương cụ của Bảo Ngọc lập tức cứng ngắc, Phượng tỷ nhìn thấy giữa hai chân Bảo Ngọc phồng lên thật cao, lấy tay cọ xát.
Bảo Ngọc cũng nhịn không được, mùi thơm cơ thể Phượng tỷ truyền tới càng kích thích dục hỏa của Bảo Ngọc.
Trong lòng nghĩ: "Phượng tỷ khẳng định muốn cùng ta tốt, bằng không đêm hôm đó sẽ không ở trong phòng của ta muốn cởi quần áo của ta. Cảnh huyễn tiên cô gọi ta loạn luân, đó chính là để cho ta cắm tiểu mật huyệt của Nhị tẩu tử.
Nghĩ đến đây tay Bảo Ngọc liền vươn đến trước ngực Phượng tỷ vuốt ve ngực nàng, tuy rằng cách áo mỏng manh nhưng Bảo Ngọc cũng cảm nhận được ngực Phượng tỷ mập mạp.
Phượng tỷ đầu tiên là lắp bắp kinh hãi, sau đó nàng bắt lấy tay Bảo Ngọc bỏ vào trong áo của mình.
Bảo Ngọc được khích lệ hai tay thò vào trong quần áo, dùng sức xoa bóp núm vú mập mạp, ngón tay nắm núm vú mềm mại vân động.
Phượng tỷ dứt khoát cởi cúc áo để Bảo Ngọc thoải mái xoa bóp.
Bảo Ngọc vuốt ve bộ ngực mập mạp, cảm giác đầu vú từng chút một phát trướng phát ngạnh, trong lòng mừng rỡ.
Một bên dùng ngón tay trêu chọc đầu vú, tay kia nhấc váy lên, thò vào đũng quần sờ huyệt mật, huyệt nhỏ của Phượng tỷ đã chảy ra dâm dịch.
Chịu không nổi Bảo Ngọc khiêu khích, củi lửa trong lòng Phượng tỷ bị đốt cháy ra, nàng nhịn không được tách ra hai chân, nàng khát vọng được Bảo Ngọc đối với nơi riêng tư của nàng thương tiếc.
Như nàng nguyện, Bảo Ngọc quả nhiên chịu không nổi nàng trương chân sau kêu gọi, ngón tay đẩy ra nàng hai mảnh môi âm hộ, đưa vào nàng trong âm đạo móc móc.
Bảo Ngọc miệng cũng cắn chặt đầu vú Phượng tỷ, làm cho nàng tựa vào ghế xe nhẹ nhàng rên rỉ.
Mặc cho Bảo Ngọc ở trên người nàng khinh bạc.
Phượng tỷ tay cũng không cam lòng mà thò vào Bảo Ngọc trong quần điên cuồng bộ lộng hắn tráng kiện dương vật.
Đang lúc lòng người loạn tình mê, xe dừng lại, Bắc Tĩnh vương phủ tới.
Phượng tỷ vội vàng sửa sang lại quần áo một chút, mang Bảo Ngọc xuống xe.
Vừa trải qua một trận khiêu khích tình dục, mặt hai người đều đỏ bừng.
Hạ nhân buông tay cúi đầu mà đứng, hai người nhanh chóng theo người nghênh đón vào phủ.
Ở trong vương phủ Bắc Tĩnh vương gia nhìn thấy Bảo Ngọc, hỏi thi thư của hắn, thấy Bảo Ngọc thông minh lanh lợi, đối đáp khéo léo, rất là vui mừng, liền tặng cho hắn rất nhiều thi từ bút mực.
Còn đem một chuỗi hương châu hoàng thượng ban cho hắn.
Phượng tỷ cũng lấy vật phẩm vương phủ tặng lại cùng Bảo Ngọc cáo từ.
Vừa ra khỏi cửa chính vương phủ lên xe, Phượng tỷ liền khẩn cấp cắt quần Bảo Ngọc ra, móc ra gậy thịt lớn của hắn ngậm vào trong miệng.
Dương vật của Bảo Ngọc ở trong miệng Phượng tỷ càng lúc càng lớn, Phượng tỷ bắt đầu vận dụng khẩu công của nàng, ngậm dương cụ dùng các loại kỹ xảo thổi hút nắm chặt liếm xoa...... Mọi thứ đều đến toàn lực kích thích tiểu đệ đệ của Bảo Ngọc.
Bảo Ngọc cảm thấy chưa bao giờ quá khoái cảm, hắn lẳng lặng ngồi ở trên xe, hưởng thụ cái này tốt đẹp khoái hoạt.
Trong lòng hận không thể xe vĩnh viễn đi không đến đầu.
Hắn đưa tay vào trong áo Phượng tỷ vuốt ve cơ thể bóng loáng của nàng.
Công phu miệng lưỡi của Phượng tỷ cũng thật không phải giả, kích thích tựa như sóng triều từng đợt từng đợt công về phía tiểu đệ đệ của Bảo Ngọc.
Bảo Ngọc cảm thấy một luồng nhiệt lưu muốn vọt ra, nhưng hắn yên lặng khống chế chính mình, không cho nó vọt ra.
Phượng tỷ cảm giác được tiểu đệ đệ của Bảo Ngọc đã đến cực hạn, trong cái miệng nhỏ nhắn kia đã hơi hơi chảy nước miếng vì thế nàng càng thêm chặt thế công của nàng, càng dùng sức hút, dùng sức mài, càng nhanh chóng bộ động.
Miệng của nàng dùng đầu lưỡi cho Bảo Ngọc đại nhục côn càng lớn áp bách cảm giác.
Rốt cục, đê phòng của Bảo Ngọc rốt cuộc chịu không nổi sự tàn phá của cuồng triều vỗ bờ kia, cỗ cuồng triều kia hưng phấn lao ra.
Trong miệng Phượng tỷ cảm thấy có một cỗ tinh dịch cực nóng từ lời nói của Bảo Ngọc bay ra, bắn thẳng vào sâu trong cổ họng, Phượng tỷ căn bản chưa kịp cân nhắc có nên ăn cỗ tinh dịch nồng nhiệt này hay không, chúng nó đã một đường xông vào trong cổ họng của nàng.
Bảo Ngọc lấy tay đè đầu Phượng tỷ không cho nàng ngẩng lên.
Thật không có biện pháp Phượng tỷ chỉ có thể đem bảo ngọc bắn ra nồng đậm tinh toàn bộ nuốt vào trong bụng.
Phượng tỷ còn không bỏ qua, lại dùng cái miệng nhỏ nhắn đem Bảo Ngọc tiểu đệ liếm sạch sẽ.
Xe đến Vinh Quốc phủ, Phượng tỷ và Bảo Ngọc đi gặp lão thái thái, trở về Bắc Tĩnh vương phủ, cũng đem vật phẩm ban tặng trình lên.
Cổ mẫu rất vui mừng, khen hai người bọn họ vài câu: "Các con cũng mệt mỏi rồi, về sớm một chút nghỉ ngơi đi.
Ra khỏi cửa sắc trời cũng sắp tối, Phượng tỷ nói: "Bảo huynh đệ, hôm nay Liễn nhị ca ngươi không có ở đây, ngươi đến chỗ ta đi, chúng ta cùng nhau uống rượu ngắm trăng được không?
Bảo Ngọc đang ước gì như vậy, hắn miệng đầy đáp ứng.
Hai người vừa vào Phượng tỷ liền phân phó các nha hoàn bày xong hoa quả tươi cùng rượu ngon ở tiểu hoa viên.
Nàng để Bảo Ngọc ngồi xuống, bảo các nha đầu đẩy xuống, hai người bắt đầu chậm rãi uống rượu.
Không bao lâu sau, ánh trăng như chậu bạc xuất hiện.
Phượng tỷ đặt chén rượu xuống, ngồi vào trên đùi Bảo Ngọc ôn nhu nói: "Bảo huynh đệ, ngươi nói ngươi ở trong gương thấy ta có đẹp hay không a?"
Bảo Ngọc ôm eo chị Phượng nói: "Rất đẹp, có lẽ chị còn đẹp hơn cả trong gương.
Phượng tỷ mỉm cười: "Hảo huynh đệ, vậy tỷ tỷ cho ngươi xem một chút." Nói xong nàng đứng lên, chậm rãi cởi quần áo trên người mình ra.
Dưới ánh trăng Phượng tỷ dáng người tuyệt vời hiện ra trước mặt Bảo Ngọc.
Nhũ phong cao ngất, da thịt Tái Tuyết, lông mu nồng đậm giữa hai chân phát ra ánh sáng.
Thân thể mê người đặc biệt của thiếu phụ thành thục khiến Bảo Ngọc không thể tự kiềm chế.
Phượng tỷ đi tới bên cạnh Bảo Ngọc, đưa tay giúp hắn cởi quần áo.
Bảo Ngọc Phan An, dung mạo như Tống Ngọc cũng làm cho Phượng tỷ rất nhớ nhung.
Phượng tỷ hai tay chà xát gậy thịt của Bảo Ngọc, lưỡi thơm liếm tới liếm lui trên quy đầu to bằng trứng ngỗng của hắn.
Bảo Ngọc cầm hai ngực Phượng tỷ, hai ngực rất lớn, vừa trắng vừa mềm.
Tay Bảo Ngọc dùng sức bóp một cái, thịt liền từ trong kẽ ngón tay nặn ra.
Bảo Ngọc ôm lấy Phượng tỷ đặt lên giường trúc bên hồ nước nhỏ, tách hai chân nàng ra, cẩn thận quan sát huyệt thịt Phượng tỷ.
Âm hộ rậm rạp lông âm hộ, kéo dài xuống, dưới háng kẹp hai cánh môi âm hộ trắng noãn mềm mại, giữa môi âm hộ mập mạp, nằm ngang một khe thịt dài nhỏ, trong khe nhỏ nhợt nhạt, ẩn hiện ra một hạt âm hạch đỏ noãn.
Bảo Ngọc lại dùng ngón tay đẩy môi âm hộ ra thấy bên trong màu thịt đỏ sậm, trên màng thịt đỏ sẫm, còn hàm chứa tích tích dịch nhầy.
Bảo Ngọc cúi đầu ngậm lấy âm hạch của Phượng tỷ, Phượng tỷ thẹn thùng đầy mặt, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ "A! A!" uyển chuyển khẽ đề không thôi!
Ngón tay Bảo Ngọc nhẹ nhàng trượt vào khe hở âm hộ giữa háng Phượng tỷ, khi ngón trỏ nhét vào âm đạo, bên trong chật hẹp, trơn bóng nóng bỏng dễ chịu, một cỗ khoái cảm giống như du điện, từ ngón tay chảy thẳng đến quanh thân, cùng với đan điền dưới bụng...... Bảo Ngọc ưỡn dương vật tráng kiện nhắm ngay âm đạo Phượng tỷ đâm vào, đâm thẳng đến cùng.
Bảo ngọc điên cuồng quất mãnh tống, chỉ nghe được Phượng tỷ phát ra một tiếng phóng đãng rên rỉ: "A~~trời ạ~~ta~~ta thật thoải mái...... Bảo huynh đệ ah~~thật tuyệt vời......" Bảo ngọc ước chừng làm Phượng tỷ nửa canh giờ mới đem nồng tinh bắn vào trong tử cung của nàng chỗ sâu.
Phượng tỷ đứng dậy, dâm thủy cùng tinh dịch theo đùi ngọc trắng nõn của nàng chảy xuống.
Phượng tỷ lấy một miếng vải lụa lau âm hộ của mình, thấy đại nhục bổng của Bảo Ngọc còn cứng rắn, cười nói: "Bảo huynh đệ, ngươi cũng thật giỏi a, còn cố gắng nữa." Nói xong để Bảo Ngọc nằm ở trên giường trúc, chính mình cúi người xuống cho hắn khẩu giao.
Bảo Ngọc bảo Phượng tỷ cũng nằm xuống hai người thành 69 thức tiến hành khẩu giao với nhau.
Bảo Ngọc mặc dù là lần đầu tiên khẩu giao, nhưng thiên phú của hắn để cho hắn một lần là xong, hắn đem Phượng tỷ làm cho cực kỳ thoải mái, trong miệng không ngừng trầm trồ khen ngợi.
Dưới ánh trăng tiểu huyệt của Phượng tỷ một trương một hợp, ngay cả cúc huyệt của nàng cũng duỗi một rụt làm cho Bảo Ngọc rất hưng phấn.
Tại một cỗ tinh dịch bắn vào Phượng tỷ trong miệng nhỏ sau đó, Bảo Ngọc đưa ra muốn cắm Phượng tỷ hậu đình.
Phượng tỷ một mặt lau tinh dịch chảy ra từ khóe miệng một mặt lắc đầu: "Huynh đệ, côn thịt của ngươi quá lớn, ta sợ ta chịu không nổi a." Nhưng nàng chịu không nổi bảo ngọc cầu xin, liền xoay người bò ở bên giường trúc.
Nhấc cái mông trắng như tuyết lên cao.
Bảo Ngọc bắt lấy gậy thịt của mình nhắm ngay hậu môn Phượng tỷ chậm rãi cắm vào.
Trong cơn co giật của Bảo Ngọc, chị Phượng đau đớn hét lên: "A! ai nha... đau muốn chết... anh... anh... đau quá" nhưng không lâu sau, tiếng rên rỉ của chị Phượng đã thay đổi: "Ồ... ồ... tuyệt vời... ồ... chính là như vậy... ồ..." Chị Phượng kêu lên trong cơn điên cuồng của Bảo Ngọc càng lúc càng nhỏ, cuối cùng chỉ còn lại âm thanh "hừ, hừ".
Tiểu Hồng cùng Phong nhi ở cửa vườn nhìn hai người trần trụi ân ái, không khỏi đều rất giật mình: "Nhị nãi nãi cùng Bảo nhị gia làm loại chuyện này, nếu Liễn nhị gia biết phải làm sao bây giờ?