hồng lâu khinh mộng
Chương 2: Bảo ngọc sơ thí Vân Vũ Tình
Bảo Ngọc cởi quần áo tập kích người, thân hình trắng nõn lộ ra trước mặt Bảo Ngọc.
Đôi vú tập kích đã phát dục thành thục, giống như hai cái bánh bao cài ở trước ngực của nàng, theo thân thể kích động của nàng run lên run lên.
Môi của Bảo Ngọc chậm rãi từ trán của cô, hôn lên hai má của cô, sau đó từ từ đến cằm, và cuối cùng dừng lại trên ngực của cô.
Dọc theo ngực trái của cô, từ ngoài vào trong, từ từ liếm cho đến khi quầng vú của cô.
Lưỡi của Bảo Ngọc linh hoạt vòng quanh đầu vú của Tập Nhân chuyển động, cuối cùng đem đầu vú của nàng ngậm vào trong miệng, Tập Nhân nhịn không được phát ra tiếng rên rỉ rất nhỏ.
Bảo Ngọc cầm tập kích người tay phóng tới chính mình tức giận trướng dương cụ thượng, để cho nàng cầm.
Bảo Ngọc vuốt ve huyệt nhỏ của Tập Nhân, an ủi nàng: "Không sao, ta sẽ không làm đau nàng.
Nói xong ngón tay đưa vào trong huyệt của nàng.
Tập Nhân không ngừng rên rỉ: "Ân...... Ân...... Nhị gia...... Người ta...... Thật thoải mái......
Bảo Ngọc thấy Tập Nhân đã không thể tự mình, liền tách hai chân của nàng ra, đem dương vật của mình nhắm ngay tiểu huyệt của nàng nhẹ nhàng đâm vào trong, quy đầu thô to vừa đụng tới màng trinh, Tập Nhân liền "A" một tiếng kêu đau.
Bảo Ngọc vội vàng dừng lại dùng quy đầu tại nàng lỗ nhỏ trên miệng chậm rãi mài.
Chỉ chốc lát sau Tập Nhân lại nhịn không được, nàng cầu xin, hô nói trong huyệt ngứa khó chịu.
Lúc này Bảo Ngọc không khách khí, hạ thân của hắn hướng về phía trước một cái, dương vật lớn cắm thẳng vào trong huyệt Tập Nhân.
Tập kích đau đớn kêu "Ai nha, ai nha".
Bảo Ngọc bắt đầu co giật dương vật của hắn hơn nữa càng lúc càng nhanh, cũng càng lúc càng có lực.
Tiếng kêu của Tập Nhân cũng càng lúc càng lớn: "Ngô... Ngô... Thật sảng khoái... Trời ạ... Đau quá... Thật thoải mái... Nhị gia... Đừng dừng lại... Thao chết Tập Nhân rồi... Nhị gia... Đại dương vật... Thật lợi hại... A~~..." Bảo Ngọc thấy nàng dâm ngữ lãng từ không ngừng, càng thêm tình dục tăng vọt Thao Tập Nhân như say như dại.
Dâm thủy tập kích dưới háng người không ngừng chảy ra, khiến cho trên giường xuất hiện một mảng lớn dấu vết nước đọng, cả người nàng đều cong thành một con tôm lớn, hai chân gắt gao ôm lấy eo Bảo Ngọc, trên mặt toát ra vẻ vui thích rồi lại nhíu chặt hai hàng lông mày, dâm ngôn lãng ngữ trong miệng thế nhưng không hề đứt đoạn: "A~...... A~...... Thật thoải mái.
Nhìn tập nhân bởi vì kích tình mà thất thần bộ dáng phóng đãng, nghe tập nhân sảng khoái tới cực điểm dâm thanh lãng ngữ, Bảo Ngọc cảm thấy thập phần khoái hoạt.
Hắn liều mạng đưa tập kích vào trong cao trào.
Khi bảo ngọc tinh bắn vào tập kích âm đạo người thì tập kích người rốt cuộc chịu không nổi hôn mê bất tỉnh.
Bảo Ngọc gọi Xạ Nguyệt tới, bảo nàng thu dọn giường xong hầu hạ mình đứng dậy.
Xạ Nguyệt thấy tình cảnh trong phòng cũng xấu hổ, sắc mặt đỏ bừng.
Bảo Ngọc lắc lắc mặt của nàng nói: "Hảo xạ nguyệt, đừng xấu hổ nha, đêm nay ta đem các ngươi đều nở nụ được không?"
Bảo Ngọc tới gặp Tương Liễn, Liễu Tương Liễn nói cho hắn biết mình phải đi xa nhà một chuyến, tạm thời không thể dạy hắn luyện võ.
Bảo Ngọc rất là thất vọng, Liễu Tương Liễn cho hắn một quyển Cửu Dương Chân Kinh để hắn tự mình luyện.
Hai người còn nói chút lời tạm biệt bảo trọng mới chia tay.
Bảo Ngọc đi dạo các nơi của tỷ muội một vòng sau đó đi tới Tiêu Tương quán, nha đầu Tử Quyên của Đại Ngữ Ngọc vội vàng ngăn cản hắn.
Bảo Ngọc nói: "Tử Quyên tỷ tỷ, tỷ cho muội xem Lâm muội muội một chút đi.
Tử Quyên lắc đầu nói: "Không được, tiểu thư trên người rất mệt mỏi, hai ngày nay cũng ngủ không ngon, ngươi không cần quấy rầy nàng."
Bảo Ngọc thấy Tử Quyên không chịu để cho hắn đi vào, bất đắc dĩ nói: "Được rồi, ngươi thay ta ân cần thăm hỏi Lâm muội muội. Đúng rồi nàng bây giờ còn ăn 《 nhân sâm dưỡng vinh hoàn 》 sao?"
Tử Quyên nói phải, nàng lại nói cho Bảo Ngọc Lâm cô nương thuốc không nhiều lắm.
Bảo Ngọc ngầm hiểu gật đầu.
Hắn rời khỏi Tiêu Tương quán đi tìm mẫu thân xin thuốc.
Bảo Ngọc đi vào phòng mẹ, xin mẹ "Nhân sâm dưỡng vinh hoàn".
Vương phu nhân nói cho nàng biết đang phối chế, phải qua hai ngày mới có thể tốt, bảo hắn chờ một chút.
Bảo Ngọc không cách nào, từ mẫu thân cái kia đi ra đi qua 《 Trầm Hà điện 》 nghe được bên trong truyền đến có người luyện kiếm thanh âm.
Bảo Ngọc nghĩ thầm: "Nơi này không có người ở a, làm sao có thể có người luyện kiếm đâu?"
Hắn không khỏi mở cửa đi vào xem đến tột cùng, mới vừa vào cửa chợt nghe bên trong một tiếng kiều quát: "Ai ở đây thò đầu dò xét?"
Bảo Ngọc hai mắt sáng ngời, chỉ thấy một cái mỹ nhân đứng ở trước mặt hắn.
Bảo Ngọc thấy cô gái kia mặc quần áo bó sát, mồ hôi trên người đã ướt đẫm quần áo, quần áo màu xanh biếc quấn chặt trên người, càng lộ ra đường cong lung linh của cô.
Đặc biệt là đôi nhũ phong cao ngất trước ngực rung động theo hơi thở của cô.
Bảo Ngọc cẩn thận đánh giá nàng hơn nửa ngày cũng không nhớ ra nữ tử trước mắt là ai.
Mỹ nhân kia thấy một nam tử anh tuấn tiêu sái nhìn chằm chằm mình, trên mặt không khỏi đỏ lên, nhẹ nhàng cười nói: "Nhị ca ca, không nhận ra ta?
Bảo Ngọc đột nhiên nhớ tới: "Ngươi là Tương Vân muội muội?"
Tương Vân đáp: "Đúng vậy, là ta. Nhị ca ca thật sự là quý nhân hay quên, mới vài năm đã không nhận ra muội muội.
Bảo Ngọc vội giải thích: "Không oán ta, ai ngờ muội muội lại xinh đẹp như vậy.
Tương Vân sắc mặt đồng hồng: "Nhị ca ca, huynh lại nói lung tung rồi.
Bảo Ngọc hỏi nàng khi nào tới, trong nhà như thế nào.
Tương Vân nhất nhất đem tình huống trong nhà nói ra.
Hai người lại nói một hồi võ công, Bảo Ngọc nói ta luyện thời gian dài như vậy còn không biết hiệu quả như thế nào.
Tương Vân liền để cho hắn thử xem.
Hai người so chiêu chưa được mấy cái Bảo Ngọc đã bị Tương Vân bắt được.
Bảo Ngọc nhìn Tương Vân đắc ý thở dài: "Ta ngay cả đối thủ của muội muội cũng không phải, không ngờ võ nghệ của muội muội lại cao như vậy.
Tương Vân an ủi hắn hai câu, cũng mời hắn mỗi ngày cùng nhau luyện tập.
Bảo Ngọc vô cùng hưng phấn liền đáp ứng.
Bảo Ngọc trở lại Di Hồng viện đã muộn. Ăn cơm tối xong Bảo Ngọc đem Tập Nhân, Xạ Nguyệt cùng Tình Văn gọi vào phòng ngủ của mình. Tình văn thấy xạ nguyệt cùng tập nhân xấu hổ mặt mũi đau hồng khó hiểu hỏi bảo ngọc: "Nhị gia gọi chúng ta cùng nhau đến làm cái gì:"Bảo ngọc để tập nhân cắm tốt cửa nói: "Đêm nay chúng ta bốn cái một giường ngủ được không?"
Tình Văn vừa nghe, cũng xấu hổ không biết xấu hổ, cô lắc một câu: "Em không quen ngủ cùng đàn ông.
Sắp rời đi.
Bảo Ngọc lập tức tiến lên giữ chặt nàng phóng tới trên giường liền cởi quần áo của nàng, Tình Văn giãy dụa hai cái, lại sợ Bảo Ngọc đem quần áo của nàng xé rách chỉ có thể tùy ý Bảo Ngọc đem nàng lột sạch sẽ.
Bảo Ngọc quay đầu lại nói với Tập Nhân và Xạ Nguyệt: "Hai người cũng cởi quần áo ra, nhanh lên một chút a." Nói xong hắn nằm ở trên người Tình Văn sử dụng thủ pháp tán tỉnh của cảnh sát, hai tay sờ. Xoa, vê, khấu làm cho tình văn dục hỏa bay lên, dâm kêu không ngừng.
Bảo Ngọc cúi đầu một cái miệng lại ở trên người nàng cắn liếm, ngậm, hút hết các loại phương pháp trêu chọc.
Để Tình Văn không thể khống chế chính mình, nàng rốt cuộc bất chấp thiếu nữ xấu hổ bắt đầu cầu xin Bảo Ngọc: "Nhị gia...
Bảo Ngọc nâng lên Tình Văn hai chân, chậm rãi đem côn thịt trượt vào trong âm đạo của nàng, bởi vì âm đạo của nàng đã sớm tràn ngập dâm thủy, cho nên bảo ngọc dương cụ đâm thủng màng trinh của nàng lúc cũng không làm nàng cảm nhận được bao nhiêu thống khổ.
Khi bảo ngọc dương vật lớn bắt đầu trước sau rất động, Tình Văn rên rỉ cũng là càng lúc càng lớn tiếng, hơn nữa hai tay còn không ngừng mà xoa bóp vú của mình.
Nàng trong âm đạo tuôn ra càng lúc càng nhiều dâm thủy, mà khi bảo ngọc nhục bổng ra vào thời điểm, không ngừng mà phát ra "Phốc chi, phốc chi" thanh âm, nghe càng thêm dâm đãng!
Tình Văn gào thét cũng đạt tới đỉnh điểm: "Ờ... ta... thật sảng khoái... ta... lần đầu tiên... chơi đến... như vậy thật tuyệt a... ta... tốt... thích như vậy... bị... làm... đúng... dùng sức cắm... vào... đến... dùng... ngươi... đại dương vật... thật thoải mái... Nhị gia... ngươi liền cắm... Tử Tình Văn đi..." Tình Văn tiêu hồn rên rỉ chẳng những kích thích Bảo Ngọc hưng phấn vô cùng, ngay cả Xạ Nguyệt cùng Tập Nhân cũng bị lây nhiễm.
Bắt đầu hai thiếu nữ vẫn chỉ là cởi áo khoác nằm ở bên giường, Bảo Ngọc mãnh liệt thao Tình Văn tình cảnh để cho các nàng gắt gao che mặt, trong lòng khẩn trương ghê gớm.
Nhưng Tình Văn vui sướng tiếng kêu cũng gợi lên hai nàng tình dục, hai người cũng bắt đầu khát vọng bảo ngọc đại nhục bổng đến cắm chính mình.
Vì thế hai người cởi còn lại nội y, trần như nhộng đứng ở bên giường, một mặt nhìn xem Bảo Ngọc rất thao Tình Văn, một mặt lấy tay sờ vú của mình cùng tiểu huyệt.
Tình Văn sóng kêu từ thấp biến cao, lại từ cao biến thấp, nàng trọn vẹn tiêu chảy vài lần mới để cho Bảo Ngọc dương vật lớn đỉnh lấy tử cung của nàng bắn ra tinh dịch.
Tình Văn hoa tâm để cho bảo ngọc dương tinh tưới người hưng phấn hôn mê bất tỉnh.
Bảo Ngọc xoay người đem Xạ Nguyệt cùng Tập Nhân ôm đến trên giường, để cho các nàng song song nằm, sau đó đem dương cụ vẫn cứng rắn của hắn thay phiên cắm vào trong âm đạo hai người.
Lại là một hồi lâu co rút, để cho hai nữ ngoan ngoãn đánh cờ trắng.
Bảo Ngọc đứng ở dưới giường, nhìn thấy ba nữ tử trần trụi nằm trên giường, hơn nữa tư thế ba người đều không kém nhiều lắm, nhớ tới Tiết Phiên thường nói: "Đại cô nương bị thao - - tư thế chết". Hôm nay xem ra quả nhiên không ngoài sở liệu.
Bảo Ngọc nghĩ đến cảnh hoan dạy cho hắn các loại dâm loạn phương pháp cảm thấy nên dạy cho các nha đầu của mình, để cho các nàng cũng học nhiều một chút lấy lòng nam nhân kỹ xảo, chuẩn bị chính mình về sau chậm rãi hưởng dụng.
Sáng hôm sau, cả ba người đàn ông đều không thể thức dậy.
Bảo Ngọc phân phó các nàng nghỉ ngơi thật tốt, chính mình liền tìm Tương Vân đi luyện tập võ công.