vô hạn xuyên thư chi minh nguyệt
Chương 50
Lần sau Minh Nguyệt nhìn thấy hàng xóm đẹp trai đối diện, đã qua một tuần, trong khoảng thời gian này cô vẫn luôn quen với tiết tấu đi làm, còn phải chuẩn bị luận văn tốt nghiệp.
Bởi vì thái độ của cô đặc biệt giải quyết việc chung, cho nên thái độ của nam chính đối với cô cũng chỉ là thái độ bình thường đối với nhân viên.
Bất quá nam chính không để ý tới cô, trong công ty này nam nhân muốn quyến rũ cô ngược lại không ít, ngày hôm nay đi làm, vừa mới đi ra công ty không xa.
Phía sau lại truyền đến giọng nói của người đàn ông lúc trước muốn chuyển đồ cho cô, "Minh Nguyệt, Minh Nguyệt," Người đàn ông bước nhanh theo bước chân cô tiếp tục nói, "Minh Nguyệt, rạp chiếu phim Gia Hoa mới chiếu một bộ phim tình cảm, em có muốn xem không, vé này là bạn anh nhiều hơn.
Minh Nguyệt nghe được cái cớ vụng về này, quay đầu nhìn nam nhân ngại ngùng rồi lại lớn mật, nàng có phải thoạt nhìn quá dễ quyến rũ hay không? Cô rất thân với anh sao?
Bất quá người này cũng không có tâm tư xấu, cô cũng nói không nên lời cóc ghẻ muốn ăn thịt thiên nga, trong dư quang cô nhìn thấy bóng dáng hàng xóm đẹp trai đi về phía cô.
"Thật ngại quá, bạn trai em đến rồi, anh tìm người khác xem đi."
Minh Nguyệt nói xong, chạy chậm về phía hàng xóm đẹp trai, "Mạnh ca ca~
Mạnh Thanh Gia nghe được thanh âm ngọt ngào này, nổi da gà đều đứng lên, bất quá nhìn thấy thân ảnh đang chạy tới, nụ cười ngọt ngào, ngay cả thanh âm dính dính này cũng ngọt ngào.
Giúp một tay! Cám ơn. "Minh Nguyệt kéo cánh tay nam nhân, ánh mắt xinh đẹp trừng hắn, trong miệng nhỏ giọng nói một câu.
Kỳ thật cô có thể trực tiếp nói với người đàn ông hẹn cô không rảnh, không muốn đi, bất quá thấy được bóng dáng hàng xóm, ma xui quỷ khiến dùng biện pháp này.
Cầm hai tấm vé xem phim nam nhân nhìn này một đôi bích nhân rời đi bóng lưng, trong lòng yên lặng chảy xuống thất tình nước mắt...
Người theo đuổi?
Ai, có thể là vậy, đều do ta lớn lên quá xinh đẹp, làm cho người ta kìm lòng không đậu rơi vào tay giặc. "Minh Nguyệt một tay kéo hắn, một tay vuốt ve một bên khuôn mặt của mình.
Giọng điệu tự kỷ này khiến Mạnh Thanh Gia không nhịn được bật cười.
Thầy Mạnh, thầy chưa kết hôn không có bạn gái, nếu không em kéo thầy như vậy, có thể bị đánh hay không. "Rất nhanh đã đến giao lộ kế tiếp, không có tầm mắt của đồng nghiệp nam phía sau, Minh Nguyệt thu tay lại.
Không có, sẽ không.
Thầy Mạnh, thầy đi bộ đi làm sao? Nơi này cách trường học rất xa.
Xe đưa đi bảo dưỡng, cũng chỉ hôm nay đi bộ, vừa vặn gặp anh.
Chỉ là đối thoại lẻ tẻ, cùng với giọng nói ngọt ngào mềm mại của cô gái, khiến trong lòng Mạnh Thanh Gia tự dưng sinh ra một cỗ cảm giác ấm áp.
Anh đến thành phố này một tháng, ấn tượng sâu sắc nhất chính là cô hàng xóm này, dáng dấp xinh đẹp, cũng thích mèo như anh, mà hôm nay là lần thứ ba bọn họ gặp nhau.
Thầy Mạnh, tối nay có rảnh không? Thầy muốn ăn gì, lần trước nói muốn mời thầy ăn cơm!
Có rảnh thì có rảnh, nhưng đó chỉ là tiện tay mà thôi, em không cần để ở trong lòng.
"Ai nha, ta hôm nay là không muốn mua thức ăn nấu cơm, phiền toái ngươi bồi ta ăn một bữa cơm nha!
Khó có được, khuôn mặt bình thản không gợn sóng của Mạnh Thanh Gia cũng bởi vì Minh Nguyệt mà nhu hòa xuống, trong thanh âm đều mang theo một chút ý cười nói, "Ta đây có phải hay không nên cảm thấy vinh hạnh.
Minh Nguyệt thế nhưng là sẽ đánh cột đi lên người, cho nên nàng ngọt ngào nói: "Đó đương nhiên, như ta mỹ nữ như vậy bao nhiêu nam nhân mời đều không được, ngươi còn có thể được ta mời khách, là rất hiếm có!"