tội muốn điên sói
Chương 19 - Đêm Trăng Tròn Tháng Mười Một
Sắc trời dần tối, khung trời còn chưa hoàn toàn tối xuống, đã có một vầng trăng tròn lơ lửng trên không.
Đêm nay sẽ là một đêm trăng tròn...
Một bóng người đứng ở một góc đường trong thành phố đại học, lẳng lặng nhìn chăm chú vào người đi đường qua lại, cho đến khi anh đưa tay vào trong túi áo lấy điện thoại di động ra nhận điện thoại.
Đại ca, anh thật đúng là mỗi tháng đều đúng giờ như vậy.
Đầu dây bên kia dường như truyền đến lời răn dạy của một người khác.
Ta biết ta biết, ta sẽ chờ hoàn toàn vào đêm! Cũng sẽ cẩn thận không bị phát hiện.
Người bên kia hình như còn không yên tâm?
"Yên tâm đi đại ca, vì không quá mức mất khống chế, ta nhưng là cố ý ăn rất no đây này!" thật là thỏa mãn mà dư vị bình thường liếm liếm môi, hắn còn thuận tay xoa xoa bụng.
"Gần đây tôi ở thành phố đại học này... có chút việc, hẳn là sẽ ở lại một thời gian ngắn chứ?" cho dù lúc gọi điện thoại, tầm mắt của anh vẫn nhìn chằm chằm vào người đi đường qua lại, trong ánh mắt xao động gần như lộ ra vẻ tham lam.
Được, tạm biệt......
Cúp điện thoại, người đàn ông duỗi lưng một cái, nhớ tới có nên về nghỉ ngơi trước hay không? Thừa dịp hiện tại hắn còn chưa tính là quá......
- Dù sao, đêm nay sẽ mệt chết đi được!
……
Lục Tử một mình đi trên đường từ đại học N trở về chỗ ở của em trai, vừa đi vừa nhàn nhã gọi điện thoại: "Này Thân, cậu thật giảo hoạt a!Lại để Cửu Tân ở chỗ chúng tôi hai ngày cũng không nói cho tôi biết!
"Hừ, hảo hảo hảo~vậy các ngươi có muốn ta giúp các ngươi mang chút gì trở về a? Ta vừa mới đi ra khỏi trường học." Đại khái là Lục Thân nói cái gì làm nũng, để cho loli khống chế Lục Tử không hề truy cứu đệ đệ độc bá nàng đáng yêu nhất loli sự kiện ác liệt, tầm mắt Lục Tử lại tùy ý nhìn về phía chung quanh cửa hàng, cân nhắc có muốn hay không mang chút đồ ăn trở về cho bọn họ.
Nàng nhớ rõ đệ đệ cùng Cửu Tân xế chiều hôm nay đều đã rất sớm không có tiết, nếu như đã sớm trở về như vậy nói không chừng bọn họ bây giờ còn không có đi ra ngoài mua cơm ăn đâu~Hắc hắc, ta liền biết các ngươi còn chưa có ăn!
Dọc đường đi, Lục Tử nhanh chóng quyết định mang cơm tối về. Lúc ngồi ở chỗ chờ đóng gói, Lục Tử không có việc gì nhìn xung quanh.
Ồ......
Người đàn ông ngồi bên cửa sổ trông rất đẹp.
Lục Tử thưởng thức nhìn về phía sườn mặt của thanh niên thoạt nhìn chừng hai mươi tuổi kia, tuy rằng màu da có chút tái nhợt nhưng cũng không làm cho người ta có cảm giác không khỏe mạnh, ngược lại có chút cảm giác hấp dẫn khác, đặc biệt là nam nhân tóc dài cũng rất hiếm thấy!
Người đàn ông kia đại khái cũng giống như cô đang chờ đóng gói cơm tối đi, vẫn nhìn người đến người đi ngoài cửa sổ nôn nóng không ngừng dùng ngón tay gõ lên mặt bàn, thoạt nhìn giống như rất không kiên nhẫn rồi~Lục Tử tùy ý nhìn vài lần cũng sẽ không thèm để ý, dù sao ngoại trừ mềm mại đáng yêu loli còn có em trai, những thứ khác cho dù để cho cô thưởng thức cũng không đến mức kích động nhiều.
Lục Tử lại cúi đầu lấy điện thoại di động ra, muốn gửi tin nhắn hỏi em trai và Cửu Tân có muốn cô giúp mua đồ không.
Ai nha! Cô ấy thật là một người chị tốt!
Đều phải bán ngoài ba phần còn nghĩ có nên mang đồ ăn cho bọn họ hay không!
Hắc hắc, bất quá vì hai tiểu thiên sứ đáng yêu này căn bản không tính là gì a~Nhưng mà sau khi Lục Tử cúi đầu ấn điện thoại di động, thanh niên bên cửa sổ lại thu hồi tầm mắt nhìn ra ngoài cửa sổ, ánh mắt sắc bén chăm chú nhìn mặt Lục Tử, một hồi lâu thấy Lục Tử làm như là bởi vì phát hiện đồ ăn bên ngoài đóng gói xong phải ngẩng đầu lên mới lại dời tầm mắt tiếp tục nhìn chằm chằm người đi đường bên ngoài.
Vẻ mặt thanh niên thập phần bình tĩnh, nhưng tiết tấu ngón tay gõ mặt bàn lại bắt đầu lúc nhanh lúc chậm bất ổn, cơ bắp cả người căng thẳng, làm như đang nhẫn nại cái gì, cũng đang suy nghĩ cái gì.
……
Sau khi ba người Lục Thân Lục Tử và An Cửu Tân ăn cơm tối xong, lại ngồi cùng nhau trước bàn máy tính suy nghĩ kế tiếp có nên cùng nhau tìm chút phim điện ảnh để xem hay không.
Thân, xem cái này thế nào? "Lục Tử chỉ vào một bộ phim hài hỏi Lục Thân.
Không cần, loại này ta bình thường cũng sẽ không cảm thấy buồn cười. "Lục Thân khinh thường liếc mắt, cảm giác tâm tình không tốt, có chút phiền.
"Nhưng hỏi ngươi xem cái gì ngươi cũng không muốn xem a! ê nha! không hỏi ngươi, hỏi ngươi mấy cái đều không muốn xem!" Lục Tử bị đệ đệ liên tục xem thường làm cho khó chịu đập bàn, quay đầu nhìn về phía An Cửu Tân đang ngồi ở ghế chờ giữa nàng và Lục Thân dưới yêu cầu của nàng: "Cửu Tân, ngươi nói xem cái gì cho phải!"
Lúc này, An Cửu Tân đang ngồi dựa thoải mái cúi đầu nhìn điện thoại di động, đại khái cũng đang ngẩn người?
...... Cửu Tân? "Thấy An Cửu Tân không có phản ứng, Lục Tử lại gọi một lần nữa, còn dứt khoát ghé đầu lại nhìn An Cửu Tân đang nhìn cái gì," A? Người sói? Sao đột nhiên cậu lại cảm thấy hứng thú với người sói gì đó?
Lúc Lục Tử hỏi, Lục Thân nghiêng người tựa vào tay vịn ghế dựa, trực tiếp đưa tay búng lỗ tai mơ hồ có thể thấy được của An Cửu Tân trên mái tóc xoăn màu nâu vàng, gọi người về với thần.
An Cửu Tân lúc này mới phản ứng lại, ánh mắt dao động vội vàng trả lời: "Ách, đêm nay là đêm trăng tròn..."
"Xoẹt -- ngươi muốn nói đêm nay có người sói qua lại sao? bao nhiêu tuổi a còn tin thứ này!" Lục Thân vẫn lười biếng nghiêng người, còn đưa tay nắm vài sợi tóc mới của An Cửu quấn tới quấn lui trong tay, chỉ là đêm nay hắn không hiểu sao tâm tình có chút phiền não, cho nên nói chuyện tuyệt không khách khí.
Không để ý tới động tác nhỏ của Lục Thân, An Cửu Tân trừng mắt liếc Lục Thân một cái, lúc này mới cúi đầu có chút thăm dò giải thích: "Ta chỉ là đột nhiên nhớ tới, tên tội phạm lúc trước nói là bị chó điên cắn chết, vừa vặn là một tháng trước đêm trăng tròn đi..."
Nói xong, An Cửu Tân vẫn cúi đầu rũ mí mắt như cũ, hoàn toàn đoán trước được bọn họ sẽ không để ý, dù sao sẽ không có người nghĩ đến, đêm đó thật sự là...
Chắc chắn rồi.
Lục Thân bĩu môi căn bản lười nói tiếp, đó bất quá là trùng hợp mà thôi, hừ! Vừa rồi còn nói không phải, kỳ thật còn không phải tin loại mê tín này, xem ra người mới An Cửu lớn lên nhỏ không nói tâm cũng ấu trĩ!
Lục Tử cũng cảm thấy đó là trùng hợp, còn hưng phấn hỏi: "Vậy chúng ta có muốn xem phim về người sói không?"
"Không cần, không muốn xem." An Cửu Tân vội vàng cự tuyệt, hắn vốn hôm nay vẫn luôn khẩn trương bất an, chỉ sợ người sói lại xuất hiện, hắn hiện tại tuyệt không muốn xem phim về người sói.
Ơ... vậy tôi xem có gì hay không, bằng không tùy tiện xem phim truyền hình gần đây thôi. "Lục Tử cũng không thèm để ý, tiếp tục tìm xem nên xem cái gì giết thời gian.
Thấy tỷ tỷ lại tiếp tục tìm phim, mà An Cửu Tân cũng cúi thấp đầu không biết đang suy nghĩ cái gì, tâm tình không tốt phi thường phiền não Lục Thân gãi gãi tóc, a...... Hắn chính là bởi vì đêm nay cảm giác đặc biệt phiền lòng mới tỷ tỷ nói cái gì cũng cảm thấy khó coi, cảm giác cái gì cũng không kiên nhẫn xem a......
Không! Đúng rồi, loại thời điểm này - -
Lục Thân đứng dậy đem cái ghế mình ngồi đẩy qua một bên, lại thần sắc tự nhiên đến gần An Cửu Tân, đem An Cửu Tân từ chỗ ngồi kéo lên.
Hả? "An Cửu Tân còn đang thất thần, Lục Thân kéo hắn cũng không nghĩ gì đứng lên.
Ngay sau đó Lục Thân ngồi xuống chỗ ngồi của An Cửu Tân, lại trực tiếp kéo An Cửu Tân vào trong ngực ôm, để An Cửu Tân ngồi trên ghế trống giữa đùi mình, còn hết sức tự nhiên đặt đầu lên đầu An Cửu Tân.
Hình như... cảm thấy khá hơn rồi nhỉ?
Lục Thân vui vẻ thả lỏng, ánh mắt thích ý hơi nheo lại, khóe miệng nhếch lên.
Này... "An Cửu Tân nhịn một chút, cho đến khi cảm giác được đỉnh đầu mình trở nên càng thêm nặng nề, cằm càng thêm cấn người, rốt cục không nói gì vỗ vỗ đùi Lục Thân kẹp ở hai bên thân thể mình, tức giận oán giận:" Như vậy nặng quá, vừa rồi không phải ngồi rất tốt sao đột nhiên lại như vậy! Cũng không phải không có ghế sao phải chen chúc với ta.
"Vừa rồi ba người ba cái ghế dựa lớn, ngươi ngồi ở chính giữa không có cảm giác, ta ngồi ở bên cạnh nhưng là cảm giác tầm mắt không thế nào thoải mái đâu! hừ, như bây giờ không phải là rất tốt rồi, dù sao ngươi nhỏ như vậy~chẳng lẽ ngươi không vui sao? quỷ ích kỷ!"
An Cửu Tân buồn bực hé miệng, do dự một chút cuối cùng chỉ hừ một tiếng, lại đưa tay điều chỉnh góc độ màn hình một chút.
Hừ, lại còn nói hắn ích kỷ quỷ, đáng giận!
Rõ ràng là Lục Thân không hiểu ra sao.
Bất quá... không thể phủ nhận, đêm nay khiến hắn đặc biệt bất an, ngồi trong lòng Lục Thân như vậy cũng khiến hắn an tâm hơn một chút.
... "Lục Tử bên cạnh nháy mắt mấy cái, tầm mắt nhìn qua lại giữa Lục Thân và An Cửu Tân.
Em trai cư nhiên tự nhiên mà đem An Cửu Tân có vẻ đặc biệt nhỏ ở bên cạnh hắn ôm vào trong ngực như vậy, mà An Cửu Tân cũng cư nhiên không hề phản kháng mà vùi ở trong lòng em trai như vậy, mà tất cả những thứ này cư nhiên làm cho nàng cảm thấy hài hòa như thế!
Lục Tử sợ ngây người, kêu to với vẻ mặt tự nhiên của hai người: "Này! Hai người quan hệ tốt đến mức này từ khi nào vậy! Tôi bỏ lỡ cái gì sao!
Bất quá ta từ trước bắt đầu liền thường xuyên đi tìm An Cửu Tân, ngươi không phải biết sao?"Lục Thân quay đầu nhìn về phía tỷ tỷ, còn vẻ mặt khoe khoang hất cằm nhếch môi cười:"Chúng ta gần đây quan hệ rất tốt, An Cửu Tân còn đối với ta cười qua nga!"
Hừ hừ, tỷ tỷ ngươi hâm mộ đi!
Hai ngày nay không chỉ để An Cửu Tân có thể tự nhiên tiếp nhận hắn ôm tới ôm lui, còn cười với hắn vài lần!
Dùng những bước nhảy vọt để nói lên tiến triển của mối quan hệ của họ không hề cường điệu – về chuyện đã xảy ra với Yasuhise hai ngày trước, cả hai đều hoàn toàn không có ý định kể với người khác sau đó.
"Tôi cũng đã thấy nụ cười mới lâu rồi có được không!" tuy rằng không có mấy lần hơn nữa nụ cười kia gần như không kém nhiều lắm... Nhưng điểm chú ý của Lục Tử lại không ở chỗ này, sau khi dừng lại một chút liền xoay chuyển suy nghĩ lập tức lộ ra vẻ mặt giống như gặp được người đồng tình cười to vỗ vỗ vai em trai, "Hắc hắc, có phải siêu cấp đáng yêu không? Nhưng tôi vẫn cảm thấy xụ mặt giống như rất thành thục tương phản đáng yêu nhất rồi! không nghĩ tới cậu thật sự có tiềm năng khống chế loli a! không hổ là em trai của tôi nha~"
Đùng đùng - - gân xanh trên trán Lục Thân như ẩn như hiện, khóe miệng nhếch lên một giây trượt xuống.
... "Lục Thân nheo đôi mắt đen nhánh lại bỗng nhiên quay đầu không muốn nhìn khuôn mặt vô cùng giống mình của tỷ tỷ, cảm giác tâm tình lại trong nháy mắt hỏng bét, tâm tình nhất thời trở nên nóng nảy.
Cái gì chứ!
Thì ra tỷ tỷ đã sớm thấy An Cửu Tân nở nụ cười, hắn còn tưởng rằng rất hiếm lạ, kháo!
Đem An Cửu Tân ôm càng chặt, không có ý định tiếp Lục Tử về loại nào đáng yêu hơn còn có Loli khống chủ đề, lúc này Lục Thân mới vẻ mặt đáng đánh lại quay đầu lại nhe răng tuyên bố chủ quyền với tỷ tỷ: "Ta mới mặc kệ những thứ kia, dù sao An Cửu Tân hiện tại theo ta là tốt nhất!
Mà nội tâm Lục Thân lại càng bá đạo bướng bỉnh rít gào - - người này là của ta! Cho dù là tỷ tỷ cũng không cho! Tỷ tỷ ngươi chơi nhà người khác đi!
... "An Cửu Tân mím chặt môi có chút không được tự nhiên giật giật, hai mắt rũ xuống ánh mắt dao động, không biết có nên cắt đứt sự khoe khoang ngây thơ của hai người này trước mặt hắn hay không.
Lục Tử liếc mắt một cái, lười cùng đệ đệ nói bừa, tầm mắt chuyển hướng An Cửu Tân hưng phấn cười nói: "Cửu Tân hai ngày nay hẳn là đều là ngủ phòng của ta đi?
Lục Thân trong nháy mắt mặt đen lại, gân xanh thái dương nổi lên, nhưng cũng chỉ hừ một tiếng không nói lời nào, đồng thời lại ôm An Cửu Tân càng chặt hơn, giống như sợ bị người cướp đi.
Dù sao Lục Tử cũng là chị gái mà Lục Thân vô cùng quan tâm, cho nên cho dù hiện tại hắn vô cùng khó chịu cũng sẽ không nổi giận với Lục Tử.
Ách... Ân. "An Cửu Tân trong nháy mắt thân thể cứng đờ, theo bản năng còn muốn ngẩng đầu nhìn về phía Lục Thân, nhưng cuối cùng cũng chỉ nháy mắt ừ một tiếng.
"Hắc hắc~" Lục Tử vui vẻ, còn rất nhanh quyết định muốn xem cái gì, hưng phấn mà mở bộ phim hay liền dựa vào lưng chờ đệm.
Về phần vấn đề cảm xúc của em trai?
Ha ha, thật ra Lục Tử căn bản không phát hiện ra.
Hơn nữa em trai từ nhỏ đến lớn thường thường không giải thích được cảm xúc náo loạn gì đó thật sự rất thông thường, mặc kệ là cô hay là ba mẹ cũng tốt, cho dù cưng chiều nó cũng không có khả năng mỗi lần dỗ dành.
Mà An Cửu Tân hạ tầm mắt nhìn về phía tay Lục Thân siết eo mình, hết sức bất đắc dĩ cắn cắn môi, đối với loại kết quả này chính hắn cũng rất buồn bực, nhưng nếu không hắn còn có thể thế nào đây?
Lục Tử nghĩ như vậy là đương nhiên, cậu cũng không thể nói với Lục Tử rằng thật ra hai ngày nay cậu vẫn ngủ với Lục Thân, như vậy trong mắt người khác sẽ rất kỳ quái.
Hai ngày nay buổi tối hắn đã hoàn toàn thói quen cùng Lục Thân ngủ chung một chỗ, so với ngủ ở ký túc xá còn làm cho người ta cảm giác an toàn, hắn có thể không cần sợ hãi rất nhanh ngủ.
Cho dù có đôi khi nửa đêm sẽ bởi vì tư thế ngủ kém cỏi của Lục Thân tỉnh lại, cũng thỉnh thoảng sẽ bởi vì Lục Thân ôm hắn quá chặt mà không thoải mái tỉnh lại... Ách, nghĩ như vậy kỳ thật hắn tựa hồ ngủ cũng không an ổn?
Được rồi, nhưng tốt xấu gì hắn cũng an tâm, cũng là tự tại, hắn ngay cả Lục Thân luôn ôm tới ôm lui hắn như một đứa trẻ còn thường thường giơ lên loại chuyện này đều thành thói quen... Hoặc là nói lười phản kháng.
A~dù sao hắn thoạt nhìn còn tuổi rất nhỏ bộ dáng nha, bị Lục Thân như vậy ôm tựa như đại ca ca ôm tiểu hài tử mà thôi, bình thường rất~a a nghĩ như vậy lại cảm thấy không cam lòng a!
Nhưng mà hắn cũng rõ ràng hắn đối với Lục Thân là thật sự bể lon bể, dứt khoát để mặc cho mình tiếp tục làm phiền người này.
Hai ngày nay không chỉ là buổi tối bọn họ sẽ ngủ cùng một chỗ, ngay cả ban ngày bọn họ cũng đều cùng vào cùng ra, không đơn giản là bởi vì vừa vặn hai ngày này thời gian lên lớp giống nhau, cũng là bởi vì...... Hắn không muốn có một người ở lại thời điểm.
Không biết có phải là ảo giác của hắn hay không, hai ngày nay hắn mơ hồ cảm giác mình tựa hồ bị cái gì nhìn chằm chằm, loại trực giác này để cho hắn càng thêm sợ hãi, càng thêm không dám một người, đều là bởi vì có Lục Thân ở hắn mới không tới quá mức khẩn trương bất an.
Tuy rằng chỉ là cùng vào cùng ra hai ngày, nhưng hắn đối với Lục Thân ở chung quả thật có thể nói là so với Lục Tử quen biết lâu hơn còn thân cận hơn, Lục Thân nói hiện tại quan hệ của bọn họ tốt nhất cũng không tính sai.
Về phần Lục Thân hiện tại không vui, An Cửu Tân xem ra chỉ là tâm tính không kém mấy so với trẻ con bị cướp đồ chơi mà thôi.
Hắn biết cảm xúc của Lục Thân luôn qua lại rất nhanh chóng, hơn nữa Lục Thân ở một mức độ nào đó mà nói chính là một siêu cấp tỷ khống, bởi vậy An Cửu Tân cũng không lo lắng cảm xúc của Lục Thân sẽ luôn không tốt.
An Cửu Tân chỉ đưa tay nắm lấy tay Lục Thân ôm ở bên hông hắn, mà Lục Thân cũng rất nhanh trở tay nắm tay hắn trong lòng bàn tay, An Cửu Tân nháy mắt mấy cái sau lưng càng dán sát vào trong lòng Lục Thân, Lục Thân lại động đậy để cho hắn có thể tựa vào trong lòng mình.
Phản ứng như vậy của Lục Thân làm cho An Cửu Tân an tâm, cũng nhịn không được rũ mắt xuống ở trong lòng tức giận thầm mắng mình, chẳng lẽ hắn cũng muốn biến thành một trong những người cưng chiều Lục Thân, quen tính trẻ con của Lục Thân sao?
- Bất quá, nếu ta cũng làm phiền ngươi như vậy, như vậy để cho ngươi thêm chút phiền toái cho ta, cũng không phải là không thể...
Nhưng mà trên thực tế giờ phút này hắn sẽ làm cũng chỉ có những thứ này, hắn không còn dư thừa tâm lực đi lo lắng tính trẻ con tùy hứng của Lục Thân, hắn càng cảm thấy sợ hãi, bất an, kinh hoảng đối với việc đêm nay phải ngủ cùng Lục Tử.
Giờ phút này hắn cầm tay Lục Thân làm sao không phải là đang an ủi chính mình.
Hình ảnh máu tanh đêm trăng tròn tháng trước vẫn còn rõ mồn một trước mắt, tối nay... Nếu không có Lục Thân ở bên cạnh, hắn thật sự rất sợ...