sữa đậu nành đụng sữa
Chương 2
Bên ngoài phòng có tiếng chú Du đi lại.
Du An nhìn Triệu Doãn Nam sắc mặt tái nhợt, eo bụng linh hoạt đong đưa, ngồi ở trên người Triệu Doãn Nam, là thoải mái.
Vốn chỉ muốn đùa bỡn Triệu Doãn Nam một chút, lắc lắc, có chút thực tủy tri vị.
Có phải anh tập thể dục rồi không?
Chỗ ma sát dưới thân có cảm giác đường cong, lúc cơ bắp căng thẳng, cho Du An khoái cảm vi diệu.
Triệu Doãn Nam không trả lời cô, ngón tay vẫn bị chơi đùa.
Du An phát ra tiếng thở dốc rất nhỏ, trong thân thể có cảm giác khác thường, cô đặt tay Triệu Doãn Nam dưới thân, cọ xát trên tay cô.
Quần lót rất nhanh liền ướt, Du An lật xuống, cởi quần lót, liếm môi.
Triệu Doãn Nam đỏ bừng mặt, thoạt nhìn bị khi dễ quá mức.
Du An chỉ còn lại một bộ đồ ngủ, quỳ gối trên tấm thảm bên giường, nắm lấy mặt Triệu Doãn Nam, "Cậu muốn nói cho người khác biết không?"
Triệu Doãn Nam đỏ mặt, "Không có.
Nhìn ngươi cũng không dám.
Dậy rồi. "Chú Du đứng ở cửa phòng ngủ, thấy hai người nhắm mắt lại, ngủ còn hơi xa.
Ừ. "Du An đáp lời, mở mắt cười với ba.
Chú đừng cướp chăn. "Chú Du lẩm bẩm một tiếng.
Triệu Doãn Nam cũng mở mắt, nhìn bóng lưng Du thúc thúc, cửa một lần nữa bị đóng lại.
"Ừm..." Lần này Du An phát ra âm thanh vô cùng dài, lòng bàn tay Triệu Doãn Nam có chút ướt át.
Vừa rồi lúc chú Du đi vào, Du An kẹp tay cô trong chăn, cọ vô cùng hưng phấn.
Triệu Doãn Nam không biết tại sao cô lại phát ra âm thanh đó, lúc ăn điểm tâm, bên tai tất cả đều là tiếng thở dốc của Du An.
...... Lớp 11 phải nắm chặt......
Du thúc thúc không nói nhiều, cũng dặn dò các nàng vài câu.
Triệu Doãn Nam chống lại tầm mắt của hắn, vội vàng gật đầu, trong ánh mắt có ánh mắt ranh mãnh của Du An.
Nói ra, ngươi sẽ chết chắc.
Đầu cầu thang, Du An nhéo mông Triệu Doãn Nam, đi vào lớp.
Triệu Doãn Nam không thích Du An làm chuyện của mình, Du An khi dễ mình tựa hồ là một chuyện đương nhiên, càng lớn lên, càng làm trầm trọng thêm, cô biết chuyện xảy ra tối hôm qua là không đúng, mình hẳn là cự tuyệt Du An, về sau coi như không nhận ra cô là được rồi.
Triệu Doãn Nam nghĩ như vậy, cũng đứng thẳng người, sải bước đi vào phòng học.
Buổi trưa xếp hàng ở căn tin, sau lưng dán một thân thể ấm áp.
Sao không đợi tôi? "Giọng Du An còn có chút ủy khuất.
Triệu Doãn Nam quật cường nhìn cái ót của bạn học phía trước, không nói lời nào.
Tức giận?
Mông bị nắm chặt, bàn ăn của Triệu Doãn Nam rơi xuống đất.
Phía sau có tiếng cười quen thuộc, cô ngồi xổm trên mặt đất, nhìn bàn ăn trống trơn, có chút khổ sở, bản thân vẫn chưa đủ lạnh lùng cứng rắn.
Bàn ăn bị Du An nhặt lên, Triệu Doãn Nam cũng bị kéo đến trước một cái bàn.
Cô nhìn hai phần thức ăn đã chuẩn bị xong, không chịu ngồi xuống.
Không phải đều là ngươi thích ăn sao?
Du An ngồi xuống, cánh tay chống lên bàn, cằm đặt trong lòng bàn tay, có chút mị thái.
Ở trường học còn như vậy, Triệu Doãn Nam phỉ nhổ cô một chút, ngồi đối diện cô.
Tan học chờ tôi.
Du An gắp sườn của Triệu Doãn Nam đi, đợi nửa ngày cũng không thấy Triệu Doãn Nam đáp lại.
Lúc tan học, Triệu Doãn Nam một mình đi ra cổng trường, cô không muốn chờ Du An, cũng không muốn lại bị Du An khi dễ, trong bóng đêm đi rất nhanh, bị cành cây trên mặt đất vấp một cái.
Hôm nay về sớm. "Mẹ ở trong bếp, giúp cô hâm nóng một chén sữa đậu nành.
Triệu Doãn Nam vui vẻ tắm rửa, ngồi ở bên cạnh bàn uống sữa đậu nành, kỳ thi tháng vừa kết thúc, tâm tình còn có chút thoải mái.
Cửa bị gõ vang, Triệu Doãn Nam nhảy nhót mở cửa, tưởng rằng sẽ nhìn thấy ba, thấy Du An mặt không chút thay đổi.
Cô xoay người muốn chạy, bị Du An kéo vào trong phòng ngủ, các cô ở cùng một tiểu khu, lúc cửa phòng ngủ bị đóng lại, Triệu Doãn Nam muốn chuyển nhà.
Không đợi tôi? "Du An cài khóa tim, nhào Triệu Doãn Nam xuống đất, ngửi thấy mùi sữa tắm," Tắm xong chưa?
Ngươi làm gì vậy?
Chạy nhanh như vậy, ngươi là cố ý.
Du An thoạt nhìn rất không vui, Triệu Duẫn Nam nhéo góc áo, nhìn chằm chằm tay nắm cửa.
Em còn ở cổng trường chờ anh, không có lương tâm.
Triệu Doãn Nam áy náy ba giây, lúc tay bị đặt trên lưng quần Du An, một lòng chỉ có hối hận.
Tại sao cô ấy lại muốn biết Yu.
Du An còn mặc đồng phục học sinh, hình như vừa trở về, đã tìm tới cô.
"Anh không tắm..."
Triệu Duẫn Nam lại giãy dụa một chút.
Ngươi chê ta?
Du An cởi quần, lộ ra hai chân trắng mịn, không chút khách khí ngồi ở trên đùi Triệu Doãn Nam, kẹp chân nàng cọ xát, một tay nắm cằm Triệu Doãn Nam.
Cô nhìn ánh mắt Du An muốn ăn thịt người, cố lấy dũng khí đẩy cô ra, "Anh đừng làm loại chuyện này với em nữa.
Du An ngã ngồi dưới đất, kinh ngạc nhìn Triệu Doãn Nam.
Em không thích, anh đừng tìm em nữa.
Triệu Doãn Nam muốn một tiếng trống làm tinh thần hăng hái thêm, còn chưa nói xong đã bị dọa nấc một cái nho nhỏ.
Du An nheo mắt lại, mái tóc dài có chút tản ra, sợi tóc rơi ở cổ áo đồng phục, thuận tay cởi áo khoác đồng phục.
Ngươi tức giận cái gì? "Nàng đứng dậy, tới gần Triệu Duẫn Nam, giữ chặt ngón tay nàng.
Ta không thích ngươi làm loại chuyện này.
Cùng ngươi làm cũng không được sao?
Ta...... Ta không......
Triệu Doãn Nam nói năng lộn xộn, trong đầu nghĩ làm sao giải thích với Du An, nói mình vẫn bị cô khi dễ, cho nên không vui sao.
Nàng không cần mềm yếu như vậy, Triệu Doãn Nam vừa ngẩng đầu đã bị Du An ôm eo.
Ngay hôm nay.
Bên tai cô có giọng điệu mềm mại của Du An, mơ mơ màng màng, tay lại bị ấn vào lòng chân Du An.
Ướt và nóng.
Ân......
Du An ở bên tai cô thở ra, cởi quần lót ra.
Cậu vào đi... "Du An cầm ngón tay cô đưa vào trong.
Triệu Doãn Nam không biết Du An đang làm gì, chỉ cảm thấy ngón tay rơi vào một nơi mềm mại ấm áp, Du An cắn môi dưới, dùng ngón tay của cô rút ra.
Ân...... Ngươi móc một chút......
Triệu Doãn Nam dùng chút sức, muốn đau chết Du An, lại nghe được tiếng rên rỉ thoải mái của cô.
Du An kêu to, Triệu Doãn Nam đỏ tai, đưa tay che miệng cô lại.
Ngoài cửa không có động tĩnh.
Triệu Doãn Nam thở phào nhẹ nhõm, muốn rút tay ra, lại bị siết chặt.
Cô nhìn dưới thân Du An, bị đồng phục che đi, chỉ có thể cảm nhận được nhiệt độ của cô.
Chờ Du An rốt cục buông tay, Triệu Doãn Nam nhìn bàn tay ướt đẫm của mình, lại nhìn Du An, trên mặt Du An có vẻ mặt trước kia chưa từng có, hai má choáng váng, Triệu Doãn Nam đột nhiên tim đập nhanh hơn.
Thoải mái. "Du An liếm môi, một lần nữa ngồi trở lại đùi Triệu Duẫn Nam.
"Ồ."
Ngày mai phải chờ ta.
Du An mặc quần áo vào rồi đi, Triệu Doãn Nam nhìn đùi mình bị ướt, ngẩn ngơ một lát.
Đi quét dọn một chút.
Tiết thể dục......
Giúp em xin nghỉ.
Lao ủy vỗ bả vai Triệu Doãn Nam, cho cô một cái chổi, bảo cô đi quét qua nhà vệ sinh của tòa nhà mới.
Tòa nhà mới chưa từng dùng qua, khắp nơi đều là mùi xi măng công nghiệp.
Nhà vệ sinh vừa lớn vừa rộng rãi, Triệu Doãn Nam ở bên trong đi một vòng, cấp ba hẳn là có thể chuyển vào tòa nhà mới, nghĩ như vậy, lộ ra mỉm cười.
Ngốc muốn chết. "Ngoài cửa có thêm một người.
Triệu Doãn Nam run rẩy một chút, Du An tại sao lại ở chỗ này.
"Em không thấy anh ở sân chơi."
Du An nghịch ngón tay, từng bước từng bước đi về phía cô, sau lưng Triệu Doãn Nam dán gạch men sứ, chổi trong tay rơi xuống đất.
Cô bị kéo vào khoang gần nhất và ngồi trên nắp bồn cầu.
Du An ngồi trên đùi cô, nhấc áo lên.
Liếm một chút.
Triệu Duẫn Nam nhìn nhũ tiêm phấn nộn của nàng, ngậm chặt miệng.
Ngứa, anh liếm một chút.
Du An ôm gáy Triệu Doãn Nam, đặt cô lên ngực mình.
Triệu Doãn Nam phi thường khuất nhục, ngửi được hơi thở trên người Du An, chính mình lại còn cảm thấy dễ ngửi, Du An ôm chặt, nàng sắp bị ngạt chết, liếm hai cái nhũ tiêm bên miệng, chảy hai giọt nước mắt.
Khóc cái gì?
Du An buông tay, giúp cô lau nước mắt trên mặt.
Đừng khóc nữa.
Du An đưa núm vú vào miệng cô.
Triệu Doãn Nam khóc sướt mướt liếm, lôi kéo một chút, hy vọng Du An sẽ đau.
Du An không đau, phát ra tiếng rên rỉ thỏa mãn.
Ừm...... Nặng một chút......
Liếm trong chốc lát, Du An bắt được tay của nàng, Triệu Doãn Nam cho rằng đã kết thúc, tay bị mang theo, cởi bỏ Du An quần lót cúc áo.
Du An để cô tiếp tục liếm, mút ngón tay Triệu Duẫn Nam, đưa vào trong thân thể mình.
Triệu Doãn Nam cảm thấy ngón tay sắp bị kẹp đứt, Du An lắc lư trên người cô hơn nửa giờ, cũng sắp tan học, còn kẹp ngón tay cô.
Thật muốn vẫn như vậy......
Du An thở hổn hển, Triệu Doãn Nam luống cuống, vẫn như vậy, ngón tay của mình liền phế đi.
"Cây chổi của lớp nào?"
Nhà vệ sinh đi vào một cái lão sư, đi tới các nàng cạnh cửa.
Triệu Doãn Nam ngừng thở, buông lỏng miếng thịt mềm trong miệng ra.
Du An không chịu buông tha cô, đầu ngực đặt trên mặt cô cọ cọ.
Thầy giáo nhanh chóng đi ra ngoài, Du An tiết vào lòng bàn tay Triệu Doãn Nam, đứng dậy mặc quần.
Triệu Doãn Nam vẫn ngồi, cúi đầu nhìn chất nhầy trong lòng bàn tay.
Du An cũng nhìn, nhìn, lại nhìn môi Triệu Doãn Nam, nàng muốn Triệu Doãn Nam nuốt xuống.
"Đừng..." Triệu Doãn Nam đỏ mặt cự tuyệt nàng, thân thể co quắp một chút, ngón tay thon dài nhìn qua có chút mê người.
Du An nuốt một cái.
Lại đây.
Nàng đưa Triệu Doãn Nam tới bồn rửa tay, giúp nàng rửa sạch ngón tay và lòng bàn tay, ngửi nàng.
Không có mùi vị.
Rõ ràng tất cả đều là mùi vị của Du An, Triệu Doãn Nam đi ra khỏi nhà vệ sinh, cảm thấy trên người đều là hơi thở của Du An.
Hình như cũng không khó chịu như vậy, cô ghé vào bàn học làm bài tập, cổ áo dường như còn có nhiệt độ Du An lưu lại, cô mím môi một chút, giống như trong miệng còn có thứ gì đó ôn nhu kia, cô có chút thẹn thùng, Du An phát dục rất khá.
Nàng thậm chí có chút lưu luyến.
Ngoài cửa sổ có bóng dáng Du An, tựa vào lan can trêu đùa một nam sinh cao lớn, nam sinh tựa hồ còn có chút ngượng ngùng nhìn Du An.
Triệu Doãn Nam nhìn Du An sờ sờ ống tay áo đồng phục nam sinh.
Giống cái gì.
Triệu Doãn Nam chọc chọc bài thi, đối diện với tầm mắt Du An, Du An ở ngoài cửa sổ cười với cô.