phù dung kỹ
Chương 12 Phá Kỵ
Trong yến hội của các vương gia Mông Cổ không thể thiếu tiện xướng của Hoán Y viện trợ hứng, mẹ con Hoàng Dung vừa vào Hoán Y viện vội vàng bị ném lên một bộ áo gai thô, dùng vải thô quấn ở bên hông một khối vải rũ xuống che khuất hạ thể là xong việc, cứ như vậy bị đẩy vào trong quân trướng.
Mới vừa vào quân trướng bị một cỗ mùi hôi thối gay mũi xen lẫn mùi hôi thối làm cho gần như té xỉu, Quách Phù vội vàng lấy tay nắm mũi, Hoàng Dung xuyên thấu qua đỉnh lều nghiêng kim quang chiếu rọi một mảnh bụi mông chú ý tới trong lều trại một đoàn nghĩ lung tung, mấy kỹ phụ vây quanh đống lửa lắc lắc mông, bốn phía bàn án bày đầy rượu thịt, các vương công Mông Cổ sau bàn trong lòng mỗi người đều ôm nữ nhân trong tiểu viện kia, có người đã bị lột sạch tinh quang ngồi ở trong lòng thảo hán phát ra tiếng gầm gừ, có người còn không ngừng bị rót rượu.
Hai mẹ con run rẩy thật cẩn thận đi ở giữa, "Đưa tới cho các vị đại gia hai hàng tươi mới, cái này hơi già một chút gọi là mông vàng, cái này non một chút gọi là Quách tao lồn." Tú bà ở chỗ rèm cửa hướng vào bên trong hô một tiếng, sau đó hai cước đá vào mông Hoàng Dung Quách Phù, hai nữ nhân cứ như vậy ngã ở giữa.
Trong lều lâm vào trầm mặc ngắn ngủi, hai mẹ con miễn cưỡng quỳ rạp trên mặt đất vểnh mông lên hướng chủ vị lễ bái.
Ta mông vàng "," Ta Quách tao lồn "," Chào các vị đại gia.
Khuôn mặt tươi cười dối trá, không che được bàn tay run rẩy vì sợ hãi.
Người Mông Cổ Bột Đồ uống đến say mèm trên giường chính liếc mắt một cái liền nhìn thấy bộ ngực buông xuống đất của Hoàng Dung, nhất thời vui vẻ ra mặt, "Hai người các ngươi đều tới đây! Ngươi! Ngậm bộ ngực của ngươi đi tới!" Quách Phù cố nén buồn nôn quỳ bước lên trên, Hoàng Dung dùng tay run rẩy nâng bộ ngực của mình lên, dùng miệng ngậm núm vú đi theo sau mông Quách Phù cũng bò về phía trước.
Hai nữ nhân bò đến vị trí chủ vị mới phát hiện nguyên bản phía dưới tửu án còn có một nữ nhân khỏa thân đang vong tình mút dương vật Bột Đồ, Bột Đồ kia nhìn thấy hai mẹ con bò tới gần, túm lấy tóc nữ nhân kia ném nàng qua một bên, duỗi chân đá ngực mềm của Hoàng Dung thưởng thức biểu tình xấu hổ nàng gắt gao mím chặt đầu vú bị làm nhục, ý bảo hai mẹ con bò đến dưới chân mình.
"Công chúa vong quốc của Kim quốc, cũng là như vậy đi!" Bột Đồ chỉ vào nữ nhân bị hắn ném sang một bên, nữ nhân kia hoảng sợ cúi đầu, không nhận được bất kỳ đáp lại nào của Bột Đồ, thấy Bột Đồ nổi lên tính chất đối với hai nữ nhân dưới chân kia, cũng thì thào lui ra, sau đó lại bị một tên thảo hán khác cướp đi, bị ôm vào trong ngực rót một bụng rượu.
Hoàng Dung và Quách Phù quỳ gối ở hai bên hạ thể Bột Đồ nâng gậy thịt lên, Hoàng Dung vẫn dùng miệng ngậm núm vú của mình, lắc lư núm vú ma sát gậy thịt. Quách Phù vểnh mông lên nằm rạp trên mặt đất ngửa đầu liếm quy đầu lên, "Ha ha, buông xuống đi!" Bột Đồ đưa tay nâng ngực Hoàng Dung cười to, Hoàng Dung phun ra núm vú dập đầu tạ ơn, cũng giống như Quách Phù kề sát quy đầu giả bộ tình nguyện.
Ngươi tên gì! "Bột Đồ uống say khướt, thanh âm như sấm sét vang lên trên đầu mẹ con, một cước đạp lên đầu Hoàng Dung, làm tóc nàng rối tung.
Hoàng Dung điềm đạm đáng yêu nhìn Bột Đồ, nhưng không nhận được chút đồng tình nào của tên thảo hán say khướt kia, "Vì sao gọi là Hoàng Mông?" Bột Đồ nâng cằm Hoàng Dung lên, đôi môi run rẩy cố nén bình tĩnh lại từng câu từng chữ thấp giọng khuất nhục nói: "Bởi vì nô gia...... Mông của nô gia...... Mông của nô gia rất chặt rất lẳng lơ......" Quách Phù chậm rãi phun ra quy đầu trong miệng nuốt thứ bị kẹt trong cổ họng xuống, mắt trái hơi nâng lên nhẹ nhàng liếc nhìn thấy khóe mắt Hoàng Dung rưng rưng rưng rưng rưng rưng rưng nhìn trân trối, lại vội vàng vùi đầu không chi một tiếng tiếp tục liếm túi thịt đen của Bột Đồ, vừa mới đem đầu lưỡi của nàng Duỗi ra, trước mắt túi thịt đen liền bay đi, trên đầu truyền ra thanh âm: "Để cho ta thử xem mông của ngươi có bao nhiêu chặt!"
Hoàng Dung vốn đang quỳ rạp trên mặt đất rất nhẹ nhàng bị Bột Đồ kéo hai chân từ phía sau ôm lấy, một mùi hôi thối của người Hán khiến nàng xụi lơ trong lòng Bột Đồ tràn đầy lông ngực thở hổn hển, "Ô." Nàng nhắm chặt một mắt cắn chặt răng, giữa hai hàm răng cắn đến kẽo kẹt, nàng muốn dùng phương pháp này để giảm bớt đau khổ khi lỗ đít của mình bị ngón tay thô lỗ phía sau cứng rắn đẩy ra, nàng nghiêng đầu cầu khẩn: "Nhẹ...... Nhẹ một chút...... Cầu...... Cầu xin ngài......" Bộ dáng điềm đạm đáng thương của nàng khiến cho thú tính Bột Đồ nổi giận, cánh tay thô kệch kia trên dưới lắc lư.Thân thể, mà Hoàng Dung cũng xụi lơ ở trong ngực của hắn tùy ý hắn loay hoay đến ngực mình vung loạn, cảm nhận được mông của mình đang bị một cây thịt bổng thô thô quật, côn thịt kia ở trong mông mình bị chống ra nhiều lần ma sát, càng không ngừng khiêu khích nếp nhăn xung quanh hậu môn của mình. Thỉnh thoảng còn dùng quy đầu ma sát vách thịt hậu môn đã bị đẩy ra đỏ bừng, "Ngứa quá...... không...... không cần......" Quách Phù nghe được trên đỉnh đầu truyền đến tiếng thở hổn hển của mẫu thân, còn luôn có giọt nước ở trên đầu mình, nàng ngẩng đầu nhìn chỉ thấy một cái mông to đầy đặn lắc lư qua lại, một cái dương vật vừa cứng vừa đen ở giữa đó xuyên qua lại, nương theo tiếng thở hổn hển của mẫu thân, nàng lần đầu tiên nghe được mẫu thân phát ra âm thanh hạ tiện chủ động hướng địch nhân từng yêu cầu: "Không...... Không cần nửa vời như vậy nữa...... Mau cắm vào đi.
Cắm ở đâu? "Bột Đồ âm thanh như sấm rền, trên khuôn mặt say khướt một bộ thần sắc híp híp, Quách Phù ngẩng đầu nhìn thấy quy đầu còn đang lề mề ở hậu môn của mẫu thân chậm chạp không chịu đi vào, mà mông của mẫu thân lo lắng khép lại mở ra, cuối cùng có thể thoáng nhìn vẻ mặt si mê dâm đãng của người đàn ông lỗ mãng mang thai người mẹ quen Trung Mỹ kia còn nghe được trong miệng phát ra từng trận thở hổn hển phun ra đòi hỏi:" Mau cắm a...... Nhanh cắm vào đi!
Tiếng đòi hỏi dâm mị vang vọng trong quân trướng, nữ nhi ghé vào dưới thân tráng hán cùng mẫu thân bị tráng hán ôm vào trong ngực bốn mắt nhìn nhau, ánh mắt quen thuộc lại xa lạ kia đem suy nghĩ của Hoàng Dung từ trong bùn lầy ý loạn tình mê kéo ra, "Không phải! Không phải! Không cần! Ta không cần! A! A!" Trong nháy mắt mặt của nàng xấu hổ đến đỏ bừng hai tay gào to, Bột Đồ không cho nàng cơ hội đổi ý "Phốc xuy" một tiếng liền đem đại nhục bổng trực tiếp xuyên vào hậu môn Hoàng Dung thẳng vào sâu trong trực tràng, "Cứu! Cứu mạng a! Cứu mạng a...... Cứu mạng...... Cứu mạng...... Đừng nhìn......" Hoàng Ai Thanh liên tục chảy nước miếng toàn thân căng thẳng Co quắp không ngừng, nước mắt chảy xuôi trong kẽ tay, hạ thể rốt cuộc không nhịn được nữa, một cột nước tiểu ở trên không trung vẽ ra một đường cong hoàn mỹ.
Đi! Tiếp theo cho nàng! "Bột Đồ một cước đá văng Quách Phù đang quỳ rạp trên mặt đất. Quách Phù hoảng sợ dập đầu với nam nữ đang làm tình, run rẩy ngẩng đầu há miệng, để nước tiểu của mẫu thân mình tùy ý chảy vào cổ họng.
Hai mẹ con đều nhắm mắt lại không dám nhìn đối phương, "Đừng đổ hết vào bên trong......" Đây là lời cầu xin cuối cùng của Hoàng Dung, chỉ tiếc Bột Đồ làm sao có thể để ý đến lời cầu xin của nô lệ dưới háng, rất nhanh một cỗ tương nóng bỏng mở rộng trực tràng của nàng, giống như nước nóng thiêu đốt vách thịt của mình làm cho hậu môn và trực tràng của mình đỏ tươi, trực tràng nang trứng dần dần co rút lại, lui về hình dạng gậy thịt Bột Đồ, tinh dịch dính đặc theo gậy thịt chảy xuống nhỏ giọt trên đùi Quách Phù, theo Bột Đồ rút gậy thịt ra, toàn thân Hoàng Dung lại co quắp, bị Bột Đồ ném xuống đất, nàng liều mạng che mông, bị mở rộng Mông cũng không khỏi nàng khống chế không khép lại được, "Muốn... muốn đi ra... đừng tới gần ta! a! a!" Hoàng Dung sụp đổ quỳ rạp trên mặt đất gào khóc không ngừng kêu thảm thiết, cũng không cách nào ngăn cản nàng trong hậu môn giống như xả nước hướng ra ngoài phun cứt.
Bột Đồ không thèm để ý Hoàng Dung quỳ rạp trên mặt đất kêu rên, bước qua thân thể đầy đặn của nàng trực tiếp đi tới trước mặt Quách Phù hỏi: "Ngươi tên gì?
Tôi...... tôi tên là Quách...... Quách tao lồn. "Quách Phù nhìn thoáng qua mẫu thân còn đang không khống chế được ấp úng trả lời," Bởi vì tôi...... lồn lẳng lơ của tôi rất...... rất chặt.
Mắt nhìn Bột Đồ tới gần, Quách Phù rốt cuộc không kiềm chế được sợ hãi trong lòng, nàng đặt mông ngồi dưới đất liều mạng cọ xát về phía sau, trong miệng nức nở xen lẫn tiếng rung cầu xin tha thứ: "Không cần...... Không cần a! Tha cho ta đi! Tha cho ta đi! Ta không muốn giống như nàng!
Bột Đồ bắt lấy vòng eo thon nhỏ mảnh khảnh của Quách Phù, sợ tới mức Quách Phù giãy dụa một trận. Bột Đồ có chút tức giận vung tay lên "Ba" một tiếng quất vào âm hộ của nàng, Quách Phù liền sợ tới mức không dám chống cự nữa. Ngoài dự liệu của nàng chính là Bột Đồ không cắm dương cụ sáng loáng kia vào âm đạo của nàng, mà ôm nàng lên bàn rượu để nàng xoay chân ngồi xổm xuống bàn rượu.
Đến! Kẹp lấy nó! Dùng cái lồn lẳng lơ của ngươi! "Bột Đồ không đợi Quách Phù khóc rống thô bạo cắm dương vật của một con ngựa vào trong âm đạo Quách Phù.
Quách Phù cảm thấy hạ thể bị xé rách đau đớn, đó là một cây gậy thịt ngựa chết, hôm nay bị đám Mông Cổ này làm thành đồ chơi, một đầu làm thành đầu tròn một đầu khác giữ lại quy đầu, cây gậy thịt ngựa này chỉ cắm một đoạn nhỏ lộ ra quy đầu cùng một đoạn thật dài cũng đã cắm Quách Phù khổ không thể tả. Lắc lên! "Bột Đồ đi tới phía sau Quách Phù vỗ mông nàng," A! "Quách Phù đau đến kêu lên bắt đầu lắc mông, hạ thể kẹp chặt thanh thịt ngựa kia lắc lắc, người Mông Cổ uống rượu bên cạnh bàn rượu bốn phía cũng nhao nhao trầm trồ khen ngợi Quách Phù.
Kẹp lấy! Chạy xuống nhảy một cái! "Bột Đồ lại uống hào phóng một bầu, mượn hơi rượu ôm Quách Phù từ trên bàn rượu xuống vỗ mông nàng đẩy nàng vào trong quân trướng, Quách Phù rưng rưng dưới sự vây xem của mọi người tiếp tục miễn cưỡng cười đùa, Bột Đồ phía sau một cước đạp lên mông Hoàng Dung, nắm lấy cổ sau của nàng kéo nàng lên.
Khụ khụ... Dừng tay... "Hoàng Dung lúc này mới từ trong đại không khống chế lấy lại tinh thần, không có chống cự đã bị Bột Đồ kéo tới bên cạnh Quách Phù đang khiêu vũ trong quân trướng.
Bột Đồ ném Hoàng Dung xuống đất, còn cố ý để nàng vểnh mông quỳ rạp trên mặt đất để lộ hậu môn của mình.
Ngươi hung hăng thao nàng cho ta! "Bột Đồ ra lệnh cho Quách Phù, dứt lời tát vào mông Quách Phù một cái. Quách Phù lắc đầu khóc, "Cầu xin ngài buông tha cho con đi" Vai của nàng bị Bột Đồ nắm giữ, từng bước từng bước đẩy nàng về phía mẹ mình.
"Phù nhi... Phù nhi... Không được a..." Hai mẹ con hai người nước mắt nhìn nhau, nghe được tiếng mẹ quay đầu yếu ớt cầu xin tha thứ Quách Phù lắc đầu lui về phía sau, nhưng rất nhanh lại bị Bột Đồ nắm lấy vai đẩy lên người Hoàng Dung một bước, "Đỡ lấy!" phía sau truyền đến âm thanh thô lỗ, là âm thanh Quách Phù không có cách nào cãi lại, thiếu nữ run rẩy đỡ lấy gậy thịt lớn ở hạ thể, quy đầu chống vào hậu môn của mẫu thân, "Nương..." Toàn thân thiếu nữ đều run rẩy, quy đầu tựa vào giữa hậu môn của thiếu phụ dưới thân chậm chạp không dám đi vào, hai nữ nhân hai mắt đẫm lệ nhìn nhau, các nàng hy vọng thời gian có thể hoàn toàn đọng lại, các nàng thậm chí hy vọng vài ngày trước trực tiếp chết trong lao, hoặc là Ở trên pháp trường chết cùng một chỗ với những người ngày xưa cùng tác chiến ở Tương Dương.
Vào đi! "Bột Đồ gầm nhẹ một tiếng một cước đá vào mông Quách Phù, thanh thịt ngựa kia hoàn toàn trượt vào trong âm đạo của hai mẹ con Hoàng Dung Quách Phù, trở thành cuống rốn mới giữa hai người.
A! A! Đau quá! "Tiếng kêu thảm thiết của hai mẹ con thậm chí truyền ra ngoài quân trướng, hạ thể của Quách Phù và mông thịt của Hoàng Dung dán sát vào nhau, dương vật giả kia hoàn toàn chui vào vách thịt của hai mẹ con, một đầu giữ chặt miệng tử cung của Quách Phù, một đầu xâm nhập trực tràng của Hoàng Dung, Hoàng Dung vì để cho con gái thoải mái một chút, hơi đứng dậy dùng sức kẹp chặt hậu môn, siết chặt mông nhẹ nhàng rút âm đạo của Quách Phù ra khỏi miệng tử cung.
Ba ba "hai tiếng từ phía sau truyền đến, nương theo mà đến chính là tiếng kêu thảm thiết của Quách Phù, Hoàng Dung cảm nhận được dương vật trong trực tràng của mình đầu tiên là vừa lui lại vừa tiến theo, vách thịt vốn khôi phục kích thước bình thường lại mở rộng một vòng, khoái cảm đau đớn làm cho Hoàng Dung lảo đảo một cái gần như ngã sấp xuống, may mắn nàng phản ứng nhạy bén hai tay trước mặt duy trì được.
Bột Đồ vừa mới dùng roi ngựa quất mông Quách Phù nhìn thấy hai nữ nhân giống như chó giao phối tư thế lại bò về phía trước buồn cười bộ dáng dâm tính đại phát, khuôn mặt dữ tợn cuồng tiếu tiếp tục quơ roi trong tay: "Ha ha, cái này thú vị, ngươi tiếp tục bò a!" Sau đó lại là mấy roi quất vào mông Quách Phù.
Quách Phù kêu thảm thiết không ngừng vì tránh né lấy tay đỡ lấy mông thịt của mẫu thân, hai chân không tự giác cong về phía trước, Quách Phù đẩy dương vật hạ thể của nàng về phía trước lại bắt đầu co rút trong lỗ đít của Hoàng Dung, đau đến mức Hoàng Dung quỳ rạp trên mặt đất bò loạn, hai mẹ con cứ như vậy liền làm một thể mẹ con loạn luân, gậy thịt của nữ nhi xâm phạm hậu môn của mẫu thân, hai mẹ con lúc này tựa như hai con chó cái Mông Cổ nuôi dưỡng, ở trên yến hội của bọn họ tùy ý giao phối một trước một sau bò loạn trêu chọc cho những kỹ nữ Mông Cổ còn có kỹ nữ vây xem cười ha ha.
Dưới tiếng cười nói ồn ào, Bột Đồ buông roi ngựa đi tới hai mẹ con sâu cạn, một chưởng lật đổ hai người bọn họ, lần này biến thành Hoàng Dung đặt mông ngồi ở trong lòng Quách Phù, Bột Đồ không đợi Hoàng Dung phản ứng lại, đẩy môi âm hộ của nàng trực tiếp đem gậy thịt thô kệch của mình nhét vào trong huyệt thịt mật ong của nàng, như mãnh hổ xuống núi đem thân hình to lớn toàn lực đè lên thân thể nhỏ nhắn xinh xắn của Hoàng Dung, gậy thịt ngựa duy trì quan hệ thân thể mẹ con kia lại bị thân thể mẹ con hoàn toàn bao bọc, Bột Đồ đánh sâu vào càng mãnh liệt, tiếng sóng của hai nữ nhân cũng liên miên không dứt, trong đầu tràn ngập khoái hoạt tình ái, tuy rằng hai mắt các nàng mở to nhưng đã sớm mất đi Ý thức, ngay cả chính các nàng cũng không biết khi nào thì dừng lại.
Cũng không biết qua bao lâu, mẹ con tỉnh lại trong lòng không biết là quý tộc Mông Cổ nào, thân thể tươi đẹp của Quách Tao và Hoàng Mông Cổ được người Mông Cổ ở đây khen ngợi, hai mẹ con giãy ra đỡ nhau chạy trốn, mấy người Mông Cổ cũng hăng hái, buông rèm xuống cùng mẹ con Hoàng Dung chơi trò mèo vờn chuột, mà mẹ con Hoàng Dung trải qua vài phen cưỡng gian đã sớm kiệt sức, cuối cùng, vẫn là dưới vẻ mặt ghen tị của các kỹ nữ bốn phía, lại bị mấy đại hán Mông Cổ ôm vào trong lòng, tiếng sóng mệt mỏi lại một lần nữa vang vọng trong trướng......