ngọt nát cây đào mật
Chương 15 - Cực Khoái
Phương Nhược Vũ giãy dụa vài cái, nhưng hai chân cô bị Giang Lâm kẹp lại, cả người dùng tư thế yếu ớt nhất bị anh đè ở dưới thân, cô xoay người đá chân, tất cả đều phí công.
Cô mở to hai mắt nhìn chằm chằm Giang Lâm đang cụp mắt nhìn cô, ánh mắt gần như muốn phun lửa.
Nếu như ánh mắt có thể giết người, hắn hiện tại đã thi cốt không còn.
Đáng tiếc, Giang Lâm thoải mái đặt tay lên đầu gối cô, thậm chí còn giơ một tay lên chống cằm, sau đó trêu tức nhếch khóe miệng với cô:
Để anh xem, em cao trào thế nào.
Phương Nhược Vũ hoảng hốt, tựa như lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên dưới ánh mặt trời kia, tắm trong ánh sáng vàng ấm sau giờ ngọ, mỉm cười với cô.
Cũng giống như khi đó, lúc cười khóe miệng nhếch lên, ánh mắt vốn đạm mạc đều lóe sáng hơn bình thường rất nhiều, nhưng hiện tại thiếu niên này, đang dùng ngón tay ôm lấy quần lót của nàng.
Quần lót ướt sũng khi bị lột ra kéo ra sợi tơ kéo dài, Phương Nhược Vũ xấu hổ nhìn sang chỗ khác, cô nhìn không nổi.
Ướt như vậy, hẳn là rất dễ cao trào. "Giang Lâm buông quần lót ra, vải vóc co dãn bắn ngược về thân thể, phát ra tiếng đạn thanh thúy, thậm chí mang theo tiếng nước dâm mỹ.
Cô cũng không nghe nổi.
Nhưng Giang Lâm hạ quyết tâm muốn trêu chọc cô, liên tục không ngừng tạo ra kích thích, nhưng anh quá mức hiểu rõ thân thể của cô, vẻ mặt của cô, thân thể run rẩy của cô, thậm chí là đôi chân căng thẳng của cô, đều có thể truyền đạt tín hiệu cho anh, khiến anh chuẩn xác dừng bước cuối cùng.
Phương Nhược Vũ nhắm hai mắt lại, thân thể lặp lại sự chênh lệch căng thẳng lại đột nhiên rút ra, bị tra tấn giống như đã không phải là không thể khống chế như cô, thậm chí ngay cả nước mắt không ngừng chảy xuống, cô cũng không khống chế được.
Cô đem chuyện hôm nay trước sau qua một lần, cũng không nghĩ ra rốt cuộc hôm nay đắc tội Giang Lâm như thế nào.
Trước kia anh chưa bao giờ tra tấn cô như vậy, cùng lắm thì là lúc đâm cô điên đảo đến thần hồn buộc cô nói vài lời ngay cả mình cũng đỏ mặt, nhiều hơn nữa cũng bất quá là thử một ít tư thế trong mắt cô không thể tưởng tượng nổi, trêu chọc cũng luôn nhanh chóng kết thúc theo anh cầm giữ không được, không giống như hôm nay.
Anh đang cười, nhưng cũng quyết tâm tra tấn cô.
Giang Lâm, em đã nói kỳ sinh lý có thể không làm, đừng chạm vào anh.
Phương Nhược Vũ biết ở trên giường cô không có tư cách kêu như vậy, nhưng hiện tại cô ngay cả nước mắt cũng không ngừng được, cô cũng không quản được miệng của mình.
Giang Lâm thấy cô nhắm mắt không sờn, trong lòng liền khó chịu, kéo quần ngủ đặt bên cạnh khoác lên mắt cô: "Không muốn nhìn thì đừng nhìn.
Phương Nhược Vũ chỉ cảm giác được nguyên bản đỉnh ở trước chân mình người rời đi, giường mất đi hắn trọng lượng, lòng của nàng ngược lại trầm xuống.
Chờ giường lại lún xuống, ngực nàng truyền đến một trận chấn động rất nhỏ, nàng mới ý thức được chuyện có thể sắp xảy ra.
Giang Lâm, đó là cái gì? Anh biến thái, anh buông tôi ra.
Phương Nhược Vũ vặn vẹo đá cũng không làm nên chuyện gì, cô đã từng thấy những thứ kỳ quái này, nhưng cho dù là lần đầu tiên, Giang Lâm không nghĩ tới muốn dùng, hôm nay anh định thực hành trên người cô sao?
Anh không chạm vào em. "Giang Lâm cúi người, đem đồ chơi nhỏ chấn động chuyển qua bên ngực cô, vị trí đột nhiên phóng đại, khoái cảm đánh úp lại, Phương Nhược Vũ thét chói tai ra tiếng.
Anh muốn nhìn em cao trào. "Giọng anh rất thấp, nhưng cũng đủ để xuyên thấu cô.
Bóng tối làm cho cảm giác an toàn của người ta giảm xuống mức thấp nhất, tất cả đều trở nên không biết, chờ vật chấn động kia bị Giang Lâm kẹt ở giữa quần lót và thân thể của cô, cô rốt cuộc hiểu được anh muốn làm gì.
Ngươi cũng muốn, không phải sao?
Phương Nhược Vũ đã vô lực trả lời, lúc trước tích tán quá nhiều chưa tới đỉnh điểm khoái cảm, vật kia tại nàng hạ thể chấn động lần thứ nhất, nàng liền trực tiếp cao trào.