nghĩ viết âm dương sư
Chương 8: Âm đạo và nấm tiếp xúc
Nam nhân thấy Huỳnh Thảo rời đi, chính mình mặc quần áo tử tế len lén theo dõi phía sau.
Cậu đi theo Huỳnh Thảo lên núi, núp sau cây, nhìn Huỳnh Thảo lẳng lơ trên núi.
A a a a... A a a a... "Huỳnh Thảo ưỡn thắt lưng, hai chân quỳ trên mặt đất dùng tiểu huyệt ma sát đất.
Cỏ dại trên núi tuy chỉ dài khoảng 3 cm, nhưng cỏ dại dày đặc mọc lên một mảng lớn.
Chỉ cần Huỳnh Thảo chịu dùng huyệt nhỏ không ngừng quét qua những bãi cỏ này, chúng nó tự nhiên sẽ giống như bàn chải cùng nhau kích thích huyệt nhỏ của Huỳnh Thảo.
Chẳng qua, chút khoái cảm mà bãi cỏ mang đến căn bản không giải quyết được cơn ngứa ngáy nóng hầm hập của Huỳnh Thảo.
Đều là cỏ, cỏ dại tự nhiên lại không có biện pháp làm cho cỏ huỳnh thảo hóa thành hình người cao trào thật đúng là đáng buồn.
Huỳnh Thảo ngồi trên cỏ cũng bị huyệt của mình ngứa đến phát khóc!
Huỳnh Thảo hồi tưởng lại gậy thịt lớn của đàn ông, liên tưởng đến nấm.
Nàng lập tức đứng lên, keo kiệt đi vào trong rừng.
Huỳnh Thảo tìm được rất nhiều nấm, lấy ra một cái lớn nhất nhét vào trong huyệt bức.
Nhưng nấm mềm mại mỏng manh chỉ là thùng rỗng kêu to, hoàn toàn không khiến Huỳnh Thảo có cảm giác thống khoái.
Huỳnh Thảo không tin tà, lại cầm lên hai cái nấm tiếp tục hướng bức huyệt bên trong nhét, vẫn là giải quyết không được huyệt ngứa liền tiếp tục nhét, cuối cùng đem chính mình dâm huyệt bên trong nhét đầy nấm vẫn là không đủ sảng khoái, đành phải buông tha...
Huỳnh Thảo đứng dậy đi đường, lại phát hiện nấm ở trong huyệt dâm của mình sẽ quấy nhiễu theo bước chân, Huỳnh Thảo cảm thấy rất vui mừng.
Có lẽ là thành phần nấm có độc trong đó, nấm trong huyệt tao cọ tới cọ lui trong huyệt thịt, cư nhiên làm cho Huỳnh Thảo cảm giác đặc biệt thoải mái.
Cô cứ như vậy tiếp tục đi bộ, dựa vào đi bộ thực hiện thủ dâm đơn giản nhất.
Huỳnh Thảo toàn thân trần trụi tản bộ, hưởng thụ đám nấm trong huyệt lẳng lơ quấy loạn, thoải mái muốn nhắm mắt.
Thế là cô nhắm mắt lại, mặc cho hai chân tự mình lựa chọn phương hướng đi, niềm vui "nấm khuấy động" khiến cô say mê trong lúc vô tình buông lỏng cảnh giác...
Nghe được tiếng người ồn ào, Huỳnh Thảo không quan tâm.
Hiện tại, Huỳnh Thảo toàn tâm toàn ý vùi đầu vào trong khoái cảm cảm thụ nấm bức lý mang đến.
A! "Huỳnh Thảo cảm giác đụng phải thứ gì đó, mở mắt nhìn, là một người!
Lúc này mới giật mình phát hiện mình đã sớm không biết xấu hổ toàn thân trần trụi đi dạo đến nhân loại trên đường phố!
Hơn nữa trong huyệt bức của mình còn nhét nấm!
Huỳnh Thảo xấu hổ nói không ra lời, cứng ngắc trên mặt đất.
Một đứa bé nghịch ngợm đi tới hướng tiểu huyệt Huỳnh Thảo đá một cước, mới làm cho Huỳnh Thảo đau đến phản ứng muốn chạy trốn!
Huỳnh Thảo cuống quít chuồn đi, mọi người căn cứ vào vết nước cô để lại trong huyệt ướt cố gắng truy tung, lại không cẩn thận thả cô chạy về trong núi -- vết nước vào đất liền cũng rất khó coi đi ra, chỉ có thể buông tha...