nghĩ viết âm dương sư
Chương 7: Trần truồng cùng cửa tiếp xúc
"Tôi không muốn mặc quần áo... Tôi không muốn mặc quần áo..." Cố gắng chịu đựng sự trần truồng của đom đóm cố gắng thuyết phục bản thân.
Đối kháng với lòng xấu hổ mãnh liệt, Huỳnh Thảo vừa xoa bóp dâm huyệt tăng thêm can đảm, vừa bồi hồi ngoài cửa phòng nhỏ.
Huỳnh Thảo là dã yêu, cũng không có cố định chỗ ở, nàng không có trở về địa phương, nhưng vẫn là ra cửa -- đây đều là bởi vì bắt chước nhân loại hành vi.
Mọi người ở nhà bạn bè chơi đủ sẽ trở về, Huỳnh Thảo ở chỗ này bị chơi cũng muốn trở về - - tuy rằng không biết trở về nơi nào, nhưng tóm lại chính là muốn ra cửa!
Hiện tại Huỳnh Thảo rất hối hận, cô không có chỗ nào để đi một khi ra khỏi gian phòng này, thân thể trần trụi của mình liền hoàn toàn bại lộ ở dã ngoại.
Trong phòng cởi sạch quần áo, Huỳnh Thảo còn cảm thấy còn có thể tiếp nhận, nhưng một khi đến ngoài phòng, Huỳnh Thảo liền thẹn thùng muốn tìm chỗ giấu đi.
Huỳnh Thảo không dám đến nơi khác.
Vạn nhất thân thể trần truồng của mình bị người khác chứng kiến, không chỉ có thân thể bị nhìn thấy ánh sáng sẽ rất xấu hổ, nàng còn phi thường lo lắng có người sẽ đột nhiên mưu hại chính mình!
Huỳnh Thảo nhận thức một gã nhân loại nói qua, ở trước mặt người khác không mặc quần áo sẽ phát sinh chuyện xấu!
Huỳnh Thảo vẫn cho rằng cái gọi là "chuyện xấu" chính là chỉ sát hại, tiêu diệt các loại, lại không nghĩ tới, người kia nói kỳ thật là bị người gian dâm, tựa như Huỳnh Thảo ở trong phòng bị làm những chuyện kia.
Xuân dược bắt đầu có tác dụng, Huỳnh Thảo cảm giác tiểu huyệt bắt đầu ngứa ngáy, cô đột nhiên rất muốn bị nam nhân liếm huyệt hoặc là cắm huyệt, vì thế vội vàng gõ cửa muốn trở lại trong phòng, nhưng cô ghé vào trên cửa dùng sức gõ cửa phòng nhỏ, nam nhân lại vẫn không cho cô đi vào.
Nam nhân đang ở trong phòng, dùng một lỗ nhỏ trên cửa nhìn lén nhất cử nhất động của đom đóm, thiếu nữ khỏa thân bắt đầu phát xuân dã ngoại lộ ra ai không muốn nhìn chứ?
Hiện tại thông qua lỗ nhỏ, nam nhân vừa vặn có thể nhìn thấy đầu vú Huỳnh Thảo cứng lên - - bất quá cũng chỉ có thể nhìn thấy đầu vú.
Huỳnh Thảo gõ cửa thì ghé vào trên cửa, đầu vú vừa vặn giữ chặt lỗ nhỏ này, cho nên nam nhân ngoại trừ đầu vú này ra cái gì cũng không nhìn thấy.
Nam nhân len lén đem ngón tay thâm nhập lỗ nhỏ, nhẹ chọc một cái, Huỳnh Thảo bị khoái cảm đột nhiên chọc đến đầu vú sảng khoái đến té ngã trên mặt đất.
Sờ ngực mình, Huỳnh Thảo cho rằng quả nhiên người đàn ông vẫn còn ở nhà, vì vậy lại gõ cửa, nhưng người đàn ông vẫn không mở cửa.
Huỳnh thảo dâm ngứa khó nhịn,
Huỳnh Thảo đột nhiên linh cơ khẽ động, nhớ tới trước kia từng gặp qua tiểu mập mạp nhân loại, lúc ấy tiểu mập mạp dùng mông đụng vào những tiểu bằng hữu khác, dùng cái này để khi dễ bọn họ.
Huỳnh Thảo cảm thấy mông nhất định là một bộ vị có lực!
Huỳnh Thảo dùng mông mãnh liệt đỉnh ở trên cửa ý đồ đẩy mở, lại bởi vì tao huyệt đụng ở trên cửa mà sảng khoái không dùng được sức, Huỳnh Thảo trong huyệt thịt tựa như có rất nhiều con kiến đang bò đồng dạng, để Huỳnh Thảo khó chịu muốn nhanh chóng giải quyết cỗ dâm dương này!
Huỳnh Thảo vẫn đổi phương thức gõ cửa, gõ gõ, gió hè phất qua mông làm Huỳnh Thảo thoải mái đến run rẩy, Huỳnh Thảo thậm chí bị hiện tượng tự nhiên đùa giỡn đến đỏ mặt.
Người đàn ông vẫn không mở cửa, Huỳnh Thảo vẫn trần như nhộng canh giữ ở cửa, người đàn ông ở trong phòng xem kịch, Huỳnh Thảo ở ngoài cửa xấu hổ.
Chịu đựng cảm giác xấu hổ, Huỳnh Thảo từ bỏ ý định trở về phòng, nơi này không thể vào vậy thì đến nơi khác có rất ít người qua đêm đi.
Huỳnh Thảo cảm giác tiểu huyệt càng ngày càng đói khát, vì thế nhanh chóng lấy tay lau lên tiểu huyệt, quyết định đi không người trên núi giải quyết...