mẹ, ngài thiết lập nhân vật sập rồi!
Chương 11
Hứa Lân đi theo Liễu Tân Nguyệt đến một chỗ rẽ, nghi hoặc nhìn nàng.
Liễu Tân Nguyệt đưa hai tay ra sau lưng, híp mị nhãn gắt giọng: "Ngươi lại đây một chút a, đứng xa như vậy, sợ ta ăn ngươi a.
Hứa Lân sờ sờ đầu, lộ ra một nụ cười ngây ngô, đi vào hai bước.
Lại gần một chút! "Liễu Tân Nguyệt lườm hắn một cái.
Hứa Lân lại tới gần hai bước, gần như đứng sát cạnh cô.
Sau khi trải qua chuyện lần đó, Hứa Lân đã không còn khẩn trương như vậy, chỉ là tim đập vẫn không thể tự kiềm chế đập nhanh hơn.
"Nhắm mắt lại!" Hứa Lân cảm giác được nàng tựa hồ cũng có chút co quắp, khuôn mặt đỏ đáng yêu, nghe lời nhắm mắt lại.
Không cho phép mở ra nha. "Hứa Lân gật gật đầu tỏ vẻ đã biết, chỉ chốc lát sau cũng cảm giác được một đôi tay nhỏ bé nhẹ nhàng khoát ở trên lưng mình, một bộ thân thể có lồi có lõm dán vào trên người mình, một đôi ngực tiêu phát dục vượt xa bạn cùng lứa tuổi đỉnh ở trước ngực mình, Hứa Lân nhẹ nhàng run rẩy một chút, ánh mắt len lén nheo lại một khe hở, chỉ thấy Liễu Tân Nguyệt nhắm mắt lại, lông mi thật dài nhẹ nhàng run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn đỏ nộn chậm rãi tới gần khuôn mặt mình.
Hứa Lân len lén mở mắt, nhìn khuôn mặt bóng loáng như trẻ con của nàng, mũi quỳnh rất vểnh, cái miệng nhỏ nhắn đỏ mọng, đáy mắt nổi lên màu đỏ tươi nhàn nhạt, có chút dồn dập thở dốc một chút, hai tay nhẹ nhàng đáp lên eo nhỏ của nàng, hơi nghiêng đầu.
"A --" Liễu Tân Nguyệt cảm giác được không thích hợp, mãnh liệt mở mắt, chỉ thấy chính mình đang không thiên vị hôn ở trên miệng hắn, hơn nữa hắn còn nhìn chằm chằm chính mình, kiều diễm một tiếng vội vàng buông ra miệng, mặt đỏ tới mang tai cúi đầu, chỉ chốc lát sau lại ngẩng đầu xinh đẹp trừng mắt Hứa Lân, nói: "Ngươi khẳng định là cố ý."
Ừ, ta chính là cố ý. "Hứa Lân ôm chặt eo nhỏ của nàng, vẻ mặt đồng ý gật gật đầu.
"Ngươi, ngươi vô lại, mau buông ta ra, ta, chỉ là vì khen ngợi một chút ngươi vừa rồi biểu hiện, ngươi đừng đoán mò nha." Liễu Tân Nguyệt cảm giác miệng mình giống như cũng có chút trở nên ngu ngốc.
Hứa Lân ôm nàng linh lung thân hình, tại nàng trên lưng đẹp khẽ vuốt vài cái, một trận tâm thần mê say, đáy mắt nổi lên điểm điểm đỏ tươi, nói: "Vậy có thể lại khen ngợi một chút sao?"
Hứa Lân đột nhiên trở nên lớn mật, làm cho Liễu Tân Nguyệt không hiểu cảm thấy một trận vô lực, hai tay chống ở trước ngực hắn tránh né hơi thở nóng bỏng của hắn nói: "Ừ. Ngươi được voi đòi tiên.
Bởi vì vừa rồi anh không có cảm giác tốt. "Hứa Lân cũng thở gấp, không ngừng vuốt ve trên lưng cô.
Xì, tay ngươi cho ta quy củ một chút, hừ ừ, người ta, người ta chỉ muốn hôn mặt ngươi một cái, ngươi chiếm tiện nghi của ta ta còn chưa tính sổ với ngươi đâu.
Đợi lát nữa cùng tính đi. "Hứa Lân nói xong ấn lên cái miệng nhỏ nhắn hồng nộn của thiếu nữ.
Không được, ngô - - "Liễu Tân Nguyệt trừng to hai mắt, ngượng ngùng nhìn Hứa Lân.
Bốn mắt nhìn nhau, hơi thở của hai người lẫn nhau vọt đến mũi đối diện, giống như độc dược thôi tình, hô hấp càng ngày càng dồn dập.
Hứa Lân nhẹ nhàng hít sâu một hơi, chậm rãi vươn đầu lưỡi, đỉnh ở trên hàm răng của nàng.
"Không -- ưm," Liễu Tân Nguyệt lại là quên mất, Hứa Lân đầu lưỡi đã đỉnh tại hàm răng của mình trên, chính mình mở miệng nói chuyện vừa vặn cho hắn xông tới cơ hội.
Mềm, thơm, ngọt ngào vô cùng, đầu óc Hứa Lân trống rỗng.
Đây là cảm giác hôn sao?
Đầu lưỡi Hứa Lân xông vào trong miệng nhỏ của Liễu Tân Nguyệt, ôm lấy hương lưỡi không ngừng né tránh, giống như là uống được rượu ngon lâu năm, điên cuồng mút vào, nuốt hương tân trong miệng nàng.
"A --" Liễu Tân Nguyệt bị động tác cuồng dã của hắn làm cho thở không ra hơi, không ngừng sợ đánh vào lưng Hứa Lân.
Tựa hồ là nhận ra nàng khó chịu, Hứa Lân chậm rãi chậm lại động tác, nhưng là cũng không có buông ra cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Liễu Tân Nguyệt nhẹ nhàng mở đôi mắt đẹp, nhìn Hứa Lân vẻ mặt thỏa mãn tươi cười, hung hăng trừng mắt nhìn hắn một cái, khẽ đẩy lồng ngực của hắn, ý bảo hắn buông ra.
Nhưng lần đầu tiên hôn môi hắn làm sao nỡ buông ra, chính là tuổi thực tủy tri vị, Hứa Lân dứt khoát nhắm mắt lại, đùa giỡn vô lại, làm bộ không chú ý tới ánh mắt cùng động tác của nàng, không ngừng đùa giỡn hương lưỡi trong miệng nàng.
"A --" Liễu Tân Nguyệt giãy dụa trong chốc lát, sau lại thấy thật sự tránh không ra, bất đắc dĩ chỉ có thể liếc hắn một cái, cũng mặc kệ hắn có thể nhìn thấy hay không, chậm rãi nhắm hai mắt lại.
Tư - - tư - - tư - - "Tê - - ùng ục - -"
Chậm rãi, hai người tất cả đều quên hết thảy bên ngoài, như si như say hôn sâu, tay Liễu Tân Nguyệt cũng khoát lên vai Hứa Lân, chỉ là hai người đều là lần đầu tiên hôn môi, đầu lưỡi chỉ biết vụng về giao triền, hàm răng thường xuyên còn có thể va chạm cùng một chỗ, mỗi khi hàm răng va chạm cùng một chỗ, hai người đều sẽ mở mắt liếc nhau một cái, sau đó lại cùng nhau nhắm lại, tiếp tục thăm dò bí ẩn của hôn môi.
"Tôi đi WC một chuyến, hai người trò chuyện đi." Cố Dĩnh nhìn hai người đi chừng mười mấy phút còn chưa trở về, có chút nghi hoặc, càng có chút chính mình không muốn thừa nhận khẩn trương, đối với hai người đang trò chuyện đến tận hứng nói một tiếng liền vội vã đứng lên rời đi.
Cố Dĩnh theo phương vị hai người rời đi chậm rãi tìm tới.
"Shit-shit-" "Hum-mmm-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-hoo-"
Chỗ rẽ, Cố Dĩnh dán sát mặt tường, tuy rằng chưa từng trải qua, nhưng vẫn nghe ra, hai người đang hôn môi, trong lòng không hiểu có chút chua xót, chính mình cũng không biết đang chua xót cái gì, Hứa Lân cũng không phải bạn trai của mình, nhưng phản hồi thân thể đưa ra chính là kỳ quái như vậy.
Cố Dĩnh biết rõ bộ dạng này không tốt, nhưng vẫn không khống chế được, len lén thò đầu ra, hai thân hình ôm nhau đập vào mắt.
Hai người đều nhắm mắt lại, thân hình cao ngất của Hứa Lân đứng tại chỗ, Liễu Tân Nguyệt thì lót chân hai tay ôm bả vai Hứa Lân, ngửa đầu, âm thanh răng môi đan xen làm cho thân thể Cố Dĩnh có chút như nhũn ra, con ngươi hiện ra thần sắc giống như hâm mộ giống như khát vọng.
Thật lâu sau, hai người rốt cục tách môi ra.
Cốc cốc - -
"Hô... hô... ngươi, ngươi biến thái a, uống người ta ngụm nước."
Biến thái thì biến thái đi, ta còn muốn uống, ngọt quá. "Hứa Lân nói xong lại một lần nữa ngăn chặn cái miệng nhỏ nhắn của Liễu Tân Nguyệt.
Xì xì xì - -
Hừ hừ, ừm......
Hô - - ngươi hút người ta đầu lưỡi thật tê dại.
Ta đây nhẹ một chút.
Tư tư tư - - ưm...
Ngươi thật ngốc a, răng vẫn đụng phải ta.
Tôi là lần đầu tiên.
Hừ - - ai biết có phải hay không, người ta mới là lần đầu tiên.
Gạt người là chó con.
Phốc thử - -, Hứa Tiểu Cẩu. Khanh khách lạc - -
À, thôi được không, đầu lưỡi người ta thật sự tê dại rồi.
Một lần cuối cùng, xì xì - -
A, thật đáng ghét, không nên đem nước miếng đưa vào trong miệng người ta.
Có quan hệ gì, ta đều uống của ngươi.
Không cần! A ân - - không phải nói một lần cuối cùng sao?
Bây giờ mới là lần cuối cùng.
Cố Dĩnh tựa vào góc tường, sắc mặt ửng đỏ, che miệng, đè nén thở gấp, hai cái đùi đẹp thon dài run rẩy giống như muốn mềm xuống, vội vàng nhấc khí lực toàn thân lên, vịn tường chậm rãi rời đi.
"A-I, Cố Dĩnh, cô có nhìn thấy hai người bọn họ không? đều đi gần nửa giờ rồi, người đâu?"
Không, không có. "Cố Dĩnh nghĩ đến hình ảnh vừa nhìn thấy, lại đỏ mặt một trận.
Sao mặt ngươi lại đỏ như vậy? "Mập mạp nghi hoặc hỏi.
Có thể, đi vội quá. "Cố Dĩnh đang nói.
Hứa Lân cùng Liễu Tân Nguyệt một trước một sau từ một bên đi ra.
Ta kháo, các ngươi thân thiết cũng quá lâu đi. "Chu Văn Kiệt nhìn thấy hai người hét lớn.
Hứa Lân vẻ mặt thỏa mãn tươi cười, cũng không để ý tới oán giận của mập mạp, hồng triều trên mặt Liễu Tân Nguyệt còn chưa rút đi, hung hăng trừng mập mạp, lúc đi qua Hứa Lân ở trên lưng hắn dùng sức véo một cái, sau đó lôi kéo Cố Dĩnh cùng nhau chạy đi.
Hứa Lân xoa thắt lưng, vẻ mặt thỏa mãn.
Kháo, hèn mọn, ngươi xem mặt dâm đãng nhộn nhạo xuân tâm này, nói không có việc gì ai tin? "Mập mạp nói xong đụng đụng Ngụy Thạc, không ngờ trọng tải của hắn quá lớn, lập tức đem Ngụy Thạc không có phòng bị đụng đến đặt mông ngồi dưới đất.
Chết tiệt, mập mạp chết tiệt, ta liều mạng với ngươi.
Ha ha ha, tên tiểu tiện đáng khinh, căn bản không cùng trọng tải với Bàn gia.
。。。。
Buổi chiều đi học, Hứa Lân vẫn nhớ lại đôi môi nhỏ nhắn đỏ mọng cùng cái lưỡi mềm mại của thiếu nữ, thất thần nhiều lần, hết lần này tới lần khác mỗi lần đều bị giáo viên phát hiện, điểm danh phê bình nhiều lần, trong đó bao gồm giáo viên tiếng Anh Mạnh Huyên.
Mặt cậu đỏ tới mang tai, nghĩ thầm khó trách mẹ không cho cậu yêu đương thời trung học.
Tiết học cuối cùng, nhận được wechat của Liễu Tân Nguyệt.
[Hôm nay còn đến nhà thầy Mạnh học bù?]
Hai người thân thiết hàn huyên một hồi, cũng nói đến chuyện học bổ túc, lúc ấy Liễu Tân Nguyệt cũng có chút ăn vị, trong lòng Hứa Lân buồn cười, cũng không coi ra gì, không ngờ lúc này tin tức đã tới.
Cảm giác mối tình đầu khiến trong lòng Hứa Lân giống như vẫn tràn đầy, trái tim thỉnh thoảng rung động, nhìn tin tức len lén cười cười, trả lời
[Thầy Mạnh xinh đẹp như vậy, em không được nhìn lung tung nha.]
Hứa Lân không nghĩ tới Liễu Tân Nguyệt ghen tuông lớn như vậy, đây là muốn tuyên thệ chủ quyền? Cũng không trả lời tin nhắn, cứ như vậy nhìn chằm chằm bóng lưng cô.
Liễu Tân Nguyệt đợi trong chốc lát, không thấy hồi âm, nghi hoặc quay đầu, chỉ thấy ánh mắt Hứa Lân Chính sáng quắc nhìn chằm chằm mình, hơn nữa vụng trộm chớp chớp mắt, trong lòng nhất thời giống như nai con đụng loạn, bang bang nhảy dựng, xinh đẹp trừng mắt nhìn hắn một cái, vung nắm đấm nhỏ để cảnh cáo.
Hai người tương tác khiến cho Cố Dĩnh chú ý, quay đầu nhìn Hứa Lân một cái, chỉ thấy trong mắt hắn tựa hồ đều là Liễu Tân Nguyệt, có chút ảm đạm quay đầu lại, trong lòng không khỏi nhớ tới lời nói của Liễu Tân Nguyệt giữa trưa, mình thật sự quá rụt rè sao?
Chương trình học buổi chiều kết thúc, Hứa Lân cùng Liễu Tân Nguyệt len lén liếc nhau, tựa hồ ăn ý chậm rãi thu dọn sách giáo khoa.
Tân Nguyệt, sao hôm nay lại chậm như vậy? Em không đợi anh nữa. "Cố Dĩnh nhìn động tác chậm rãi của bạn thân nghi hoặc nói.
"Ách, ngươi đi trước đi, ta, ta tìm một thứ" Liễu Tân Nguyệt cúi đầu giả vờ tìm đồ.
Cố Dĩnh nghi hoặc nhìn cô một cái, trong lúc lơ đãng liếc đến Hứa Lân bình thường lủi nhanh nhất cũng chậm rì rì ngồi ở chỗ cũ, sắc mặt đỏ lên khẽ gắt một cái, đeo cặp sách quay đầu đi ra ngoài.
Hứa Lân cũng đuổi đi hai cái bạn xấu, chỉ chốc lát sau, trong phòng học cũng chỉ còn lại có hai người một trước một sau ngồi ở trên bàn.
Hứa Lân trong lòng nóng lên, đứng lên đi tới, đứng ở phía sau nàng.
Liễu Tân Nguyệt nghe được tiếng bước chân phía sau, nhẹ nhàng run rẩy một chút, sắc mặt ửng đỏ, chậm rãi, tiếng bước chân dừng lại ở phía sau mình, thiếu nữ rụt rè làm cho nàng đeo cặp sách đứng lên, cúi đầu nhẹ giọng nói: "Ta đi đây.
Hứa Lân ôm eo nhỏ của nàng, ánh mắt nóng bỏng nhìn nàng nói: "Chờ một chút rồi đi, ta muốn khen ngợi nàng một chút.
Khen ngợi? Cái gì? "Liễu Tân Nguyệt trừng mắt yêu mị, nghi hoặc nhìn Hứa Lân.
Khen ngợi em đi học chăm chú nghe giảng! "Hứa Lân cười xấu xa chống lên trán cô.
Xì, dùng đồng hồ của ngươi, ngô - -
Hứa Lân nâng khuôn mặt nhỏ nhắn nóng bỏng của Liễu Tân Nguyệt cướp đoạt cánh môi mềm mại của nàng, trong nháy mắt nàng giật mình hơi hé miệng, đầu lưỡi trong nháy mắt thò vào, ôm lấy lưỡi thơm muốn trốn tránh đùa giỡn.
Xì xì xì - -
Thật lâu sau, môi chia ra, một sợi tơ mập mờ màu bạc nối liền môi hai người.
Liễu Tân Nguyệt cúi đầu, thanh âm cũng không lớn hơn muỗi bao nhiêu, nói: "Ngươi khen ngợi xong chưa? Ta đi đây.
Không có đâu, khen ngợi một lần không đủ.
Hừ ừ - - "Tư tư - -
"A, vật gì, đỉnh ta thật khó chịu." Liễu Tân Nguyệt nhẹ nhàng đẩy Hứa Lân ra, cúi đầu, nhìn thấy bộ phận thân cao nhô lên của hắn, "A --" kinh hô một tiếng, mạnh mẽ đẩy Hứa Lân ra, ôm khuôn mặt đỏ bừng chạy ra ngoài.
Hứa Lân nhìn nàng chạy ra ngoài, cười đứng tại chỗ liếm liếm môi.
Dư vị trong chốc lát, Hứa Lân mãnh liệt nghĩ đến còn muốn đi học bổ túc đâu, vội vàng chạy tới cầm lấy cặp sách bước chân dài chạy.
Đẩy xe chạy đến cửa, Hứa Lân thấy lão sư đang chờ ở cửa, ngượng ngùng cười cười.
Mạnh Huyên liếc hắn một cái, cưỡi lên.
Hứa Lân nhanh chóng đuổi theo.
Trong phòng khách, một ly nước đặt trên bàn, hai người ngồi song song.
Hôm nay cậu làm sao vậy, đi học không yên lòng? "Mạnh Huyên trừng mắt hỏi.
Hứa Lân đương nhiên không thể nói tôi là bởi vì yêu đương, chỉ có thể ngượng ngùng cười cười, nói: "Có thể buổi tối ngủ không ngon.
Sắp thi rồi, đừng tưởng rằng thi cuối kỳ không quan trọng!
Ừ, tôi biết rồi.
Bài học hôm nay nói với em một chút.
Ừ.
Bất quá mấy phút đồng hồ, "Hô -- Hô --" Hứa Lân hô hấp lại dồn dập lên, ánh mắt không khống chế lại liếc về phía nàng trước ngực, hắn dùng sức véo chân của mình, trong lòng nghi hoặc càng ngày càng đậm, chính mình hôm nay đối với Liễu Tân Nguyệt tựa hồ cũng không có như vậy, vì cái gì đối với Mạnh lão sư liền khó có thể khống chế đâu?
Mạnh Huyên bất đắc dĩ buông bút xuống, lườm hắn một cái, sẵng giọng: "Ta thật không biết ngươi đang suy nghĩ cái gì từng ngày.
Hứa Lân có chút xấu hổ cúi đầu, không nói lời nào.
Mạnh Huyên thở dài một hơi, đưa tay nắm tay Hứa Lân, nhẹ giọng nói: "Không được suy nghĩ lung tung a, cách cuộc thi không còn mấy ngày nữa!
Hứa Lân trong nháy mắt ngẩng đầu, giống như là đứa trẻ nhận được đồ chơi trên mặt lộ ra nụ cười vui sướng gật đầu.
Mạnh Huyên vừa bực mình vừa buồn cười trợn trắng mắt, làm bộ làm tịch giãy tay, hờn dỗi nói: "Nói, có phải giả bộ hay không?
Hứa Lân kéo tay nàng đặt ở trên đùi mình, ngón cái nhẹ nhàng vuốt ve mu bàn tay bóng loáng của nàng, cười lắc đầu.
Động tác này khiến Mạnh Huyên đỏ mặt, nhẹ nhàng dùng móng tay vuốt mu bàn tay hắn, sẵng giọng: "Không được lộn xộn.
Hứa Lân giống như không nghe thấy, tiếp tục nhẹ nhàng vuốt ve.
Mạnh Huyên không khỏi nghĩ đến tối hôm qua đại nam hài đang chờ thang máy hình ảnh, nội tâm nhẹ nhàng rung động một chút, trên tay cũng mất đi khí lực, ánh mắt lại liếc tới hắn cao cao nhô lên hạ thể, có chút hoảng hốt quay đầu nhìn sách vở, giấu đầu hở đuôi nhẹ giọng nói: "Tiếp tục đi học!"
Hai người tiếp tục lên lớp, nhưng là lại đều có chút không yên lòng, Hứa Lân chú ý tới lão sư ửng đỏ khuôn mặt xinh đẹp cùng hơi co quắp hô hấp, hít sâu một hơi, đánh bạo lôi kéo tay của nàng chậm rãi tới gần hạ thể của mình.
"Đề này năm nay tỷ lệ thi sẽ rất lớn,,," Mạnh Huyên đang không yên lòng nói, nhận ra động tác của Hứa Lân, trong lòng hoảng hốt, ngón tay chỉ ở trên sách vở hơi cuộn lại.
Mạnh Huyên không dám quay đầu, cảm giác được tay của mình đã càng ngày càng tiếp cận Hứa Lân khố bộ, theo bản năng dùng sức dừng lại, không cho hắn tiếp tục đi xuống, hơn nữa dùng sức gãi gãi tay của hắn tỏ vẻ cảnh cáo.
Hứa Lân ngẩn người, có chút mất mát, thế nhưng một phát hiện khác lại làm cho lập tức lại vui vẻ, hắn cảm giác được lão sư hơi dùng sức giãy về phía sau, cũng không có rút ra bàn tay nhỏ bé của mình, vẫn là tùy ý mình cầm.
Sau khi nhận ra điểm này, Hứa Lân nội tâm một mảnh lửa nóng, tiếp tục đánh bạo lôi kéo tay nàng chậm rãi tới gần.
Mạnh Huyên không nghĩ tới chính mình cũng đã cảnh cáo qua hắn, hắn vậy mà còn dám tiếp tục, có chút không biết làm sao, ngay tại đây ngây người trong lúc.
A......
Tiếng rên rỉ run rẩy của Hứa Lân đánh thức Mạnh Huyên, nàng mới cảm giác được tay của mình đã bị hắn đặt ở trên khố bộ dữ tợn nhô lên.
Mạnh Huyên trong nháy mắt mặt đỏ tới mang tai, dùng sức giãy tay, không ngờ Hứa Lân gắt gao cầm lấy tay của nàng, chẳng những không giãy ra, ngược lại bị hắn mang theo dùng sức xoa bóp vài cái côn thịt.
"Hô --" trong phòng an tĩnh lại, chỉ còn lại có hai người càng ngày càng thô nặng tiếng hô hấp.
Phanh - - "Đúng lúc này, một trận gió nhẹ từ ngoài cửa sổ thổi vào, đem cửa phòng rầm một tiếng đóng lại.
Không khí trong nháy mắt kiều diễm.
Tay trái Mạnh Huyên dùng sức chống lên bàn, đầu ngón tay trắng bệch, chống đỡ từng trận thân thể mềm nhũn.
Hai người kề sát vào nhau.
Hứa Lân ngửi thấy mùi thơm trên người Mạnh Huyên, đáy mắt đỏ tươi càng ngày càng nồng đậm, thở hổn hển buông bút trên tay phải xuống, thay thế tay trái kéo bàn tay nhỏ bé của thầy, mang theo bàn tay nhỏ bé của cô cách quần dùng sức cọ xát gậy thịt, tay trái chậm rãi bám lên eo nhỏ của cô.
"Hừ ân --" mẫn cảm eo bị hắn ôm, Mạnh Huyên thân thể mãnh liệt run lên, phát ra một tiếng rên rỉ, mềm mại tựa vào Hứa Lân trong ngực.
Một tiếng ngâm nga này triệt để đốt lên dục hỏa của Hứa Lân, tay phải nhanh chóng kéo thắt lưng quần, hơi hơi nâng mông lên, hung hăng kéo quần xuống, côn thịt dữ tợn cực lớn ầm một tiếng đánh vào bụng dưới, phát ra một tiếng đánh nặng nề.
"A --" Mạnh Huyên nghe tiếng nhìn lại, không ngờ lại một lần nữa nhìn thấy Hứa Lân dữ tợn côn thịt, hô nhẹ một tiếng vội vàng quay đầu.
Hứa Lân Hầu gấp gáp nắm lấy tay Mạnh Huyên, vuốt ve.
A - - "Hứa Lân khẽ run một trận, phát ra một tiếng thở dài phát ra từ linh hồn.
Mạnh Huyên cả người vô lực nằm ở trong lòng hắn, nghiêng đầu thở hổn hển.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại mang đến xúc cảm làm cho đáy mắt Hứa Lân đỏ tươi càng đậm một chút, tay trái dùng sức vuốt ve eo nhỏ cùng bụng dưới bằng phẳng của lão sư, chậm rãi hắn không thỏa mãn với xúc cảm eo nhỏ mang đến, từng chút từng chút di động lên trên.
Không được, như vậy. "Hứa Lân phát ra một tiếng thở dài mất mát, khi bàn tay to sắp tới ngực của thầy, bị cô bắt được.
Mạnh Huyên cũng bị hơi thở nam tử trên người Hứa Lân đánh sâu vào hai gò má đỏ bừng, cả người vô lực, trong tai truyền đến tiếng thở dài mất mát của đại nam hài, trên mặt hiện lên một chút nhu tình, nhẹ nhàng nhéo nhéo tay hắn, một lần nữa đặt ở trên eo nhỏ nhắn của mình, cắn cắn môi đỏ mọng, do dự một chút, tay phải cầm gậy thịt chủ động tuốt hai cái.