mê hươu (khoa chỉnh hình, 1v1)
Chương 23: Tụ hội (trên)
Hai người kết thúc đại chiến, ôm nhau tắm rửa, di động Phương Húc vang lên.
Được, đến lúc đó gặp. "Phương Húc buông điện thoại, nhìn Trần Tiểu Lộc đang nhìn chằm chằm hắn.
Làm sao vậy? "Trần Tiểu Lộc hỏi.
Biết Phương Húc hôm nay phải tham gia hoạt động sinh nhật bạn học, "Anh trai tối nay nhất định phải bảo vệ tốt bản thân..." Trần Tiểu Lộc bĩu môi nói.
Phương Húc cười nhéo mặt cô: "Yên tâm! Tôi đã bị cô ép khô rồi mà còn rảnh ứng phó với người khác.
Vậy, ca ca đêm nay không nên uống quá nhiều nha, muội chờ huynh trở về ngủ.
Ừ, biết rồi. Mau dậy ăn đi, em không đói bụng mà kêu cả đêm.
Đáng ghét! "Cô đấm Phương Húc một quyền, ngực trần hai con thỏ sữa lắc lư, Phương Húc nhịn không được lại xoa xoa xoa ngậm mấy ngụm.
Phương Húc vừa nói như vậy, cô mới cảm thấy đói bụng, nháo muốn anh trai đút cô ăn cơm.
Phương Húc sắp xếp xong cô mới ra cửa, lúc đi ra ngoài thấy Triệu Đình Đình trên điện thoại di động gửi tin nhắn tới, nói ở cửa tiểu khu chờ anh cùng đi.
Phương Húc có chút không được tự nhiên, bọn họ không nói muốn cùng đi.
Hắn tự nhận là đã cùng Triệu Đình Đình bảo trì khoảng cách giữa bạn học đã rất an toàn.
Lão Vương nói bọn họ vừa ra cửa, để chúng ta đi trước. "Triệu Đình Đình nói," Em vừa mới ở gần đây, đã tới chờ anh.
Phương Húc gật gật đầu, vẫy vẫy gọi một chiếc taxi, mở cửa xe ngồi vào ghế lái phụ.
Triệu Đình Đình bất đắc dĩ đành phải ngồi vào ghế sau, nhìn chằm chằm vào gáy Phương Húc.
Không cẩn thận nhìn thấy vết xước sưng đỏ trên cổ Phương Húc, trong lòng cả kinh.
Cô hoảng hốt hỏi bừa: "Anh vừa mới đi đâu?
Phương Húc không hiểu: "Hôm nay tôi ở nhà.
Triệu Đình Đình muốn hỏi lại không dám nói, nghẹn đến khó chịu. Thật vất vả xuống xe, cô dừng bước hỏi: "Phương Húc, có phải anh đang yêu không?
Phương Húc nghe cô hỏi như vậy, quay đầu hào phóng trả lời: "Đúng vậy.
Trong lòng Triệu Đình Đình căng thẳng, có cảm giác chua xót dâng lên trong lòng, cố nén nước mắt hỏi: "Thật sao? Là lớp nào vậy? Sao chưa từng nghe em nói qua.
Phương Húc không thèm để ý nói: "Hai người đều không biết nhau.
Là người trong xã hội? "Triệu Đình Đình không chịu buông tha.
Không phải.
Triệu Đình Đình nhớ tới, lúc trước bọn họ ra ngoài trường trao đổi thời điểm, Thánh Đức nữ trung hội học sinh chủ tịch cũng đối phương Húc rất có ý tứ.
Không phải.
Vậy, sao không mang ra cho mọi người gặp? "Triệu Đình Đình hỏi.
Phương Húc khoát tay nói: "Cô ấy xấu hổ.
Đến nơi ăn cơm, bọn Khâu Tử Ngọc đã đến. Nhìn thấy anh và Triệu Đình Đình cùng đi tới, vẻ mặt táo bón.
Lão Phương, hôm nay sinh nhật em anh cũng không cần băn khoăn tâm tình của em. Anh thành thật nói nữ chính tình yêu ngầm của anh rốt cuộc có phải Triệu Đình Đình hay không, cho em một câu chuẩn xác. "Khâu Tử Ngọc nửa thật nửa giả nói, hắn thích Triệu Đình Đình, Triệu Đình Đình thích Phương Húc, Phương Húc đối với Triệu Đình Đình lại không nóng không lạnh, Khâu Tử Ngọc ở trong đó cũng không biết làm sao bây giờ, chỉ có thể mượn vui đùa tìm hiểu hư thực.
Không phải. "Phương Húc cười siết cổ cậu," Tiểu tử cậu nói nhảm cái gì?
Khâu Tử Ngọc cũng không nhịn được đấm hắn một cái, nhận được đáp án từ miệng Phương Húc vẫn thở phào nhẹ nhõm.
Mẹ kiếp! Phương Húc! Cậu đừng nói cho tôi biết, hôm nay tôi làm đề mô phỏng ở trường thi, con mẹ nó cậu đang làm màu vàng. "Khâu Tử Ngọc chỉ vào vết hôn trên xương quai xanh Phương Húc không cẩn thận lộ ra nói.
Phương Húc sửng sốt, mài xương quai xanh. Nghĩ thầm Trần Tiểu Lộc vật nhỏ này, trở về không thể không đánh nàng cái mông nhỏ.
Nhìn phản ứng của hắn, mọi người rõ như lòng bàn tay.
Mẹ nó, ông đây còn chưa có bạn gái, cậu đã khai mặn rồi. "Khâu Tử Ngọc tức chết.
Phương Húc chính là tồn tại khiến người ta ghen tị.
Lão Vương bát quái hỏi: "Ở bên nhau bao lâu rồi? Cho cậu đắc thủ rồi.
Phương Húc thừa nhận: "Từ nhỏ đã quen biết, nếu em nói ở bên nhau cũng chỉ mấy tháng gần đây thôi." Anh suy nghĩ một chút, kỳ thật mình có ác niệm với Trần Tiểu Lộc không chỉ sau lần trước nhìn thấy ngực cô ấy, đại khái từ nhỏ đã cảm thấy em gái là của anh, khi dễ cô ấy, thương cô ấy đều là yêu cô ấy.
Tay Triệu Đình Đình đặt ở dưới bàn vẫn run rẩy, vì sao?
Khâu Tử Ngọc còn cố ý kéo cổ áo Húc: "Chậc chậc chậc, chơi hung dữ như vậy a." Nhìn thấy mấy vết hôn trên ngực Phương Húc, nhịn không được hâm mộ.
Được rồi, đừng nói tôi nữa. Cậu cứ thành thật làm bài đi, chúng ta cũng không cần thi đại học, chỉ chờ cậu thi đến mọi người cùng nhau. "Phương Húc nói sang chuyện khác.
Cậu yên tâm, vạn nhất phát huy vượt xa người thường cùng trường với cậu, không chừng đến lúc đó ở cùng một chỗ. "Khâu Tử Ngọc thở dài, thật không thú vị, hỏi một chút cũng không được.
Vậy anh chờ em. "Phương Húc cười nói.
Triệu Đình Đình ở một bên, trong tay nắm chặt nắm đấm, nắm thật chặt mới không đến mức làm cho mình sụp đổ tại chỗ.
Cô vẫn cho rằng Phương Húc có ý tứ với mình, tại sao lại như vậy?