mê hươu (khoa chỉnh hình, 1v1)
Chương 17 đi học
Sáng thứ hai, Phương Húc đánh thức Trần Tiểu Lộc.
Trần Tiểu Lộc dụi dụi mắt phát hiện Phương Húc đã ăn mặc chỉnh tề, hỏi: "Cậu muốn đi đâu?
Đi học.
Không phải em không đi học sao?
Trường học có chút việc, mau dậy đi, em sớm học muộn bị phạt đừng khóc. "Vỗ vỗ cái mông nhỏ trần trụi của cô.
Đều tại anh. "Trần Tiểu Lộc bĩu môi.
Đêm qua đã nói hôm nay phải đi học không thể chơi quá muộn, hai người xếp hàng mấy trò chơi, ôm cùng một chỗ lại không nhịn được ở trên giường ngấy ngấy.
Phương Húc hôn cái miệng nhỏ nhắn của cô, đâu vào đấy giúp cô mặc quần áo tử tế, dỗ cô đi nhanh rửa mặt.
Trần Tiểu Lộc vừa đánh răng vừa nhìn anh trai, ánh mắt cười cong cong, trong lòng ngọt ngào.
Hai người ăn sáng xong đi học.
Anh, anh đi trước đi. "Trần Tiểu Lộc ở trên xe buýt nhắn tin cho anh cô.
Bạn học cùng trường rất nhiều, cho nên Trần Tiểu Lộc cố ý thả chậm tốc độ không đi cùng một chỗ với Phương Húc, Phương Húc nhìn thoáng qua đi theo cô.
"Phương Húc, rám nắng không ít a, lấy được bằng lái xe rồi?" Khâu Tử Ngọc nhìn thấy hắn ngồi ở chỗ ngồi lại gần nói chuyện phiếm.
Đúng vậy, hôm qua em nói muốn đi học, sáng nay không thấy em còn tưởng rằng em không đến.
Như thế nào cũng cùng các cậu đi hết đoạn đường cuối cùng này. "Phương Húc trả lời.
Theo chúng ta hay là theo người khác? "Nam thần bàn bên cạnh vẻ mặt chế nhạo nhìn Phương Húc cùng Triệu Đình Đình hôm nay cũng đến lớp học.
Phương Húc vỗ vỗ đầu cậu, vẻ mặt khinh bỉ: "Bớt nói nhảm đi.
Triệu Đình Đình ở một bên nghe được bọn họ nói chuyện, trên mặt có chút suy nghĩ.
Trần Tiểu Lộc đến phòng học, khẩn cấp gửi wechat cho anh trai cô.
Em đang làm gì vậy? Có nhớ anh không?
Một lát sau nhận được wechat của Phương Húc: "Cậu tập trung đi học.
Trần Tiểu Lộc bĩu môi một cái, người này một chút cũng không lãng mạn.
Hôm nay có chút mưa nhỏ, tiết tập thể dục có hai mươi phút tan học thời gian, tất cả mọi người ở hành lang nói chuyện phiếm hô hấp không khí trong lành.
Trần Tiểu Lộc ở hành lang xa xa, liếc mắt một cái liền thấy được phòng học của anh trai cô ở lầu 5 đối diện.
Nhìn thấy anh trai cô đứng ở hành lang nói chuyện phiếm với người khác, xa xa đều có thể cảm giác được anh trai cô không giống người thường đẹp trai.
Phương Húc Da, cậu ấy không được cử đi học sao còn đi học?
"Thật hâm mộ, có thể quang minh chính đại tại phòng học khai sai rồi." Cao Tiểu Văn trông về phía xa, vẻ mặt hâm mộ.
Thật sự rất đẹp trai nha, cảm giác hơn một tháng không gặp càng đẹp trai. "Từ Từ bụm mặt hoa si.
Đúng vậy! "Trần Tiểu Lộc tự hào ngẩng đầu, dù sao dưới sự xoa dịu của cô, anh trai cô càng đẹp trai hơn.
Cô đang nhìn chằm chằm anh trai cô mê trai, Phương Húc có đôi khi sẽ nhìn qua một cái, ánh mắt hai người cách không đụng vào nhau, trong lòng Trần Tiểu Lộc ngọt ngào.
Trong lòng có loại kiêu ngạo nói không nên lời, nam thần của hai người, anh ấy là anh trai tôi, vẫn là bạn trai tôi.
Mỗi một ánh mắt các ngươi cho rằng hắn lơ đãng, đều là đang nhìn ta.
Nghĩ tới đây, Trần Tiểu Lộc cảm giác mình sắp bị ngọt bay.
Còn đắm chìm trong tình yêu bí mật với Phương Húc, cảm giác được bên cạnh có người đẩy cô.
Cô quay đầu lại, thấy vẻ mặt từ từ ăn dưa vội vã đẩy tay cô, ý bảo cô nhìn về phía trước.
Cô nhìn qua, thấy Thành Chính Hạo đi về phía cô.
Mấy người khác cười hì hì đi sang bên cạnh, để lại không gian cho bọn họ.
"Trần Tiểu Lộc, ngươi, ngươi hôm nay tan học có rảnh không?"Thành Chính Hạo đỏ mặt gãi đầu, làm bộ không thèm để ý người bên cạnh xem bát quái mặt.
Sao vậy? "Trần Tiểu Lộc có chút hoảng hốt, tình huống thế nào?
Có chút chuyện muốn tìm anh hỗ trợ.
A? Tối nay tôi phải học thêm, hôm khác đi.
Vậy khi nào anh rảnh?
Ta, ta muốn hỏi lão sư của ta.
Vậy đến lúc đó tôi sẽ liên lạc qua wechat với anh?
Ách, ách được. "Nói xong Trần Tiểu Lộc liền chạy, Dư Quang nhìn thoáng qua Phương Húc, hắn tựa hồ không chú ý tới khúc nhạc đệm nhỏ ở đây.
Mới vừa vào phòng học liền nhận được wechat của anh trai cô: "?
Trần Tiểu Lộc chân chó phát ra một cái ôm đùi biểu tình.
Ai?
Chính là nam sinh bên cạnh lúc trước nói với em thêm wechat của anh.
Tìm anh làm gì?
Nói tối nay có việc tìm tôi hỗ trợ ", ngừng một chút, cố ý lại thêm một câu:" Tôi đồng ý.
Nói xong ném điện thoại đi, ảo tưởng bộ dáng anh trai cô vội vã giậm chân.
Đi học được một nửa, cô không nhịn được lén nhìn điện thoại, thấy anh cô lãnh đạm trả lời một chữ: "À.
Phía sau bỏ thêm một câu: "Vậy tối nay tôi cùng Khâu Tử Ngọc ra ngoài ăn.
Người nhảy nhót biến thành cô ấy.
Cô chú ý tới lúc hai anh cô ở hành lang nói chuyện phiếm, Triệu Đình Đình vẫn đứng bên cạnh, cô rõ ràng cũng được cử đi học.
Tại sao cô ấy cũng đến lớp?