mê hươu (khoa chỉnh hình, 1v1)
Chương 16 - Vú Em Và Xạ Thủ
Trước khi đến nơi, hai người lặng lẽ buông tay, một trước một sau đi tới.
Cả nhà ăn cơm, trên bàn cơm luôn thảo luận thành tích.
Trần Tiểu Lộc trở thành đối tượng bị phê bình đêm nay.
Cậu nhìn anh trai cậu xem, học tập anh trai nhiều hơn. "Thân thích A
Người thân B: "Cậu đoán điểm số của cậu có thể thi vào trường nào?"
Tôi chưa nghĩ ra đâu. "Trần Tiểu Lộc cúi đầu nói.
Nếu không con cũng thi vào thành phố B, có anh con chăm sóc lẫn nhau cũng tiện.
Con gái đi xa như vậy làm gì? Học ở trường đại học của mẹ con rất tốt, đến lúc đó tốt nghiệp liền lập gia đình.
Trần Tiểu Lộc xấu hổ cười, nhìn thoáng qua Phương Húc, hắn yên lặng cúi đầu ăn cơm, giống như như vậy không liên quan đến hắn.
Nếu đổi lại là quá khứ, cô nhất định nhảy dựng lên phản bác: "Ai muốn ở cùng một thành phố với anh ta?
Bây giờ cô lại có chút động tâm.
Trên đường trở về thấy Phương Húc cau mày nhìn điện thoại, cô lặng lẽ nhắn tin hỏi: "Anh đang nhìn cái gì?"
Phương Húc nhíu mày, cắt bản đồ cho cô. Khi làm tình bạn gái quá chặt chẽ, làm sao khuếch trương.
Trần Tiểu Lộc đỏ mặt đáp lại hai chữ "Biến thái", khóe miệng lại nhịn không được điên cuồng giương lên.
Buổi tối Trần Tiểu Lộc tắm rửa xong, đang chuẩn bị nằm xuống. Thấy Phương Húc gửi wechat cho cô: Mở cửa.
Cô trả lời một câu cửa không khóa.
Một lát sau, chợt nghe thấy Phương Húc lặng lẽ mở cửa phòng cô, còn khóa cửa lại.
Anh làm gì vậy? Ba mẹ ở nhà! "Trần Tiểu Lộc thấp giọng nói.
Phương Húc xoay người lên giường cô, ôm cô nói: "Không làm gì, chỉ muốn ngủ cùng em mà thôi.
Trần Tiểu Lộc cúi đầu nhìn thoáng qua đũng quần hắn, giống như bình thường không có phản ứng gì, vì vậy lại gần nằm xuống tựa vào bả vai hắn.
Hôm nay bọn họ nói, cậu có ý kiến gì không? "Phương Húc hỏi.
Trần Tiểu Lộc nhìn anh một cái, cô còn tưởng rằng Phương Húc không thèm để ý, cô đã quên, anh cô thân là học bá nhưng là cao thủ một lòng đa dụng, vừa ăn cơm vừa nghe những người đó nói chuyện phiếm còn thấy rõ phản ứng trên mặt cô.
Em có muốn sang năm thi lại cùng anh không? "Phương Húc ôm cô hỏi.
Trần Tiểu Lộc đặt chân lên người anh trai cô, để anh sờ đùi cô như sờ mèo con.
Ngươi nói ta có thể thi đậu sao? "Trần Tiểu Lộc có chút chần chờ.
Với thành tích hiện tại của cô, thi vào đại học trong tỉnh không thành vấn đề, nhưng cùng một thành phố với Phương Húc chỉ sợ có chút khó khăn.
Có anh trai ở đây, em sợ cái gì? "Phương Húc cúi đầu hôn lên trán cô.
Đúng vậy, có anh trai ở đây, cô sợ cái gì.
Khi còn bé cô bị bạn nhỏ hàng xóm khi dễ anh trai cũng thường nói lời này, sau đó lôi kéo cô cùng đi tìm người tính sổ.
Vậy... "Trần Tiểu Lộc nhìn thoáng qua gò má xinh đẹp của Phương Húc, nghiêm túc nói:" Vậy từ ngày mai tôi sẽ cố gắng.
Cậu gỡ game xuống trước đi.
Hả?!
"Anh thấy gần đây em thăng cấp rất nhanh à?" Phương Húc nhéo nhéo tay cô, bàn tay trắng nõn và bàn tay to rõ xương của anh chồng lên nhau, thoạt nhìn càng nhỏ hơn.
Lớp bên cạnh có một nam sinh trong khoảng thời gian này luôn dẫn em đi chơi, anh ấy chơi xạ thủ em chơi vú em, hợp tác cực kỳ ăn ý cho nên đẳng cấp liền cọ cọ đi lên.
Xạ thủ, vú em.
Vốn từ ngữ rất bình thường, Phương Húc nghe có chút thay đổi, có chút chua xót.
Không được chơi nữa.
Ồ.
Muốn chơi cũng là anh làm xạ thủ, em làm vú em của anh. "Nói muốn trừng phạt đưa tay bóp ngực cô một cái, tùy ý xoa.
Trần Tiểu Lộc mới kịp phản ứng, anh trai cô đang nói giọng vàng.
Cô nâng ngực, đưa đến trước mặt anh, cười nói: "Vú em cho bú, anh tới hút a.
Phương Húc cách áo ngủ cúi đầu há to miệng ngậm lấy, ăn đến phát tiếng.
"Chỗ này của em gần đây có phải lớn rồi không?" Phương Húc vừa bú sữa vừa hỏi, hình như so với lần đầu tiên cậu không cẩn thận nhìn thấy lại lớn hơn không ít, trở nên vừa tròn vừa mềm.
Trần Tiểu Lộc gật gật đầu: "Ừ, nội y đã thay đổi mã số, 36D.
Như vậy vừa vặn. "Phương Húc đặt ở trên người cô vùi đầu liếm sữa, ở bên cạnh núm vú còn cố ý trồng một vết hôn.
Ba mẹ ở nhà hai người cũng không dám quá càn rỡ, Phương Húc dùng ngón tay đem nàng cắm đến cao trào, lôi kéo tay nàng tuốt bắn, liền lẫn nhau ôm ngủ.
Từ sau khi hạ quyết tâm muốn thi vào một thành phố với Phương Húc, Trần Tiểu Lộc rõ ràng nghiêm túc hơn không ít, đi học tích cực nghe giảng, tan học tích cực thảo luận vấn đề, về nhà còn có một học bá phụ đạo, thành tích thi tháng này xếp hạng thế nhưng tăng lên ba mươi, nhảy lên trình độ trung bình.
Cô vui mừng cầm phiếu điểm về nhà, ở cửa tiểu khu nhìn thấy Phương Húc đang nói chuyện với một cô gái.
Đến gần nhìn, thì ra là Triệu Đình Đình.
Trần Tiểu Lộc không dám lại gần, dùng điện thoại di động chụp ảnh một tấm.
Thấy Triệu Đình Đình cùng hắn nói mấy câu, đưa cho hắn một thứ sau đó liền đi.
Gần đây cô trầm mê học tập, thiếu chút nữa đã quên còn có nhân vật số một như Triệu Đình Đình.
Trần Tiểu Lộc chu miệng cầm phiếu điểm vào nhà.
Sao vậy? "Phương Húc thấy cô không hứng thú, cho rằng cô thi không tốt:" Thi tháng thôi, lần sau cố gắng hơn.
Không phải đâu! "Cô bỏ phiếu điểm xuống, thùng thùng chạy lên lầu, gửi cho Phương Húc bức ảnh vừa chụp.
Vài giây sau Phương Húc sẽ đi lên giải thích với cô.
Đợi một lúc lâu, cũng không thấy hắn đi lên.
Cô hùng hổ xuống lầu, phát hiện Phương Húc đang nấu cơm cho cô, trong nháy mắt cô liền mềm nhũn.
Triệu Đình Đình có cái gì không dậy nổi, cô chính là em gái Phương Húc, đời này người thân cận nhất, là độ cao cô vĩnh viễn cũng không tới được.
Thấy Trần Tiểu Lộc nhìn hắn chằm chằm, cho rằng cô đói bụng, Phương Húc ngẩng đầu nói: "Chuẩn bị xong rồi, cậu ở bên ngoài chờ là được.
Trần Tiểu Lộc tiến lại ôm lấy eo gầy gò của cậu, cọ vào lưng cậu: "Anh, anh thật tốt.