hồng lâu khinh mộng
Chương 7: Bảo ngọc đắc thú Đại Quan Viên
Bảo Ngọc tới tìm Tương Vân, cảm ơn nàng ngày hôm qua hỗ trợ đánh Tôn Thiệu Tổ, Tương Vân cười nói: "Nhị ca ca quá khách khí." Hai người liền đến Tiêu Tương quán gặp Đại Ngọc.
Vừa thấy mặt, Tương Vân cùng Đại Ngọc liền nói không hết, đem Bảo Ngọc lạnh lùng ở một bên.
Bảo Ngọc thấy không chen vào được, liền từ trong phòng đi ra.
Tự mình đi dạo trong sân.
Đi tới dưới một hòn núi giả, gặp phải Phượng tỷ.
Vương Hi Phượng vừa thấy Bảo Ngọc trong mắt lộ ra ánh mắt kỳ dị.
Trên người cũng cảm thấy nóng.
Nàng kéo tay Bảo Ngọc nói: "Bảo huynh đệ, trời nóng như vậy, còn đi dạo trong vườn a.
Bảo Ngọc đến gần thân thể Phượng tỷ, cũng không trả lời, chỉ mê mẩn nhìn nàng.
Phượng tỷ bảo nha đầu bên cạnh về trước, sau đó cùng Bảo Ngọc đi vào trong thạch động giả sơn.
Vừa vào động hai người liền khẩn cấp dùng cùng một chỗ, đôi môi hai người gắt gao dán vào một chỗ.
Đầu lưỡi Bảo Ngọc thò vào miệng nhỏ của Phượng tỷ trộn lẫn với lưỡi thơm của nàng.
Tay Bảo Ngọc đặt ở trước ngực Phượng tỷ dùng sức xoa.
Phượng tỷ bắt đầu chủ động cởi cúc áo Bảo Ngọc, thay Bảo Ngọc cởi sạch hạ thân.
Gậy thịt của Bảo Ngọc lập tức thẳng tắp hiện ra trước mặt Phượng tỷ.
Phượng tỷ bảo Bảo Ngọc ngồi lên một tảng đá, còn mình thì ngồi xổm xuống ngậm thịt của Bảo Ngọc vào miệng.
Lưỡi của nàng không ngừng quấn quanh quy đầu cùng với thịt trụ của Bảo Ngọc, hơn nữa còn thỉnh thoảng sẽ dùng sức mút vài cái.
Tay Bảo Ngọc cũng vươn vào trong áo Phượng tỷ, vuốt ve da thịt bóng loáng của nàng.
Phượng tỷ ngẩng đầu nói với Bảo Ngọc: "Hảo huynh đệ, tỷ tỷ thay ngươi liếm dương vật, ngươi làm sao cảm ơn tỷ tỷ đây?
Bảo Ngọc nhìn Phượng tỷ mê ly ánh mắt nói: "Để côn thịt hảo hảo cắm vào tỷ tỷ cái miệng nhỏ nhắn, cho tỷ tỷ một cỗ lớn tinh ăn được không?"
Phượng tỷ Nghiên Nhiên cười, cúi đầu lại hút dương vật của Bảo Ngọc.
Lần này nàng càng thêm điên cuồng mà kích thích thịt que, đem nó toàn bộ nuốt vào.
Bảo Ngọc cảm thấy côn thịt nghẹn trướng không chịu nổi, quy đầu cũng ra vào trong cổ họng Phượng tỷ.
Tay hắn không khỏi cũng dùng sức bóp đôi ngực trắng nõn của Phượng tỷ.
Bảo Ngọc hưởng thụ vui sướng vô cùng, Phượng tỷ cho hắn kích thích khiến Bảo Ngọc càng ngày càng không giữ được Trần Khâm cuối cùng, Bảo Ngọc ưỡn eo, tinh dịch từ trong thịt côn phun ra.
Chị Phượng tham lam mút, giống như em bé mút vú của mẹ.
Phượng tỷ ăn xong tinh dịch của Bảo Ngọc, đứng thẳng dậy.
Thấy Bảo Ngọc vẫn đứng thẳng, nói với hắn: "Ngươi cũng thật có bản lĩnh a, dương vật như vậy không biết mê chết bao nhiêu nữ nhân a. Tiểu huyệt của tỷ tỷ lại ngứa, dùng ngươi thao nó đi.
Bảo Ngọc nghe được Phượng tỷ ngày thường uy nghiêm lại nói ra ngôn ngữ thô tục như vậy, thật sự là dâm tâm đại Sí.
Gậy thịt của hắn không khỏi lại thẳng tắp.
Bảo Ngọc nói: "Lời chị nói thật thô tục.
Phượng tỷ thấy côn thịt của Bảo Ngọc chống đỡ, biết hắn lại hăng hái.
Phượng tỷ trả lời: "Huynh đệ thích tỷ tỷ nói tục sao?
Bảo Ngọc dùng lời nói chồng dương vật của mình nói: "Thích, thích a.
Phượng tỷ cười cười, vén váy lên.
"A" Bảo Ngọc giật mình nhìn Phượng tỷ, hóa ra nàng chỉ mặc một cái váy, bên trong lại không mặc gì cả.
Phượng tỷ tách ra hai cái thon dài bạch ngọc như hai chân, cưỡi đến Bảo Ngọc trên người, đem tiểu huyệt nhắm ngay Bảo Ngọc côn thịt ngồi xuống.
Bảo ngọc dương vật từng chút từng chút đẩy vào, thẳng đến chỗ sâu nhất.
Phượng tỷ ôm cổ Bảo Ngọc, ghé vào tai hắn nhẹ nhàng nói: "Hảo huynh đệ, mau động vào đại dương vật của ngươi, tiểu huyệt của tỷ tỷ ngứa quá.
Bảo Ngọc cũng không có ý động, chỉ gắt gao ôm eo Phượng tỷ, để côn thịt ở trong huyệt nhỏ ấm áp của Phượng tỷ tận lực duỗi vào bên trong.
Đặc biệt là quy đầu khổng lồ của Bảo Ngọc chạm vào miệng tử cung của Phượng tỷ, Phượng tỷ rốt cuộc nhịn không được nữa, nàng bắt đầu chủ động lay động thân thể, mông cũng là cùng nhau rơi xuống.
Dần dần Phượng tỷ bắt đầu phát ra tiếng kêu dâm đãng phóng đãng, mặc dù bởi vì ban ngày nàng không dám lớn tiếng, chỉ có thể nhẹ giọng rên rỉ bên tai Bảo Ngọc, nhưng nghe càng gợi cảm, càng có thể kích thích nam nhân dục hỏa: "A...... a...... quá đẹp...... thật tuyệt a...... ta...... tốt...... thích như vậy...... bị...... ngươi...... làm...... đối...... dùng sức cắm...... tiến vào...... dùng...... ngươi...... đại dương vật...... fuck...... fuck...... fuck...... lỗ nhỏ...... đi...... oan gia...... ngươi...... ngươi...... ngươi liền...... fuck chết ta đi......" Bảo Ngọc đỡ eo Phượng tỷ, trợ giúp nàng lên xuống trên người mình.
Dưới sự co rút của dương vật thô to của Bảo Ngọc, toàn thân Phượng tỷ như nhũn ra, không còn khí lực hoạt động lên xuống nữa.
Bảo Ngọc bắt đầu đem côn thịt hướng lên trên đỉnh, làm cho Phượng tỷ ở trên người Bảo Ngọc xóc nảy.
Bảo Ngọc mỗi lần chạm vào miệng Phượng tỷ sẽ "hừ" một tiếng.
Khi bảo ngọc tinh như hồng thủy vọt vào trong tử cung Phượng tỷ, Phượng tỷ không còn ý tứ nhúc nhích nữa.
Nàng kề sát vào người Bảo Ngọc, miệng thở hổn hển: "Bảo huynh đệ, ngươi thật lợi hại! Tỷ tỷ rất thích ngươi.
Bảo Ngọc xoa xoa cơ thể trắng nõn của Phượng tỷ hỏi nàng: "Tỷ tỷ ngươi thật giỏi a, cư nhiên không mặc quần a?
Phượng tỷ cười cười: "Như vậy để huynh đệ có thể thao tỷ tỷ bất cứ lúc nào.
Bảo Ngọc nghe xong rất cao hứng, suy nghĩ một chút nói: "Tỷ tỷ, vậy Liễn nhị ca...?
Phượng tỷ an ủi hắn: "Ngươi không cần để ý đến hắn, tỷ tỷ sau này sẽ nghe lời Bảo Ngọc, ngươi lúc nào thao ta cũng được, hơn nữa muốn thao thế nào cũng tùy ngươi.
Đối mặt với lời hứa của Phượng tỷ, Bảo Ngọc đều phải hoài nghi có phải còn đang nằm mơ hay không.
Không nghĩ tới Phượng tỷ đối với hắn coi trọng như thế, si mê như thế.
Hắn vui mừng ôm chặt lấy Phượng tỷ vừa hôn vừa hôn.
Ăn cơm trưa xong, Bảo Ngọc lại tới Tiêu Tương quán gặp Đại Ngọc.
Tử Quyên ở cửa ngăn hắn lại: "Nhị gia, cô nương đang ngủ trưa." Bảo Ngọc nói: "Vậy lát nữa em sẽ đến.
Bảo Ngọc đi ra ngoài một vòng.
Lại trở lại Tiêu Tương quán.
Lần này Tử Quyên không có ở Bảo Ngọc liền trực tiếp vào phòng ngủ của Đại Ngọc.
Vào cửa vừa nhìn đã thấy Đại Ngọc chỉ mặc một cái túi đỏ thẫm ngủ ở trên giường, lộ ra một cánh tay trắng như tuyết cùng hai cái đùi ngọc thon dài.
Bảo Ngọc đi vào cẩn thận nhìn Đại Ngọc, nàng kia phấn nộn sống lưng cùng tròn trịa mông cũng không hề che giấu.
Bảo Ngọc nhìn tư thế ngủ mê người của Đại Ngọc, côn thịt phía dưới lập tức đứng thẳng lên.
Lúc này Tử Quyên ở cửa nói: "Nhị gia, sao ngài lại chạy vào. Tiểu thư còn chưa tỉnh, xin ngài đừng quấy rầy tiểu thư.
Bảo Ngọc xoay người đi ra ngoài, thấy mặt Tử Quyên đột nhiên đỏ lên, cũng cúi đầu.
Thì ra khi Bảo Ngọc xoay người, Tử Quyên nhìn thấy hai chân Bảo Ngọc phồng lên.
Bảo Ngọc nhịn không được, hắn lập tức ôm lấy tử quyên, phóng tới phòng ngoài trên giường.
Tử Quyên giãy dụa, dùng sức vặn vẹo thân thể, bởi vì sợ đánh thức Đại Ngọc nàng không dám kêu to.
Bảo Ngọc đem nàng ấn ở bên giường, vươn đầu liền hôn lên đôi môi đỏ tươi của nàng.
Một bàn tay cũng sờ soạng trên đỉnh nhũ phong cao ngất của tử quyên.
Dưới động tác cực kỳ hài hước của Bảo Ngọc, phản kháng của Tử Quyên dần dần vô lực.
Bảo Ngọc đẩy nàng lên giường, Tử Quyên cũng thuận tiện đạp rớt giày thêu của mình.
Bảo Ngọc âm thầm buồn cười, đừng nhìn nàng bắt đầu như vậy không thuận theo, nhưng cũng chịu không nổi chính mình tán tỉnh.
Bảo Ngọc cởi quần áo tử quyên ra, vuốt ve da thịt trắng nõn toàn thân nàng.
Tử Quyên ngửa ở trên giường hai mắt nhắm chặt, thân thể không nhúc nhích, mặc cho Bảo Ngọc ở trên người nàng khinh bạc.
Bảo Ngọc xoa bóp hai vú của nàng, một ngón tay cắm vào trong huyệt nhỏ của nàng, hơn nữa còn trêu chọc chung quanh, dâm dịch trong âm đạo Tử Quyên róc rách chảy ra.
Bảo Ngọc đem sớm nổi giận dương vật nhắm ngay tử quyên tiểu huyệt nhẹ nhàng đẩy vào.
Cả người Tử Quyên run rẩy, có vẻ rất kích động.
Khi côn thịt của Bảo Ngọc phá vỡ màng trinh của nàng, nàng không khỏi "A" một tiếng.
Tử Quyên cắn chặt răng, trong miệng không phát ra một chút tiếng động.
Bảo Ngọc hiểu được, Tử Quyên là sợ kinh động phòng trong ngủ Đại Ngọc.
Hắn liền dùng càng mãnh liệt động tác làm nàng, làm bảo ngọc dương vật lần nữa đâm đến tử quyên hoa tâm lúc, tử quyên lại nhịn không được "A" một tiếng.
Cô vội vàng cầm lấy một bộ quần áo dùng miệng cắn.
Tuy rằng thẳng đến khi hai người đạt tới cao trào tử quyên cũng không lại phát ra một chút tiếng vang, nhưng khi Bảo Ngọc cắm nàng thì thân thể hai người va chạm ra tiếng "Ba, ba", cùng với tiếng lay động của giường, cũng là động tĩnh rất lớn.
Tử Quyên rửa sạch hạ thể, sửa sang lại quần áo vào nhà thấy Đại Ngọc tỉnh, nàng vội vàng cúi đầu đi ra nói với Bảo Ngọc: "Cô nương dậy rồi.
Bảo Ngọc đi vào trong phòng, thấy Đại Ngọc tựa ở trên giường, trên mặt đỏ bừng hơi tức giận.
Bảo Ngọc thấy Đại Ngọc có chút tức giận, khó hiểu hỏi: "Muội muội làm sao vậy? Là ai tức giận muội muội?
Đại Ngọc trừng mắt liếc hắn một cái: "Là ngươi!
Bảo Ngọc nói: "Sao tôi lại tức giận với em gái?
Đại Ngọc mặt càng đỏ, trong miệng nàng hơi thở dốc, ngực cao ngất bởi vì kích động mà phập phồng.
Nàng do do dự dự nói: "Ngươi, ngươi vì cái gì muốn tai họa tử quyên?Ngươi có nhiều như vậy trong phòng nha đầu, còn tới hại ta tử quyên đâu?"
Bảo Ngọc nghe nàng nói chuyện này, liền cười nói: "Nàng tương lai khẳng định là của hồi môn Nhã nha đầu của ngươi, ta chiếm hữu nàng không phải chuyện sớm muộn sao?"
Đại Ngọc nghe xong càng thẹn thùng, nhẹ nhàng tát Bảo Ngọc một cái nói: "Ngươi còn nói hươu nói vượn ta sẽ không để ý tới ngươi.
Bảo Ngọc nhân cơ hội xin tha: "Được được được, ta không nói nữa, muội muội ngươi cũng đừng tức giận.
Đại Ngọc thở dài một hơi nói: "Nam nhân các ngươi đều là như vậy," Bảo Ngọc ngồi xuống bên giường nhìn Đại Ngọc hỏi: "Nam nhân là cái gì a?
Đại Ngọc ngượng ngùng xoay mặt qua không dám nhìn Bảo Ngọc, Bảo Ngọc cúi người ôm nàng hôn lên đôi môi đỏ mọng của nàng, Đại Ngọc giãy dụa, trách cứ nói: "Bảo ca ca đừng làm bậy, bằng không ta thật không để ý tới ngươi.
Bảo Ngọc dựa sát vào Đại Ngọc nằm xuống nói: "Hảo muội muội đừng nóng giận, chúng ta nói chuyện một lát đi.
Đại Ngọc dịch người vào trong, hai người không ngừng nói chuyện phiếm.
Thẳng đến khi Cổ Mẫn gọi người mời Đại Ngọc ăn cơm tối, Bảo Ngọc Lâm ra cửa nói: "Ngày mai ta đưa quyển sách đến cho muội muội, muội muội nhàn hạ thì xem một chút đi." Đại Ngọc nói cám ơn.
Bảo Ngọc trở lại Di Hồng viện, sau khi ăn cơm tối liền lấy sách ra tìm một quyển Tây Sương Ký để Tập Nhân và Xạ Nguyệt đưa cho Đại Ngọc.
Đại Ngọc ăn cơm tối đang muốn nghỉ ngơi, thấy Tập Nhân các nàng đưa sách tới, trong lòng thật cao hứng.
Nói với hai nàng: "Nhị gia không phải nói rõ trời đưa tới sao, sao bây giờ lại tới rồi, trời tối như vậy cẩn thận ngã." Nói xong để lại hai người uống trà hàn huyên một lát, Tập Nhân và Xạ Nguyệt mới đi ra.
Sáng sớm Bảo Ngọc đã đi tìm Tương Vân luyện tập võ nghệ, Tương Vân dẫn hắn vào trong thạch thất ngầm, hai người bắt đầu đọ sức.
Mấy hiệp sau trên người hai người đều chảy đầy mồ hôi, Bảo Ngọc nói: "Vân muội muội, cái này quá nóng, không bằng chúng ta cởi quần áo ra đi." Tương Vân nghe xong mặt đỏ ửng, Bảo Ngọc giữ chặt tay nàng nói: "Muội muội còn thẹn thùng sao? Thân thể muội muội đã sớm là Bảo Ngọc, còn sợ cái gì?" Nói xong liền động thủ cởi dây áo của nàng.
Tương Vân xấu hổ cúi đầu mặc cho Bảo Ngọc cởi dây lưng cởi áo cho nàng.
Khi hai người trần truồng đối mặt, Tương Vân còn ngượng ngùng.
Nhưng Bảo Ngọc không nói thêm gì, hai người bắt đầu luận bàn.
Tương Vân vũ động thân thể tuyệt vời, trước ngực một đôi hào nhũ trên dưới trái phải kịch liệt lay động, ngay cả Tương Vân chính mình cũng có chút chịu không nổi.
Hơn nữa nhân vật bảo ngọc tuấn mỹ, cùng với thỉnh thoảng tiếp xúc thân thể, càng làm cho Tương Vân cả người như nhũn động tác dần dần chậm lại.
Theo động tác Tương Vân thong thả xuống, Bảo Ngọc cũng làm cho Tương Vân thướt tha trần truồng khơi mào dục hỏa trong lòng, dương vật vẫn rủ xuống cũng chậm rãi đứng nghiêm cứng lên.
Hai người hữu khí vô lực khoa tay múa chân, tính dục trong lòng vượt qua tất cả.
Khi Tương Vân cố ý nâng lên một cái chân ngọc từ trên xuống dưới chậm rãi hướng Bảo Ngọc đè xuống lúc, toàn bộ âm hộ toàn bộ bại lộ ở trước mắt Bảo Ngọc, hồng hồng tiểu huyệt cũng mở ra thành một cái hình đào.
Bảo Ngọc bước về phía trước một bước, vươn tay trái bắt được mắt cá chân ngọc Tương Vân nâng lên, tay phải đưa đến bên hông của nàng đem nàng hướng trong lòng mình một vùng, Tương Vân liền thuận thế bổ nhào tới trên người Bảo Ngọc, côn thịt thô cứng của Bảo Ngọc vừa vặn nhắm ngay âm đạo Tương Vân cắm đến cùng.
Bảo Ngọc một tay giơ một chân Tương Vân, một tay ôm eo nhỏ nhắn của nàng, tư thế kỳ lạ này làm cho Tương Vân cảm nhận được kích thích chưa bao giờ có: "Trời ạ...... Ta...... Từ...... Đến...... Chưa từng...... Gặp qua...... A...... Thật thoải mái...... Ca ca...... Ngươi...... Thật là lệ hại...... A...... Đại...... Đại dương vật...... Quá lớn...... Người ta...... Chịu không nổi...... A...... Ca...... Ca...... Ngươi dùng...... Đại dương vật...... Cắm...... Chết...... Muội muội đi......
Bảo Ngọc thi triển hùng phong của mình, làm cho Tương Vân khô như một bãi bùn nhão.
Tiếng rên rỉ của Tương Vân cũng không còn, chỉ nằm ở trong lòng Bảo Ngọc thở dốc.
Khi dương tinh của Bảo Ngọc vỡ ra xông thẳng vào tử cung Tương Vân, nàng mới rên rỉ hai tiếng, té xỉu trên người Bảo Ngọc.
Bảo Ngọc ôm Tương Vân nhảy vào trong ao tắm rửa một hồi, Tương Vân thủy chung không thả Bảo Ngọc.
Hai tay nắm chặt đại nhục côn của hắn, không ngừng dùng miệng hút.
Thẳng đến khi tinh dịch của Bảo Ngọc chảy đầy cái miệng nhỏ nhắn của nàng, Tương Vân mới lưu luyến buông ra.
Ăn cơm trưa xong, Bảo Ngọc nằm ở trên giường nghỉ ngơi một lát liền đến Tiêu Tương quán tìm Đại Ngọc.
Vừa vào cửa đã thấy Tử Quyên một người đang làm việc, cũng không thấy Đại Ngọc, liền hỏi Tử Quyên Đại Ngọc đi đâu?
Tử Quyên nói: "Lâm cô nương cầm sách đi vào trong vườn. Bảo nhị gia đến đó tìm đi." Bảo Ngọc nói: "Được" nhưng hắn cũng không lập tức đi, mà là đem Tử Quyên kéo vào trong ngực, đưa tay đến trong quần áo của nàng ở trước ngực cùng hai chân của nàng quả thực khinh bạc một hồi, mới bỏ lại Tử Quyên vừa mới khởi tính đi vào trong vườn tìm Đại Ngọc.
Bảo Ngọc đi vào trong Đại Quan Viên, hắn đi khắp nơi tìm kiếm Đại Ngọc.
Trong vườn hoa rực rỡ sắc màu, cành cây sum suê mát mẻ vô cùng, chính là nơi lý tưởng để đi nghỉ hè.
Bảo Ngọc tìm hai vòng trong vườn, thấy Đại Ngọc trên một tảng đá xanh trong rừng.
Đại Ngọc ngồi trên tảng đá xanh, trên cây bên cạnh nở đầy hoa, trong bụi cỏ dưới thân cũng phồn hoa như gấm Đại Ngọc cầm sách tinh tế nhìn.
Như tiên trong biển hoa.
Bảo Ngọc nhìn không khỏi ngây người.
Lúc này Đại Ngọc đang nhìn thấy Oanh Oanh cùng Trương Sinh trộm hội.
Nhớ tới ngày hôm qua Bảo Ngọc cùng Tử Quyên ở trên giường làm sự tình, trên người bắt đầu nóng lên.
Cô khép sách lại, nhắm mắt lại, trong lòng nghĩ đến chuyện nam nữ.
Tôi không cảm thấy Ngọc đã đến bên mình.
Bảo Ngọc đi tới bên cạnh Đại Ngọc, nhìn trên mặt nàng lộ ra một cỗ tình dục nhàn nhạt, lại nhìn sách trong tay nàng, trong lòng mừng thầm một trận, biết Đại Ngọc bị miêu tả trong sách gợi lên dục hỏa trong lòng.
Bảo Ngọc cúi đầu, nhẹ nhàng hôn cái miệng nhỏ ướt át của Đại Ngọc.
Đại Ngọc cả kinh, mở mắt ra thấy là Bảo Ngọc, vừa muốn giãy dụa, một cánh tay hữu lực của Bảo Ngọc đã ôm eo nàng.
Đôi môi Bảo Ngọc dùng sức dán vào đôi môi Đại Ngọc.
Một cái đầu lưỡi mềm mại linh hoạt liều mạng chui vào trong miệng anh đào của cô.
Đại Ngọc giãy dụa hai cái liền buông tha, nàng chỉ có thể mặc cho lưỡi của Bảo Ngọc vươn đến trong miệng của mình, một tay của Bảo Ngọc cũng không thành thật du động trên người Đại Ngọc.
Xuân tình của Đại Ngọc bị Bảo Ngọc kích phát, nàng nhắm hai mắt lại, yên lặng thừa nhận Bảo Ngọc âu yếm.
Bảo Ngọc cởi cúc áo Đại Ngọc, một đôi ngực trắng nõn bắn ra.
Hai đầu vú đỏ rực khảm ở giữa quả cầu thịt tròn trịa, đặc biệt động lòng người.
Bảo Ngọc ngậm lấy đầu vú màu hồng phấn, dùng lưỡi liếm, dùng răng nhẹ nhàng cắn.
Đầu vú Đại Ngọc lập tức cứng lên, đứng thẳng lên, ngực cũng tăng lên một vòng.
Miệng thở dốc cũng càng ngày càng nặng nề.
Tay Bảo Ngọc kéo dây quần Đại Ngọc ra, cũng đỡ nàng đứng lên tựa vào một thân cây.
Váy Đại Ngọc rơi xuống dưới chân, hai cái chân ngọc thon dài lộ ra.
Không biết Đại Ngọc là bởi vì trời nóng hay là nguyên nhân gì khác nàng vậy mà không mặc quần, chỉ là đơn thắt một cái váy.
Bảo Ngọc nhìn thấy lông mu đen bóng giữa hai chân nàng đặc biệt mê người, đưa tay sờ đi bóng loáng vô cùng, vườn đào của Đại Ngọc đã mở, dâm ai từ bên trong chảy ra.
Đại Ngọc buông tha thiếu nữ ngượng ngùng đưa tay bắt lấy đũng quần nhô lên của Bảo Ngọc.
Bảo Ngọc một tay cũng cởi bỏ đai lưng của mình để cho đại nhục côn nghẹn thật lâu đi ra hít thở không khí.
Đại Ngọc bắt lấy côn thịt thô to của Bảo Ngọc, trong lòng căng thẳng từng đợt.
Lớn như vậy côn thịt làm sao có thể cắm vào chính mình nho nhỏ trong huyệt, nếu như cứng rắn cắm còn không đem chính mình đau chết sao?
Đại Ngọc đỏ mặt ở bên tai Bảo Ngọc nhẹ nhàng nói ra lo lắng của mình.
Bảo Ngọc vừa nghe cười hì hì an ủi Đại Ngọc cũng cam đoan không làm nàng đau.
Khi tay của Bảo Ngọc vuốt ve âm hộ của Đại Ngọc một lúc lâu, cảm thấy dâm thủy chảy ra trong huyệt nhỏ của Đại Ngọc cũng đủ nhiều, Bảo Ngọc nâng một chân của Đại Ngọc lên, để âm hộ của nàng bại lộ trước mắt mình.
Tay kia cầm lấy thịt côn thô to của mình nhẹ nhàng chuyển động trên miệng huyệt nhỏ Đại Ngọc mở ra, chờ trên thịt côn dính đầy dâm thủy Đại Ngọc chảy ra, Bảo Ngọc đỡ dương vật của mình chậm rãi đẩy mạnh vào trong âm đạo Đại Ngọc.
Dương vật xuyên thấu màng trinh của Đại Ngọc, Đại Ngọc đau đớn kêu "A" một tiếng, nước mắt chảy xuống.
Bảo Ngọc tạm thời đình chỉ đẩy côn thịt của mình, lấy tay vuốt ve âm vật của nàng, dùng miệng gặm cắn vú của nàng, hai tay tại toàn thân nàng mò mẫm.
Không bao lâu đau đớn trong âm đạo Đại Ngọc đã qua, thay vào đó là ngứa ngáy, hơn nữa còn có Bảo Ngọc trêu chọc, thật sự là làm cho Đại Ngọc dục hỏa đốt người.
Đại Ngọc đỏ mặt ghé vào bên tai Bảo Ngọc nhẹ giọng cầu khẩn: "Hảo ca ca, mau cắm...... Vào đi...... Người ta...... Phía dưới thật...... Khó chịu a...... A...... A......"
Bảo Ngọc chỉ mỉm cười, cũng không để ý tới lời cầu xin của Đại Ngọc, vẫn như cũ trêu đùa.
Đại Ngọc kìm lòng không đậu mà dùng hai tay ấn lên mông Bảo Ngọc, côn thịt lớn của Bảo Ngọc cũng thuận thế cắm thẳng vào gót, quy đầu như trứng ngỗng đâm thẳng vào tử cung Đại Ngọc.
Phía dưới Đại Ngọc lại đau, miệng không khỏi kêu lên: "A... A... Đau quá... Đau quá... A... Trời ạ... Ta sắp chết rồi..."
Bảo Ngọc dương vật lớn bắt đầu tại Đại Ngọc trong âm đạo co rút, hơn nữa cũng càng lúc càng dùng sức.
Một trận cao trào mãnh liệt đánh úp lại làm cho Đại Ngọc dâm kêu không ngừng: "A...... Thật tuyệt...... Thật tuyệt...... Dương vật...... Đúng...... Chính là...... Như vậy...... Ta muốn điên...... Dùng sức một chút...... A...... A...... Tiểu huyệt thật đẹp...... Làm ta...... Không được...... A...... Chết...... A...... Sảng khoái muốn chết...... Dùng sức cắm...... Tiến vào...... A...... Thật tuyệt a...... Thật thoải mái...... Đúng...... Gian chết ta đi...... Làm chết ta...... Gian chết ta...... Được rồi......
Bảo Ngọc không nghĩ tới Lâm muội muội bình thường đoan trang chính thống lúc này lại dâm thái chồng chất như thế, kích thích cực lớn tình dục của Bảo Ngọc.
Hắn mãnh liệt tại Đại Ngọc trong huyệt nhỏ kiểm tra, hai người đều điên cuồng mà vũ động thân thể của mình.
Cây hoa Đại Ngọc dựa vào dưới sự lay động của hai người, từng đóa từng đóa rơi xuống, rơi trên đầu hai người, thân thể trơn bóng cùng với mặt đất chung quanh.
Hai người bị đóa hoa vây quanh vẫn như cũ vong tình làm chuyện nam hoan nữ ái, phảng phất trên đời này chỉ còn lại có hai người bọn họ.
Khi bảo ngọc nồng đậm tinh dịch bắn vào Đại Ngọc trong tử cung, hai người tính dục đạt tới cao trào.
Đại Ngọc bất động nằm ở trên người Bảo Ngọc, nàng si mê, kêu không ra cũng kêu không ra, chỉ là yên lặng hưởng thụ khoái hoạt vô hạn.
Bảo Ngọc rút côn thịt của mình từ trong âm đạo của Đại Ngọc ra, dâm thủy trong huyệt nhỏ của Đại Ngọc. Tinh dịch cùng máu tươi xử nữ cùng nhau chảy ra theo hai cái đùi ngọc thon dài trắng nõn của Đại Ngọc chảy xuống.
Đại Ngọc lấy ra một khối lụa trắng lau sạch hạ thể của mình, lụa trắng cũng biến thành màu đỏ nhạt.
Bảo Ngọc đỡ Đại Ngọc tập tễnh trở lại Tiêu Tương quán, Đại Ngọc gầy yếu cũng không duy trì được, cả người nàng bủn rủn tựa vào giường.
Chòm sao Bảo Ngọc ở bên giường, một mặt đưa tay vuốt ve ngực của nàng, một mặt an ủi nàng.
Lúc này chợt nghe trong phòng Tử Quyên truyền đến từng đợt tiếng rên rỉ của nữ tử.
Hai người cẩn thận vừa nghe chính là thanh âm của Tử Quyên.
Bảo Ngọc cùng Đại Ngọc đi qua nhìn, thấy Tử Quyên trần trụi nằm ở trên giường đang tự an ủi.
Thì ra là Bảo Ngọc sau khi móc dục hỏa của nàng lên liền đi tìm Đại Ngọc, Tử Quyên không thể không đậu ngay tại Tiêu Tương quán tự an ủi, để giải tình hỏa trên người.
Đại Ngọc yêu thương nhìn Tử Quyên quên hết tất cả nói với Bảo Ngọc: "Bảo ca ca, ngươi còn có sức thì đi an ủi Tử Quyên đi." Bảo Ngọc liền cởi quần, nâng gậy thịt đã sớm cứng ngắc vọt lên.