cha ngươi thật lớn
Chương 8: Liếm liếm chim lớn
Con chim lớn? "Tiểu nha đầu nghi hoặc quay đầu đi, tầm mắt lại chăm chú nhìn vào hai chân Cố Mộc Thành, chỗ trống rỗng kia.
Cố Mộc Thành hít sâu một hơi, nhẫn nại nói, "Đúng, so với chim lớn.
Tiểu nha đầu càng thêm tò mò, ba so làm sao có thể có chim lớn chứ?
Cô chỉ từng thấy chim nhỏ, con chim lớn của Baba không bay đi sao?
Vậy ba giấu nó nhanh hơn con, bằng không lát nữa nó sẽ chạy như bay. "Vừa nói, hai tay tiểu nha đầu ôm ở chỗ vừa cứng vừa lớn của Cố Mộc Thành, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Cố Mộc Thành.
Sắc mặt Cố Mộc Thành một trận vặn vẹo.
Bay đi?
Thiếu tá Cố anh minh thần võ vĩ đại của chúng ta, khóe miệng hung hăng co quắp vài cái.
Hắn không thể khống chế đè lại bàn tay tiểu nha đầu che ở trên tiểu đệ đệ của mình, trong đôi mắt thâm thúy giống như giếng cổ kia có một tia mị hoặc làm cho người ta xem không hiểu.
Bảo bối, chim lớn của baba bay không chạy. Tối hôm qua, bảo bối không thấy hết sao?
Cố Mộc Thành một tay ôm lấy tiểu nha đầu, ngồi ở trên giường, tiểu nha đầu ngồi ở trên đầu gối của hắn, hai bàn tay nhỏ bé vẫn như cũ gắt gao che ở trên con chim to sưng to của hắn.
Như vậy như vậy...... "Cố Kiều có chút Hác Nhiên nhìn Cố Mộc Thành.
Cô muốn nhìn con chim lớn của Baba, nhưng, không biết tại sao, cô không nói nên lời.
Nhìn thấy tiểu nha đầu xấu hổ đỏ mặt, sắc mặt Cố Mộc Thành vẫn luôn căng thẳng lại bật cười.
Muốn xem chim lớn của baba, phải không? "Giọng nói khàn khàn của Cố Mộc Thành thấm đẫm mị hoặc mềm mại.
Tiểu nha đầu cũng không hiểu, nàng chỉ cảm thấy cả người ngứa ngáy, nàng vặn vẹo vài cái trong lòng Cố Mộc Thành, muốn tránh nhiệt khí Cố Mộc Thành phun lên người mình.
Thế nhưng cô hơi dời về phía sau một chút, thân thể Cố Mộc Thành liền tới gần cô vài phần.
Cuối cùng, tiểu nha đầu đỏ mặt nhỏ nhắn, cơ hồ là ở trong lòng của hắn không thể thấy được gật gật đầu, tỏ vẻ mình muốn nhìn baba chim lớn.
Cố Mộc Thành đem tiểu nha đầu đặt ở trên giường, để cho nàng ngồi ở giữa, mà hắn cũng cởi giày, lên giường.
Tiểu nha đầu tò mò nhìn Cố Mộc Thành, trong đôi mắt đen láy lóe ra quang mang vui mừng.
Tiểu nha đầu cho rằng Cố Mộc Thành sẽ cởi quần, để cho cô nhìn thấy con chim lớn trong miệng ba.
Nhưng mà cô thật không ngờ, sau khi baba dựa vào đầu giường, cái gì cũng không làm, nhìn mình là lạ.
Ba ba? "Tiểu nha đầu khoanh chân ngồi ở giữa giường, khuôn mặt nhỏ nhắn trong trắng lộ hồng đậm không hiểu.
Quần của Cố Mộc Thành cũng không có kéo tốt, vừa rồi lúc ở dưới lầu, nếu như không phải bởi vì hắn ôm Cố Kiều, có lẽ tất cả mọi người có thể nhìn thấy tiểu đệ đệ hắn vểnh lên.
"Bảo bối, em lại đây, sờ con chim lớn của baba, được không?"Cố Mộc Thành cứ dựa vào đầu giường như vậy, nút áo sơ mi gần như đều bị anh cởi ra, giọng nói của anh rất trầm, rất khàn, đồng thời lộ ra một loại âm sắc khiến toàn thân cô bé đều đỏ lên.
Tiểu nha đầu đỏ mặt, khom người một cái, trực tiếp bò đến giữa hai chân Cố Mộc Thành, tầm mắt từng chút chuyển dời đến trên người tiểu đệ đệ đang hành lễ chăm chú với nàng.
Tiểu nha đầu không tự chủ nuốt nước miếng, không biết vì sao, nàng lại cảm thấy một tia khẩn trương.
Cố Mộc Thành nhìn chằm chằm nhất cử nhất động của tiểu nha đầu, hắn nhìn nàng đưa tay đem khóa kéo hắn vẫn chưa kéo ra hoàn toàn kéo ra, lộ ra quần lót màu đen bên trong.
Nếu như không phải có ý chí không tầm thường, Cố Mộc Thành lúc này đã sớm tự mình giải quyết hoặc là vọt vào trong phòng tắm, tắm nước lạnh gì đó.
Cởi cái này ra cho ba. "Cố Mộc Thành chỉ đạo tiểu nha đầu đi làm.
Tiểu nha đầu dựa theo Cố Mộc Thành làm, tại nàng cởi cái kia màu đen quần lót trong nháy mắt, một cái vừa lớn vừa thô màu hồng phấn thịt~bổng liền nhảy nhót đi ra.
Ba so với đại điểu thật lớn a. "Cố Kiều bảo bối đơn thuần phát ra một tiếng thán phục.
Tiểu nha đầu ánh mắt thuận theo nhìn chằm chằm Tiểu Mộc Thành, phấn hồng, thoạt nhìn thật xinh đẹp.
Nghĩ như vậy, tiểu nha đầu đưa tay nhẹ nhàng chạm vào một chút, khi chạm vào nhiệt độ nóng bỏng kia, tiểu nha đầu thấp giọng than nhẹ.
Ba so, nó còn có thể động nha. "Tiểu nha đầu giống như phát hiện chuyện gì hết sức ngạc nhiên, mở to đôi mắt đen cực kỳ giàu linh tính nhìn Cố Mộc Thành.
Cố Mộc Thành nhìn như bình thường, lúc này hai tay đan xen buông xuống bụng lại nắm chặt cùng một chỗ, đầu ngón tay đã sớm nổi lên màu xanh trắng.
"Như vậy..." Giọng nói của Cố Mộc Thành giống như bị kẹt trong cổ họng, mà tiểu nha đầu đơn thuần nhìn thấy Cố Mộc Thành như vậy, lại nhìn con chim lớn còn vểnh lên của hắn, cuối cùng, thân thể mềm mại mà tản ra mùi sữa trực tiếp quỳ xuống giữa hai chân hắn.
Cố Mộc Thành thở dốc càng lúc càng dồn dập.
Tiểu nha đầu cuối cùng không biết, tư thế của nàng lúc này đối với hắn mà nói, có hấp dẫn như thế nào.
Thật vất vả nhịn xuống đem đầu tiểu nha đầu ấn xuống, để cho cái miệng nhỏ nhắn phấn nộn của nàng hàm chứa xúc động của mình, tiểu nha đầu tự mình đưa tay dính chất lỏng màu trắng dính trên đỉnh cột thịt màu hồng nhạt kia.
Cùng màu với sữa.
Ba, thật thần kỳ. "Tiểu nha đầu cũng không ngẩng đầu, tầm mắt của cô không chớp mắt nhìn chằm chằm tiểu đệ đệ của Cố Mộc Thành, thật không ngờ chim lớn của ba còn có thể sản xuất sữa.
Cố Mộc Thành còn chưa kịp phản ứng tiểu nha đầu nói là có ý gì, tiểu nha đầu đã cúi đầu xuống, vươn đầu lưỡi non nớt của mình, nhẹ nhàng liếm liếm đỉnh chim lớn Cố Mộc Thành.
Cố Mộc Thành nhất thời cả người run lên.
Thân thể vốn dựa vào đầu giường mạnh mẽ ngồi thẳng, hắn có chút bối rối nhìn tiểu nha đầu vẻ mặt quái dị, "Bảo bối, em..." Sau khi hắn mở miệng, Cố Mộc Thành mới biết được giọng nói của mình khàn khàn đến mức nào kỳ cục.
Nhưng mà, Cố Mộc Thành còn chưa nói xong, đã bị tiểu nha đầu vẻ mặt nghi hoặc cắt đứt.
"Daddy, ngươi chim lớn sản xuất sữa bò, hương vị vì sao là lạ?"
Cố Mộc Thành suýt nữa không thở nổi.
Sữa?
Anh ta sản xuất sữa?
Cố Mộc Thành kéo bàn tay nhỏ bé của tiểu nha đầu còn đặt ở bên môi mình qua, sau đó hắn nắm tay nàng, cầm tiểu đệ đệ đang trướng đau đớn của mình.
"Bảo bối, giống như hôm qua baba dạy con vậy, giúp baba lấy sữa trong con chim lớn ra, được không?"
Tiểu nha đầu không nghi ngờ hắn, mãnh liệt gật đầu, hai tay ngay tại Cố Mộc Thành chỉ huy, qua lại vì hắn co rúm lại.
Cố Kiều không rõ, vì sao chim lớn của ba lại lớn như vậy so với chim lớn mà cô biết, nhưng mặc kệ cô nghi ngờ như thế nào, cô đều là một đứa bé ngoan, nghe lời đứa bé ngoan, cô muốn đem sữa trong chim lớn của ba đều thả ra, như vậy, chim lớn của ba liền nhỏ đi.
Không biết có phải tiểu nha đầu quá đơn thuần hay là quá mức vô sự tự thông hay không, lúc hai tay nàng làm phụ trợ cho hắn, tầm mắt tiểu nha đầu một mực ở trên chim lớn của hắn nhìn, giống như bị cái gì mê hoặc, cái miệng nhỏ nhắn của nàng nhẹ nhàng ngậm lấy đỉnh chim lớn đẹp mắt kia.
Mà Cố Mộc Thành bị kích thích, trong nháy mắt phun ra.