cha ngươi thật lớn
Chương 7 - Đam Mê Dưới Bàn Ăn
Trong hơi thở truyền đến mùi sữa đặc trưng trên người tiểu nha đầu.
Cảm giác tê dại truyền đến từ đùi.
Hơn nữa thân thể mềm mại tựa vào lòng mình.
Hắn toàn thân trên dưới mỗi một cái tế bào đều đang kêu gào, cởi sạch quần áo của nàng, đẩy ngã nàng, sau đó lên nàng!
Mộc Thành, làm sao vậy? "Thẩm Quân Như phát giác biểu tình quái dị của Cố Mộc Thành nhẹ giọng hỏi.
Lúc Cố Mộc Thành còn rất nhỏ đã không có mẹ, nhưng cậu chưa bao giờ cảm thấy mình thiếu hụt tình thương của mẹ.
Thẩm Quân Như đối với hắn vẫn luôn rất tốt, nếu như nàng không phải là thím của mình, hắn đại khái sẽ nhận nàng làm mẹ nuôi của mình.
Cố Mộc Thành nhẹ nhàng lắc đầu, buông đũa xuống, hắn nâng tiểu nha đầu lên đùi mình, để tránh tiểu nha đầu ngồi vào thứ không nên ngồi.
Cố Mộc Thành thầm thở phào nhẹ nhõm, nhưng mà hắn chưa từng nghĩ, hắn vừa buông tay, tiểu nha đầu cảm thấy ngồi không thoải mái ở trên đùi hắn vặn vẹo, một đường vặn đến bắp đùi hắn.
Mà tiểu nha đầu này vô tình vặn vẹo cũng làm cho tiểu đệ đệ hơi ngẩng đầu của hắn hoàn toàn ngẩng đầu lên.
Cố Mộc Thành trong lòng run lên, biểu tình cũng không có chút sơ hở nào.
Thật sự là muốn mạng người!
"Ăn cơm phải có dáng vẻ ăn cơm, ai dạy con lúc ăn cơm ngồi trên người ba mình?"
Cố Hân Nhiên một mực ăn cơm liếc nhìn Cố Kiều, lập tức bĩu môi cúi đầu, tiếp tục ăn cơm.
Nàng còn không phải bình thường không thích tiểu nha đầu kia.
Vốn Cố Kiều vẫn cúi đầu chơi đùi Cố Mộc Thành, đầu càng thấp hơn, thân thể nho nhỏ càng dán sát vào ngực Cố Mộc Thành.
Ông cố hôm nay thật đáng sợ.
Cậu dọa bảo bối rồi. "Cố Mộc Thành cứng rắn, lãnh đạm nói.
Cố lão gia tử nghẹn họng, xem ra thật đúng là bị dọa.
Lá gan của tiểu nha đầu khi nào thì nhỏ như vậy?
Đám người Cố Ngọc An giống như không nhìn thấy, tiếp tục dùng cơm.
Tiểu nha đầu tức giận, trong chốc lát là yên tĩnh không được, nói cái gì nàng cũng nghe không lọt, tùy nàng đi thôi.
Còn không phải bởi vì cô bị bọn họ nuông chiều không ra dáng?
Nghe được âm thanh Cố Mộc Thành bảo vệ mình, Cố Kiều cũng không ngồi đưa lưng về phía Cố Mộc Thành, trực tiếp xoay người trên đùi hắn, ngồi mặt đối mặt với hắn, cái đầu nho nhỏ chôn ở trong ngực rắn chắc của hắn, hơi khom người, bộ dáng rất ủy khuất.
"Ăn một miếng cá được không?"Cố Mộc Thành ôn nhu nói với tiểu thân ảnh trong lòng mình, nhưng có trời mới biết tiểu đệ đệ của hắn hiện tại hận không thể phá vỡ đũng quần, trực tiếp chôn vào nơi mềm mại kia!
Cố Kiều ở trong lòng anh lắc đầu, cô hiện tại cái gì cũng không muốn ăn.
Ông cố là người xấu.
Trán để trên người Cố Mộc Thành, tầm mắt của cô cũng không có bất kỳ che chắn nào.
Tầm mắt của tiểu nha đầu nhìn qua nhìn lại trong phạm vi mình có thể chạm đến, nàng chú trọng nhìn lại chỗ đêm qua bị nàng đá "sưng".
Cái này không nhìn còn tốt, vừa nhìn, sửng sốt hoảng sợ.
Chúa ơi!
Bố còn "sưng" hơn ở đó!
Ba nói dối cô, buổi sáng anh còn nói với cô, sẽ lập tức tốt thôi.
Cô nhớ rõ, tối hôm qua lúc lên, ba bảo cô nắm thứ sưng phù, nóng bỏng kia, sau đó, qua thật lâu, sau khi tay cô đều mỏi, chỗ ba không sưng nữa.
Nghĩ tới đây, tiểu nha đầu đơn thuần của chúng ta đã không chút do dự, kéo khóa quần của Cố Mộc Thành ra, đưa tay chui vào trong quần, hơn nữa cô ta cực kỳ có thiên phú vượt qua quần lót bên trong, trực tiếp cầm thứ "sưng phù" giống như lạp xưởng kia.
Tất cả quá đột ngột, đột nhiên khiến Cố Mộc Thành suýt nữa sảng khoái lên tiếng.
Ở trên bàn cơm Cố gia, là không thể thảo luận chuyện nhà cùng chuyện công việc, ăn không nói ở Cố gia phát triển vô cùng tốt.
Cho nên, Cố Mộc Thành vẫn luôn rất "chuyên tâm" ăn cơm.
Đương nhiên, nếu như xem nhẹ nỗ lực dời đi lực chú ý của hắn, không thèm nghĩ tới tiểu nhân nhi trong lòng mình.
Cũng chính bởi vì hắn xem nhẹ, để cho tiểu nha đầu "Có cơ hội" trực tiếp nắm lấy mệnh căn của hắn!
Trong lòng Cố Mộc Thành sôi trào, vẻ mặt không thay đổi, tiếp tục gắp thức ăn cho mình.
Mà một bàn tay khác, cũng chính xác cầm tay tiểu nha đầu.
Ba ba? "Tiểu nha đầu ngẩng đầu, vẻ mặt là khổ sở anh xem không hiểu.
Cố Mộc Thành hít sâu một hơi, ướt sũng, đôi mắt đen bóng, khuôn mặt nhỏ nhắn phấn nộn... Điều này thật sự khiến cậu rất xúc động...
Hắn hiện tại sợ nhất chính là tiểu nha đầu nói ra lời giống như đêm qua, hắn cuối cùng bất đắc dĩ buông tay ra, ngược lại ngón trỏ đặt ở bên môi của mình, làm động tác im lặng.
Tiểu nha đầu rất phối hợp gật đầu.
Cô biết Baba đang bảo vệ cô, sợ ông cố tức giận, tức giận cô đá hỏng Baba.
Ô...... vẫn là ba tốt hơn.
Cô phải cố gắng, cố gắng làm cho nơi này không sưng lên nữa.
Nhưng tại sao, đồ vật trong tay càng ngày càng nóng, hơn nữa còn trở nên càng ngày càng lớn a?
Tiểu nha đầu nghĩ mãi không ra, nàng cũng không thể hỏi, chỉ có thể ngồi ở trong ngực của hắn, đưa tay cố gắng vì hắn giải tỏa dục vọng bất thình lình của hắn.
Bàn tay nhỏ bé mềm mại kia ở trên tiểu đệ đệ của hắn xoa bóp, Cố Mộc Thành không chỉ một lần cảm thán trong lòng, may mắn tiểu bảo bối mặc váy có thể che hết thảy thủ hạ của nàng, cũng may mắn, cái bàn này đủ lớn, có thể che hết tầm mắt của mọi người.
Hầu như tất cả các giác quan của Cố Mộc Thành đều tập trung ở đó, thủ pháp lộn xộn của cô, bàn tay nhỏ bé non nớt, không chỉ không giúp anh được giải tỏa, ngược lại còn khiến dục vọng của anh càng thêm mãnh liệt, mãnh liệt giống như muốn nổ tung.
Trên bàn cơm của Cố gia, Cố lão gia tử không buông đũa, những người còn lại không thể rời bàn.
Mặc kệ Cố Mộc Thành kiệt xuất như thế nào, hắn cuối cùng vẫn không phải là người cầm quyền của Cố gia.
Không biết qua bao lâu, trong nháy mắt Cố lão gia tử buông đũa xuống, Cố Mộc Thành cứ như vậy ôm Cố Kiều xoay người đi nhanh về phía gian phòng thuộc về mình trên lầu.
Tất cả mọi người có chút kinh ngạc nhìn hành vi bất thình lình này của Cố Mộc Thành.
Cố Ngọc An càng nhíu chặt mày.
Tiểu tử thối này hôm nay làm sao vậy?
Cố Mộc Thành sau khi vào nhà làm chuyện đầu tiên chính là khóa trái cửa, lập tức đem tiểu nha đầu đặt ở trên giường, mà hắn, ngồi xổm ở trước người của nàng.
Ánh mắt ướt sũng như nai con đáng thương nhìn Cố Mộc Thành.
"Daddy, chỗ của ngươi vẫn là sưng rất lợi hại, để bảo bối giúp ngươi, được không?"
Cố Mộc Thành thở dài ôm lấy tiểu nha đầu, hắn nói cho cô biết, "Bảo bối, baba đã nói cho con biết, chỗ baba không phải sưng lên, mà là bởi vì baba rất thích bảo bối, cho nên nó liền lớn lên mà thôi.
Tiểu nha đầu không rõ nên quay đầu nhìn hắn, "Bởi vì rất thích bảo bối, cho nên liền lớn lên?
Ừ, rất thích bảo bối. "Thích đến hận không thể áp đảo cô ngay bây giờ!
Nhưng không được, bây giờ còn không được.
Ánh mắt Cố Kiều lập tức sáng lên, nước mắt trong hốc mắt cũng không thấy đâu nữa, "Cha ơi, thứ này sẽ trở nên lớn hơn là cái gì?"
Ừ...... Là chim lớn, chim lớn của baba.