bên trên sai thang máy tiến sai cửa
Chương 24: Yêu đương chính xác trình tự (H)
Trình Hiểu Du cũng cười hì hì, gương mặt hồng hào nở ra hai đường cong đáng yêu, "Ừ, em cũng cảm thấy em rất xinh đẹp.
Nghiêm Vũ cười xoa xoa tóc Trình Hiểu Du, "Cô bé ngốc này.
Trình Hiểu Du ăn kem xong đã gần năm giờ, hai người mặc quần áo tử tế cùng đi ra ngoài ăn cơm tối.
Ngồi ở trên xe Trình Hiểu Du đột nhiên ai nha một tiếng nói, "Hôm nay nghỉ cả ngày, ngay cả nghỉ cũng không mời!"
Nghiêm Vũ nói, "Tối hôm qua sau khi về đến nhà tôi liền nhắn tin cho Tống Học Văn, nói hôm nay chúng ta có việc, không đi làm.
Trình Hiểu Du có chút hồ nghi nhìn Nghiêm Vũ, "Không phải hôm qua cậu đã dự mưu rồi chứ?
Nghiêm Vũ đảo mắt, "Ta đã dự mưu rất lâu, hôm nay ngươi mới phát hiện?
Trình Hiểu Du hừ một tiếng quay mặt đi, ngày hôm qua hai người bọn họ vì đi tòa án ra tòa mà xin nghỉ một ngày, hôm nay lại không đi làm, Tống Học Văn sẽ nghĩ như thế nào?
Nhưng chuyện đã như thế, Tống Học Văn nghĩ thế nào cô cũng không thể làm gì.
Nghiêm Vũ dẫn Trình Hiểu Du đến một nhà hàng trà rất nổi tiếng ở Dung Thành ăn cơm tối, trong nhà hàng đó nổi tiếng nhất chính là đủ loại món điểm tâm, Nghiêm Vũ biết Trình Hiểu Du khẳng định thích, chính cậu cũng không thích ăn mấy thứ này, chính là vì lấy lòng Trình Hiểu Du.
Bởi vì hôm nay là thứ sáu, nhà hàng rất đông người, bọn họ chờ ở cửa một lát mới có chỗ.
Nghiêm Vũ thưởng thức sở thích thường ngày của Trình Hiểu Du gọi bảy tám món, đều là chút điểm tâm khéo léo tinh xảo, Trình Hiểu Du ăn hai ba miếng cũng no rồi, cô đặc biệt thích ăn bao cát sữa vàng trong đó, sau khi hai người cơm nước xong Nghiêm Vũ liền đóng gói một phần mang về nhà.
Trên đường về nhà Nghiêm Vũ dừng xe nói muốn mua chút đồ.
Trình Hiểu Du quay đầu nhìn lại bên cạnh là cửa hàng chuyên bán đồ dùng chăm sóc sức khỏe cho vợ chồng, không khỏi đỏ mặt dời ánh mắt đi, suy nghĩ một chút lại nhỏ giọng nói, "Anh không nói trong nhà có bao cao su sao, còn mua cái gì nha?"
Nghiêm Vũ nhéo má Trình Hiểu Du, "Chỗ đà điểu nhỏ của tôi quá mềm mại, tôi cần chút công cụ hỗ trợ." Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Hiểu Du càng đỏ hơn, Nghiêm Vũ cười hôn lên mặt cô một cái rồi xuống xe mua đồ.
Trình Hiểu Du đỏ mặt đem cửa sổ xe hai bên đều lắc lên, cô mới không muốn người khác nhìn thấy cô chờ ở cửa hàng độc quyền "Đồ dùng chăm sóc sức khỏe vợ chồng".
Trình Hiểu Du hiện tại trong lòng kỳ thật rất loạn, cô cũng nghĩ tới cùng Nghiêm Vũ sớm muộn gì cũng phải đi đến một bước này, nhưng thật sự đến một bước này cảm giác lại rất phức tạp, cô làm như vậy thật sự đúng sao?
Năm phút sau, Nghiêm Vũ xách theo một cái túi nhựa nhỏ màu đen đi ra.
Trình Hiểu Du ngồi ở ghế lái phụ liếc mắt nhìn Nghiêm Vũ đang lái xe.
Nghiêm Vũ vịn tay lái nhìn thẳng phía trước, "Anh nhìn tôi làm gì?
Nghiêm Vũ, tôi cảm thấy chuyện này tự nhiên xảy ra thì tốt hơn, không nên quá cố ý.
Sao chúng ta lại không tự nhiên như vậy?
Đương nhiên không tự nhiên rồi! Hơn một tháng nay chúng ta ở chung như bạn bè, đột nhiên biến thành quan hệ nam nữ không thuần khiết, thật mất tự nhiên a.
Tôi chưa bao giờ coi cậu là bạn.
Nhưng em coi anh là bạn mà. "Trình Hiểu Du lầm bầm nói.
"Ngươi ở dưới thân ta khóc nói đau thời điểm cũng coi ta là bằng hữu sao?"
Trình Hiểu Du đỏ mặt, "Sao cậu lại như vậy, tôi không nói chuyện với cậu nữa.
Hai người vào cửa thay dép lê, Nghiêm Vũ đặt túi sữa bên ngoài lên ngăn tủ trước cửa ôm ngang Trình Hiểu Du đi lên lầu.
Trình Hiểu Du đá chân nói, "Anh thả tôi xuống!
Không buông.
Nghiêm Vũ...... Như vậy thật sự rất mất tự nhiên!
A? Vậy ngươi nói như thế nào mới tự nhiên?
Chính là nên ăn cơm, xem phim, nắm tay, ôm hôn rồi mới lên giường!
Nghiêm Vũ cúi người đặt Trình Hiểu Du lên giường lớn, "Chúng ta lên giường trước, ngày mai lại đi ăn cơm xem phim.
Nghiêm Vũ bộ dạng rất đẹp trai, hơn nữa lúc cúi người Trình Hiểu Du như vậy lại càng đẹp trai làm cho người ta mặt đỏ tim đập.
Trình Hiểu Du cụp mắt bĩu môi nói, "Trình tự như vậy không đúng.
Thanh âm Nghiêm Vũ trầm thấp mà mị hoặc, "Bảo bối, lúc trước là anh quá vội vàng xao động, em còn chưa tới cao trào. Lát nữa anh nhất định sẽ cho em thoải mái, được không?
Khuôn mặt nhỏ nhắn của Trình Hiểu Du càng đỏ hơn, trong miệng như muỗi kêu hừ hừ chính mình cũng không nghe rõ mình nói cái gì.
Nghiêm Vũ đưa tay cởi cúc áo trên quần áo Trình Hiểu Du, từng hạt cúc áo tròn tròn như trân châu nhỏ trượt xuống giữa ngón tay cậu, lộ ra áo ngực ren màu trắng cùng khe ngực hình dạng tốt đẹp, cậu lại đưa tay cởi cúc áo trên quần đùi Trình Hiểu Du.
Trình Hiểu Du nhắm mắt lại nhỏ giọng nói, "Nghiêm Vũ, anh không được làm em đau như vậy nữa.
"Ta cam đoan, lần này nhất định không đau."
Nghiêm Vũ cởi sạch quần áo Trình Hiểu Du sau đó đi lên hôn lên chóp mũi cô một cái, "Bé ngốc, mở mắt ra.
Trình Hiểu Du mở to mắt, hơi ngượng ngùng nhìn Nghiêm Vũ chỉ cách cô vài cm.
Nghiêm Vũ nói, "Giúp tôi cởi quần áo ra.
Trình Hiểu Du né tránh đôi mắt hoa đào đang nhìn cô chằm chằm kia của Nghiêm Vũ, "Tôi không cần.
Vì sao không muốn?
Con gái phải dè dặt một chút.
Lúc trước khi em nói "Không bồi thường giày cao gót cho anh, tối nay em phải ở bên anh", anh không hề cảm thấy em rụt rè.
Trình Hiểu Du nhịn không được nở nụ cười, ôm cổ Nghiêm Vũ nói, "Lúc ấy trong quán bar không có một người đàn ông nào vừa mắt, cũng chỉ quen thuộc với cậu một chút. Cho nên, tiện nghi cho cậu.
Nghiêm Vũ tựa tiếu phi tiếu nói, "Nếu như ngày đó ta không tới, ngươi thì thế nào?
Trình Hiểu Du vẫn cười đến bộ dáng vô tâm vô phế, "Nói như vậy, em sẽ không phải là đà điểu nhỏ của anh.
Nghiêm Vũ hừ một tiếng, vừa cởi nút áo sơ mi vừa nói, "Anh thật sự sợ em làm đau anh sao? Sao em nghe anh khiêu khích từng câu từng chữ.
Trình Hiểu Du hì hì cười nói, "Ta nào dám khiêu khích ngươi nha, ngươi là anh minh thần võ Nghiêm tổng, phong lưu phóng khoáng Nghiêm đại thiếu gia. Lúc ngài làm việc sát phạt quyết đoán đặc biệt mị lực, ta đến văn phòng không tới vài ngày đã bị ngươi mê hoặc, nhờ có ngài đại nhân có lượng lớn, nhìn ta một nữ hài tử không dễ dàng...
Trình Hiểu Du vốn sợ ngứa, chỉ có thể khom người không ngừng trốn, "Nghiêm Vũ, đừng...... đừng...... ngứa quá~
Ngứa không? "Nghiêm Vũ cười hỏi, anh bắt lấy hai cánh tay Trình Hiểu Du cố định thân thể cô ở trên giường, hất cằm cọ qua cọ lại trên hai núm vú nhỏ đỏ mọng của Trình Hiểu Du," Như vậy có ngứa không?
Như vậy đâu chỉ là ngứa, cằm mọc râu xanh nhạt cọ vào chóp vú vừa mềm vừa mềm quả thực là tê dại đến xương cốt, Trình Hiểu Du cười đến ngực không ngừng phập phồng, thét chói tai nói, "Không được! Nghiêm Vũ...... quá ngứa! Như vậy không được~"
Nghiêm Vũ đâu có nghe cô, cô càng nói không được anh càng cố ý cọ, lắc cằm cực nhanh ma sát chóp vú đỏ anh đào, cọ đến khi Trình Hiểu Du cười đến khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ bừng thân thể như nhũn ra mới dừng động tác lại, vươn đầu ngón tay trêu chọc Tiểu Anh Đào cứng rắn, "Hiểu Du, đầu vú của cậu hưng phấn lên rồi, cứng như Tiểu Thạch Đầu." Nói xong hai ngón tay hung hăng véo một cái, "Phía dưới cậu có ướt không?
Trình Hiểu Du ưm một tiếng, nhũ tiêm mẫn cảm bị Nghiêm Vũ bóp đến đau rát, nghe Nghiêm Vũ nói, dưới thân một cỗ nhiệt ý liền vọt tới huyệt khẩu, vốn Nghiêm Vũ chưa nói trước đó còn chưa có như vậy.
"Nói đi, ướt chưa?"
Trình Hiểu Du đỏ mặt cắn ngón tay không chịu nói chuyện.
Nghiêm Vũ một tay đi xuống giữa hai chân Trình Hiểu Du, theo khe hở nhỏ kia đâm vào nửa ngón tay, hài lòng cười, "Tiểu đà điểu, cậu thật mẫn cảm.
Trình Hiểu Du vươn nắm đấm nhỏ đánh vào ngực Nghiêm Vũ, "Nghiêm Vũ, cậu không được đùa giỡn lưu manh với tôi.
Nghiêm Vũ nghiêng người dựa vào Trình Hiểu Du, ngón tay một bàn tay chậm rãi co rút trong huyệt nhỏ ôn nhuận của cô, tay kia chống trên giường chống đầu mỉm cười tới gần vành tai màu hồng phấn của Trình Hiểu Du, "Hiểu Du, em hôn anh một cái.
Trình Hiểu Du đỏ mặt nói, "Không hôn.
Không hôn? "Nghiêm Vũ lại bỏ thêm một ngón tay vào trong huyệt.
Trình Hiểu Du kiều mỵ ừ một tiếng, đột nhiên gia nhập một ngón tay khác làm cho huyệt nhỏ của nàng không thoải mái kẹp chặt thịt non, theo bản năng muốn đem trong huyệt đồ vật chen ra bên ngoài đi.
Ngón tay Nghiêm Vũ không nhanh không chậm có lực chen vào, Trình Hiểu Du không có biện pháp đem hắn chen ra ngoài, ngược lại bị hắn mỗi lần đi ra dùng hai ngón tay kẹp ra một ít thịt mê trong động.
Thịt mềm mại đỏ tươi kia từ cửa động nhô ra dưới ánh đèn lóe lên vũng nước dâm mỹ, mới mẻ tựa như thịt mềm của động vật vỏ sò vừa mới vớt ra từ trong nước, màu đỏ ngấy tươi sống thuần khiết như vậy, nhìn liền khiến người ta thèm ăn.
Nghiêm Vũ híp mắt nhìn một miếng thịt non mịn mịn màng từ ngón tay cậu lại chui vào trong động, đổi lấy tiếng rên rỉ như mèo kêu của Trình Hiểu Du.
Nghiêm Vũ duỗi bàn tay ra, ngón tay lớn ấn tới âm vật nặng nề xoa lên.
Mười ngón chân nhỏ trắng nõn mềm mại của Trình Hiểu Du đau khổ lại hưng phấn co rút lại, hai chân khó nhịn lề mề kẹp bàn tay to của Nghiêm Vũ vào lòng chân, anh xoa cô vừa khổ sở vừa thoải mái.
Nghiêm Vũ tiếp tục tựa vào bên tai Trình Hiểu Du nỉ non nói, "Hiểu Du, em thoải mái không? Em thích anh cắm huyệt của em hơn hay thích anh xoa âm vật của em hơn?
Trình Hiểu Du xấu hổ hận không thể giấu cả người đi, chỉ cảm thấy hơi thở Nghiêm Vũ phun vào lỗ tai cô giống như muốn thiêu đốt cô, càng miễn bàn tay đang làm ác giữa hai chân cô kia.
Nói đi, Hiểu Du, em thích thế nào hơn?... Có phải em thích anh xoa âm vật của em hơn không? Nước của em chảy nhiều hơn vừa rồi. "Nghiêm Vũ chỉ mạnh một cái lên âm vật Trình Hiểu Du đã cứng rắn đứng lên, ấn đến Trình Hiểu Du cả người run rẩy hít mạnh huyệt nhỏ một cái, ngón tay Nghiêm Vũ ở trong huyệt Trình Hiểu Du hơi cong lên trêu chọc tầng tầng nếp nhăn nhỏ liên tục trong huyệt nhỏ, vươn đầu lưỡi liếm liếm vành tai nhỏ đỏ mọng của Trình Hiểu Du," Em hút mạnh như vậy, bảo bối, nếu như là gậy thịt của anh, sẽ sảng khoái muốn chết. "Ngón tay Nghiêm Vũ vuốt ve Trình Hiểu Du Hiểu Du bởi vì hưng phấn mà toàn bộ âm vật đứng thẳng lên, dùng ngón tay ấn ở trên hình trụ nho nhỏ kia qua lại rất nhanh đùa giỡn," Như vậy thì sao, như vậy có thích hay không?
Trình Hiểu Du rên rỉ ngẩng cổ lên, hai má khó nhịn cọ cằm và cổ Nghiêm Vũ, thanh âm run rẩy gọi tên Nghiêm Vũ, bàn tay nhỏ bé cầm lấy cánh tay rắn chắc hữu lực của Nghiêm Vũ nhưng làm thế nào cũng không ngăn được bàn tay to tùy ý đùa bỡn giữa đùi cô.
Nghiêm Vũ mỉm cười, "Tiểu đà điểu, gọi tôi làm gì?
Khó chịu......
Nghiêm Vũ ghé vào tai cô như dụ dỗ hỏi, "Muốn thoải mái không?
Ừ.
Vậy hôn anh một cái, Hiểu Du.
Trình Hiểu Du đã bị tình dục hun nhiễm thành một mảnh xinh đẹp tinh mâu hơi hơi mở ra, đối diện với cặp mắt hoa đào phong lưu liễm diễm kia của Nghiêm Vũ, lông mi thật dài của nàng hơi run rẩy, cái miệng nhỏ nhắn như anh đào đỏ tiến lên hôn môi Nghiêm Vũ, mang theo ngượng ngùng cùng hương ngọt đặc biệt của con gái, run rẩy cắn lấy đôi môi mỏng hơi lạnh của Nghiêm Vũ, hơi thở hổn hển mềm mại so với bất kỳ khiêu khích gợi cảm nào đều càng thêm mê hoặc lòng người, "Nghiêm Vũ~Nghiêm Vũ...... Em muốn.