bên trên sai thang máy tiến sai cửa
Chương 23: Xinh đẹp tiểu đà điểu (H)
Thân thể Trình Hiểu Du chặt chẽ mê người, tầng tầng thịt non liên tục xoắn chặt chống cự khiến Nghiêm Vũ mỗi một phân mỗi một hào đi tới đều giống như ở trong rừng mưa nhiệt đới rậm rạp bổ ra con đường gian nan, nếu muốn rời khỏi vậy thì càng khó, nếp gấp mềm mại trơn nhẵn từng tầng từng tầng câu lấy hắn hút hắn không cho hắn đi.
Trong huyệt Trình Hiểu Du mặc dù đã có chút ẩm ướt, nhưng Nghiêm Vũ vẫn không thể thoải mái ra vào, bất quá vài cái co rúm, trên trán Nghiêm Vũ đã bị ép ra một tầng mồ hôi.
Từ sau khi từng có một lần với Trình Hiểu Du, một hai tháng nay Nghiêm Vũ chưa từng tiếp cận nữ sắc, hiện nay bị tiểu huyệt chặt chẽ ấm áp của Trình Hiểu Du ngậm lấy, gần như không tiết ra.
Nghiêm Vũ hít sâu một hơi, cầm lấy điều khiển điều hòa ở đầu giường mở công tắc điều chỉnh nhiệt độ xuống vài độ.
Trình Hiểu Du cũng không dễ chịu, sức gió của điều hòa đột nhiên tăng mạnh khiến cô giật mình, nhưng cột trụ nóng bỏng trong cơ thể lại khiến ngực cô căng lên.
Vốn trong chuyện nam nữ Trình Hiểu Du đã quen ỷ lại vào đối phương, hiện tại cô vừa lạnh vừa nóng vừa đau vừa trướng không biết làm thế nào cho phải, chỉ có thể lấy tay nắm chặt bả vai Nghiêm Vũ, cau mày đỏ mặt để Nghiêm Vũ ở trong cơ thể cô mài ra vào.
Nghiêm Vũ nói, "Cậu thả lỏng một chút.
Trình Hiểu Du lại nắm chặt vai anh hơn, hành lang mềm mại nhẵn nhụi kia càng chặt như muốn kẹp đứt anh.
Nghiêm Vũ lại hít sâu một hơi, "Trình Hiểu Du, em còn như vậy, anh không có biện pháp khống chế bản thân.
Trình Hiểu Du cắn môi nói, "Nghiêm Vũ, cậu đừng nhúc nhích... Chỗ đó đau.
Nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn hồng nhuận mê người của nàng, Nghiêm Vũ chỉ cảm thấy kiều mỵ động lòng người nói không nên lời, nàng lại không muốn sống hấp dẫn hắn như vậy, Nghiêm Vũ rốt cuộc bận tâm không được rất nhiều, nhất thời chỉ hận không thể đem nàng xoa nát nát mới cảm thấy tốt.
Anh bóp thắt lưng Trình Hiểu Du đem toàn bộ thân thể cô xoay một hướng để cho cô nằm xuống giường, trên vai nâng hai chân cô đặt ở trước ngực cô, chính mình quỳ ở trên giường điều chỉnh một vị trí thuận tiện hung hăng cắm vào.
Khí lực của người đàn ông cuối cùng cũng lớn, Nghiêm Vũ quyết tâm muốn trêu chọc cô, Trình Hiểu Du sao có thể mạnh hơn.
Nàng bi ai kêu vài tiếng đau Nghiêm Vũ lại không nhìn nàng, chỉ đỏ tươi hai mắt nhìn chằm chằm huyệt khẩu tươi mới hồng nhuận của nàng càn rỡ xen vào.
Trong lòng Trình Hiểu Du biết sự lảng tránh này không thể tránh, đành phải chịu đau muốn tận lực đuổi kịp tiết tấu của Nghiêm Vũ.
Nhưng nàng làm sao theo kịp, hắn thô như vậy nóng như vậy, hàn thiết xuyên qua nàng, thịt nhỏ mềm mại trong huyệt của nàng bị mài đến sưng đỏ, run rẩy co rút bài xích hắn tiến vào, ngay cả chính nàng cũng khống chế không được.
Thật sự là đau, ma sát giống như bị lửa thiêu, cô làm sao thả lỏng được, Trình Hiểu Du nhịn không được xoay mặt sang một bên cắn mu bàn tay anh anh khóc lên.
Nghiêm Vũ dùng sức đè chân Trình Hiểu Du, mê muội nhìn hai cánh hoa nhỏ đỏ nhạt bị anh chống đỡ đến run rẩy biến hình, huyệt nhỏ của cô cũng thật nhỏ, huyệt bởi vì tăng tới cực hạn khiến cho làn da chung quanh đều biến thành màu trắng gần như trong suốt, giống như thô thêm một cm nữa sẽ nứt ra, cảm thụ thị giác như vậy khiến cho tự tôn nam tính của Nghiêm Vũ chiếm được thỏa mãn cực lớn.
Đà điểu nhỏ của hắn sao lại có huyệt tốt như vậy, chặt chẽ mềm mại làm cho da đầu nam nhân tê dại gân cốt mềm mại, hắn nhớ rõ đêm đó chính là tốt, nhưng hôm nay càng tốt, bảo bối của hắn thật sự là tốt.
Hắn nghe thấy nàng đang khóc, nhưng là nàng càng khóc hắn lại càng muốn nặng nề lộng nàng, khiến cho nàng khóc đến đáng thương sau đó lại đem nàng ôm vào trong ngực hảo hảo yêu thương một phen.
Hắn dùng sức rất nhanh đâm đâm ở cái kia cực lạc mềm mại chi địa, đâm khí tức hỗn loạn đầu óc nóng lên, nhanh...
Nhanh, Nghiêm Vũ xương sống một trận tê dại xông thẳng đỉnh đầu, hắn mạnh mẽ rút ra côn thịt, lấy tay nhanh chóng chà xát hai lần một cỗ tinh dịch trắng đục liền phun tới Trình Hiểu Du trắng noãn trên bụng dưới.
Nghiêm Vũ bắn xong, ngồi giữa hai chân Trình Hiểu Du ngửa đầu nhắm mắt thở dốc.
Hai chân Trình Hiểu Du mất đi áp chế mềm mại trượt tới hai bên thân thể Nghiêm Vũ, cô dùng cánh tay chống đỡ thân thể ngồi dậy, thấy trên bụng mình một mảnh trắng nõn dơ bẩn đang theo thân thể cô chảy xuống, có chút chảy tới trên ga giường sạch sẽ, có chút dính vào lông mu mềm mại của cô.
Nghiêm Vũ đột nhiên mở to mắt nhìn cô, trong mắt hoa đào phong lưu vô hạn nửa là tỉnh táo nửa là mê say, trên mặt Trình Hiểu Du đỏ lên, quay đầu đi không nhìn anh nữa.
Nghiêm Vũ xuống giường, ôm ngang Trình Hiểu Du đi ra ngoài.
Trình Hiểu Du từ chối, "Cậu làm gì vậy?
Lên lầu tắm rửa.
Em không muốn, em ở phòng của mình tắm, anh lên lầu tắm rửa đi.
Ngoan, trên lầu có bao cao su.
Trình Hiểu Du tức giận đánh mạnh vào ngực cậu.
Nghiêm Vũ đem nước ấm điều chỉnh tốt, sau đó cẩn thận đem Trình Hiểu Du đặt ở trong bồn tắm, hắn mềm mại tiểu công chúa hiện tại khuôn mặt nhỏ nhắn còn đỏ bừng, thật đáng yêu.
Nghiêm Vũ cũng ngồi vào trong bồn tắm, nâng cằm Trình Hiểu Du lên hôn cái miệng nhỏ nhắn tươi mới như anh đào của cô.
Trình Hiểu Du không chịu phối hợp, vừa túm tóc cậu vừa cào mặt cậu, Nghiêm Vũ không có cách nào hảo hảo hôn xuống, đành phải buông cái miệng nhỏ nhắn của cô ra nói, "Bảo bối, em không thể ngoan một chút sao?"
Trình Hiểu Du khịt mũi nói, "Nghiêm Vũ, em không muốn ở cùng một chỗ với anh, ngày mai em sẽ dọn đi.
Sắc mặt Nghiêm Vũ trầm xuống, "Vì sao?
Em đối xử với anh như vậy, em căn bản là không tôn trọng anh. "Nghiêm Vũ vừa rồi ở trên giường một chút cũng không thương tiếc cô, làm cho cô đau như vậy, thật sự là xấu xa.
Như thế nào gọi là tôn trọng anh? Không chạm vào anh chính là tôn trọng anh?
Trình Hiểu Du cắn môi không nói lời nào.
Trình Hiểu Du, em không nên quá đáng. Em biết rõ anh thích em, anh lâu như vậy không chạm vào em chỉ là bởi vì lần trước em gặp phải chuyện như vậy, anh không muốn dọa em. Rốt cuộc em muốn anh đợi đến khi nào hay là không muốn ở cùng một chỗ với anh?
Trình Hiểu Du quay đầu lại nói, "Anh căn bản không phải thật lòng tốt với em, anh chỉ muốn lên giường với em.
Nghiêm Vũ cũng có chút tức giận, "Em không thật lòng với anh? Anh là con đà điểu lang tâm cẩu phế!
Đừng gọi tôi là đà điểu, "Trình Hiểu Du lại đánh một quyền vào ngực Nghiêm Vũ," Ngày mai tôi sẽ dọn đi, lập tức dọn đi.
Không được chuyển.
Dựa vào cái gì không được chuyển, tôi thích chuyển đến đâu thì chuyển đến đó.
"Anh còn nợ tôi tiền thuê nhà!"
Trình Hiểu Du không có gì để đáp, thẹn quá hóa giận nhào qua hai nắm đấm nhỏ chiếu vào ngực Nghiêm Vũ dùng sức đánh, "Ngươi cái đại hỗn đản này, ngươi sẽ khi dễ ta!"
Nghiêm Vũ bị cô vừa cào vừa đánh khiến cho căm tức, nhìn bộ dáng khóc lê hoa đái vũ của cô lại có chút đau lòng, nhất thời thầm nghĩ đẩy cô lên vách bồn tắm hung hăng hôn một trận, nhưng lại không nắm chắc lực đạo, anh nhẹ nhàng đẩy đầu đà điểu nhỏ nhắn nũng nịu của anh liền rầm một tiếng đụng vào vách bồn tắm, đập ra một tiếng thật lớn.
Nghiêm Vũ hoảng sợ, vội vàng vuốt gáy Trình Hiểu Du nói, "Thế nào, đụng đau à?
Nhất định là bị đụng đau, Trình Hiểu Du khóc càng dữ dội, cô đẩy tay Nghiêm Vũ ra sờ một cái túi lớn phồng lên trên gáy mình, càng sờ càng cảm thấy ủy khuất, thút thít nói, "Em muốn về nhà, em không bao giờ muốn ở cái nơi quỷ quái này nữa, em không thích Dung Thành chút nào!
Nghiêm Vũ tất nhiên là hối hận không ngừng, vội vàng ôm qua nhận lỗi.
Trình Hiểu Du vừa khóc vừa khóc, "Nghiêm Vũ, từ khi gặp anh em đã không có chuyện tốt, em mất một đôi giày đắt tiền nhất, còn có hai cặp kính...... Còn thiếu chút nữa bị người ta cưỡng gian, chuyện này đều do anh.
Được được, đều tại anh. Đôi giày kia không mất, bây giờ còn ở trong phòng ngủ phía sau phòng làm việc của anh.
Trình Hiểu Du hoài nghi dừng động tác lau nước mắt, "Không mất? Vậy tại sao anh không trả lại cho em?
Em sợ sau này trả lại cho anh sẽ không có cớ tìm anh nữa.
Trình Hiểu Du đánh vào ngực Nghiêm Vũ một cái, "Anh xấu chết rồi!
Nghiêm Vũ sờ sờ gáy Trình Hiểu Du, thật sự phồng một cái túi thật lớn, "Còn đau không?
Đau, đặc biệt đau.
Bảo bối, anh sai rồi. Sau này nếu anh đụng em, em sẽ đánh anh một trận thật mạnh.
Trình Hiểu Du hừ một tiếng, "Nói thật dễ nghe, vừa rồi làm em đau như vậy, anh đối xử với em không tốt chút nào.
Nghiêm Vũ ôm Trình Hiểu Du nói, "Bảo bối, đàn ông có đôi khi không thể khống chế được bản thân. Lần sau anh nhất định nhẹ nhàng một chút, được không?" lời này của Nghiêm Vũ kỳ thật cũng có chút không tận không thực, hôm nay anh nôn nóng như thế căn bản không phải bởi vì anh không khống chế được bản thân, mà là bởi vì anh còn đang giận chuyện trong KTV ngày hôm qua.
Nghiêm Vũ không phải kẻ ngốc, mặc dù anh không biết trong lòng Trình Hiểu Du rốt cuộc là ai, nhưng nước mắt tối hôm qua của cô tuyệt đối là vì người đàn ông khác mà chảy.
Nhưng đến bây giờ, hai người bọn họ cũng lên giường, tiểu đà điểu cũng nổi giận, nếu hắn nhắc lại chuyện tối hôm qua chỉ sợ Trình Hiểu Du sẽ trở mặt.
Lúc trước Nghiêm Vũ tuy rằng căm tức, nhưng sau khi thật sự ăn đà điểu vào miệng thì cơn giận cũng tiêu tan hơn phân nửa, lại ngẫm lại dù sao người cũng đã là của mình, tâm còn sợ sau này chậm rãi dỗ không trở lại sao?
Trình Hiểu Du hừ một tiếng, "Nào có lần sau, cậu nghĩ hay lắm.
Nghiêm Vũ thấy nàng hờn dỗi động lòng người, nhịn không được lại muốn ôm qua thân thiết một phen, Trình Hiểu Du chỉ là không đồng ý, Nghiêm Vũ không dám lỗ mãng, đành phải lấy chút lời ngon tiếng ngọt dỗ dành nàng.
Lúc đầu anh cho rằng Trình Hiểu Du nổi giận là không muốn lên giường với anh, sau đó nhìn thấy hành động này phát hiện tiểu nha đầu này chẳng qua là giận động tác thô lỗ của anh làm đau cô, trong lòng anh còn sót lại gần một nửa không vui cũng liền trừ đi, cùng cẩn thận cuối cùng vẫn là đem Trình Hiểu Du cười vang.
Trình Hiểu Du tắm rửa xong mặc váy ngủ màu vàng nhạt của cô, khoanh chân ngồi trên giường lớn của Nghiêm Vũ ăn kem, mái tóc dài màu mực của cô hút đầy hơi nước ướt sũng khoát lên vai, khuôn mặt nhỏ nhắn hồng hồng trắng nõn tựa như quả táo nhỏ xinh đẹp, cô múc một muỗng kem lớn ngậm vào trong miệng, liếc Nghiêm Vũ một cái, "Anh nhìn tôi làm gì?
Nghiêm Vũ khóe miệng mỉm cười nói, "Nhìn em xinh đẹp.
Trình Hiểu Du cũng cười hì hì, hai gò má hồng nhuận cong lên đáng yêu, "Ừ, em cũng cảm thấy em rất xinh đẹp.