bên trên sai thang máy tiến sai cửa
Chương 15: Tốt đẹp ở chung thời đại
Cuộc sống ở chung của Nghiêm Vũ và Trình Hiểu Du chính thức bắt đầu, phòng khách dưới lầu biến thành phòng của Trình Hiểu Du, Nghiêm Vũ đem gối đầu chăn đệm của cô trải lên giường, đem giày của cô từng đôi đặt ở trong tủ giày trước cửa, đem chén đánh răng, sữa rửa mặt cùng khăn lông của cô đặt ở trên bồn rửa mặt trong nhà vệ sinh, đem quần áo của cô từng kiện từng kiện treo ở trong tủ quần áo, sau khi treo xong Nghiêm Vũ nói một câu, "Phong cách ăn mặc của cô thật ấu trĩ." Không phải áo T - shirt quần jean hoạt hình, chính là loại váy hoa nhỏ hoặc là vạt áo màu xanh nhạt bồng bềnh này, thấy thế nào cũng giống quần áo của cô bé.
Trình Hiểu Du hừ một tiếng, "Tôi thích, anh không xen vào.
Sáng mai chúng ta ra ngoài một chuyến, xem cậu còn thiếu cái gì để mua về.
Trình Hiểu Du nói, "Không thiếu cái gì.
Vậy đi siêu thị một chuyến, mua chút đồ em thích bỏ vào tủ lạnh. Bình thường anh phải đi làm, em ở nhà một mình, trong tủ lạnh nhiều đồ một chút em cũng tiện.
Trình Hiểu Du không thể không thừa nhận Nghiêm Vũ có đôi khi thật sự rất cẩn thận, cũng làm cho cô rất cảm động.
Cô suy nghĩ một chút nói, "Nghiêm Vũ, sau này tìm được chỗ thích hợp em sẽ dọn đi, trước khi dọn đi em sẽ trả tiền thuê nhà hàng tháng cho anh.
Nghiêm Vũ trên hàm răng trắng hiện lên một đạo ánh sáng bạc, Hoàng Thế Nhân Chu Bái Bì các loại kinh điển hình tượng lần nữa nhập thân, "Tốt, ngươi hiện tại một tháng tiền lương bao nhiêu?"
Hai ngàn rưỡi, hai tháng nữa chuyển chính thức là ba ngàn rưỡi rồi.
Ừ, vậy tiền thuê nhà coi như mỗi tháng hai ngàn đi.
Loại này cao cấp xã khu hai ngàn đồng một tháng đã phi thường tiện nghi, chẳng qua nói như vậy nàng mỗi tháng cũng chỉ thừa năm trăm đồng, khấu trừ tiền ăn cơm đến cuối tháng phỏng chừng liền trên người không một xu, vậy nàng còn lấy cái gì để dành tiền đi ra ngoài thuê phòng a, trước kia từ trong nhà mang đến kia một vạn đồng cũng dùng hết rồi...
Nghiêm Vũ đứng lên xoa xoa tóc Trình Hiểu Du, "Tôi đi lên tắm rửa, hôm nay ra một thân mồ hôi." Nói xong xoay người mang nụ cười thực hiện được rời đi, để Trình Hiểu Du ngồi ở đầu giường còn đang rối rắm tiếp tục như vậy cô phải tới năm nào tháng nào mới có thể tiết kiệm được tiền dọn ra ngoài ở.
Gần khu dân cư Nghiêm Vũ ở có một siêu thị lớn, hôm nay là thứ bảy, buổi sáng Nghiêm Vũ và Trình Hiểu Du ăn cơm xong liền cùng đi dạo siêu thị.
Sau khi vào siêu thị, Trình Hiểu Du một tay đẩy xe mua sắm chạy đến khu đông lạnh, loại kem ly nhỏ này cô đã lấy được sáu bảy hộp.
Nghiêm Vũ đi tới nói, "Mấy thứ này cuối cùng mua là được, mua sớm đã mất rồi.
Trình Hiểu Du nói, "Em không mua đồ khác, em chỉ thích ăn kem." Phòng trước cô thuê ngay cả tủ lạnh cũng không có, không thể tùy thời lấy ra một hộp kem từ trong tủ lạnh cô cũng buồn bực muốn chết.
Lúc anh không có ở đây em định ngày nào cũng ở nhà ăn cái này? Không được. "Nghiêm Vũ lấy hộp kem trong xe ra bỏ vào tủ lạnh.
Ai, sao anh lại như vậy a. "Trình Hiểu Du vội vàng đưa tay che hai thùng kem còn sót lại trong xe, không cho Nghiêm Vũ lấy đi.
Nghiêm Vũ ghé sát Trình Hiểu Du nói, "Muốn mua như vậy sao?
Trình Hiểu Du liên tục gật đầu.
Vậy anh hôn em một cái, em sẽ cho anh mua.
Nghiêm Vũ khóe miệng mỉm cười, một thân quần áo thoải mái màu nhạt tựa vào bên cạnh xe mua sắm, mặt cách Trình Hiểu Du rất gần, "Hôn anh một cái, những thứ này anh đều cho em mua.
Trình Hiểu Du có chút ngượng ngùng né tránh ánh mắt Nghiêm Vũ, thân thể lui về phía sau một bước, tay cũng chỉ có thể lấy kem ra, nhỏ giọng lẩm bẩm, "Là anh nói bảo em mua đồ thích ăn, bây giờ lại như vậy.
Nghiêm Vũ thấy hấp dẫn không được, chỉ có thể quên đi, cậu cũng đặt hai hộp kem còn lại vào tủ lạnh.
Ai, ít nhất em cũng để lại cho anh một hộp chứ. "Trình Hiểu Du trông mong nhìn kem cô thích lại toàn bộ trở về trong tủ lạnh.
Đi mua cái khác trước, mua kem cuối cùng. "Nghiêm Vũ kéo tay Trình Hiểu Du, một tay đẩy xe đi đến khu thức ăn.
Hai người bọn họ mua bánh mì, sushi, ngũ cốc, sữa đậu nành, bia, còn cân chút rau trộn và bánh ngọt, Nghiêm Vũ vốn muốn mua một hộp sữa, Trình Hiểu Du nói cô chỉ uống sữa chua không uống sữa.
Nghiêm Vũ nói vậy thì mua sữa chua đi.
Trình Hiểu Du rất vui vẻ nói tôi thích nhất là uống hạt quả Mông Ngưu, sau đó sôi nổi đi chọn sữa chua.
Hôm nay Trình Hiểu Du mặc một chiếc váy liền áo màu xanh tím, chiếc váy này thắt lưng rất đẹp, có vẻ như vòng eo của cô mềm mại không đầy, cô nửa cúi người chọn sữa chua trước tủ lạnh mở rộng, một tay đặt ở trên cằm tựa hồ rất khó xử không biết nên chọn chai nào, mái tóc dài đen nhánh từ đầu vai cô trượt xuống mềm mại rủ xuống giữa không trung, tóc của cô luôn có mùi thơm, trên người cô cũng luôn thơm ngon.
Quần áo cô thay hôm qua là Nghiêm Vũ bỏ vào trong máy giặt, ngay cả quần áo cô mặc cũng có mùi thơm, mùi đó không phải mùi nước hoa, sữa tắm, sữa rửa mặt, kem dưỡng da, xà phòng thơm... Những mùi này dường như đều có một chút, lại không giống, đó là mùi của Trình Hiểu Du, mùi thơm ngọt ngào đặc biệt dễ ngửi.
Trình Hiểu Du cầm bốn hộp trái cây Mông Ngưu buộc chung một chỗ chạy tới nói, "Nghiêm Vũ, cái này có bốn hộp, thời hạn bảo hành là đến ngày mai, chúng ta mỗi người hai hộp đem nó uống được không?"
Tại sao phải mua đồ sắp hết hạn, sữa chua không phải có rất nhiều sao?
Tiện nghi a, bốn hộp chỉ bán giá hai hộp.
Cũng không thiếu mấy đồng này, cần gì phải uống đồ sắp hết hạn, mua cái khác đi.
Sắp hết hạn lại không hết hạn, chỉ cần không hết hạn là có thể uống. Một mình tôi uống bốn chai quá nhiều, chúng tôi mỗi người một nửa thì tốt hơn.
Không cần, ta không uống. "Nghiêm đại thiếu gia một tay đút túi, chính thức tỏ rõ lập trường.
Không uống thì không uống, "Trình Hiểu Du ôm bốn bình đại quả Mông Ngưu nói," Cậu không uống tôi tự uống, bốn bình mà thôi, tôi uống sữa chua siêu lợi hại.
Nghiêm Vũ và Trình Hiểu Du ở siêu thị mua một túi đồ lớn đi ra, lúc đi tới cửa tiểu khu Nghiêm Vũ gặp một người quen lên tiếng chào hỏi.
Người nọ nhìn Trình Hiểu Du, "Đây là bạn gái cậu?
Nghiêm Vũ nói phải.
Người nọ cười gật đầu với Trình Hiểu Du, Trình Hiểu Du cũng chỉ vội vàng gật đầu đáp lễ.
Sau khi người nọ đi xa Trình Hiểu Du đấm vai Nghiêm Vũ một cái, "Sao cậu đi khắp nơi nói tôi là bạn gái cậu!"
Em ở nhà anh, anh không nói em là bạn gái anh thì sao nói được.
Trình Hiểu Du bĩu môi nói, "Anh đây không phải là hủy thanh danh của tôi sao.
Chúng ta cũng không phải chưa từng lên giường, ngươi cũng không tính là gánh hư danh.
Nghiêm Vũ! "Trình Hiểu Du mất hứng đứng tại chỗ không chịu đi," Tôi trịnh trọng cảnh cáo cậu, chuyện ngày đó bất quá là loạn tính sau khi uống rượu, cậu không được nhắc lại.
Nghiêm Vũ liếc Trình Hiểu Du một cái, tiếp tục đi về phía trước, "Một cô gái độc thân chạy đến quán bar mua say, chỉ cần không quá xấu sẽ có kết quả gì không cần nghĩ cũng biết. Cho dù là say rượu loạn tính, cũng là dự mưu tốt.
Trình Hiểu Du đành phải đuổi theo nói, "Coi như là có dự mưu say rượu loạn tính tốt, vậy cũng đã qua, quá khứ ngươi hiểu không?"
Nghiêm Vũ đột nhiên dừng bước, nâng cằm Trình Hiểu Du nói, "Trình Hiểu Du, phản ứng ngày đó của cậu làm cho tôi cảm thấy cậu là một tiểu xử nữ, kết quả, cậu thật đúng là làm cho tôi kinh hỉ.
Trình Hiểu Du liếc anh một cái, "Nói nhảm cái gì, tôi không nghĩ anh là xử nam, người nào lại đem lần đầu tiên tặng cho đối tượng tình một đêm.
Nghiêm Vũ vẫn nắm cằm Trình Hiểu Du không buông, "À, vậy lần đầu tiên cậu tặng cho ai?
Sắc mặt Trình Hiểu Du rõ ràng cứng đờ, cô vỗ bàn tay đang nắm cằm Nghiêm Vũ, xoay người rời đi.
Trình Hiểu Du đi rất nhanh, trong chốc lát đã kéo dài khoảng cách với Nghiêm Vũ.
Lúc Nghiêm Vũ về đến nhà Trình Hiểu Du đang đứng ở cửa, cô không có chìa khóa, không vào được.
Nghiêm Vũ vừa mở cửa vừa nói, "Quên cậu không có chìa khóa, lát nữa đưa chìa khóa dự phòng cho cậu.
Trình Hiểu Du không nói lời nào.
Tức giận?
Trình Hiểu Du lúc này mới mở miệng nói, "Mỗi người đều có điểm mấu chốt không hy vọng bị chạm vào, Nghiêm Vũ, cậu có hiểu không?"
Nghiêm Vũ nhìn Trình Hiểu Du, trên mặt cô thản nhiên không có biểu tình gì.
Nghiêm Vũ nói, "Tôi hiểu rồi.
Trình Hiểu Du thay dép đi vào phòng mình.
Nghiêm Vũ lấy đồ trong túi ra, cần ướp lạnh bỏ vào trong tủ lạnh.
Người đàn ông lần đầu tiên kia là giới hạn không thể chạm vào sao?
Được, hắn tạm thời không chạm vào.
Nghiêm Vũ lấy ra hai bình quả Mông Ngưu, đẩy cửa phòng Trình Hiểu Du ra.
Trình Hiểu Du đang ngồi trước máy tính xem video, ngẩng đầu nhìn anh một cái sau đó tiếp tục nhìn màn hình.
Nghiêm Vũ đặt một hộp sữa chua vào tay Trình Hiểu Du, "Nhìn cái gì vậy?
...... Mỗi ngày đều hướng lên trên.
Đẹp không?
Đẹp lắm.
Nghiêm Vũ kéo một cái ghế ngồi xuống bên cạnh Trình Hiểu Du, mở nắp chai sữa chua trong tay ra, xé màng giữ tươi, giống như uống bia rót một ngụm vào miệng, "Thật đúng là đừng nói, sắp hết hạn cũng uống rất ngon.
Trình Hiểu Du nhìn bên miệng Nghiêm Vũ dính một miếng sữa chua màu trắng, nhịn không được nở nụ cười, đưa tay lau khóe miệng cậu, "Phải dùng thìa uống a, đồ ngốc.