xuân phân tỉnh mộng (sân trường, 1v1)
Chương 46 ngõ cụt, tìm chuyển cơ
Sầm Hữu Lộ lo sợ bất an đẩy cửa ra, dì ở nhà đang chờ ở cửa, sắc mặt thấp thỏm mà ngầm áy náy nhìn dì.
Nghĩ đến là tối hôm qua không thấy người, nàng bẩm báo tình hình thực tế với Sầm Trọng, lại không nghĩ tới Sầm Trọng chỉnh một trận chiến lớn như vậy, ngược lại hại Sầm Hữu Lộ.
Chuyện này nhắc tới cũng không trách được người bên ngoài, chỉ có thể trách nàng uống chút rượu, sắc dục huân tâm, nhất định phải ở lại trong phòng Thượng Thanh lại không xử lý tốt trong nhà.
Vì thế Sầm Hữu Lộ kéo ra một nụ cười miễn cưỡng mở rộng trái tim nàng, từng bước một đạp vào trong tiếng tim đập như sấm của mình.
Sầm Trọng biết được bao nhiêu? Phản ứng thế nào?
Vòng qua ngăn cách phong thủy, liếc mắt một cái liền thấy Sầm Trọng ngồi ở trên sô pha đơn, hai tay hắn chồng chéo đặt ở trên đùi, trên bàn trà trước mặt bày một bãi văn kiện trắng bóng.
Nghe thấy tiếng động, mí mắt Sầm Trọng nhấc lên, ánh mắt sắc bén từ dưới kính chiếu tới, vẻ mặt không thể chối cãi vui giận.
Anh nói xong, tài liệu trên tay lại lật một trang, "Cho em nửa giờ tắm rửa thay quần áo, lát nữa Bạch Tinh Tinh tới đưa em đi bệnh viện kiểm tra sức khỏe.
Hắn càng bình tĩnh, Sầm Hữu Lộ lại càng bất an.
Mây đen vô hình đã ngưng tụ thành hình trên trần nhà, rơi xuống đất rơi xuống, đè ép không khí xung quanh Sầm Hữu Lộ, nhè nhẹ rút hơi thở của cô.
... Sao đột nhiên phải đi kiểm tra sức khỏe? "Sầm Hữu Lộ khó hiểu hỏi.
Kiểm tra sức khỏe nhập học. "Sầm Trọng lạnh lùng phun ra đáp án.
Thuận tiện cho cô xem có bị bệnh gì ở bên ngoài không - - những lời này Sầm Trọng không nói ra miệng.
Nó có đóng cửa khi cô ấy vào nhà không?
Sầm Hữu Lộ đột nhiên nhớ lại, nếu không tại sao cô lại cảm thấy tứ chi lạnh lẽo, giống như vẫn đứng trong cuồng phong trời đông giá rét?
Nhập học cái gì?
Sầm Trọng đặt tư liệu trong tay lên bàn trà, ngón trỏ đẩy về phía Sầm Hữu Lộ, ý bảo nàng có thể cầm lên xem.
Anh chọn cho em một trường trung học mới ở Canada, vé máy bay và hành lý đã chuẩn bị xong, kiểm tra sức khỏe xong không cần về nhà, Bạch Tinh Tinh trực tiếp đưa em ra sân bay. Anh đổi điện thoại cho em, sau khi thẻ điện thoại rơi xuống đất Bạch Tinh Tinh sẽ làm thủ tục địa phương cho em.
Nàng bắt đầu run rẩy lên, xương cốt chỗ tương liên đụng đến kẽo kẹt rung động, phảng phất trong cơ thể có một đầu mãnh thú bắt đầu rít gào chống đối giam cầm nó lồng giam, đầu rơi máu chảy.
"Tôi đồng ý chuyển trường khi nào?"
Nhưng vào lúc này, một người phụ nữ dáng dấp sinh viên đại học đẩy một đống hành lý lớn từ trong phòng Sầm Hữu Lộ đi ra - - chính là Bạch Tinh Tinh Sầm Trọng nhắc tới.
Nhìn thấy cha con giằng co, làm thư ký sinh hoạt mới, chút nhãn lực này thấy Bạch Tinh Tinh vẫn phải có.
Cô vội vàng vùi đầu vào ngực, nhanh chóng và yên tĩnh đẩy vali ra ngoài xe đang chờ, hận không thể chui vào khe hở để tránh tai ương.
Sầm Hữu Lộ vẫn không thể bình tĩnh như cha cô, nhìn thấy người ngoài ra vào phòng cô, nổi giận ngay tại chỗ: "Cô dựa vào cái gì không được tôi đồng ý để người khác vào phòng tôi!"
Thần tiên đánh nhau phàm nhân bị mắng, Bạch Tinh Tinh trong lòng kêu khổ không ngừng, lại không dám cùng đại tiểu thư cãi lại nói ta chỉ là cái nghe lệnh hành sự người làm công, chỉ có thể buồn bực không lên tiếng nhanh như chớp chạy khỏi hiện trường.
Tất cả nhân viên không liên quan đều rời đi, Sầm Trọng lúc này mới buông lỏng cái giá hỉ nộ không hiện ra vẻ mặt kia, hắn tháo kính mắt xuống, ném qua một bên, nhíu mày nhìn lại ánh mắt phẫn nộ của Sầm Hữu Lộ.
Em và bạn học nam qua đêm cũng không được anh đồng ý. "Anh nói.
Tất cả mọi chuyện xảy ra trong thành phố này quả nhiên đều không giấu được hắn. Đao cầu treo cao rốt cục hạ xuống, răng rắc một tiếng, ngọn lửa Sầm Hữu Lộ tích tụ lên lập tức gãy thành hai nửa.
Ta không có rạng sáng chạy đến nhà hắn bắt ngươi lại, đã rất bận tâm thể diện của ngươi rồi.
Tháo kính xuống Sầm Hữu Lộ mới phát hiện, Sầm Trọng trước mắt xanh đen một mảnh, thoạt nhìn giống như là trắng đêm không ngủ.
"Ta đối với ngươi rất thất vọng, yêu sớm coi như xong, còn dám gạt ta cùng hắn đi ra ngoài." Sầm Trọng dừng lại một chút, như là đang ngăn chặn lửa giận, "Ngươi năm nay 17 cũng chưa đầy, liền cho rằng mình cánh cứng?
Sầm Hữu Lộ không lên tiếng, sự tình đã đến chỗ không thể cứu vãn, cô đút bàn tay còn đang run rẩy vào trong túi, trong ba lần hít thở nhanh chóng ép buộc bản thân bình tĩnh lại để suy nghĩ đối sách.
Nhất định phải chuyển xa như vậy sao? Khẩu ngữ của em không tốt. Hơn nữa em và anh ấy chỉ là chơi đùa, em có thể chia tay anh ấy ngay trước mặt anh. "Cô bĩu môi, làm ra vẻ mặt chẳng hề để ý.
Không được. "Sầm Trọng từ chối thẳng thừng.
Đến cấp bậc của bọn họ, con cái cơ hồ không có người không di dân.
Canada là nơi về của ông khi Sầm Hữu Lộ còn đang học mẫu giáo, chỉ là lo lắng con gái còn quá nhỏ, trước đây học xấu.
Sầm Trọng vốn định đợi đến khoa chính quy, Sầm Hữu Lộ tam quan thành hình rồi đưa cô ra ngoài, không ngờ kế hoạch không theo kịp biến hóa, Sầm Hữu Lộ ở trong nước lại học hỏng rồi.
Vậy còn không bằng dứt khoát thuận nước đẩy thuyền lên kế hoạch trước, một hòn đá ném hai con chim để cho cô thích ứng với cuộc sống mới vài năm cũng không tồi.
...... Vậy trước khi ta đi gặp Lê Duẫn Văn được không, ta muốn nói lời tạm biệt với nàng.
Ngón tay Sầm Trọng gõ lên tay vịn hai cái, khóe miệng một bên nhấc lên, lộ ra nụ cười đầu tiên của ngày hôm nay: châm biếm.
Sầm Hữu Lộ, ta thấy qua mánh khóe so với ngươi ăn cơm còn nhiều hơn, đừng nghĩ để bằng hữu của ngươi thay ngươi đưa cho ngươi cái kia...... Thượng Thanh truyền lời.
Cậu nghĩ đi đâu vậy? "Sầm Hữu Lộ giậm chân hai cái như bị đông lạnh, che giấu sự căng thẳng tột độ của mình," Cô ấy có cuốn sổ vật lý để lại chỗ tôi, trên đó toàn là điểm thi quan trọng, tôi phải trả lại cho người ta chứ.
Sầm Trọng thờ ơ: "Tôi thay cô chuyển giao.
Không! Anh để tôi gặp cô ấy một lần đi, cô ấy là bạn tốt nhất của tôi. Tôi gặp cô ấy trước mặt anh, không nhắc tới Thượng Thanh, chỉ đơn thuần là tạm biệt.
Sầm Trọng trầm mặc quan sát nàng một lúc lâu, cuối cùng gật đầu.
Đầu tiên nàng phải nhịn xuống phẫn nộ, không thể đối nghịch với Sầm Trọng, nếu không sau khi chọc giận hắn thì bị hắn ra roi thúc ngựa dời phạm nhân trông coi nghiêm ngặt, sự tình càng thêm không thể cứu vãn. Tiếp theo nàng phải nhịn xuống bi thương, không thể để Sầm Trọng nhận ra tầm quan trọng của Thượng Thanh trong lòng nàng, mới có thể hạ thấp cảnh giác của hắn đối với Thượng Thanh, như vậy kế hoạch ám độ Trần Thương của mình cũng không dễ dàng bị phát hiện.
Đủ loại cảm xúc tích tụ ở ngực, làm cho trái tim Sầm Hữu Lộ đau nhói từng trận, hết lần này tới lần khác cô còn phải làm bộ như không có việc gì đối với Sầm Trọng lộ ra nụ cười sáng lạn, chân thành nói lời cảm ơn với anh.
Thật tốt quá, cám ơn ba!
Dạ dày co quắp, Sầm Hữu Lộ vội vàng đứng dậy trở về phòng, "Vậy tôi đi tìm quyển sổ cô ấy cho tôi mượn trước.
May mà Sầm Trọng cũng không quan tâm đến thành tích của những người khác, cũng không thể nào biết được thành tích vật lý đơn khoa của Lê Duẫn Văn ở cấp một số hai đếm ngược, thì làm sao có năng lực làm ra có thể khiến Sầm Hữu Lộ đều đi mượn sổ ghi chép chứ?
Cô tiện tay từ trong giá sách rút ra một quyển sổ ghi chép của mình xé xuống một trang giấy, vừa đánh bóng bàn dùng những quyển sổ khác của mình gõ vào giá sách, tạo ra một bộ biểu hiện giả dối mình còn đang tìm quyển sổ, vừa bắt đầu suy tư muốn lưu lại tin tức gì trên trang giấy này.
Cuối cùng, Sầm Hữu Lộ lựa chọn lưu lại một câu lời ít ý nhiều:
[Đi Canada rồi, không cần nhớ tôi. Chênh lệch múi giờ, gặp trong mơ.]