xử nữ nữ cảnh
Chương 15: Nằm vùng ngày hôm sau (1)
Ngày hôm sau, La Đại Vệ hối hận ngày hôm qua không đem Tâm Ngọc thao, buổi chiều Tâm Ngọc bị gọi vào phòng làm việc của La Đại Vệ, sau khi Tâm Ngọc tưới vào cửa thấy trong phòng ngoại trừ La Đại Vệ cùng nữ thư ký của hắn ra không có người nào khác, chỉ thấy mặt nàng như trăng non, miệng anh đào nhỏ nhắn, như vui còn nhăn mày, tóc dài buông vai, màu da giống như mỡ dê bạch ngọc, ánh tuyết sinh huy.
Khiến người ta chú ý nhất chính là hai ngọn núi cao ngất no đủ của nàng, La Đại Vệ từ trên xuống dưới sắc mê hoặc đánh giá một đôi ngực lớn của Tâm Ngọc, nhìn thấy hai ngọn núi trước ngực theo bước chân lắc lư của thân thể nàng, không ngừng lắc lư, cực kỳ mê người, trái tim không khỏi cấp tốc nhảy nhót.
Thân thể Tâm Ngọc mê người, dáng người tuyệt vời của Tâm Ngọc lung linh long lanh, ngay cả quả anh đào nhỏ trên hai ngọn núi cao ngất đội áo sơ mi, tùy thời muốn gọi ra, quanh thân trên dưới tản mát ra một cỗ khí chất câu hồn đãng phách.
Gậy thịt của La Đại Vệ "Đằng" mà đem lều trại trên quần lót kia chống thật chặt, ngoắc ngoắc chỉ vào thân thể mềm mại phong mỹ của Tâm Ngọc, cơ hồ muốn mặc quần mà ra.
Ánh mắt mê hoặc của hắn băn khoăn trên mỹ thể Tâm Ngọc, tận tình nhìn thấy đường cong thân thể thon dài uyển chuyển, da thịt trắng nõn bóng loáng mịn màng cùng dung mạo xinh đẹp động lòng người.
Tâm Ngọc bị La Đại Vệ nhìn đến hai gò má nóng lên, đôi môi son mềm mại hơi mở ra, lộ ra hàm răng trắng noãn chỉnh tề, lộ ra vẻ kiều mỵ vô cùng.
"Tâm Ngọc, tối hôm qua ánh mắt của ta hưởng thụ thân thể của ngươi, hôm nay nên để cho gậy thịt của ta hưởng thụ thân thể xử nữ của ngươi."
Tâm Ngọc phi thường kinh hoảng, nàng biết vì sự nghiệp cảnh sát, vì phá án, trinh tiết bị La Đa - vít cướp đi cũng không thể tránh khỏi.
Thế nhưng, bởi vì Tâm Ngọc đã đạt được tín nhiệm của Ngô Chí Cương, Tâm Ngọc tạm thời không cần La Đại Vệ, đã có thể đạt được một ít chứng cớ, cho nên hôm nay Tâm Ngọc không muốn bị La Đại Vệ cường bạo.
Tay trái của La Đại Vệ đã xoa lên eo thon nhỏ của Tâm Ngọc, Tâm Ngọc run rẩy một chút, Tâm Ngọc vốn định giãy dụa, nhưng lúc giãy dụa, Tâm Ngọc phát hiện tối hôm qua khi mình bị La Đại Vệ và Ngô Chí Cương cường bạo, dùng sức quá nhiều, sáng nay thân thể vẫn vô lực, giãy dụa thất bại.
Đây là khích lệ tốt nhất cho La Đại Vệ, bởi vì hôm nay Tâm Ngọc không có bất kỳ năng lực nào chống lại hắn.
La Đa - vít tay trái dùng sức một cái, đem Tâm Ngọc kéo ngã vào trong ngực, tay phải ôm lấy vai Hương của nàng. Miệng La Đại Vệ tiến đến bên tai nàng, nhẹ giọng nói nhỏ với nàng, "Tâm Ngọc, ta thích ngươi.
Tâm Ngọc ở trong lòng La Đa - vít có vẻ mảnh mai vô lực, nhẹ nhàng thở dốc, "Không cần như vậy được không? Ta sợ.
La Đa - vít ôm Tâm Ngọc càng chặt hơn, La Đa - vít bắt đầu hôn vành tai tinh xảo của nàng, cuối cùng dừng lại trên đôi môi đỏ mọng mê người của Tâm Ngọc, bị đôi môi nóng bỏng của La Đa - vít công kích, Tâm Ngọc cảm thấy phi thường kinh hoảng, khi đầu lưỡi của La Đa - vít tách ra đôi môi của mình, nàng vốn định chống cự, nhưng thân thể quá yếu, giãy dụa thất bại.
Khi đôi môi của David và lưỡi thơm của cô quấn vào nhau, Tâm Ngọc ý thức được hôm nay David chắc chắn sẽ cưỡng hiếp cô.
La Đa - vít lại đột nhiên tiến công, đôi môi thật dày bịt kín đôi môi ướt át, mềm mại của Tâm Ngọc, đầu lưỡi thô ráp của La Đa - vít dã man đưa vào miệng nhỏ của Tâm Ngọc.
Tâm Ngọc chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm, một cái miệng rộng thô lỗ đã dán vào bên môi mình, Tâm Ngọc đem mặt hướng hai bên liều mạng đong đưa ý đồ tránh đi cái miệng rộng kia, nhưng cánh tay cường tráng của La Đa Vệ thoáng cái kẹt ở trên cổ Tâm Ngọc, làm cho nàng không thể nhúc nhích.
Tiếp theo một đầu lưỡi mập mạp, chảy nước bọt thị uy liếm một ngụm trên mặt phấn của Tâm Ngọc, sau đó mạnh mẽ chui vào trong miệng của nàng.
Đầu lưỡi La Đa - vít càn rỡ hoạt động trong miệng Tâm Ngọc, dây dưa cùng một chỗ với đầu lưỡi nhỏ của Tâm Ngọc, lại dọc theo hàm răng trơn bóng của Tâm Ngọc bơi đi, miệng hai người kề sát vào nhau, Tâm Ngọc cảm thấy nói không nên lời?
Trái tim và sự ngột ngạt.
Hai tay La Đại Vệ cũng không có trống không, hắn theo cái cổ phấn nộn của Tâm Ngọc trượt sang hai vai trơn bóng của nàng không ngừng xoa bóp, đầu vai tròn trịa của Tâm Ngọc không khỏi rùng mình.
Tâm Ngọc cảm thấy đôi bàn tay to của La Đại Vệ thuận theo bả vai đến thắt lưng không ngừng vuốt ve, cảm giác nóng hầm hập thật lâu không đi, thỉnh thoảng vuốt ve hai mông đầy đặn, đây chính là hai gò của mỹ nữ a!
Đôi ma thủ La Đại Vệ tùy ý nắm chặt, yêu thích không buông tay.
Ân...... Không cần mà...... "Tâm Ngọc ngượng ngùng nói.
Mục đích đôi tay kia của La Đại Vệ không giới hạn ở đây, có lúc lại len lén vượt biên muốn từ dưới nách trở lại trước ngực, Tâm Ngọc vội vàng đưa tay ôm chặt La Đại Vệ, khiến cho thân trên hai người không để lại khe hở, Tâm Ngọc ý thức được hôm nay La Đại Vệ chắc chắn sẽ cường bạo nàng, không khỏi toàn thân khẽ run.
Đột nhiên Tâm Ngọc giãy khỏi La Đại Vệ ôm đứng lên, "Tâm Ngọc, ngươi......
Tâm Ngọc nhẹ giọng nói: "Ta yêu ngươi, nhưng hôm nay ngươi quyết không cho phép tiến thêm một bước, ta nguyện ý trở thành nữ nhân của ngươi, nhưng không phải hôm nay.
Không làm tình, có thể sờ không? "Lý Hồng nói. Tâm Ngọc gật đầu tỏ vẻ đồng ý.
La Đa - vít nghĩ thầm, nữ nhân ta muốn lên không có một người nào không ở lần đầu tiên gặp mặt đã bị ta lên, đợi lát nữa xem ta đem mật động của ngươi thao đến chết đi sống lại.
Tâm Ngọc ngồi trên đùi La Đa - vít, do La Đa - vít cởi cúc áo của nàng ra từng hạt, áo sơ mi đã bị kéo ra, một thân thể tuyệt vời tuyệt luân lộ ra, thân thể Động lồi lõm có trí giãn ra, cánh tay trắng như tuyết cùng hai chân thon dài chính là tùy ý đặt như vậy, nhưng tuyệt đối không tìm ra cách đặt thích hợp hơn, La Đa - vít mang một loại cảm giác nói không nên lời, cảm thấy bất luận kẻ nào cũng không thể khinh nhờn thân thể hoàn mỹ như vậy, Tâm Ngọc kiên quyết không cho La Đa - vít cởi áo ngực của nàng, La Đa - vít không chuyển mắt nhìn khuôn mặt xinh đẹp tuyệt luân của nàng, nhưng thấy hai mắt, má ngưng lệ mới, mũi Mỡ ngỗng ngấy, môi anh đào khẽ mở, hàm răng nhỏ lộ ra, mái tóc đen nhỏ xõa ra sau vai, hai tròng mắt lóe sáng ngập nước lóe lên ngượng ngùng, hiện ra khí chất thuần khiết tao nhã.
Lồng ngực mỏng manh nửa trong suốt của Tâm Ngọc, hình như có như không, càng tôn lên đường cong tinh tế tuyệt vời, ngọc thể tiên cơ mềm mại không xương. Hơn nữa khiến người ta chú ý nhất, chính là đôi hương phong hơi rung động kia, giờ phút này đang không hề che giấu mà ưỡn cao, đẫy đà mượt mà, hơn nữa cực đại, dung nhập vào thân thể hoàn mỹ kia.
La Đa - vít lại ôm Tâm Ngọc, chỉ cảm thấy trước ngực ôm một thân thể mềm mại ôn nhu, hơn nữa hai ngọn núi xử nữ mềm mại, nhọn nhọn của Hữu Ngọc ở trước ngực, co dãn như vậy.
Tay La Đại Vệ cầm lấy bộ ngực ngọc đầy đặn kiều diễm kia, xoa bóp đỉnh ngọc ngây ngô, cảm thụ được bộ ngực trinh nữ cao vút phập phồng dồn dập dưới hai bàn tay mình, dáng người Tâm Ngọc chọc giận như vậy, bộ ngực kia thay vì nói che giấu, chẳng bằng nói trêu người dâm dục, bộ ngực mỏng mặc dù che lấp bộ ngực đầy đặn cao ngất của Tâm Ngọc, không để cho thịt cầu màu trắng ưu mỹ nhô lên của Tâm Ngọc bại lộ ra bên ngoài, nhưng hai đỉnh nhũ nổi lên, cũng có thể nhìn ra rõ ràng hình dạng cách yếm.
Ngực cao ngất cách mũi La Đại Vệ không đến năm cm, La Đại Vệ không chút khách khí mở rộng tầm mắt, mái tóc đen nhánh tiêu sái buông vai Tâm Ngọc, tôn lên một đôi mắt sáng ẩn chứa trí tuệ trong suốt càng thêm khó có thể kháng cự, hàm răng trắng noãn toái ngọc, khiến người ta động tâm, đó là một loại tự nhiên thuần phác, tựa như phù dung trong nước, làm người ta kinh ngạc thiên sinh lệ chất có thể đến loại cảnh giới này.
Cánh tay ngọc lộ ra, bàn tay ngọc trắng nõn tỉ mỉ như tuyết, eo liễu tinh tế khéo léo không chịu nổi nắm chặt, yếm màu trắng trăng bọc hai ngọn núi đầy đặn, hai điểm đỏ tươi có thể nhàn nhạt lộ ra, thỉnh thoảng từ bên cạnh lồng ngực lộ ra cảnh xuân vô hạn, bộ ngực phong tĩnh tuyết nộn như ẩn như hiện, hai tay của La Đại Vệ nhân cơ hội tập kích, mãnh liệt vọt vào lồng ngực của Tâm Ngọc, nắm chặt trái cây trước ngực Tâm Ngọc, dịu dàng nắm chặt, mềm mại thơm ngát, làm cho người ta yêu thích không buông tay.
Đột nhiên bị công kích như thế, ngực xử nữ Tâm Ngọc, ngực trinh tiết trắng như tuyết được cẩn thận che chở gấp bội, bị một bàn tay không thuộc về mình sờ đến, là khó chịu như vậy.
Đôi bàn tay to của La Đại Vệ, vỗ về đôi ngực ngọc mềm mại của Tâm Ngọc, bàn tay La Đại Vệ nhẹ nhàng mà không vội xoa bóp giữa bàn tay truyền đến một trận thịt tuyệt vời kiên cố rắn chắc, mềm mại vô cùng mà tràn ngập co dãn, làm cho huyết mạch người ta sôi sục.
Nhìn thấy cặp má đào tú lệ có đường cong ưu mỹ của Tâm Ngọc, La Đại Vệ không khỏi sắc tâm rung động, ngón tay dần dần khép lại, nhẹ nhàng dùng hai ngón tay vuốt ve đỉnh Ngọc Phong ngạo nghễ của Tâm Ngọc, vuốt ve xoa bóp, tìm được đỉnh cao nhỏ nhắn xinh xắn kia - - đầu vú.
Hai ngón tay nhẹ nhàng kẹp lấy nụ hoa nhỏ mềm mại của ngọc, dịu dàng mà có kỹ xảo xoa nắn, xoa nhẹ một trận.
Tâm Ngọc bị cảm giác khác thường truyền đến từ mũi ngọc mẫn cảm khiến cho cả người như bị sâu cắn.
Phương Tâm bất giác lại cảm thấy ngượng ngùng.
Tâm Ngọc trong lúc hoảng loạn cùng khẩn trương vạn phần không thể không đậu mà run rẩy một trận, nàng tú lệ thanh nhã, xinh đẹp như thiên tiên, má lúm đồng tiền vốn như tuyết kia không tự chủ được nhanh chóng dâng lên một vệt đỏ ửng mê người.
Ánh mắt lạnh như băng mà kiên định của nàng nhất thời trở nên hoảng loạn không chịu nổi, Tâm Ngọc vì thân thể xấu hổ của mình mà cảm thấy vô cùng khó xử, nàng chật vật cuống quít xoay Hạo Đầu sang một bên.
Tay của La Đa - vít từ trong lồng ngực Tâm Ngọc lấy ra, bắt đầu di chuyển xuống, lẻn vào quần lót vươn tới khu vực thần bí của nàng.
Lần này gặp phải Tâm Ngọc mãnh liệt chống cự, nhưng căn bản không có tác dụng.
Môi hoa trinh tiết của Tâm Ngọc bị La Đại Vệ đẩy ra trái phải, lộ ra lối vào trung tâm.
Ngón tay khiêu dâm của David nhẹ nhàng vuốt ve màng nhầy bên trong, thân thể cô run rẩy trên biên độ nhỏ.
La Đa - vít vuốt ve âm phụ của Tâm Ngọc một chút, kích thích âm mao một chút.
Hai cái đùi trắng như tuyết của nàng nhẹ nhàng giao nhau cùng một chỗ, chặn lại phía dưới âm phụ, trong rừng cây đen kịt giữa hai chân, cửa vào vườn thần bí đáng yêu kia, nơi đó là thông đạo duy nhất tiến vào trong thân thể Tâm Ngọc, cũng là cội nguồn vui vẻ của La Đại Vệ.
Âm phụ tâm ngọc nhô lên kéo dài xuống phía dưới, ở hai bên đùi hình thành một khu tam giác hẹp dài, hai bên là môi âm hộ lớn đầy đặn nhô lên, giống như hai cánh cửa ngọc gắt gao đóng lại, chỉ để lại một khe hở nho nhỏ màu đỏ thẫm, mép trên khe hở là âm vật, lông mu đen nhánh phân bố ở chung quanh âm vật cùng mép trên của môi âm hộ lớn, sau khi duyên dưới của môi âm hộ lớn hội hợp biến thành một dây buộc tinh tế, liên tục đến cửa đóng chặt, nơi này là một khe núi hiểm yếu, màu da khôi phục màu trắng óng ánh, hai bên là mông tròn trịa đẫy đà, trắng noãn như sữa đông.
Ngón tay La Đại Vệ cẩn thận đặt trên đôi môi to thẹn thùng của Tâm Ngọc, làn da mỏng manh non nớt, La Đại Vệ chơi đùa với âm phụ và lông mu của Tâm Ngọc, ngón tay không ngừng xoa bóp.