xen lẫn trong nhật bản khi nam ưu
Chương 26 - Hy Vọng Của Keiko
Phanh!
Sóng nước kịch liệt, dập dờn trên mặt biển, nhấc lên từng tầng gợn sóng.
Ta nhìn từng gợn sóng dập dờn này, ta khẽ cười yếu ớt vài phần. Lập tức lái xe về nhà!
Ta cần làm không đơn thuần là hủy thi diệt tích, hơn nữa còn có phá hư hiện trường, không thể lưu lại một chút chứng cớ cùng manh mối!
Kể từ đó, cho dù cảnh sát Nhật Bản hoài nghi tôi, không có chứng cứ thật sự, cũng không dám lấy tôi như vậy.
Cho nên ta nói làm liền làm, đem quần áo trên người, cùng với quần áo hôm nay Huệ Tử mặc, toàn bộ một mồi lửa đốt sạch sẽ.
Cầm lấy cây lau nhà đem mặt đất làm sạch sẽ, ngay cả vân tay trên ghế tôi cũng không buông tha, tỉ mỉ lau chùi.
Sau một phen dọn dẹp, toàn bộ căn phòng rực rỡ hẳn lên.
Ta có thể nghĩ đến địa phương, có thể lưu lại làm chứng cớ, toàn bộ bị ta xử lý hết.
Như thế, ta vừa rồi yên tâm thoải mái, vọt xuống tắm rửa, lên lầu hai, gắt gao ôm Huệ Tử ngủ ngon.
Tôi nắm chặt lấy sự mềm mại trước ngực Huệ Tử, nụ cười trên mặt không thể ngăn chặn nở rộ.
Huệ Tử, từ nay về sau, ngươi chỉ thuộc về một mình ta!
Ta thoải mái không thôi nói.
Ngày hôm sau thức dậy, Huệ Tử nhìn tôi bên cạnh, trên mặt tất cả đều là nụ cười hạnh phúc. Bỗng nhiên dường như nghĩ ra điều gì đó, đánh thức tôi dậy.
Sao em lại ở trên giường, không phải em bị... còn có chồng em sao?
Huệ Tử lập tức hỏi liền mấy câu vì sao! Cũng may Huệ Tử ngày hôm qua quá mức suy yếu, không biết phát sinh cái gì, bằng không ta thật đúng là không biết giải thích như thế nào.
Chân tướng sự thật, ta đương nhiên phải nói cho Huệ Tử, nhưng không phải bây giờ! Chờ qua mấy ngày này lại nói.
Kết quả là ta bịa chuyện, cũng mặc kệ Huệ Tử tin hay không tin: "Chồng của ngươi về nhà sao? ta làm sao không biết! ta cả đêm qua, đều là ta cùng ngươi a! nhất định là ngươi gặp ác mộng đi?"
Huệ Tử bò dậy, tựa vào đầu giường, lắc đầu: "Xem ra tôi thật sự gặp ác mộng, hiện tại đầu tôi vẫn còn đau!
Ngươi cũng theo ta cùng đi đi! ngươi mỗi ngày đợi ở nhà, buồn bực đều buồn bực, cùng ta cùng đi ra ngoài chơi đùa, coi như là giải sầu!"
Ừ! Vậy em ngủ thêm một chút, anh xuống lầu làm bữa sáng cho em!
Huệ Tử một bên xuống lầu, một bên ở trong lòng âm thầm nói: "Trình Vân Quân, ta biết trượng phu của ta chỉ sợ sớm đã dữ nhiều lành ít, ngươi đã không nói, ta cũng sẽ không hỏi!
Tuy rằng ta có chút thương tiếc Huệ Tử, nhưng ta vẫn không có ngăn cản Huệ Tử xuống lầu làm bữa sáng!
Dù sao nàng có thể vì ta làm, cũng vẻn vẹn chỉ có nhiều như vậy, ta nếu là thương tiếc nàng ngay cả cơ hội như vậy cũng không cho nàng, nàng ngược lại sẽ miên man suy nghĩ!
Tưởng tôi ghét bỏ cô ấy chứ!
Tay nghề của Huệ Tử cực kỳ không tệ!
Điểm này ta đã sớm thấy qua!
Bất quá hôm nay ta ăn bữa sáng Huệ Tử làm, ta cảm thấy so với dĩ vãng đều ăn ngon gấp trăm lần!
Cũng không biết là tác dụng tâm lý, hay là tay nghề Huệ Tử thật sự có tiến bộ.
Mặc kệ nói như thế nào, bữa sáng này ta ăn quả thực rất ngon.
Ăn xong bữa sáng đi! Tôi lái xe của Keiko và đưa Keiko đi dạo quanh Tokyo! Nhìn Huệ Tử mặt mày hớn hở, lúc này tôi mới lái xe đến chỗ hiệp hội nam ưu Nhật Bản.
Tôi vốn định để Huệ Tử ở trên xe chờ tôi, nhưng móng vuốt lẳng lơ này sống chết cũng không muốn, tôi chỉ có thể mang theo cô ấy đến chỗ hiệp hội nam ưu.
Ta vừa xuống xe, mới vừa nhìn thấy kiến trúc kỳ quái kia liền chấn động thật sâu, hình dạng kiến trúc kia giống như là trường thương dưới háng nam nhân. Cao chừng ba mươi tầng, hơn nữa trang trí cực kỳ xa hoa.
Không hổ là hiệp hội nam diễn viên!
Ta dẫn Huệ Tử vừa định tiến vào, liền bị hai nữ lang thỏ gợi cảm tuyệt đỉnh ngăn cản!
Xin hỏi hai người là ai, nơi này là hiệp hội nam diễn viên chính, người không liên quan không được vào.
Giọng điệu thỏ nữ lang cực kỳ âm lãnh, để cho ta vừa nghe, cũng có chút khó chịu! Thật sự là không có nhãn lực thấy.