xe buýt hệ liệt
Chương 24: Hương xa mỹ nhân nam hạ dạ hành đoàn tàu lữ hành
Về quê, vốn là một chuyện khiến du tử bên ngoài hưng phấn.
Đối với ta mà nói, lại là một năm hai lần ác mộng.
Tốt nghiệp trung học cơ sở, liền lên Bắc học tập. Người cha không giàu có lắm cắn chặt răng, bảo tôi học trung học phổ thông H tư nhân có danh xưng trường quý tộc này. Điều này chỉ có thể trách mình không chịu thua kém.
Đoàn tàu đêm bình khoái xuôi nam nhúc nhích trên đường ray cố định. Tường người xô đẩy...
Khiêng chiếc vali da cũ kỹ chứa đầy sách vở, tôi ra sức chen vào trong xe.
Đó là thư viện sách ngoại khóa yêu thích của tôi và đĩa nhạc của Tom Jones.
Tiền sinh hoạt phí mỗi tháng cha cho tôi ngoại trừ đóng tiền ăn ở trong trường, tôi phần lớn lấy ra mua sách ngoại khóa.
Hàng năm khiêng qua khiêng lại những cuốn sách cồng kềnh, va li đã hơi lỏng lẻo.
Nhớ tới trong rương chứa đầy bảo bối yêu dấu, hai tay ta không khỏi lại nắm chặt một chút.
Trên nóc xe, quạt điện cũ kỹ vô lực huy động, bên trong lại tràn ngập một cỗ mùi chua khiến người ta buồn nôn.
Là mùi mồ hôi thối, mùi hồ ly xen lẫn mùi thối rữa của món ăn thừa.
Ở trên giá hành lý dời một chỗ đem gánh nặng trên vai dỡ xuống.
Đứng vững bước chân, lúc này ta mới rảnh rỗi nhìn bốn phía.
Ngoại trừ trong tay kẹp một quyển "Accounting" giống như sinh viên đại học thiếu nữ đang lấy tay phải móc cứt mũi bên ngoài, tại đêm khuya này trong nôi lớn, tỉnh động vật cũng không nhiều.
Ánh đèn mờ nhạt, hơi thở vẩn đục khiến người ta buồn ngủ.
Một người đàn ông trung niên cách tôi ba bước, dựa lưng vào ghế dựa, lắc lư trái phải theo sự nhúc nhích của đoàn tàu.
Một vị "Oa Cơ Thượng" ngồi phía trước bên trái thì chân trần hôn mê.
Một vị thiếu phụ ăn mặc thời thượng ngồi bên cạnh hắn thì ngáy, buông nước miếng, nghiêng nghiêng đầu nhoáng một cái dựa vào trên vai hắn.
Phía trước bên phải thì có một đôi nữ hài đan chéo nằm nghiêng trong lòng mẹ các nàng an tường ngủ.
Ghế sau bên phải, một thiếu nữ thì cố gắng nhìn chằm chằm vào một quyển tạp chí vương miện trước mắt nàng.
Ngồi phía trước bên phải, một đôi thanh niên nam nữ giống như tình nhân, thì khoác áo khoác lên đầu gối ôm ngủ.
Theo đoàn tàu đi về phía Nam, ngẫu nhiên có hành khách lên xuống, không khí trong xe tươi mát hơn rất nhiều, mà hai chân của tôi lại dần dần chết lặng.
Di chuyển hai chân, vẫn không được, nhìn chuẩn ghế trống phía sau bên phải, di chuyển thân thể qua.
Không ngờ, thiếu nữ nhìn tạp chí vương miện kia giống như phát hiện tâm ý của tôi, nâng khuỷu tay phải lên dựa vào ghế phòng ngự.
Làm! "Ám mắng một tiếng.
Đem thân thể dời đến cạnh cửa, tựa vào trục cửa, hai chân chợt cảm thấy một trận thoải mái. Hai mắt vẫn nhìn chằm chằm vào hành lý của tôi.
Gió đêm lành lạnh từ khe cửa xe thổi vào, khiến tôi tỉnh táo hơn rất nhiều. Mỗi khi đến trạm, bên trong xe luôn ít đi một ít người, mà tầm mắt của tôi luôn nhìn chăm chú vào vali da tôi đặt trên giá.
Đột nhiên, ta phát hiện ở dưới rương da của ta đôi tình lữ ôm ngủ thiếu nữ, nàng híp mắt mê man mặt thần có chút quái dị.
Lại nhìn cái áo khoác trên đầu gối kia lại từng đợt nhu động.
Tôi đang ở tuổi dậy thì, dường như có chút hiểu được.
Cùng với nội tâm run rẩy, nhìn biểu tình huyễn biến, áp lực của nàng, ta mê muội.
Lúc này tôi mới phát hiện cô ấy có một mái tóc dài đen nhánh, hai tròng mắt hơi híp lại có lông mày tinh tế cùng lông mi thật dài, trên hồng nhan xinh đẹp còn có một cái mũi thẳng tắp cùng môi son anh đào, cổ áo sơ mi trắng hình chữ V hơi lộ ra một nửa trước ngực trắng như tuyết.
Tâm tình của ta theo biểu tình biến ảo của nàng phập phồng, nàng nhíu mày ta rung động, môi nàng run lên. Tôi tưởng tượng, người đang "làm" với cô ấy là tôi.
Nội tâm run rẩy một trận, khuôn mặt chợt cảm thấy đỏ bừng, nhìn trước ngực phập phồng của nàng khiến ta không khỏi nuốt vào một ngụm nước bọt ôn nhuận cổ họng khô ráo.
Phút chốc, nàng mở mắt ra, phát hiện hai mắt ta nhìn chằm chằm nàng. Cô ấy ngượng ngùng cười với tôi, đẩy tay người đàn ông kia ra (tôi đoán), cùng anh ta trò chuyện.
Ta chưa nói chuyện, càng xấu hổ xoay người lại, tránh tầm mắt của nàng, đem tay phải xoay ngược về phía trục cửa nhắm hai mắt lại đứng thẳng ra ngoài.
Trong lòng vẫn nhớ lại một đoạn kỳ ngộ khiến ta khó quên vừa rồi.
Trước hai mắt nhắm lại, chiếu lại biểu tình thiên huyễn vạn hóa khiến tim ta đập nhanh của nàng.
Đoàn tàu nhúc nhích tiếp tục bò về phía trước.
Chi...... chi...... chi. "Đoàn tàu chậm rãi đình chỉ nhu động.
Duỗi đầu nhìn, mới đến Tân Trúc.
Có người xuống xe...... Năm, sáu người!
"Chí Lương! nói với muội muội ngươi đem đồ vật... Gửi tới đây" Theo tiếng oanh thanh yến ngữ bên tai đồng thời, chợt cảm thấy bàn tay phải xoay trên trục cửa một trận nóng ẩm.
Nhìn lại đi. Trời ạ! Là vị thiếu nữ kia!
Cô ấy dựa người vào trục cửa, vươn đầu ra kêu to với một người đàn ông xuống xe, mà cô ấy mặc quần dài màu đen, lại không khéo đè vùng tam giác của cô ấy lên lưng phải của tôi.
Nàng trong nháy mắt dời ra, ngượng ngùng cười cười với ta trở về chỗ ngồi.
Sóng tâm ta vừa mới bình phục lại nhộn nhạo lên. Cảm giác được nhiệt độ còn lại trên lưng phải, lại ngẫm lại lúm đồng tiền hoa nở xấu hổ kia, thân thể của ta không khỏi khẽ run rẩy.
"Long..." Đoàn tàu lại nhúc nhích về phía nam, trong đêm kinh hoàng này.
Quay đầu lại, người đàn ông bên cạnh cô đã xuống xe. Bên cạnh nàng là một vị lão phụ khoảng bốn, năm mươi tuổi.
"Cô ấy cố ý hay vô tình?" tôi tự hỏi trong lòng.
Bình ổn tâm tình dao động một chút, hít sâu một hơi gió đêm lạnh lẽo, tôi cố lấy dũng khí đi vào thùng xe - -
Cô ấy có vẻ hơi bất ngờ khi tôi bước vào toa xe. Bất quá vẫn hào phóng cũng không kiêng dè ánh mắt của ta.
Tôi giả vờ di chuyển va li da trên giá hành lý trên đỉnh đầu cô ấy, danh chính ngôn thuận đứng trước chỗ ngồi của cô ấy.
Tôi nhìn cô ấy...
Từ cổ áo có thể nhìn thấy nàng phối hợp với mép trên của lồng ngực màu trắng ngà trước ngực.
Nút áo sơ mi hơi nhăn có thể nhìn thấy trước áo ngực màu trắng sữa khảm một đóa hoa nhỏ ren màu hồng phấn.
Áo sơ mi rộng thùng thình không che giấu được đường nét bộ ngực cao lớn của cô.
Trên cổ trắng mịn đeo một chuỗi dây chuyền tơ tằm đỏ (là bùa bình an? hay là......?
Mái tóc thật dài xõa nghiêng vai trái, tai phải treo một bộ châu luyện Chu Hồng khéo léo, phản chiếu thái dương mê người lắc lư.
Nhìn gần, càng cảm thấy da thịt nàng tốt đẹp, không một chút tỳ vết - - trắng như tuyết trơn nhẵn.
Mười ngón tay nhỏ nhắn thoa phấn hồng khấu đan, dài nhỏ mà tao nhã.
Ngón trỏ tay phải gõ nhẹ lên đầu gối phải của cô.
Ta có thể tưởng tượng nàng đang tự hỏi làm sao đáp lại công kích không tiếng động của ánh mắt ta.
Giống như hạ quyết tâm, nàng ngừng động tác gõ, vươn tay phải bưng chén trà bên cạnh lên uống một ngụm nước, buông người nằm nghiêng trên ghế, một đôi mắt đen sáng ngời tự nhiên nhìn về phía ta.
Đến rồi! Phản kích rồi! "Tôi nghĩ thầm.
Tôi không lùi lại nhìn cô ấy.
Sóng của nàng cũng liên tục thừa nhận công kích của ta mà không lùi bước.
Thời gian không biết kéo dài bao lâu, ta cảm giác được sóng mắt của nàng từ phòng ngự, tò mò, kỳ diệu đến cùng ta dung hội trao đổi. Đó là một loại cảm giác kỳ diệu mà chưa từng có.
Trong lúc nhất thời, dường như có một cỗ tình cảm tràn ngập ở trong làn sóng giao hội.
Oa Mạt Thượng ngồi sát vách nàng tựa như cảm giác được ánh mắt khác thường của hai người chúng tôi, quái dị nhìn hai chúng tôi.
Hai chúng tôi căn bản không để ý đến sự tồn tại của người khác, ngưng mắt đan xen vào thời không dập dờn sóng xuân.
Chi...... chi...... chi. "Đoàn tàu lần nữa chậm rãi đình chỉ nhu động.
Oa Mạt Thượng chướng mắt xuống xe. Ta thuận thế đến bên cạnh nàng ngồi xuống.
Một cỗ mùi thơm của hoa nhài theo đoàn tàu nhu động đánh úp về phía tôi.
Anh đứng lâu chưa? Nghỉ đông rồi sao? "Cô cười hỏi trước.
Nghỉ rồi! Cũng đứng quen rồi! "Tôi mất tự nhiên nhìn hàm răng trắng như tuyết của cô đáp. Ta nghĩ nàng ít nhiều từ cách ăn mặc không phù hợp trên người ta đoán ra thân phận của ta.
Anh đi đâu? "Tôi hỏi tiếp.
...... Đài Nam, nhà mẹ đẻ có chút việc...... Còn anh? "Cô suy nghĩ một chút đáp.
"Ta ở Gia Nghĩa" ta một mặt đáp một mặt lại nghĩ nàng đúng là cái đã kết hôn tiểu phụ nhân. Nhìn nàng tuyệt đối không đến hai mươi lăm tuổi.
"Anh kết hôn sớm quá!", tôi hỏi dò.
Người ta làm mai! Trong nhà nhiều đệ muội, không phải do ta! "Khi nói tới hôn nhân nàng có chút ngơ ngẩn lộ ra tâm tư bất đắc dĩ.
Ngươi họ gì? Tiên sinh không theo ngươi xuống? "Ta biết rõ cố ý hỏi.
Nàng nói nàng tên là Lý Mi Quân, cũng biết rõ ta cố ý hỏi mà nói rõ: "Hắn xuống xe trước!
Đây là lần đầu tiên sau khi kết hôn tôi ra ngoài một mình. Cuộc sống thiếu nữ không vướng bận thật đúng là làm cho người ta hoài niệm! "Nàng có chút thẫn thờ nói.
"Sao anh không nhân dịp này về nhà mẹ đẻ vui chơi một chút nhỉ?" tôi khích lệ nói.
Không được! Chỗ này không quen, một người thật đúng là không có chỗ đi. "Cô đáp.
Đã từng đến Nhật Nguyệt Đàm chưa? Phong cảnh rất đẹp "Ta đề nghị nói.
Chỗ của tôi lại không quen. "Cô băn khoăn đáp.
"Xuống xe từ Đài Trung, rất gần!" tôi giải thích.
"Tôi có thể làm tiếng vang," tôi tiếp tục truy đuổi.
... "Cô lộ ra vẻ do dự.
"Em đưa vé xe cho anh, chúng ta cùng xuống xe ở Đài Trung" Tôi mở tay phải ra xin vé của cô ấy.
"... Cái này... Không tốt rồi..." Trong lúc nàng do dự, ta cầm lấy vé xe đang cầm trong tay nàng.
"Đừng..." Cô ấy cố gắng lấy lại tấm vé từ tay tôi.
Được rồi! Đừng do dự! Đài Trung cũng sắp tới rồi! "Tôi cấp tốc đẩy tình huống về phía vách núi.
Cô đỏ mặt, buồn bực không lên tiếng...
Chi...... chi...... chi. "Đoàn tàu chậm rãi đình chỉ nhu động, đài trung dừng lại.
Đến Đài Trung rồi! Đi thôi! "Tôi đứng dậy cầm lấy vali đi xuống.
Không biết là bởi vì vé xe ở trong tay tôi hay là muốn cự tuyệt còn nghênh đón suy tư kỳ ngộ chưa từng gặp trong cuộc đời này, cô cầm lấy hành lý nhẹ nhàng của mình, cúi đầu do dự đi theo phía sau tôi xuống xe.
Gió đêm mát mẻ ở Đài Trung khiến tinh thần tôi rung động.
Ra khỏi nhà ga, quay đầu lại nhìn cô đi theo phía sau.
Vẻ mặt không nơi nương tựa cùng ngượng ngùng bàng hoàng kia cùng ánh mắt lớn mật, nhu tình, tự tin trên xe nàng có cách biệt một trời một vực.
Ta nhất thời cảm thấy một cỗ kiêu ngạo cùng vĩ đại bị người ỷ lại.
Từ nhỏ tôi đã phụ thuộc vào gia đình.
Tôi quay người dắt Nhu Di của cô ấy, cúi đầu nói với cô ấy: "Chúng ta tìm một khách sạn trước, đợi trời sáng rồi đi!"
Gió đêm mát mẻ khiến nàng bất tri bất giác ôm lấy ta - -
Nhận lấy chìa khóa phòng từ trong tay em trai còn ngái ngủ, tôi dẫn cô ấy lên lầu.
Mở cửa, đi vào. Nàng ở ngoài cửa trù trừ một phút, mới cúi đầu đi theo vào.
Đó là một gian phòng thư nhã, giường đôi trắng như tuyết trải ra giường cùng chăn đơn trắng như tuyết.
Trên bàn trà đặt bình nước ấm cùng hai cái ly thủy tinh bọc giấy trắng.
Hai chiếc ghế sofa cạnh nhau dựa vào tường kéo rèm cửa sổ.
Từ gương lớn trên bàn trang điểm có thể nhìn thấy vẻ mặt bất an của cô.
Đem rương da đặt trên bàn trà, đóng cửa phòng, mở đèn phòng tắm, xoay người nói với cô: "Em tắm trước đi!"
Bầu không khí có chút xấu hổ, cô trả lời: "Còn anh?
"Chẳng lẽ anh muốn tắm chung với em?" tôi nói.
Cô nghe xong có chút ngượng ngùng, ngượng ngùng cười vọt vào phòng tắm.
Tắt đèn phòng, bật điều hòa, TV và đèn đầu giường, trong phòng nhu hòa hơn rất nhiều.
Nghe tiếng nước chảy ào ào trong phòng tắm, tôi nằm ở trên giường bấm máy điều khiển TV.
"Ừm... a..." TV truyền đến tiếng rên rỉ của phim A.
Nhìn mỹ nữ tóc vàng khỏe mạnh trên gương hừ gọi ống kính, lại nghĩ đến một cô gái trong phòng tắm, hạ thân tôi bất giác run rẩy một chút, dần dần nhịp đập chống đỡ.
Nhìn, nhìn, không kiềm chế được trái tim dịch động, cầm lấy quần áo đi tới trước cửa phòng tắm.
"Tôi vào được không?" tôi hỏi, gõ cửa phòng tắm.
Được! "Bên trong cửa đáp.
Cửa vừa mở ra, chỉ thấy cô đã sớm mặc một bộ váy lót màu trắng giảo hoạt cười tránh ra.
"Đồ ngốc!" trong lòng ta thầm nghĩ, trong miệng thì nói: "Ngươi đùa giỡn ta!"
Nhanh chóng rửa sạch người, thay quần lót sạch sẽ. Bên tai thỉnh thoảng chú ý động tĩnh ngoài cửa, sợ nàng tạm thời thay đổi.
Nhẹ nhàng mở khe cửa nhìn ra bên ngoài. Chỉ thấy cô ngồi ở trên giường, khom gối đắp chăn, hai mắt nhìn TV không chớp mắt. Nhìn bộ dáng mê mẩn của cô. Khi thì lông mày sừng sững, khi thì hơi nhếch môi anh đào.
Ta đột nhiên kéo ra phòng tắm cửa lớn, chỉ thấy nàng xấu hổ trốn vào trong chăn.
Tôi tắt TV, bật nhạc ở đầu giường, nhấc chăn nằm xuống.
Chỉ thấy nàng xoay người lại, hai gò má chôn sâu trong gối bông. Là thẹn thùng? Là sợ hãi?
Nhìn bộ dáng mềm mại ngượng ngùng giống như tân hôn nương tử của nàng, khiến ta nhớ tới Uyển Trinh hàng xóm cố hương cùng thanh mai trúc mã lớn lên của ta. Đó là một lần xử nữ rung động khiến ta vĩnh viễn không thể quên......
……………………
Uyển Trinh là bạn chơi cùng tôi lớn lên từ nhỏ, bắt đầu hiểu chuyện, có ký ức, cô ấy vẫn là một phần trong cuộc sống của tôi.
Bắt đầu từ tiểu học, chúng tôi cùng chơi đùa trong sân chung của hai nhà, cùng nắm tay nhau đến trường.
Người lớn trong thôn ở nông thôn phong bế cổ kính kia thích đem chúng ta xích lại gần nhau, bọn họ đem chế nhạo hai chúng ta để thỏa mãn tiếc nuối của bọn họ đối với hôn nhân không thể làm chủ.
Chúng ta cái hiểu cái không đều cảm thấy cao hứng đối với sự tán thành của người lớn.
Cha cô ấy làm việc ở cơ quan chính phủ trung ương, đối với nông thôn cổ kính kia mà nói, chúng tôi có một người hàng xóm làm quan lớn ở Đài Bắc.
Mỗi lần nghe thấy tiếng ho nặng nề "Khụ! Khụ", tôi liền biết cha Uyển Trinh đã về nhà.
Tình hình đã thay đổi kể từ năm lớp 6, nhà cô ấy đã xây tòa nhà!
Đình viện bị chia làm hai nửa, hàng rào trúc bốn phía tràn ngập xanh biếc bị tường gạch lạnh như băng thay thế, Uyển Trinh thì giống như chim hoàng yến được nuôi dưỡng ở lầu các cao cao.
Trong đình viện bị cách ly, ta chỉ có thể nghe Uyển Trinh từ lầu hai nhà nàng truyền đến tiếng ca vui thích, rốt cuộc không thể nhìn thấy khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ như quả táo của nàng ca hát.
Mà từ khi cha mẹ cô ấy đưa cô ấy đến nhà thầy Trần hàng xóm học đàn dương cầm, cơ hội chúng tôi cùng nhau đến bùn lầy bắt cá chạch càng ít.
Lên nước, nam nữ phân ban, xếp hàng tan học càng khiến chúng tôi cách xa hơn.
Từ nhỏ tôi chưa bao giờ cô đơn như lúc đó.
Ngẫu nhiên gặp ở đầu hẻm, nàng luôn ngượng ngùng cười cười với ta, cúi đầu xẹt qua bên cạnh ta.
Nhìn nàng một thân váy vải hoa nhỏ, đã là duyên dáng yêu kiều.
Tâm hồn cô đơn buồn bã, xử nữ mới quen nam nữ có tình cảm khác, khiến tôi không có lòng dạ nào đi học.
Ta tận tình với thế giới Gia Cát Thanh Vân, Ngọa Long Sinh, Quỳnh Dao, trong thế giới huyễn biến kia ta có thể thỏa mãn giấc mộng mà ta không thể thực hiện ở thế giới hiện thực.
Đó là lý do tại sao tôi không thể thi đậu vào một trường trung học tốt.
Là kỳ nghỉ đầu hè của một quốc gia! Tôi đã trải qua một đời xử nữ không thể quên rung động con trai thầy Trần Viễn Chí (bạn hàng xóm trong nước không cùng lớp với tôi), hẹn tôi đến nhà thầy đánh bài cầu.
Viễn Chí dưới sự dạy dỗ của cha cậu, nói về một cây đàn dương cầm tốt, thỉnh thoảng cậu sẽ thay cha cậu giảng bài.
Nếu như nói ở bên cạnh Uyển Trinh chỉ đạo nàng đánh đàn chỉ pháp là một quyền lợi hạng nhất, ta luôn trơ mắt nhìn quyền lợi kia!
Sự mất mát của quyền này, là nguyên nhân chính dẫn đến việc tôi chăm chỉ luyện các loại nhạc cụ ở trường trung học!
Xuyên qua tiền sảnh của cửa hàng tạp hóa nhà Viễn Chí, vào cửa hậu sảnh liền thấy Viễn Chí cùng anh trai Hoành Chí và...... Uyển Trinh (tôi quả thực không tin sẽ gặp cô ấy trong tình huống như vậy)
"Này, Trầm Mộ Phàm gần đây bận rộn cái gì, cũng không hẹn ta cùng nhau câu cá" Ta vừa nhập môn Viễn Chí liền mắng. Hắn biết tỷ phu ta nuôi một ao Ngô Quách Ngư, hẹn hắn đi qua một lần hắn liền câu ra hứng thú.
Chào anh Hoành Chí! "Trước tiên chào hỏi anh Hoành Chí đang học ở Đài Trung xa xôi trở về nghỉ phép.
"Uyển Trinh, xin chào!" đó là cái tên tôi đã lâu không gọi, chính tôi cũng cảm thấy khẩu âm của mình có chút lạ lẫm, cách lần trước gọi cái tên này đã hai năm rồi!
Xin chào! "Uyển Trinh hào phóng nhưng lại có chút xa lạ mỉm cười đáp lại.
Nhìn nàng giống như quen thuộc rồi lại tản mát ra một cỗ tiếu yên hoa sớm nở hoa rực rỡ, khiến ta nhớ tới gốc hoa quế nở rộ trên tường nhà.
Lúc nhỏ, thường ở dưới bóng râm của nó hi hí, giờ phút này lại không nhớ nổi bộ dáng chân chính của nó.
Sau Thượng Quốc Trung, ta chưa bao giờ gần gũi cẩn thận nhìn nàng như hôm nay.
Chỉ thấy nàng mặc một bộ áo ngắn tay như tuyết, lộ ra cánh tay ngọc như ngó sen, Lưu Hải thưa thớt phản chiếu gò má phiếm hồng của nàng, bên tai hơi lộ ra một đôi tai đỏ thắm.
Nhìn ngọc thủ mềm mại quen thuộc, vẻ mặt đẫy đà, trẻ con đã bị bề ngoài tú lệ thay thế.
Nghiễm nhiên tản mát ra một cỗ thói quen tiểu thư khuê các, khiến ta không thể không than thở năm tháng thần kỳ.
Trên đường tiến hành ván bài, ta không có dũng khí nhìn thẳng nàng.
Thỉnh thoảng, mượn cơ hội nói chuyện với Viễn Chí, nhanh chóng chột dạ quét mắt nhìn cô một cái.
Nàng cũng giống như phát hiện phần xấu hổ xa lạ này, lúc dư quang của ta liếc về phía nàng, cúi đầu giả vờ xem bài.
"Hồng Chí, Viễn Chí, mau tới giúp đặt hàng!" – Vừa mới đánh xong ba lá bài, chợt nghe thấy tiếng bác Trần ở tiền sảnh gào thét.
Lập tức tới! "Hai huynh đệ Trần thị dặn dò chúng ta một tiếng rồi dắt tay nhau đi tiền sảnh.
Bàn bài chỉ còn lại Uyển Trinh và tôi, thói quen này càng khiến tôi không được tự nhiên.
Đang muốn cầm bài tú lơ khơ trên bàn lên xào bài để thư giãn bầu không khí kỳ dị xấu hổ này, không ngờ, không hẹn mà cùng nàng cũng vươn tay trái cầm bài.
Một đôi tay mấy năm không tiếp xúc, lại lần nữa chạm vào nhau trong trường hợp ly kỳ này.
Giống như hai cực âm dương va chạm mấy vạn vôn, ở trước mắt hai chúng tôi va chạm ra một tia chớp.
Tia chớp kia làm tê liệt đầu ngón tay ta, đồng thời theo ngón tay mà lên cũng điện tập kích ngực ta.
Hai chúng tôi nhanh chóng rụt cánh tay lại.
Máu toàn thân tuôn về phía não, tim cũng đột nhiên dồn dập, tiếng tim đập rõ ràng có thể nghe thấy.
Lén lút nhìn về phía nàng, chỉ thấy mặt nàng cũng phiếm ráng màu, cúi đầu không nói.
Đó là một đầu hạ nóng bức, cũng là đầu xuân tâm linh ta - -
Này! Ngươi đang suy nghĩ cái gì? "Theo một bàn tay ngọc nhỏ nhắn lay tỉnh trầm tư của ta, truyền đến tiếng Mi Quân kiều tích hỏi thăm.
Không xứng đáng! Không có gì! "Tôi chột dạ đáp lại. Tôi cũng không thể thành thật nói với cô ấy vào lúc này, tôi đang nhớ lại một cô gái khác.
Ta vươn cánh tay phải ôm nàng, nàng lại quay lưng đi. Hai tay ta cách váy lót màu trắng của nàng nắm về phía ngực của nàng. Lại phát hiện dưới váy lót của cô cũng không có áo ngực, tay cầm là một chưởng mềm mại cùng ấm áp.
Nói thật, đây là lần đầu tiên trong đời tôi nắm lấy ngực một cô gái xa lạ.
Hiểu biết của tôi về cấu trúc sinh lý của phụ nữ đều đến từ sách A và một số ít sách liên quan đến y học tình dục, ở trường học luôn bị bạn học giễu cợt là "phái lý luận" - - chỉ nói không luyện.
Lần này, là vì Nhất Tuyết sỉ nhục "Lý luận phái", mới lớn mật như vậy.
Ta thân thể run rẩy nhẹ nhàng vuốt ve nàng, trong miệng che dấu tính nói: "Hô!
Khi ta rung động lấy tay trái chống lên thân trên hôn vào tai nàng, nàng thì săn sóc đem thân thể mềm mại dựa về phía sau. Hạ thân chống đỡ dán sát vào cái mông đẫy đà của nàng, càng làm ta tê dại một trận!
Mũi ngửi từng trận mùi thơm, ta hôn vành tai nàng. Chỉ nhìn đôi mắt khép chặt kia khẽ run, hơi thở dần dần dồn dập.
Tôi di chuyển tay phải lên vai phải của cô ấy và tháo dây đeo vai phải của váy lót của cô ấy.
Dưới ánh đèn u nhu, chỉ thấy trên nhũ phong cao ngất có một vòng nhũ hoa phấn hồng, nhũ đầu phấn hồng thì vừa phải khảm ở trong đó.
Tay phải vụng về lần nữa nắm giữ nó, cảm giác vừa rồi nắm giữ hiện giờ đã rõ ràng có thể thấy được.
Cô xoay người lại, tự mình cởi dây đeo vai trái của váy, lộ ra một đôi nhũ phong rất tròn cao thẳng.
Ta mê hoặc, không thể tưởng được song nhũ của nữ nhân lại mê người như vậy!
Khe ngực sâu thẳm khiến tôi có một khao khát muốn vùi mặt vào đó.
Tôi cởi bỏ quần áo trên người, nhào tới.
Thân trên xoa xoa hai ngực của nàng, hai tay từ dưới nách nàng móc ngược, phủ lên người nàng.
Thô lỗ cuồng hôn môi son, cổ phấn của nàng, bờ mũi thì hô hấp làm ta cuồng nhiệt mùi thơm cơ thể.
Nhẹ một chút! "Nàng một mặt ưm nói, một mặt đem hai tay thăm dò vào quần lót của ta.
"Hô!" khi nàng xoa bóp mệnh căn của ta, khiến ta không khỏi thở dài một hơi.
Lấy hai đầu gối cong người lên thuận tiện cho động tác của nàng, đồng thời ta một đầu ngã về phía thâm cốc trước ngực nàng, hút lấy hai nhũ nhu miên trướng của nàng.
Ngẫu nhiên bởi vì không cẩn thận, lấy răng cửa mài vào ngực nàng, lại ngoài ý muốn khiến cho nàng mở ra đôi môi anh đào a khóc nỉ non vài tiếng.
Phát hiện này, khiến cho ta lớn mật ngẫu nhiên lấy đôi môi nặng nề kẹp núm vú của nàng.
Bộ dáng nhịn không được lâu, nàng cởi quần lót của ta xuống, đem mệnh căn của ta kẹp ở giữa đùi nàng. Xoa bóp một hồi, cũng khiến ta nhịn không được kéo váy lót của nàng xuống, xoay người lại vùi đầu vào giữa hai chân nàng.
Đùi của phụ nữ thật sự mềm mại và thoải mái hơn gối lông vũ, tôi nghĩ có thể ôm đùi phụ nữ ngủ nhất định là sự hưởng thụ lớn nhất trong cuộc đời.
Khi mút đùi dài của nàng, lại ngửi được một cỗ mùi cơ thể bất đồng.
Là dị hương từ trong quần lót bông trắng của nàng truyền đến.
Chỉ thấy trong quần lót của nàng hơi ẩm ướt, trong gò lăng nhô lên kẹp lấy một khe hở nhỏ.
Vươn ngón trỏ xoa nhẹ khe hở, cảm nhận được sự ấm áp và ẩm ướt sắp phun ra miệng núi lửa.
A! A...... A...... "Mi Quân hai chân trái phải vặn vẹo, hai tay nắm chặt chi dưới của ta, trong miệng thì phát ra tiếng rên rỉ mê hoặc.
Nghe tiếng rên rỉ mê hoặc của nàng, khiến ta không khỏi cởi quần lót trắng như tuyết của nàng ra.
Lông mu đen nhánh của khúc quyển thưa thớt mọc khắp Khâu Phụ, hai cánh cửa động Đào Nguyên theo sự rung động của nàng mà nhúc nhích trong hơi ẩm.
Lấy tay đẩy nhẹ một mảnh cửa động màu hồng đào, có thể nhìn thấy một đường kính sâu xa nối thẳng vào bên trong.
Ngón tay trái phải trêu chọc hai cánh cửa, lại khiến nàng chịu không nổi ngồi dậy, kéo ta nằm ở bên cạnh nàng.
Nàng cong chân phải đem ta kẹp ở giữa hai cổ nàng, chân trái mở ra gập lại, lấy tay trái đỡ bảo bối của ta ở chỗ riêng tư của nàng xoa bóp một trận.
Bảo bối chưa bao giờ vào động thám hiểm mà mẫn cảm làm sao chịu được một trận xoa bóp ấm áp thư nhu này, một trận tê dại từ đáy hội âm dâng lên.
Ta có một loại cảm giác chịu nhục, vội vàng lấy tay phải ngăn chặn cỗ mạch đập kia của Hội Âm, hít sâu một hơi, bò lên người nàng.
Hai tay xoa bóp bộ ngực rắn chắc của cô, thay phiên nhau mút núm vú của cô. Lấy hai đầu gối chống đỡ hai chân nàng, mệnh căn thì ở chỗ riêng tư của nàng nhẹ nhàng một chút, điểm đến nàng không thể không cầu khẩn ta.
Phàm đệ...... Mau vào...... Mau. "Nàng thở hổn hển cầu khẩn nói.
Ta cố ý lại như thế nhẹ điểm một hồi, thẳng đến quy đầu cảm thấy ướt át vô cùng. Ta biết nàng chịu đủ tra tấn, nơi riêng tư đã lan tràn thành tai họa.
"Mau vào đây... ồ..." Trong tiếng cầu xin lần nữa của cô ấy, tôi vô tình đâm nó vào chỗ riêng tư của cô ấy, khiến cô ấy kêu lên buồn bực.
Ta trực giác cảm thấy nơi riêng tư của nàng co rút lợi hại. Nhưng một trận co rút, trong lúc nàng hơi run rẩy co rút, ta một trận rùng mình vội vàng hướng về phía trước, một cỗ suối nóng phun ra.
"A... nhẹ một chút... a... không..." Là quá sâu đi, nàng làm bộ muốn đẩy ta ra.
Là cao trào giao cấu lần đầu tiên, khiến cho hai tay ta đè lên hai vai nàng ấn xuống phía dưới.
Đẹp quá! Thư sướng sau khi giao cấu khiến toàn thân ta thả lỏng xuống. Ta mệt mỏi ghé vào thân thể mềm mại của nàng.
Nàng ôn thuần cầm chăn lên thay ta lau mồ hôi trên lưng, bày thành tư thế nằm nghiêng, nơi riêng tư vẫn hàm chứa mệnh căn của ta.
Ta mỉm cười nhìn nàng, nàng cũng nhìn về phía ta, có chút kiều diễm, nói: "Ta không bao giờ muốn cùng ngươi ân ái nữa, ngươi trêu cợt ta."
Tôi nghiêng đầu đi, nói: "Ai bảo anh ngay từ đầu sóng như vậy, đây là lần đầu tiên của tôi đấy!"
Nàng xấu hổ đỏ mặt nói: "Thật sự!
Còn không kịp trả lời, môi của nàng đã phủ lên môi của ta, lấy đầu lưỡi thăm dò lẫn nhau.
Anh đã ăn bánh mật ngọt chưa? Môi người phụ nữ mút lên thì ra là cảm giác giống như vậy.
Một hồi sau, ta đột nhiên cảm thấy hạ bộ đắm chìm trong nơi riêng tư của nàng lại bành trướng lên, nàng dường như cũng có cảm giác.
"A... ngươi... ngươi lại..." Nàng thì yêu say đắm vui sướng lần nữa xoa về phía ta.
Lần này, cô ngồi lên, nhẹ nhàng đong đưa cái mông, quý trọng giống như sợ kết thúc qua loa như lần đầu tiên.
Trong lúc vặn vẹo, vẫn không quên lúc nào cũng cúi người xuống, cho tôi một nụ hôn yêu say đắm.
Cô ấy có kỹ năng xoay vòng.
Đi sâu vào vặn vẹo rất nhỏ khiến cho ta chịu kích thích nhỏ hơn, mà đối với nàng thì nhiều lần sảng khoái, điều này từ biểu tình co quắp trên mặt nàng có thể biết.
Nàng giống như cá chép thiếu dưỡng khí há to miệng thở dốc, ngực phập phồng, hai ngực càng không ngừng lắc lư theo vạt áo trên dưới của nàng.
Tôi lấy đệm hai gối cao đầu, thưởng thức vẻ mặt của cô ấy.
Bụng dưới trơn nhẵn của nàng thì theo nàng vặn vẹo trước sau, đè ép ra một nếp nhăn thật sâu.
Mái tóc đen dài thì bay theo nàng.
Chỉ thấy mệnh căn ở chỗ riêng tư của nàng vừa vào vừa ra, khi thì chôn cả rễ vào, khi thì nửa phun ra.
Lúc này ta mới chú ý tới nơi riêng tư của nàng khảm một viên trân châu màu hồng phấn.
Ta lấy ngón tay theo tiết tấu lắc lư của nàng xoa nắn.
"Ah... ừm..." Tần suất cô đong đưa càng lúc càng nhanh, lực xoa xuống cũng càng lúc càng nặng. Tất nhiên, sức mạnh đè nén của những ngón tay đang xoa vào viên ngọc trai của cô cũng tăng lên.
Không bao lâu sau, cô ấy nói năng không rõ ràng gọi tôi: "A, mau ra đây, mau ôm lấy tôi" Trong tiếng gọi, cô ấy càng nghiêng người về phía trước, để tăng áp lực.
Ta không đáp lại nàng, càng đem cái mông thỉnh thoảng không ý thượng đỉnh, giằng co mười mấy lần về sau, nàng ôm lấy ta thân trên ôm chặt cũng cuồng loạn kêu lên: "Ta... muốn chết... đã chết..."
Cuối cùng nàng xoa bóp mấy cái thật dùng sức, xoa đến xương mu ta mơ hồ đau. Sau một tiếng kêu to, cô xụi lơ nói: "Đầu tôi choáng quá, tôi muốn nằm xuống".
Sau khi ôm nàng nằm xuống, nhìn thân thể mềm mại tái nhợt ra mồ hôi của nàng, nàng thật sự sức cùng lực kiệt! Nhưng nó bị kẹp trong hai cổ phiếu của cô thì sao?
Em còn muốn không? "Tôi nghĩ chắc cô mệt mỏi muốn nghỉ ngơi.
Đến lượt ngươi lên! "Đôi môi anh đào thở hổn hển nói ra đáp án ngoài dự liệu của ta.
Ta đem nàng ôm ở mép giường, hai tay đem hai chân của nàng gác ở trên hai tay, đứng ở mép giường đoan tốt tư thế, lấy thâm nhập nhất, mặt tiếp xúc rộng nhất triển khai đợt công kích thứ hai của ta.
Nửa trời [kia] vẫn còn ùn ùn [xúc động một điều chi].
Đi tới va chạm, đụng ra nàng trước ngực từng trận sóng gợn, cũng đụng ra nàng ai nha tiếng dâm kêu.
Âm u vỗ vào âm u của nàng, cùng với tiếng vận động của Piston Cup.
Là kiệt tác một kích ba vang.
Ai nha ai nha "từng tiếng lọt vào tai, trái xoa xoa, phải xoa xoa.
Xoa ra từng trận rùng mình của nàng.
Nàng hẹn tới hai lần cực khoái.
Điều này do hai tay nàng nắm chặt hai tay ta thi triển lực đạo, còn có tần suất âm đạo co kẹp có thể cảm giác được.
Trong cơn cuồng bạo, một dòng suối tuôn thẳng vào tử cung, ta vội vàng dùng sức đẩy hai chân nàng ra, trước thân thể nghiêng về trước ngực nàng đè xuống.
A!...... A!...... A!...... Cùng tần suất tôi phun ra nàng liên tục kêu vài tiếng - -
Núi lửa phun trào không phải nhất thời có thể bình tĩnh lại.
Khi nàng tham lam nói cho ta biết nàng muốn gặp lại ta, nàng muốn ta vĩnh viễn làm em nuôi của nàng, ta do dự!
Đầu xuân thiếu phụ tình dục là cuồng nhiệt tràn lan, hồi tưởng lại đêm qua nàng tham lam, ta sợ hít thở không thông ở trong dòng nước lũ làm ta sa vào.
Nhân sinh không gì không tan chi yến hội, ngươi có gia đình, ta có việc học đợi hoàn thành, liền để cho chúng ta yên lặng từng người có được phần này hồi ức "
Nghe xong lời của ta, nàng khóc!
Lúc đưa cô ấy lên xe lửa, cô ấy vẫn ai oán rưng rưng nước mắt nhìn tôi trên sân ga. Ta thì nhìn nữ nhân lúc tới bị ta coi là con mồi, lúc đi ta thiếu chút nữa trở thành con mồi của nàng.