vô hạn xuyên thư chi minh nguyệt
Chương 53
Nam nhân mở mắt, sau khi phản ứng lại Minh Nguyệt nháy mắt đồng tử phóng đại, nàng vội vàng đứng dậy muốn lui về phía sau hai bước.
Không nghĩ tới động tác này nàng căn bản không làm tốt, thế nhưng chân trái vấp chân phải ngã sấp xuống người hàng xóm.
Chính là trùng hợp như vậy, lúc này thân thể hai người đan xen, lại còn môi đối môi, trong lúc nhất thời, hai đôi mắt cùng nhau mở to.
Biến cố như vậy khiến Minh Nguyệt và Mạnh Thanh Gia ngây ngẩn cả người, ngơ ngác nhất thời không kịp phản ứng.
Trái tim Mạnh Thanh Gia đập thình thịch thật nhanh, cảm giác cánh môi mềm mại của cô gái in trên môi anh, khiến anh thật lâu không thể quên.
Hắn muốn quay đầu dời đi một ít mặt của mình, cách Minh Nguyệt xa một chút, tuy rằng hắn cảm thấy xúc cảm trên môi rất tốt đẹp, nhưng lại không muốn như vậy chiếm tiện nghi của nữ hài tử.
Nhưng mà cảm thấy mình lại làm chuyện xấu hổ, phản ứng đầu tiên của Minh Nguyệt không phải từ trên người nam nhân đứng lên, mà là nhắm hai mắt lại.
Mạnh Thanh Gia rõ ràng muốn dời mặt mình đi, nhưng động tác của hắn lại tựa hồ không có nghe theo chỉ huy trong đầu hắn, ma xui quỷ khiến, hắn nhẹ nhàng mút đôi môi đỏ mọng như thạch trên môi.
Mà cô gái căn bản không có phản kháng động tác này của anh, thậm chí còn gắt gao nắm chặt áo sơ mi trên người anh, người đàn ông không được voi đòi tiên, lại nhắm hai mắt lại cảm thụ nhiệt độ trên môi.
Minh Nguyệt dưới động tác trêu chọc này của hắn, ma xui quỷ khiến khẽ há miệng, vươn đầu lưỡi nhỏ, cẩn thận chạm vào đôi môi đỏ mọng của nam nhân trên môi.
Cả hai bên đều nhắm mắt, một bên chủ động và bên kia theo kịp nhịp điệu, cả hai đều thè lưỡi ra để miêu tả môi của nhau.
Dần dần, bầu không khí càng ngày càng nóng bỏng, đầu lưỡi hai người đã đưa vào trong miệng đối phương, trao đổi nước miếng tiết ra trong miệng, càn quét bộ vị của đối phương, hấp thu hô hấp của người khác.
Mạnh Thanh Gia một tay ôm eo Minh Nguyệt, một tay xoa đầu nàng, hắn hôn cánh môi phấn nộn của nàng dùng sức mút, nghiền không ngừng trên cái miệng nhỏ nhắn của nàng.
Lưỡi to hung hăng khuấy động trong miệng cô, không buông tha mỗi một góc cướp đoạt hấp thu nước bọt trong miệng cô.
Tiếng nước chảy vang dội cùng tiếng môi lưỡi hôn môi, kích thích tim Minh Nguyệt đập càng lúc càng nhanh, trên mặt càng ngày càng nóng, thân thể cũng càng ngày càng nóng.
Hơi thở dồn dập của người đàn ông phun lên khuôn mặt mềm mại của cô, điều này càng khiến cô cảm thấy không thở nổi, "Ồ..."
Thanh âm kiều mỵ của cô gái làm cho Mạnh Thanh Gia trong nháy mắt tỉnh táo, hắn chậm rãi buông lỏng lực độ trên tay hắn ra, lực độ ngoài miệng cũng thu lại.
Minh Nguyệt sau khi động tác của hắn ngừng lại rời khỏi cánh môi của hắn, quay đầu, hai má phiếm hồng lúc này tràn đầy phong tình mê người.
Lần trước cùng nam nhân gần sát thời điểm, nàng cũng cảm giác được trên người hắn có một loại dễ ngửi hương vị, phiếm u lãnh mùi thơm ngát, làm cho nàng cảm giác có chút mê muội, lúc này càng là cảm thấy chân mềm nhũn.
Xin lỗi, tôi, tôi, không kìm lòng được.
Bộ dáng e lệ của cô gái làm cho yết hầu Mạnh Thanh Gia nhẹ nhàng giật giật, anh ý thức được hai tay của mình còn ôm eo mềm mại của người ta, thân thể thơm ngát của cô cũng dán sát vào trên người anh, điều này làm cho tinh thần của anh không khỏi hoảng hốt trong nháy mắt.
Hắn cảm thấy cổ họng của mình có chút khô, nhưng hắn vẫn là thân sĩ buông tay ra, chẳng qua lúc hắn mở miệng nói xong giọng nói có chút khàn khàn, Minh Nguyệt hẳn là không có để ý.
Nghe nam nhân xin lỗi thanh âm, Minh Nguyệt trên mặt đỏ ửng càng sâu sắc, rõ ràng nàng cũng đang chủ động được không!
Nhưng cô không tiếp lời anh, cô đứng dậy, nói với anh: "Thức ăn xong rồi, chúng ta ăn cơm đi!"