vô hạn xuyên thư chi minh nguyệt
Chương 43
Đợi đến khi Minh Nguyệt mang thai giữa kỳ trở lại nhà mẹ đẻ, không nghĩ tới ở chỗ này gặp được cảnh tượng nữ chính cùng người nhà nàng.
Minh Nguyệt ngồi trên sô pha, lật xem quần áo mẹ An chuẩn bị cho đứa nhỏ trong bụng cô, cửa lớn ngoài biệt thự truyền đến tiếng gõ cửa liên tục.
Dì bảo mẫu nói với Minh Nguyệt một câu: "Minh Nguyệt tiểu thư, ngoài cửa có mấy người tới, nói là trưởng bối của bạn gái thiếu gia, muốn vào thăm hỏi, có muốn cho bọn họ vào không?"
Dì đi hỏi mẹ con đi, con cũng không dám quyết định. "Minh Nguyệt nói xong, mẹ An liền mở cửa toilet.
Hỏi cái gì? "Mẹ An hỏi.
"Phu nhân, ngoài cửa có mấy người tới, nói là trưởng bối của bạn gái thiếu gia, muốn vào thăm hỏi." Dì bảo mẫu đem lý do thoái thác vừa rồi lặp lại một lần.
Trưởng bối gì, để ta xem!
Nghe nói như thế mẹ An đi tới trước màn hình nhỏ hiển thị camera theo dõi cửa chính, sau khi nhìn thoáng qua trên mặt tràn đầy vẻ ghét bỏ, "Chậc, cô gái này còn chưa tới gặp tôi mấy lần, trưởng bối đã tới cửa rồi, không phải tới đón gió thu chứ!"
Mẹ An cũng không muốn ứng phó với những người này, chuyện cô bé lọ lem và con trai bà mới bao lâu, bà cũng bất đắc dĩ tạm thời tiếp nhận mà thôi, nhưng lúc này người nhà bà tới cửa là có ý gì? Muốn bức hôn?
Mẹ An vừa định mở miệng nói không cần để ý tới bọn họ, không nghĩ tới xe nhỏ của con trai An Thái liền xuất hiện ở cửa chính, cửa chính mở ra, không chỉ có An Thái về nhà, Đỗ Lạc Du cùng cha mẹ cô dì chú em trai các loại thân nhân đều đi vào.
Ai nha, biệt thự này không tồi a, bãi cỏ lớn, phòng rộng, còn có bể bơi. "Cô Đỗ Lạc Du vừa nắm tay chồng mình, vừa nhẹ giọng nói bên tai cha Đỗ Lạc Du.
Nghe nói như thế nữ chính phụ thân cũng đồng ý gật đầu, trên mặt đối với nơi này tràn đầy hài lòng thần sắc, sau đó lại nhỏ giọng nghiêm túc nói, "Đừng như vậy nhà quê mà nhìn, trang trọng điểm!"
Mấy vị đại nhân hết sức ngăn chặn vẻ mặt Lưu mỗ mỗ tiến vào trang viên lớn, vào nhà bái phỏng cha mẹ con rể rùa vàng.
Ai nha, đây chính là mẹ của An Thái phải không? Xin chào, tôi là mẹ của Lạc Du!
Mẹ An nhìn vẻ mặt chờ mong của con trai, đưa tay nắm lấy tay mẹ nữ chính mà bà vẫn chưa để ý, "Ngồi đi.
An Thái phỏng chừng cũng là nhìn ra mẹ mình không tình nguyện, lôi kéo tay bạn gái mình tiến lên, giới thiệu hai bên với nhau.
Minh Nguyệt nhìn nữ chính cẩn thận từng li từng tí cùng các thân nhân của nàng, không có tham dự vào trong cuộc nói chuyện của bọn họ.
Cô gấp quần áo đứa bé lên, gửi tin nhắn cho chồng mình, giương mắt liền thấy được nữ chính nhìn bụng lớn của cô, mang theo ánh mắt hâm mộ.
Minh Nguyệt nhíu mày, nữ chính đây là muốn làm mẹ sao?
Thái độ cũng không thân thiện của mẹ An không ảnh hưởng chút nào đến nhiệt tình của người nhà Đỗ Lạc Du, cha mẹ nhà gái trò chuyện vui vẻ, đề tài ném ra mặc dù không có mẹ An trả lời, An Thái cũng sẽ nhận lời.
Bầu không khí nói chuyện phiếm dần dần nóng bỏng, đề tài còn kéo dài đến bụng Minh Nguyệt, nói nàng mang thai, hỏi nàng đứa nhỏ này là nam hài nữ hài các loại.
Minh Nguyệt cũng không không coi ai ra gì không để ý tới bọn họ, chỉ là biểu tình trả lời cũng không thân thiện, câu nói nói ra cũng là lời ít ý nhiều.
Không nghĩ tới biểu hiện này của cô và An mẫu nhất mạch tương thừa lại làm cho An Thái bất mãn, ánh mắt nam chính cảnh cáo nhìn cô, tựa hồ muốn cô thức thời một chút.
Minh Nguyệt trực tiếp cho hắn xem thường, nàng cũng không nợ hắn, nếu biết hôm nay tới gặp nữ chính cùng người nhà của nàng, nàng còn không tới!
Minh Nguyệt đứng dậy, nói tạm biệt với đám người này, nghe bọn họ tán gẫu bồi dưỡng tình cảm ở đây, nàng còn không bằng ra cửa nghênh đón lão công của nàng.