văn trạch hiểu rõ tính phúc con đường
Chương 25
Trong khu vui chơi tràn ngập tiếng cười nói vui vẻ của bọn nhỏ, một thiếu phụ xinh đẹp nắm chặt tay phải, vội vã đi về phía WC, mọi người chỉ cho rằng cô mắc tiểu, trong tay cầm cũng có thể là giấy vệ sinh, nhưng chân tướng thường ngoài dự đoán của mọi người.
Sau khi vào WC, thiếu phụ tìm được gian phòng tận cùng bên trong đi vào, cẩn thận đóng kỹ cửa, cởi quần áo xuống ngồi xổm bắt đầu đi tiểu.
Từ Nhu buông tay ra, quả trứng nhảy màu hồng đặt trong lòng bàn tay, cô tò mò quan sát một chút, quả trứng khéo đưa đẩy khéo léo đáng yêu, ngửi cũng không có mùi lạ, lần đầu tiên ở trên mạng nhìn thấy nó thật đúng là không nghĩ tới nó là làm công dụng này... Một hồi nó có thể nhảy trong cơ thể mình sao?
Sẽ có cảm giác như thế nào đây?
Xem phim phía trên những nữ nhân kia đều hưng phấn kêu không ngừng a, ta có thể nhịn xuống sao...... Hẳn là có thể đi, trên phim đều là đặt ở trên âm vật, ta bỏ vào bên trong khả năng sẽ không hưng phấn như vậy đi...... Ai nha, trước đừng nghĩ cái kia, trọng điểm là ở trước mặt nhiều người như vậy để cho trứng nhảy ở trong thân thể của mình nhảy...... Cái này...... Cái này cũng quá lưu manh...... Cũng quá...... Quá...... Kích thích......
Từ Nhu nghĩ đến âm đạo không khỏi liền ướt, nàng lấy ra khăn giấy cẩn thận lau sạch giữa hai chân nước tiểu vết sau đứng lên, tách ra hai chân, nắm lấy nhảy trứng chậm rãi đem nó nhét vào trong tiểu huyệt.
"Ừm... có chút không giống với tưởng tượng, đồ vật nhỏ như vậy cơ hồ không cảm giác được, tôi còn tưởng rằng sẽ rất chống đỡ người đấy." Bởi vì âm đạo đã ra nước cho nên nhảy trứng rất dễ dàng liền đi vào, Từ Nhu cảm thụ một chút cảm thấy tạm được, không ảnh hưởng hoạt động, nàng đem quần lót xách xong lại đem quần lót cũng dùng sức nhấc lên, sợ nó sẽ rơi ra ngoài.
Ra khỏi WC Từ Nhu bước nhỏ đi về phía vị trí thuyền hải tặc.
Bởi vì hạ thể kẹp cái gì đó cho nên đi đường có chút không được tự nhiên, cũng may nhảy trứng không lớn, cũng không có quá mức ảnh hưởng.
Sau khi tới đó, Văn Trạch và Tiểu Kiệt đã ngồi xong, mới từ trên thuyền hải tặc xuống, Tiểu Kiệt hưng phấn hô to, lôi kéo Văn Trạch xông về phía một sân bay khác. Văn Trạch giữ chặt Tiểu Kiệt, giao cậu ta vào tay Từ Nhu, "Dì à, dì dẫn cậu ta một lát đi, con nghỉ một lát.
A!? Em... "Từ Nhu vốn không muốn dẫn Tiểu Kiệt, gắp trứng nhảy đi cũng không thoải mái chứ đừng nói chi là dẫn một đứa nhỏ chạy loạn khắp nơi, cô vừa định cự tuyệt Văn Trạch lại đoạt lấy túi xách, nói uống xong lại đi mua chút rồi bỏ chạy, Từ Nhu bất đắc dĩ, đành phải kéo Tiểu Kiệt đi về phía trước.
"Dì nhỏ, dì thật sự là một đứa trẻ ngoan nghe lời, cháu thích!"Văn Trạch từ tư thế bước đi vừa rồi của Từ Nhu đã nhìn ra cô bé đang nhảy trứng, cố ý tiến lên giao Tiểu Kiệt cho cô bé mang theo, bản thân cũng may ở một bên thưởng thức trò hay kế tiếp.
Văn Trạch giao cho Từ Nhu một quả trứng nhảy không dây điều khiển từ xa, cô chưa từng thấy qua, hình ảnh và phim trên mạng chỉ xem qua những quả trứng nhảy bình thường có dây, hơn nữa đều là bộ phận kích thích âm đạo, chưa từng chụp được bộ điều khiển.
Trong lòng Từ Nhu có chút nghi hoặc, vừa đi vừa nghĩ: Những quả trứng nhảy thấy trên mạng đều có dây, hơn nữa dây còn rất dài, sao dây lại ngắn như vậy?
Còn nữa, nghe Văn Trạch giới thiệu nhảy trứng sẽ chấn động, trên phim cũng từng thấy nó chấn động, nhưng vì sao cho tới bây giờ không có động tĩnh gì, chẳng lẽ chính là như vậy sao?
Cảm giác cũng quá nhẹ đi?
Hay là chấn động có nghĩa là làm cho trứng nhảy di chuyển trong cơ thể bằng cách đi bộ?
Cũng không đúng a, rõ ràng đã thấy qua nam nhân cầm trứng nhảy ong ong thả về phía nữ nhân, hay là nói phải dùng sức bóp nó mới có thể động?
Kỳ quái vì sao không có động tĩnh đúng không, hắc hắc, đừng có gấp, tới rồi! "Từ Nhu tay phải dẫn Tiểu Kiệt, Văn Trạch len lén đi theo phía sau bên trái Từ Nhu một chút, nhìn vẻ mặt buồn bực của cô trong lòng cười thầm, đưa tay vào túi quần, bắt đầu mù quáng điều khiển từ xa.
Trên mạng mua quả trứng nhảy điều khiển từ xa này là biến tần chế độ im lặng, lúc ấy xem rất nhiều bình luận của người mua, tất cả mọi người nói biên độ chấn động của quả trứng nhảy này lớn nhất là nhỏ nhất, làm cho bạn gái hoặc là vợ đều nước tràn núi vàng, chỉ là giá cả hơi mắc một chút, Văn Trạch sau khi nhìn thấy không do dự, lập tức mua.
Sau khi nhận được hàng, Văn Trạch ở nhà luyện tập sử dụng vài lần, làm được trình độ không nhìn điều khiển từ xa cũng có thể tùy ý điều chỉnh tần suất, hơn nữa quả trứng nhảy này đúng như lời người mua nói, âm thanh rất nhỏ, nhưng chấn động kịch liệt, vật có giá trị.
Một nụ cười xấu xa hiện lên khuôn mặt của Thượng Văn Trạch, hắn gắt gao nhìn thẳng mỹ thiếu phụ phía trước không hề phát hiện, bàn tay tội ác trong túi quần điều chỉnh trứng nhảy thành trung bình rồi dùng sức ấn nút.
A!!!... A...... "Một trận chấn động mãnh liệt đột nhiên từ hạ thể truyền đến, Từ Nhu không khống chế được hét to một tiếng, lập tức kịp phản ứng lập tức che miệng lại.
Sao lại đột nhiên cử động, hơn nữa... chấn động này sao lại lợi hại như vậy? Oa! không được rồi! ngô..."Từ Nhu bị kích thích khom lưng, cả người phát run, hai chân gắt gao kẹp cùng một chỗ, giống như người bị nước tiểu nghẹn gấp gáp.
"Mẹ luôn nói con đi đường không nhìn đường, lần này mẹ cũng không nhìn đường đi, còn thiếu chút nữa ngã sấp xuống, thật mất mặt, ha ha ha ha..." Tiểu Kiệt nghe được tiếng mẹ kêu lại thấy cô cúi người về phía trước, cho rằng cô bị cái gì vấp phải, ha ha chê cười cô.
Từ Nhu có khổ sở nói, nàng trừng mắt nhìn nhi tử một cái, chấn động lại biến mất...... Nàng sửng sốt một chút, vội vàng đứng thẳng dậy quay đầu lại tìm kiếm thân ảnh Văn Trạch, mê hoặc nhìn về phía hắn.
Văn Trạch khoanh tay, đi tới bên cạnh Từ Nhu nhỏ giọng hỏi, "Sao vậy?
Chuyện gì xảy ra vậy, sao nó đột nhiên động đậy? "Vẻ mặt Từ Nhu buồn bực.
Văn Trạch vỗ đầu: – Không biết, chắc là vừa vào đã cử động, à, tôi nhớ ra rồi.
Pin của thứ này sắp hết rồi, tôi quên thay, cho nên mới lúc thì động lúc thì bất động, trách tôi.
Anh...... Sao anh không nói sớm! Anh mau nhìn Tiểu Kiệt, em đi WC lấy ra! "Từ Nhu vừa nghe nóng nảy, vậy còn phải nói!
Trước khi động cũng không lên tiếng chào hỏi, cái này không phải là một quả bom hẹn giờ sao, lần sau không biết lúc nào lại đến như vậy một chút còn không cần mạng của mình!
Nếu như ở trong đám người đột nhiên động làm cho mình nhịn không được kêu lên, vậy nhưng......
Không được a, cậu xem Tiểu Kiệt vội vã muốn đi chơi cốc cà phê kia, đó là hạng mục cậu chuyên ngồi, tôi cũng không thể ngồi, vừa ngồi liền choáng váng đầu, thật đấy, chờ ngồi xong rồi nói sau, hơn nữa WC cũng cách xa như vậy, trước nhịn một chút đi, phía trước không xa cũng có WC. "Văn Trạch khó xử cự tuyệt.
Nói giỡn, thật vất vả mới cho ngươi bỏ vào, mới động một chút đã muốn lấy ra, thật đáng tiếc!
"Đúng vậy mẹ, mau đi đi, vừa lúc hiện tại không có ai, mau!"Tiểu Kiệt tuyệt không biết mẹ hiện tại tâm tình khó chịu, lôi kéo cô đi về phía ly cà phê.
Anh... em... Ai... "Từ Nhu bất đắc dĩ thở dài, theo Tiểu Kiệt lên ly cà phê xoay tròn.
Xoạt xoạt... "Cốc cà phê bắt đầu chuyển động, Tiểu Kiệt vui vẻ làm mặt quỷ với Văn Trạch bên ngoài, Văn Trạch cười, nhấn công tắc lần nữa.
Từ Nhu cắn chặt răng, nhịn xuống tiếng kêu xấu hổ kia, hai tay bắt lấy cây cột giữa cốc cà phê, "Cái này đáng chết nhảy trứng, ta muốn bị nó hại chết!"
Anh Văn Trạch, đi, nên đi lái xe lửa nhỏ! "Tiểu Kiệt lập tức ngựa không dừng vó muốn chạy xuống một chỗ, Văn Trạch bắt lấy anh, dẫn đi về phía trước, công viên nhiều người như vậy cũng không thể để cho đứa nhỏ tự mình chạy loạn, quá nguy hiểm.
"Văn Trạch... em... em không được... em muốn đi toilet... nếu lại một lần nữa em sẽ tê liệt..." Từ Nhu bị người khác giày vò đến cả người như nhũn ra, uể oải nói.
Không có việc gì, kiên trì, nhịn thêm chút nữa đi.
Không được... tôi nhịn không được, tôi phải đi ngay bây giờ! Một lần nữa tôi không biết phải xấu cái gì! "Từ Nhu không thuận theo, xoay người muốn đi, Văn Trạch vội vàng giữ chặt cô.
Ai ai, đừng đi đừng đi, yên tâm đi, nó sẽ không nhúc nhích nữa, ân, chính là động cũng sẽ không kịch liệt như vậy.
Sao anh biết nó sẽ không nhúc nhích? Pin hẳn là còn chưa dùng hết đi? Không được, tôi vẫn phải đi!
Văn Trạch gãi gãi da đầu, vì lưu lại Từ Nhu trong cơ thể nhảy trứng đành phải xấu hổ cung khai, "Dì nhỏ, là như vậy...... Đây là không dây điều khiển từ xa nhảy trứng, ta một ấn nút nó sẽ động, không ấn liền bất động, hơn nữa biên độ chấn động cũng có thể điều chỉnh, dì xem, đây là điều khiển từ xa, cao cấp đi!
Từ Nhu dùng hết khí lực hung hăng nhéo eo Văn Trạch, đau đến ngũ quan vặn vẹo lại.
Hèn chi!
Thì ra là điều khiển từ xa, tôi nói sao không có dây chứ!
Tên bại hoại này, đã sớm lên kế hoạch tốt!
Không riêng gì không nói trước một tiếng, còn cố ý làm ra một bộ chuyện không liên quan đến mình, hơn nữa... Ta vậy mà còn tin!
Đau muốn chết! Buông tay a...... Thịt muốn vặn đứt! "Văn Trạch sợ Tiểu Kiệt nghe được cũng không dám kêu to, chỉ có thể tránh né nhỏ giọng cầu xin tha thứ.
Chính là muốn đau chết ngươi! Ai bảo ngươi xấu xa như vậy! A! Ngô...... "Từ Nhu thẹn quá hóa giận càng thêm dùng sức, nhưng theo một tiếng rên rỉ, nàng lập tức buông lỏng tay ra.
Thì ra Văn Trạch không còn cách nào khác, vì muốn cô buông tay đành phải nhấn công tắc, chiêu này quả nhiên có hiệu quả!
Từ Nhu buông tay che miệng, hai mắt phun lửa nhìn về phía hắn.
Đừng nhìn tôi a, tôi không có biện pháp mới ấn...... Dì, đừng nóng giận nha, dì xem, thứ này đắt như vậy, không cần thì đáng tiếc, như vậy đi, tôi quan nhỏ một chút, sau đó tôi mang theo Tiểu Kiệt đi chơi, dì chỉ cầm túi đi theo là được, đừng đem cái này để ở trong lòng, nên chơi như thế nào thì chơi như thế đó.
Cô nói đơn giản, cũng không phải chấn động cô, a..."Khiêu Đản lại bắt đầu chấn động, nhưng biên độ so với vừa rồi nhỏ hơn nhiều, lần này chấn động có năm giây, Từ Nhu muốn cướp điều khiển từ xa, lại bị Văn Trạch xoay người né tránh, còn mặt nhỏ dãi hỏi cô,"Biên độ như vậy được không?"
"Ngươi... à... được... nếu đóng lại thì càng tốt..." Từ Nhu bĩu môi, vẻ mặt không thể làm gì, nếu không nói được người này nói không chừng còn có thể gia tăng biên độ chấn động, ai, không có biện pháp, theo hắn nói.
Ha ha, vậy là tốt rồi, đi. "Văn Trạch kéo Tiểu Kiệt đi về phía trước, tay phải vẫn đút trong túi quần, thỉnh thoảng ấn một cái.
Từ Nhu vẻ mặt đau khổ yên lặng đi theo phía sau, đi vài bước nhảy trứng liền chấn động trong chốc lát, khiến cho nàng không ngừng khom lưng, nhưng đi đường luôn khom lưng sẽ có vẻ không quá tự nhiên, nàng đành phải cố gắng chịu đựng đứng thẳng người, kẹp chặt mông, đi về phía trước.
Văn Trạch một bước ba quay đầu lại nhìn mỹ thiếu phụ phía sau kẹp hai chân tập tễnh, vẻ mặt muốn kêu lại không dám kêu làm cho hắn rất là sảng khoái, hắn gọi Từ Nhu một tiếng, cố ý làm một biểu tình say mê.
Từ Nhu hận đến nghiến răng, bị vẻ mặt này làm cho xấu hổ muốn chết rồi lại không thể làm gì.
Trước kia lúc làm tình với Văn Trạch cũng từng chơi qua bạo lậu, tỷ như lần đó ở trong phòng làm việc của mình ngực bị đẩy ở trên cửa sổ, nhưng đó đều là dưới tình huống không có ai, mà hiện tại bốn phương tám hướng tất cả đều là người!
Chính mình quần áo chỉnh tề đi ở trong khu vui chơi, đi ở giữa du khách rậm rạp, nhưng chỗ riêng tư giữa hai chân lại có một quả trứng rung thỉnh thoảng chấn động, thật sự là quá dâm đãng!
Theo thời gian chấn động kéo dài, tâm lý Từ Nhu chậm rãi sinh ra biến hóa.
Nàng thở hổn hển, nhìn đám người lui tới, có chút kinh ngạc với suy nghĩ hiện tại của mình, bởi vì nàng từ xấu hổ khẩn trương vừa rồi dần dần biến thành hưng phấn kích thích, trước mặt mọi người trong bộ vị riêng tư nhất của mình kẹp trứng nhảy, cảm giác ngứa ngáy say lòng người từng đợt truyền đến, nàng cảm thấy không phải khẩn trương như vậy, ngược lại còn rất hưởng thụ loại cảm giác này, nhưng mấy ngày nay thân thể vốn đã nghĩ không được, hiện tại lại bị cảm giác chấn động không giống như làm tình nhưng cũng kém nhau khiến cho dục hỏa tăng cao, chấn động thời gian dài làm cho âm đạo của nàng không ngừng co rút lại, dâm thủy càng chảy càng mãnh liệt.
Cô cảm thấy không chịu nổi nữa.
"Dừng... dừng một chút... em chịu không nổi... hu... sắp chảy xuống..." Từ Nhu đi nhanh vài bước giữ chặt Văn Trạch, nhỏ giọng cầu xin bên tai anh.
À, được. "Văn Trạch thấy Từ Nhu quả thật có chút mệt mỏi, dù sao cũng là lần đầu tiên dùng cái này, anh đóng công tắc lại để cho Từ Nhu thở hổn hển.
Lúc này một cái xích đu xoay tròn phía trước vừa mới dừng lại chuẩn bị thượng nhân, Văn Trạch linh quang chợt lóe, ý tưởng càng thêm tà ác xông ra, "Dì nhỏ, dì đi phía trước ngồi xích đu đi, cái ghế kia thoải mái, ở phía trên nghỉ ngơi một lát, con nhìn Tiểu Kiệt.
"Không, em ngồi cái ghế kia là được..." Từ Nhu cũng không ngẩng đầu bước sang một bên, cô rất muốn ngồi một lát.
"Đừng đừng, tôi đi mua vé đây, cậu đến khu vui chơi một lần không ngồi cái gì cũng không có ý nghĩa, ít nhất phải cùng Tiểu Kiệt ngồi một cái, đúng rồi Tiểu Kiệt!"
Đúng vậy đúng vậy, đi thôi mẹ, chúng ta cùng đi ngồi. "Tiểu Kiệt gật đầu đồng ý.
Cái kia... cái kia cao hơn một chút sao? Em không dám ngồi...... "Từ Nhu ngẩng mặt nhìn thấy xích đu cao cao kia có chút rụt rè, huống hồ hiện tại mình cũng không có khí lực không muốn động.
Cái kia còn gọi là cao à? Cái thấp nhất trong khu vui chơi này chính là cái kia, đừng nói nữa, tôi đi mua vé, các cậu xếp hàng đi đi. "Văn Trạch xoay người đi mua vé, trước khi đi lại bỏ thêm một câu," Nếu cậu ngồi cái kia tôi sẽ không ấn!
Ngươi nói thật? "Từ Nhu nghe vậy ánh mắt sáng lên, nếu nhảy trứng không nhảy nữa thì ngồi xích đu một lần cũng được.
Thật đấy. "Văn Trạch gật đầu.
Không ấn? Ấn cái gì? "Tiểu Kiệt nghe không hiểu.
Ấn di động a, ha ha, tôi đi đây.
Cút đi! Đi, Tiểu Kiệt, đừng nghe hắn nói bậy. "Từ Nhu đỏ mặt vội vàng kéo Tiểu Kiệt rời đi, tiểu tử này, quá xấu xa!
Văn Trạch nhanh chóng mua vé, giao cho hai mẹ con đang xếp hàng.
Xích đu xoay tròn trước mặt tên là "Hoan Lạc Đại Phi Hành", một cây cột hình cây thật lớn đứng ở chính giữa, đại khái cao bằng ba bốn tầng lầu, từ bộ phận nhánh cây rủ xuống rất nhiều xích đu, từng hàng từng hàng, sau khi mở xích đu dây thừng bay lên, hơn nữa xoay tròn, đại khái cách mặt đất năm sáu mét.
Hàng xích đu có hai chỗ ngồi, Từ Nhu và Tiểu Kiệt chọn một chỗ ngồi lên, thắt dây an toàn.
"Reng reng reng..." Tiếng chuông bắt đầu vang lên, xích đu chậm rãi bắt đầu xoay tròn, Từ Nhu sợ độ cao cũng bắt đầu khẩn trương.
Mẹ! Bắt đầu rồi! Chuyển đi! "Hai tay Từ Nhu nắm chặt dây an toàn, Tiểu Kiệt thì ở bên cạnh hô to, hai tay lắc loạn.
Văn Trạch thật xấu xa, nhất định phải ngồi cái này! Nhưng để không phải chịu nỗi khổ nhảy trứng nữa, cũng coi như đáng giá! "Từ Nhu nhắm chặt hai mắt, không dám nhúc nhích, đáng tiếc cô chỉ nghĩ đến lời cam đoan của Văn Trạch, lại quên mất lời cam đoan của anh giống như đuôi thằn lằn, căn bản là không đáng tin cậy.
Xích đu càng chuyển càng nhanh, độ cao cũng dần dần đạt tới đỉnh điểm, Văn Trạch cảm thấy đã đến lúc, lại mở chốt mở trứng, cũng dần dần tăng cường biên độ chấn động.
Da! Mẹ mở mắt ra đi, như vậy sẽ không choáng váng đầu sợ hãi! "Tiểu Kiệt hưng phấn kêu lên, đưa tay vỗ vỗ Từ Nhu.
Từ Nhu cố nén mở mắt ra hướng về phía Tiểu Kiệt nặn ra một nụ cười, quả nhiên con mắt vừa mở đầu liền không phải hôn mê như vậy, lúc này trong âm đạo lại bắt đầu không an phận, nụ cười của nàng lập tức đọng lại......
Văn Trạch tên bại hoại này!
Ta sớm nên nghĩ đến ngươi để cho ta đi lên không có hảo tâm!
Thật ngu ngốc khi tin anh!
Bây giờ làm sao bây giờ, cũng không có cách nào đi xuống!
Không!
Không được!
Nhảy nhanh quá!
Làm ơn... Wenze làm ơn!
Đừng ấn nữa, ấn nữa tôi sẽ...... hét lên!!!
Hy vọng trong lòng Từ Nhu cũng không có trở thành sự thật, chấn động hạ thể ngược lại càng ngày càng mạnh.
Theo tốc độ xoay tròn của đại thụ tăng nhanh, xích đu rốt cục đạt tới đỉnh điểm, chỗ ngồi cơ hồ đều biến thành ngang, đám người phía dưới màu sắc rực rỡ từ trước mắt hiện lên, trên xích đu rất nhiều người đều sợ tới mức hô to lên.
Từ Nhu mắc chứng sợ độ cao, trước kia ngồi ngựa gỗ xoay tròn cũng sợ tới hoảng hốt, chớ nói chi là cái này.
Bởi vì nhắm mắt lại liền choáng váng đầu, cô chỉ có thể mở to hai mắt, trong lòng vô cùng sợ hãi, hai tay gắt gao bắt lấy dây an toàn, đồng thời còn phải chịu đựng khoái cảm hạ thể không ngừng truyền đến, cô cảm thấy mình sắp sụp đổ.
Thời gian đu dây sắp đến, Văn Trạch nắm lấy cơ hội, điều chỉnh trứng nhảy đến tần suất cao nhất!
Hắn ở nhà thử qua, ở tần số cao nhất trứng nhảy thậm chí cũng có thể từ trên giường nhảy lên!
Lúc ấy hắn đã nghĩ, cái này nếu nhảy ở trong âm đạo nữ nhân kia sẽ là phản ứng gì a!
Từ Nhu dùng thân thể của mình cho Văn Trạch đáp án.
Thu Thiên thật cao làm cho nàng phi thường sợ hãi, hai ngón tay cầm dây an toàn cũng đã trắng bệch, có thể tưởng tượng được cường độ kia mạnh bao nhiêu, thế nhưng, cường độ mạnh hơn chính là giữa hai chân kia nhảy trứng!
Âm đạo vừa rồi cũng đã vô cùng nóng bỏng bị chấn động lớn nhất hoành hành bừa bãi náo loạn không ngừng, từng đợt cảm giác muốn phun ra tràn ngập trong đó, đồng thời đám người phía dưới rộn ràng nhốn nháo, Từ Nhu cảm thấy ánh mắt mọi người tất cả đều đang nhìn về phía nàng, nhìn về phía nữ nhân dâm đãng như nàng, hai tầng kích thích về thể xác cùng tâm lý cộng thêm sợ hãi cực độ trên không trung, rốt cục khiến cho nàng đạt tới cao trào, danh phù kỳ thực "Cao" triều!
"A!!!!!!!" một cỗ lớn chất lỏng đã sớm không kiềm chế được, hô một cái từ trong lỗ nhỏ phun ra, Từ Nhu hai chân thẳng về phía trước, đỉnh đầu tựa lưng ghế, há miệng hô to lên.
Trong tiếng la hét của đám người, giọng nói của Từ Nhu không có gì đặc biệt, nhưng Văn Trạch vẫn chính xác bắt được âm thanh dâm đãng cao trào của cô, khi anh nhìn thấy Từ Nhu ngửa đầu, một đôi đùi đẹp thịt băm kẹp chặt vào nhau, liền biết cô đã cao trào, sau đó đóng lại quả trứng nhảy, không đóng không được, nếu mở nữa sợ là trực tiếp sẽ ngất xỉu trên xích đu......
Xích đu dọa người rốt cục ngừng, mấy tiểu cô nương ngồi cùng một chỗ đã bị dọa khóc, Văn Trạch đi lên trước ôm Tiểu Kiệt xuống, sau đó lại nâng Từ Nhu mềm thành một bãi bùn xuống, mấy cô gái khóc bên cạnh cũng mềm thành một đoàn, bất quá các nàng đều là bị dọa đến, Từ Nhu là vừa dọa vừa sảng khoái, tự nhiên so với các nàng còn mềm hơn một chút.
Từ Nhu hôn mê được đỡ đến một cái ghế ngồi xuống, Văn Trạch mở đồ uống cho cô uống một ngụm.
Trong lúc đó Từ Nhu vẫn nhắm hai mắt, nghỉ ngơi một hồi mới khôi phục chút thần trí, Tiểu Kiệt thì ở một bên lải nhải, "Mẹ thật vô dụng, ngồi xích đu lớn liền bị dọa thành như vậy, thật mất mặt." Nói xong còn dùng ngón tay vạch mặt.
Từ Nhu không để ý đến hắn, dùng bàn tay vừa khôi phục một chút khí lực đưa đến bên chân Văn Trạch, dùng sức bóp xuống vị trí mà Tiểu Kiệt không nhìn thấy, Văn Trạch vội vàng né tránh, thấy Từ Nhu không có việc gì, kéo Tiểu Kiệt bỏ chạy, "Tiểu Kiệt chúng ta đi chơi cái kia đi, lần trước có chơi không?
Được, đi thôi!
Từ Nhu vô lực đứng dậy, chỉ có thể nhìn hai người đi về phía trò chơi khác, cô tựa lưng vào ghế, mặt phát sốt từng đợt.
Hôm nay... thật là... nhục nhã!
Không ngờ ở trước mặt nhiều người như vậy...... Cao trào!
Còn kêu vang như vậy, người khác đều biết là chuyện gì xảy ra...... Bại hoại a!
Văn Trạch!
Ta thật muốn cắn chết ngươi!
Đều tại ngươi đều tại ngươi......
Hai tay Từ Nhu dùng sức đập vào đùi vài cái, giống như đùi của mình chính là Văn Trạch, nhưng sau khi đập qua, một loại cảm giác khác vọt lên: Tuy rằng rất mất mặt, nhưng mà...... Vừa rồi cao trào sao lại mãnh liệt như vậy, giống như tè ra quần, nhớ rõ lần trước ở phòng làm việc bị Văn Trạch từ phía sau đẩy lên cửa sổ làm, sợ có người nhìn thấy, cao trào cũng tới đặc biệt nhanh, chẳng lẽ tôi trời sinh đã thích bại lộ?
Càng có người xem lại càng hưng phấn?
Không thể nào......
Từ Nhu vội vàng lắc đầu, đem ý nghĩ này ném ra ngoài: Ai, trước đừng nghĩ cái kia, vạn hạnh hôm nay lót băng vệ sinh, mấy ngày nay kinh nguyệt, hôm nay còn có một chút máu nhàn nhạt thiếu hụt không nhiều lắm, lo lắng dùng đệm không được làm bẩn váy mới dùng băng vệ sinh dày một chút, không nghĩ tới dùng ở chỗ này, vừa vặn đem dâm thủy cao trào đều hấp thu, nếu không váy không thể không ướt đẫm...... Bất quá...... Vừa rồi phun nhiều như vậy, nói không chừng váy đã ướt đẫm, vậy...... Người khác không phải đều nhìn thấy hết rồi sao!!
Từ Nhu kinh hãi, lập tức đưa tay sờ soạng mông một chút, phát hiện vẫn là khô mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi ở trên ghế lại nghỉ ngơi trong chốc lát, cảm thấy khí lực khôi phục điểm liền đứng dậy đi vào phụ cận một cái WC.
Đến ngăn cách trong đem quần lót cùng quần lót cùng nhau cởi xuống, phát hiện băng vệ sinh quả nhiên toàn bộ ướt đẫm, quần lót cùng quần lót cũng ướt một chút, dính dính rất không dễ chịu, nàng đành phải lại lót một trương mới băng vệ sinh, sau đó giữ chặt nhảy trứng trên dây thừng nhỏ, cắn răng nhịn xuống thanh âm đem nhảy trứng từ trong huyệt nhỏ kéo ra.
Cao trào sau tiểu huyệt rất mẫn cảm, Từ Nhu có thể rõ ràng cảm giác được trứng nhảy xẹt qua âm đạo tô ngứa, tay phải xách theo dây thừng nhỏ, nhìn còn đang nhỏ dâm thủy nhảy trứng, nghiến răng nghiến lợi, "Bại hoại Văn Trạch!
Ra khỏi WC tìm Văn Trạch bọn họ lại chơi một hồi, trong lúc đó đem nhảy trứng vụng trộm nhét vào túi quần Văn Trạch, Văn Trạch mập mờ cười với cô, tự nhiên lại đổi lấy một trận mãnh liệt véo.
Thời gian tới gần giữa trưa, ba người kết thúc du ngoạn rời khỏi công viên trò chơi, Văn Trạch không muốn đi sớm như vậy, nói cùng đi ăn cơm đi, tuy rằng trong lòng Từ Nhu có giận với hắn, nhưng chỉ lườm hắn một cái, tiếp theo gật đầu.
Đi tới bãi đỗ xe Từ Nhu nói quá mệt mỏi để Văn Trạch lái xe, Tiểu Kiệt tự nhiên lại chê cười Từ Nhu một phen, nói cô làm xích đu liền sợ tới mức không thể động đậy, thật mất mặt!
Từ Nhu nghe xong sắc mặt đỏ lên, lại muốn đi bấm tên đầu sỏ kia, Văn Trạch cả kinh, vội vàng trốn vào trong xe.
Bởi vì Tiểu Kiệt thích ăn sủi cảo, mấy người liền lái xe đến một cửa hàng sủi cảo gần đó.
Lúc này khoảng cách giữa trưa cơm trưa thời gian còn có trong chốc lát, trong tiệm chỗ trống rất nhiều, ba người liền chọn một cái tình nhân phòng bao, nói là phòng bao kỳ thật chính là một cái nho nhỏ phòng, hai cái ghế dài ở giữa một cái bàn, cộng thêm một cái cửa nhỏ.
Trong thời gian chờ đợi mang thức ăn lên, Văn Trạch không ngừng kể chuyện cười, chọc cho Tiểu Kiệt cười ha ha, Từ Nhu ngồi ở một bên cũng không nói lời nào.
Buổi sáng bị nhảy trứng làm cho thể lực tiêu hao rất lớn, hơn nữa cô đối với việc Văn Trạch ở trước mặt mọi người làm cho cô thất thố như thế có chút bất mãn, bĩu môi không nhìn anh.
Văn Trạch nhìn thấy biểu tình của Từ Nhu thở dài: Thoải mái thì thoải mái, hôm nay đúng là làm hơi quá đáng, thể chất của dì út vốn rất mẫn cảm, hơn nữa lần đầu chơi nhảy trứng ở nơi nhiều người như vậy, chịu không nổi cũng là đương nhiên, buổi tối tránh không được lại phải làm một phen công tác tư tưởng.
Một lát sau nhân viên phục vụ bắt đầu mang thức ăn lên, sau khi mang thức ăn lên Từ Nhu vẫn không để ý tới Văn Trạch, giúp Tiểu Kiệt chuẩn bị xong đồ ăn liền buồn bực ăn.
Văn Trạch vừa rồi đã bị bộ dáng cao trào của Từ Nhu làm cho tâm ngứa ngáy, muốn sờ soạng cô một chút đáng tiếc không có cơ hội, hiện tại trong hoàn cảnh tương đối phong bế này hắn lại bắt đầu rục rịch, cái miệng nhỏ nhắn không ngừng nhai của Từ Nhu chọc cho hắn dâm hỏa bốc lên, nghĩ đến lập tức cởi quần đem dương vật đã cứng rắn cắm vào trong miệng Từ Nhu.
Tiểu Kiệt ở một bên, khẩu giao là phỏng chừng không được, nếu không thể nhật khẩu, vậy sờ chân đi.
Văn Trạch cố ý làm đũa xuống đất, khom lưng nhặt thì chui xuống dưới bàn, sờ lên bắp chân Từ Nhu.
A! "Sủi cảo đang ăn thơm ngon, trên đùi đột nhiên có thêm một bàn tay, Từ Nhu cả kinh, vội vàng rụt chân lại, nhưng Văn Trạch nắm rất chặt, cô sợ Tiểu Kiệt phát hiện cũng không dám nhúc nhích, trong nháy mắt do dự giày cao gót bị cởi ra, cổ chân cũng bị bắt, sau đó Văn Trạch đứng dậy ngồi xuống, chân Từ Nhu đã bị kéo đến hạ bộ của anh.
"Dì nhỏ, đừng lộn xộn, hảo hảo ăn cơm, ta vừa rồi đều"Đói"chết rồi, mau để cho ta đỡ thèm! a! thoải mái a!" Văn Trạch nói, dương vật đã từ khóa kéo chỗ móc ra, tiếp theo đem Từ Nhu mang tất chân hai cái chân nhỏ ấn ở phía trên vuốt ve lấy.
Anh Văn Trạch, sao... thoải mái cái gì? "Tiểu Kiệt kỳ quái hỏi, trong miệng còn nhét một cái sủi cảo lớn.
"Ha ha, là bụng thoải mái a, vừa rồi đói không chịu được, hiện tại ăn được đồ ăn ngon như vậy, đương nhiên thoải mái!Cái này đều phải cám ơn mẹ ngươi mời khách a!"
Tiểu Kiệt còn ở bên cạnh ta a!
Hơn nữa nơi này là khách sạn, mặc dù là một gian nhỏ, nhưng bất cứ lúc nào cũng có thể có nhân viên phục vụ đi vào, bị người ta nhìn thấy vậy còn được!
Gian nhỏ bên trong bàn khăn trải bàn rất dài, dài đến có thể đem dưới bàn dâm mỹ toàn bộ che đậy, hơn nữa chân hoạt động biên độ không lớn, từ bên ngoài rất khó phát hiện.
Văn Trạch cũng không gắp thức ăn, một tay một cái tất chân đẹp chơi đến quên cả trời đất, dương vật cứng rắn cũng lạc người!
Từ Nhu cố gắng nửa ngày chân cũng không thu hồi lại, nghĩ đến hiện tại con trai ở ngay bên cạnh mình lại dùng chân kẹp dương vật của cháu ngoại đối diện, còn phải đề phòng nhân viên phục vụ không biết khi nào sẽ đi vào, cái loại cảm giác kích thích bại lộ này lại tới nữa, vừa rồi ở khu vui chơi cũng có cảm giác như vậy, cô cảm thấy mình thậm chí bắt đầu thích cảm giác như vậy.
Từ Nhu không phản kháng nữa, thả lỏng hai chân bắt đầu hưởng thụ thụ thụ động túc giao.
Lòng bàn chân bị quy đầu ngứa ngáy, tình dục vừa rồi bị nhảy trứng làm ra lại nổi lên, đầu óc cô sáng ngời, đúng vậy, đây chính là cơ hội tốt để báo đáp Văn Trạch vừa rồi làm cho mình xấu mặt!
Văn Trạch, lấy tay cầm đũa ăn cơm a, đừng chỉ nhìn. "Từ Nhu quyến rũ cười với hắn, thấy đối phương có chút sững sờ, liền dùng chân chà xát dương vật một chút, đỏ mặt nói," Ngươi ăn đi, ta sẽ cho ngươi ăn no.
Văn Trạch mừng rỡ, thật tốt quá, dì út không phản kháng nữa, xem ra lần này dạy dỗ rất thành công!
Hắn cười ha hả buông Từ Nhu ra, tâm tình vui vẻ bắt đầu ăn cơm.
Từ Nhu cũng không nuốt lời, căng thẳng hai chân, hai chân kẹp lấy dương vật của Văn Trạch.
Mẹ kiếp!
Chết tiệt!
Dương vật của Văn Trạch bị xúc cảm của tất chân trơn trượt làm cho nổ tung, cảm giác sảng khoái làm cho hắn không ngừng rên rỉ, "A...... Ăn ngon quá...... A...... Thoải mái a...... Ăn ngon......
Tiểu Kiệt nhìn thấy bộ dáng của Văn Trạch cười ha ha, quay mặt nhìn Từ Nhu, "Mẹ, mẹ xem anh Văn Trạch, thật vui, thật buồn cười!
Ha ha, Tiểu Kiệt con không biết đâu, thật ra mẹ con còn vui hơn! "Văn Trạch cười ranh mãnh.
Đi chết đi! Tiểu Kiệt đừng nghe hắn nói bậy, ăn cơm đàng hoàng.
Từ Nhu gắt Văn Trạch một câu, sau đó gắp thức ăn cho Tiểu Kiệt như không có việc gì, chân đẹp dưới bàn thì làm chân giao cho Văn Trạch, nhìn bộ dáng con trai không hề phát hiện, ngay cả bà cũng kinh ngạc mình có thể làm tự nhiên như vậy.
Tuy rằng tay chân đều bận rộn, nhưng cô cảm thấy rất thoải mái, tràn ngập cảm giác kích thích.
Động một hồi cảm thấy mệt mỏi, hai chân liền từ hoạt động trên dưới đổi thành hoạt động trái phải, lòng bàn chân kẹp lấy quy đầu chà xát qua lại.
A! Tê...... Đừng...... như vậy quá lợi hại~ta chịu không nổi a~muốn chống đỡ! Tê...... "Văn Trạch bị công phu xoa đầu của Từ Nhu làm cho thiếu chút nữa bắn, vội vàng ra miệng ngăn lại, cũng may Từ Nhu lập tức hạ thấp chân, đổi thành xoa bóp trên thân cây, lúc này mới khá hơn một chút.
Chân tơ khéo léo cảm giác được dương vật càng ngày càng cứng, cô biết Văn Trạch rất hưng phấn, vừa rồi là cố ý thử trên quy đầu, chính là muốn biết anh chịu không nổi động tác gì.
Từ Nhu nhìn Văn Trạch một cái, nghĩ thầm ngươi ngược lại lúc nào cũng không quên giở trò xấu, vừa rồi để cho ta xấu xí lớn như vậy bây giờ còn không bỏ qua, lại ở bên cạnh con ta chơi chân của ta, hừ!
Đừng tưởng rằng ta chỉ có thể bị ngươi khi dễ, xem ta cho ngươi điểm lợi hại nếm thử, trong chốc lát ta mãnh chà xát vài cái, sau đó đột nhiên thu chân, xem ngươi không bắn một quần!
Từ Nhu liền ngồi vững vàng thân thể, nâng một chân lên dùng lòng bàn chân cọ cọ lên quy đầu một chút, "A......" Văn Trạch bị tập kích bất ngờ này làm cho kêu to một tiếng, trên quy đầu mềm ngứa thiếu chút nữa khiến cho hắn bắn ra, hắn nhìn về phía đối diện phát hiện Từ Nhu đang cười xấu xa nhìn hắn, nhất thời rõ ràng, tốt oa, dám đùa giỡn ta, ngươi không phải muốn kích thích ta sao, ta liền để cho ngươi kích thích ra!
Trong lòng quyết định, Văn Trạch cố ý giả bộ khổ sở, lắc đầu ý bảo đừng như vậy nữa.
Đây là lần đầu tiên Từ Nhu thấy Văn Trạch chủ động cầu xin tha thứ, trong lòng mừng rỡ, chân càng dùng sức...... A, nguyên lai ngươi cũng có lúc sợ hãi a, ta càng muốn như vậy, hừ, ai bảo ngươi luôn giở trò xấu với ta!
Lúc này Văn Trạch tay trái cầm thìa múc hạt ngô trong đĩa, nhưng không dễ làm lắm, liền dùng đũa tay phải đẩy vào trong thìa, Từ Nhu thấy hai tay hắn đều bận rộn, nghĩ thầm cho dù hắn muốn bắt mình cũng phải thả đũa trước, căn bản không kịp, vì thế hai tay nàng đỡ lấy cạnh bàn, lòng bàn chân mãnh liệt kẹp lấy quy đầu ma sát.
Văn Trạch làm ra vẻ mặt rất thống khổ, nhưng trong lòng lại đang cười, "Dì nhỏ đừng... đừng mạnh như vậy a..."
Hai người lòng mang ý xấu, một người tiến công một người thừa nhận, nhưng người tiến công hoàn toàn không biết bên thừa nhận cố ý xả nước, mình sắp tiến vào vòng vây.
Từ Nhu từ biểu tình của Văn Trạch nhìn ra hắn đã tới biên giới bắn tinh, chuẩn bị lập tức thu chân rời khỏi căn cứ phóng ra, ngay lúc này Văn Trạch bỗng nhiên ném đũa và thìa, hai tay nhanh chóng phòng ngự, vững chắc đặt chân cô lên quy đầu, Từ Nhu cả kinh, tiếp theo liền cảm giác lòng bàn chân truyền đến một luồng nhiệt, sau đó là luồng thứ hai, luồng thứ ba......
"Hô... Ngại quá, tay run lên một chút, không cầm được đũa, ha ha..." Văn Trạch thở dài, cúi đầu nhìn tất chân trên tay, thỏa mãn nở nụ cười.
Lúc này Từ Nhu đã sớm không còn đắc ý như vừa rồi, vẻ mặt không thể tin được biểu tình tức giận, vốn định để cho Văn Trạch tự mình bắn một thân, kết quả toàn bộ bắn ở trên chân của mình!
Một chút cũng không bỏ sót!
Từ Nhu quả thực phát điên!
Làm sao bây giờ, còn đang ăn cơm a!
Nhi tử còn ở bên cạnh a!
Trên chân tất cả đều là tinh dịch a!
Giấy vệ sinh đã dùng hết rồi!
Giấy ăn còn chưa kịp xin nhân viên phục vụ!
Đây là muốn nháo cái dạng gì a!
Tiểu Kiệt chép miệng không ngừng ăn, đối với một màn xấu xa phát sinh dưới bàn không hề hay biết, cậu nhìn thấy Từ Nhu sững sờ ở đó cảm thấy rất kỳ quái, "Mẹ, sao mẹ không ăn, ăn ngon quá, mẹ no rồi?"
A...... Ngươi, ngươi ăn đi. "Từ Nhu phục hồi tinh thần, hai mắt lại phun lửa.
Dì à, đừng lo, con biết dì nghĩ gì. "Văn Trạch cười hì hì, lấy từ trong túi ra một túi khăn giấy," Con đã chuẩn bị xong rồi.
Từ Nhu cắn môi đoạt lấy, sau đó thu hồi chân lau chùi, nhưng bởi vì bắn quá nhiều tất chân đã sớm ướt đẫm, lau cũng lau không khô, đành phải để cho Tiểu Kiệt tự mình ăn trước, sau đó đi WC xử lý.
Tất chân bị tinh dịch thấm ướt, giẫm ở trong giày cao gót ẩm ướt dính nhão phi thường không thoải mái, Từ Nhu cứng rắn chống đỡ đi qua đại sảnh khách sạn đi vào WC, xử lý nửa ngày cũng không chuẩn bị xong, không có biện pháp, đành phải cởi tất chân ra, sau đó lau sạch chân trở lại phòng bao, đang nhìn thấy Văn Trạch đang gắp thức ăn cho Tiểu Kiệt, Từ Nhu hừ một tiếng, sau khi ngồi xuống lại giống như lúc mới vào không nói lời nào buồn bực bắt đầu ăn cơm.
Bộ dáng kinh ngạc của Từ Nhu làm cho Văn Trạch cười thầm trong lòng, dì à, ngâm tinh dịch rất thoải mái đi, hắc hắc...... Bất quá...... Ngẫm lại buổi tối nói chuyện phiếm, phỏng chừng sẽ bị rất nhiều người dừng lại!
Ba người một người buồn bực, một người cao hứng, một người càng cao hứng ăn cơm xong, sau khi ra khỏi khách sạn chuẩn bị về nhà.
Anh về nhà chưa, em đưa anh đi. "Từ Nhu mặt không chút thay đổi phun ra mấy chữ, hôm nay thật sự là quá nghẹn người.
"Không cần, tôi đón xe đi, cậu trực tiếp đưa Tiểu Kiệt về đi, nên ngủ trưa thôi." Văn Trạch khoát khoát tay, ghé sát vào Từ Nhu, "Hôm nay có chút chống đỡ, đều tại tôi quá tham ăn, cậu nói xem sao tôi không biết nhẫn nại chút nào, ôi, xem ra tối nay khó chịu rồi! cậu nói tiên nữ kia có thể tha thứ cho tôi không?"
Trong lời nói của Văn Trạch có hàm ý nghiêm túc, Từ Nhu cũng nghe ra Văn Trạch sợ chuyện vừa rồi làm cho buổi tối anh ta bị quở trách mới nói, không khỏi có chút buồn cười, người này làm chuyện xấu cũng biết sợ hãi a, hừ, bớt ở trước mặt tôi làm bộ này, vừa rồi hại tôi thảm như vậy, xem buổi tối tôi thu thập anh như thế nào!
Chuyện quá đáng như vậy, cho dù gọi tiên nữ một trăm lần cũng dùng!
A...... Ai, vậy được rồi, ta đi đây.
Đi thôi đi thôi, sớm đã thấy phiền rồi.
Các ngươi nói cái gì a, tiên nữ gì? "Tiểu Kiệt nghi hoặc nhìn hai người.
Không có việc gì, tán gẫu phim truyền hình, Tiểu Kiệt nghe lời mẹ, về đến nhà mau ngủ trưa, dì lái xe cẩn thận, tạm biệt.
Ừ, biết rồi, cậu cũng chậm một chút, đừng nóng nảy chạy nhanh như vậy. "" Tạm biệt anh Văn Trạch.
Từ Nhu lái xe đưa Tiểu Kiệt đi, Văn Trạch nhìn hai mẹ con đã đi xa, trong lòng có chút tiếc nuối: Ai, có Tiểu Kiệt ở bên cạnh rất bất tiện, đứa nhỏ nhỏ như vậy không thể để nó ở một mình, mặc dù dưới tình huống có nó trêu chọc Từ Nhu cảm thấy kích thích hơn, nhưng cũng chỉ giới hạn trong trêu chọc, trên cơ bản không có cơ hội làm tình, chỉ có thể chơi chút khác, tựa như giao hợp vừa rồi, tuy rằng rất thoải mái, cũng bắn tinh, nhưng tóm lại không thể so sánh với chơi lồn.
Văn Trạch lấy điện thoại di động ra, vừa thấy thời gian còn chưa tới hai giờ, về nhà sớm như vậy cũng không có ý nghĩa, đi đâu chơi đây?
Lúc này mấy vị khách vừa mới cơm nước xong từ trong khách sạn đi ra, trong đó có một thiếu phụ mặc váy, tướng mạo bình thường, nhưng dáng người rất đẹp, lúc đi đường mông vặn vẹo rất có hương vị, Văn Trạch liếc vài cái, lập tức nhớ tới An Nhã.
Mông của nữ nhân này thật đúng là tròn, liều mạng với An Nhã...... Đúng vậy, đi tìm nàng!
Không thao được Từ Nhu thì thao An Nhã, hôm nay phải thao cái lồn mới có thể thoải mái!
Lần trước ở khách sạn làm xong nàng về sau còn không có liên lạc qua đâu rồi, nhìn lần trước bộ dáng hẳn là bị ta khô ráo, hiện tại muốn rèn sắt khi còn nóng, dùng của ta dương vật lớn đem nàng hoàn toàn chinh phục!
Văn Trạch nhớ lại cỗ kia đẫy đà thân thể, vừa mới bắn qua một lần dương vật dần dần sung huyết, hắn hưng phấn tìm được An Nhã dãy số, trực tiếp bấm qua...