tự truyện kinh lịch (ta tự truyện)
Chương 4: Nửa đẩy nửa thành chuyện tốt
Chị Quyên để tôi hôn có chút xúc động, một tay lại chạm vào dương vật của tôi, tôi thực sự phấn khích muốn nổ tung, tay chị Quyên không phải là cầm dương vật của tôi, mà là tay đặt trên lều mà dương vật của tôi chống đỡ lên xuống, kích thích như vậy làm cho dương vật của tôi cứng lại không được, hai tay tôi rời khỏi đầu và eo của cô ấy, nghiêng người, một tay thuận tiện nhấc áo khoác của chị Quyên lên và kéo dài vào, chạm vào bộ ngực lớn của cô ấy, một tay đưa xuống thắt lưng quần của cô ấy, nhưng thắt lưng quần rất chặt, tay không thể đưa vào được, liền xoay về phía trước để tháo nút trên thắt lưng quần của cô ấy, chị Quyên nắm chặt tay tôi, mờ mắt nói: "Đừng".
Lúc đó tôi thực sự là để cho cái này đồ điếm kích thích không được, cũng có thể là rượu và dâm côn trùng lên não, bất ngờ trái ý nói: "Chị Quyên, chị thật quyến rũ, em rất thích chị, xin chị".
Ôm eo cô ấy một đầu đâm vào ngực của chị Quyên, cách áo sơ mi và mặt nạ sữa dùng mặt xoa mạnh cặp ngực lớn của cô ấy, vào mũi một mùi không biết là hương thơm sữa hay hương thơm của phụ nữ kích thích não của tôi, hành động của tôi khiến chị Quyên phát ra một âm thanh "Ừm" bị kìm nén, tay tôi lại trượt về phía eo quần của chị Quyên, chị Quyên lại một lần nữa giữ chặt hai tay tôi, dùng giọng nói bị kìm nén nói: "Akiko không muốn, thực sự không muốn, không muốn, không muốn, không đừng đừng ở đây".
Ta vừa nghe hôm nay có kịch, thật sự có kịch, thật sự có thể nếm thử vị giác của người vợ thiếu phụ này.
Tôi nắm lấy eo chị Quyên, xúc động nhìn chị và nói: "Chị Quyên, chị thực sự quá quyến rũ, quá quyến rũ, tôi thực sự thích chị, xin vui lòng, cho tôi một lần được không?"
Chị Quyên: "Không được, thật sự, không được ở đây".
Tôi nói, "Hãy đến chỗ tôi, làm ơn".
Không cho nàng nói chuyện một cái ôm nàng ra nhà nàng tầng hầm.
Đèn tầng hầm lại một lần nữa bị chúng tôi sáng lên, trong khu nhà cô ấy tôi không dám ôm cô ấy, nhưng cũng không thể buông cô ấy ra, sợ cô ấy đổi ý, vậy thật sự là con vịt đến miệng bay mất, thời gian đó tôi đoán cũng đã 11 giờ rồi, tình cờ là ra khỏi khu nhà cô ấy một đường không gặp ai, hơn nữa ra khỏi cửa khu vực là nhìn thấy một chiếc taxi, tôi kéo chị Quyên nhanh chóng lên taxi, ngồi ở hàng sau xe taxi tôi ôm cô ấy, báo tên khu vực, xe rất nhanh đến nơi, muốn xuống xe tôi một cái túi, xấu hổ, tôi không có tiền, tiền đều giao thành phần tiền của nhà anh Trương, còn lại 200 còn để cho Ngô Bàn Tử mượn tiền thành phần, chị Quyên nhìn thấy tình huống khó xử của tôi, chị Quyên lấy ra khỏi túi 5 đồng tiền giao xe, tiền taxi. Tài xế nhìn tôi một cái đầy ý nghĩa.
Tôi kéo chị Quyên nhanh chóng xuống xe, bước nhanh về phía cửa đơn vị, vào đơn vị tôi ôm chị Quyên lên, nhà tôi ở tầng 4, cũng không biết lúc đó tôi có sức lực lớn như vậy ở đâu mà ôm chị Quyên lên tầng 4, đến đây là phòng cưới bố mẹ tôi mua cho tôi, đồ đạc và chăn đều là mới, lúc đó tôi đã đính hôn, tháng 4 năm sau sẽ kết hôn, nơi này bình thường sẽ không đến ở, chỉ có khi bạn gái tôi về mới ở đây, trải qua thế giới hai người.