tự truyện kinh lịch (ta tự truyện)
Chương 2: Động tác nhỏ sau khi uống rượu
Đó là Trương ca chuyển nhà mới, đồng nghiệp đều đến nhà anh ấy để ăn mừng cho Trương ca, đồng nghiệp của Corley đều đi chỉ có chị Quyên không đi, rượu nhỏ của chúng tôi không uống ít, phỏng chừng mỗi người đều có hơn nửa cân, uống đúng lúc chị Quyên đến, mọi người đều la ó chị Quyên cũng uống một chút, chị không từ chối, tôi chơi hỏng cầm lấy cốc liền rót cho chị Quyên một ly rượu trắng, hẳn là hơn hai lạng, trong tiềm thức của tôi phụ nữ đều không uống được rượu, mọi người chúc rượu cho nhau.
Lúc đầu cảm thấy chị Quyên không có hứng thú cao, nhưng nửa ly rượu xuống bụng, lời nói của chị Quyên cũng nhiều hơn, hóa ra trước khi cô ấy đến vừa cãi nhau với chồng một trận, mọi người đều khuyên cô ấy, chị Quyên chủ động rót cho mình chưa đầy nửa ly rượu, trong bữa ăn mọi người rất sôi nổi, gần mười giờ tối tiệc xong, mọi người đều không uống ít, bản thân tôi đã uống tám chín lạng, đầu hơi ngất xỉu nhưng vấn đề không lớn, chị Quyên cũng uống một ly rưỡi, cảm thấy chị ấy đi bộ đều có chút không ổn định, anh Trương nhìn để mấy người trẻ tuổi chúng tôi đưa chị Quyên về nhà, lúc đầu tôi còn không vui lắm, bởi vì tôi luôn có ấn tượng không tốt với chị Quyên, tương đối phiền chị, còn phải đi bộ đưa chị ấy về nhà, đi taxi không cần thiết phải rất xa, không chủ động lắm, anh Trương nhìn mấy người say rượu nheo mắt nhìn chằm chằm chằm chằm chằm. Về phần tôi còn tương đối tỉnh táo thì nói để tôi đỡ chị Quyên, để mấy hàng kia đi theo đưa chị Quyên về nhà, nhà chị Quyên vừa vặn trên đường, không có cách nào đành phải tiến lên đỡ chị.
Tôi dùng tay phải giữ chặt cánh tay trái của chị Quyên, bởi vì lúc đó chắc là tháng 9, chị Quyên mặc áo sơ mi lụa thật không tay, xúc tu nhờn, cảm giác không tệ, nhưng lúc đó thực sự không có ý tưởng gì, cứ như vậy dùng một cánh tay đỡ chị Quyên từ nhà anh Trương đi ra, mấy hàng say kia đi theo từ phía sau.
Vừa ra ngoài gió nhỏ thổi tôi cảm thấy hơi say lên đầu, ba hàng thứ hai phía sau càng không chịu nổi, đều đỡ tường sẽ nôn, tôi rút tay phải ra đỡ chị Quyên, duỗi tay trái ra đỡ chị Quyên nghiêng người đi xem ba hàng thứ hai kia, khi tay phải của tôi rút cánh tay chị Quyên ra đổi thành tay trái đỡ chị ấy, mu bàn tay trái của tôi vô tình chạm vào mép sữa trái của chị Quyên, khoảnh khắc mu bàn tay quét qua cảm thấy thật sự tuyệt vời, mềm mại và trơn trượt, cảm thấy sữa của chị Quyên hẳn là không nhỏ, đầu tôi lập tức cảm thấy tỉnh táo không ít, nheo mắt nhìn phản ứng của chị Quyên, chị ấy cũng đang nhìn lại những hàng thứ hai đó, nhưng không cảm thấy.
Ba cái hàng thứ hai nôn nửa ngày, chúng tôi tiếp tục lên đường, tôi rút tay trái ra tiếp tục dùng tay phải đỡ chị Quyên, khi rút tay trái ra lại dùng mu bàn tay quét qua mép sữa trái của chị Quyên, chị vẫn không có phản ứng, trong đầu tôi có một số suy nghĩ xấu xa, táo bạo hơn một chút, giả vờ cũng không mạnh bằng rượu, giả vờ đi lại không ổn định, dùng tay trái đỡ cánh tay trái của chị Quyên, tay phải duỗi đến nách của chị Quyên, dùng cả hai tay đỡ chị Quyên, chị Quyên nói chuyện với ba hàng thứ hai đó cũng không để ý, bởi vì chị Quyên mặc áo sơ mi lụa thật không tay, cổ tay phải của tôi đặt trực tiếp dưới nách của chị, cảm thấy cổ tay ướt nhờn, còn có cảm giác lông nách của chị Quyên hơi cọ xát vào cổ tay, tay trái vô tình chạm vào mép sữa trái của chị Quyên, trước khi chị Quyên đến nhà chị Trương Quyên vừa qua giặt. Tắm, trên người và tóc đều có một mùi thơm, tôi ngửi thấy mùi thơm trên người chị Quyên cảm nhận được cảm giác khác nhau của tay trái và tay phải, tôi thực sự có cảm giác, dương vật của tôi lại có chút cứng.
Chị Quyên kể cho tôi nghe cô ấy cãi nhau với chồng như thế nào, nói chồng cô ấy không phải như thế nào, cô ấy bất hạnh và vất vả như thế nào, nhưng tôi lại dùng mu bàn tay thỉnh thoảng chạm vào ngực cô ấy, cảm giác thật sự rất kích thích.
Cứ như vậy đi được bảy tám phút, tôi không còn hài lòng với tư thế đỡ cô ấy như vậy nữa, giả vờ đi bộ không ổn định, cánh tay phải không khỏe, rút ra khỏi nách của chị Quyên, thuận tiện tay phải ôm eo phải của chị Quyên, chị Quyên vừa nói chuyện với chúng tôi vừa nghiêng đầu nhìn tôi một cái, tôi nghĩ chắc chắn là động tác của tôi quá rõ ràng, tư thế này giống như đặt cô ấy vào tay, cô ấy cảm thấy tôi có chút không tốt, tay tôi lập tức thành thật xuống, không còn bất kỳ động tác nào nữa.
Vương Thin Tử phía sau chúng tôi nhìn thấy tôi dùng tư thế này đỡ chị Quyên, liền nói: "Chị Minh, chị thật giỏi, dám ôm chị Quyên".
Nói tôi chột dạ lập tức mắt gấp, nói: "Mấy cái hàng thứ hai của các bạn cũng không giúp tôi đỡ chị Quyên còn nói những lời châm biếm, bạn đến đổi cho tôi".
Ba hai hàng kia đỡ nhau đi bộ mèo không tiến lên một cái nào. Chị Quyên nói: "Akiko, tôi không sao đâu, không cần chị giúp tôi tự đi được".
Tôi không nỡ buông cánh tay đỡ chị Quyên ra, quay đầu lại nhìn người gầy chết tiệt.
Lại đi mấy chục bước đến ngã tư đường, ba hai hàng kia đều nói nên rẽ, khu nhà của chị Quyên còn hai ba trăm mét, để tôi tự đưa chị Quyên về nhà, họ tự về nhà, nói xong cùng tôi và chị Quyên khoát tay quay đầu đều đi.
Xe và người trên đường không nhiều lắm, tôi và chị Quyên bên nhau qua ngã tư đường, lại đi thêm mấy chục bước nữa, chị Quyên không cẩn thận hình như giẫm phải đá, thân thể nghiêng người, tôi thuận thế một tay ôm lấy chị, lại trở thành tay trái của tôi đỡ cánh tay trên bên trái của chị, tay phải ôm eo chị, hơn nữa tay trái của tôi khi đỡ chị Quyên hoàn toàn chạm vào sữa trái của chị, lần này tôi thực sự không có ý định.
Chị Quyên lần này không những không đứng dậy, còn tiến lại gần tôi hơn một chút, tôi rõ ràng cảm thấy sữa trái của chị Quyên đè lên lưng tay trái của tôi, lần này tôi thực sự cảm thấy sữa của chị thật sự rất lớn rất mềm.
Tôi không rút tay ra cũng không dám có bất kỳ động tác nào, cứ như vậy nửa ôm chị Quyên đi về phía khu phố của cô ấy, cũng thật trùng hợp khi vào khu phố của cô ấy, trên đường đi này không ai chạm vào, hơn nữa đèn đường trong khu phố của cô ấy bị hỏng vài cái tương đối tối, đi qua con đường hai trăm mét chúng tôi vẫn không nói chuyện, cô ấy luôn dùng cạnh sữa bên trái đè lên mu bàn tay tôi, lòng can đảm của tôi lớn hơn một chút, tay phải đặt lên cánh tay phải của chị Quyên để đỡ cánh tay phải của chị Quyên, theo bước đi lắc tay phải thỉnh thoảng cọ xát vào cạnh sữa bên phải của chị Quyên, chị Quyên không có bất kỳ sự phản đối hay phản đối nào.
Đáng tiếc đường đi quá ngắn, tôi đang cảm nhận được cảm giác tuyệt vời của đôi tay thì lại đến dưới nhà cô ấy.