tự truyện kinh lịch (ta tự truyện)
Chương 14: Thao xong thục nữ nghĩ mà sợ
Tôi cũng bước nhanh ra khỏi tiểu khu nhà cô ấy, tôi nhìn điện thoại di động một chút, cũng sắp một giờ rưỡi sáng, cũng lười đón xe trở về nhà mới của tôi, bởi vì cũng không có tiền, liền đi bộ đến nhà cha mẹ tôi cách đó không xa.
Ta rón rén vào cửa, cha mẹ ta đã ngủ, vào toilet rất nhanh tắm rửa một cái, liền về tới phòng của ta.
Tôi nằm ở trên giường hồi tưởng lại một đêm điên cuồng đêm nay, hồi tưởng lại thân thể mất hồn của chị Quyên, không khỏi khóe miệng nhếch lên, nhưng càng nghĩ càng nghĩ mà sợ.
Chị Quyên về trễ thế này, có sao không?
Chồng cô có nghi ngờ gì không?
Lúc cùng Quyên tỷ thao bức ta không mang bao, tuy nói ta đều bắn ở bên ngoài không có bắn vào trong huyệt lẳng lơ của nàng, nhưng có thể không có việc gì hay không?
Chị Quyên kêu giường lớn như vậy, hàng xóm trái phải nhất định có thể nghe được, có thể có hàng xóm lắm miệng nói lung tung hay không?
Sau này tôi đối mặt với quan hệ của hai chúng ta như thế nào?
Chuyện gì sẽ xảy ra nếu cô ấy bắt tôi chịu trách nhiệm?
Tôi lại nghĩ có phải sau này có thể trường kỳ bảo trì loại quan hệ này với chị Quyên, có thể thường xuyên thưởng thức được tư vị mất hồn của anh ấy hay không? Đầu óc ta suy nghĩ lung tung, rất nhanh liền ngủ thiếp đi.
Ngày hôm sau tôi ngủ thẳng đến gần 9 giờ mới tỉnh, đi làm đã muộn, tôi vội vàng tùy tiện mặc quần áo vào giặt mặt một chút, đạp xe chạy tới đơn vị.
Vào cửa phòng làm việc, chỉ thấy anh Trương đang ngồi, chị Quyên và ba hàng khác đều không có ở đây, lúc tôi đang buồn bực, anh Trương nói hôm qua ba hàng kia đều uống nhiều, đều xin nghỉ buổi sáng không tới.
Tôi vội vàng hỏi: "Vậy chị Quyên đâu?
Anh Trương nói không biết cô ấy, còn hỏi tôi ngày hôm qua lúc đưa chị Quyên về nhà tình huống của cô ấy như thế nào, tôi nói vài câu qua loa lấy lệ.
Cho tới trưa tôi cũng không có lòng dạ nào làm việc, thấp thỏm bất an nghĩ thầm, chị Quyên vì sao không đi làm?
Chuyện gì đã xảy ra với cô ấy sau khi cô ấy về nhà muộn như tối qua?
Có phải cãi nhau với chồng không?
Nếu cô ấy đến, tôi sẽ đối mặt với cô ấy thế nào?
Thật muốn gọi điện thoại cho cô ấy, cũng không biết cô ấy là tình huống gì cũng không dám gọi, cho tới trưa đầu óc của tôi đều mơ mơ màng màng. Mãi đến trưa một cuộc điện thoại gọi tới mới làm tôi tỉnh táo lại.