từ đồng phục thao đến áo cưới
Chương 18 dương vật thật trướng, ca muốn lộng ngươi
Hai người rốt cuộc không có lại đến một lần.
Chu Hồng Tuấn nhận được một cuộc điện thoại, dường như là chuyện rất quan trọng, sau khi cúp máy dặn dò cô hai câu, liền vội vàng rời đi.
Đợi đến khi Chu Hồng Tuấn đi thật lâu, Tô Hướng Noãn còn dựa vào bệ cửa sổ, lòng bàn chân như nhũn ra đứng không vững, bụng dưới váy đồng phục hơi phồng lên, hơi nhúc nhích thân thể, lòng chân còn có thể nhận ra có tinh dịch bốc lên bên ngoài.
Cô đơn giản ghé vào bệ cửa sổ nghỉ ngơi, không bao lâu, liền nhìn thấy Chu Hồng Tuấn đi ra khỏi phòng học.
Hắn không thay quần áo, chỉ khoác một cái áo khoác cao bồi, ở trong đám người đặc biệt cao ngất, màu trắng giày chơi bóng được lau rất sạch sẽ, chỉ là nhìn kỹ tựa hồ có chút ướt.
Nghĩ đến trên đó lưu lại cái gì, Tô Hướng Noãn đỏ mặt.
Nhưng rất nhanh, Tô Hướng Noãn đã nhìn thấy cửa trường học, hắn cúi đầu nói chuyện với người khác, đối phương là một cô gái thân hình cao gầy, ăn mặc cực kỳ thông minh, Tô Hướng Noãn nhận ra, cô chính là giáo viên lịch sử ngày đó gọi Chu Hồng Tuấn chuyển bài thi.
Hai người kề sát nhau, Chu Hồng Tuấn đưa lưng về phía cô, Tô Hướng Noãn không nhìn thấy biểu tình trên mặt anh, nhưng Chung Mạc Ly lại cười vui vẻ.
Tô Hướng Noãn cảm giác trái tim như một quả chanh, hơi chua dày đặc.
Noãn Noãn, em đứng bên cửa sổ làm gì? Không lạnh sao?
Tiết thể dục đã kết thúc, các học sinh lục tục trở về phòng học, Hứa Tiểu Điềm thấy Tô Hướng Noãn một mình dựa vào cửa sổ, mặt đều bị gió thổi đến đỏ lên, đi tới muốn thăm dò trán của cô, "Noãn Noãn, em sẽ không lại sinh bệnh chứ?"
Tô Hướng Noãn theo bản năng nghiêng đầu muốn tránh, mùi trên người cô khẳng định rất nặng, "Không, không sao.
Đi thôi, đừng đứng ở chỗ này. "Hứa Tiểu Điềm không cảm thấy khác thường, đưa tay đỡ cánh tay cô," Thạch nam trong trường hoa nở, rất khó ngửi.
Tô Hướng Noãn nhìn cánh hoa màu trắng nhỏ vụn ngoài cửa sổ, gió thổi qua quả thật mang theo hương vị nồng đậm, khi nhìn về phía cổng trường học, làm gì còn bóng dáng Chu Hồng Tuấn.
Buổi chiều tan học, Tô Hướng Noãn lề mề thu dọn cặp sách, mắt thấy Hứa Tiểu Điềm đã thu dọn xong, cô vội vàng hô: "Tiểu Điềm, chờ tôi một chút, tôi đi cùng cậu!"
Hứa Tiểu Điềm hướng tòa nhà dạy học lớp 11 bên cạnh bĩu môi, "Cậu không đợi anh cậu à?
Lớp 11 trung học Khánh Dương thông thường sẽ tan học muộn hơn một đêm mười lăm phút, trước kia mỗi lần, Tô Hướng Noãn đều ngoan ngoãn ngồi ở phòng học chờ Chu Hồng Tuấn tới đón cô cùng về nhà.
Không đợi. "Tô Hướng Noãn vuốt vuốt tóc, không dám chống lại ánh mắt dò xét của cô," Anh hơi mệt, muốn về nhà nghỉ ngơi sớm một chút.
Bị Chu Hồng Tuấn thao cả ngày, cô quả thật mệt mỏi đến hai chân như nhũn ra.
Hứa Tiểu Điềm cảm thấy tâm tình cô không đúng, nhưng lại nói không nên lời, cũng không hỏi nhiều.
Hai người đi tới cửa, vừa vặn đụng phải mấy nam sinh trong đội bóng rổ của trường đang thương lượng trận đấu tuần sau.
Các nam sinh thành toàn kết đôi vốn đang nói chuyện phiếm, nhìn thấy Tô Hướng Noãn Hứa Tiểu Điềm cùng đi ra cổng trường, đều bị hấp dẫn ánh mắt.
Tô Hướng Noãn bộ dạng nhu thuận điềm đạm nho nhã, làn da trắng nõn, ngũ quan tinh xảo, mặc váy đồng phục màu lam nhạt, eo nhỏ chân thẳng, giống như là thiếu nữ từ trong truyện tranh đi ra.
Một nam sinh trong đó lấy can đảm đi tới trước mặt cô, vẫn có chút thẹn thùng, anh gãi gãi đầu, hỏi: "Học muội, em học lớp nào, có tiện để lại số điện thoại không?"
Tô Hướng Noãn dừng bước, ngẩng đầu nhìn hắn, có lẽ là do chơi bóng rổ lâu dài, nam sinh cái đầu rất cao, cánh tay cơ bắp phát triển, cười cũng là vẻ mặt ngại ngùng.
Ta......
Không tiện.
Một đạo bóng ma cao lớn cao ngất bao phủ xuống, thay cô trả lời nam sinh kia.
Không biết từ đâu xuất hiện Chu Hồng Tuấn nắm tay Tô Hướng Noãn, theo thói quen nhếch khóe miệng, khẩu khí lãnh đạm, "Em gái tôi sợ người lạ.
Nụ cười của nam sinh cứng ở khóe miệng, còn chưa kịp tạm biệt thiếu nữ trong lòng, mắt thấy cô đã bị Chu Hồng Tuấn dắt đi.
Sau khi hai người đi được vài bước, Chu Hồng Tuấn búng trán cô, thờ ơ nói: "Sau này loại chuyện này, phải từ chối kịp thời, biết không?"
Tô Hướng Noãn cúi đầu bước đi, không để ý tới anh.
Chu Hồng Tuấn dừng bước, liếc nửa mi: "Sao? Không vui?
Không có. "Tô Hướng Noãn lắc đầu," Chỉ là hơi mệt thôi.
Hai má thiếu nữ còn đỏ, hai chân cũng đang run rẩy, còn tưởng rằng là buổi chiều mình thao dữ dội, Chu Hồng Tuấn coi da mặt cô mỏng, ngượng ngùng nói, vì vậy hắng giọng, "Được, vậy về nhà.
Dọc theo đường đi, anh thật sự quy củ, cũng không chạm vào cô.
Cơm trong nhà đều do thím Lâm làm xong, chờ hai người về nhà.
Tô Hướng Noãn vừa ngồi xuống bàn ăn, Chu Hồng Tuấn thay quần áo thể thao, như muốn đi, "Noãn Noãn, em ngoan ngoãn ở nhà, anh ra ngoài làm chút việc.
Chuyện gì?
Chu Hồng Tuấn cười cà lơ phất phơ, "Chuyện không thích hợp với trẻ con.
Tô Hướng Noãn còn muốn hỏi, anh đã ra ngoài.
Trong đầu đều là bốn chữ vừa rồi hắn nói, thiếu nhi không thích hợp.
Còn có thể có chuyện gì không thích hợp với thiếu nhi, thao huyệt sao?
Một bàn thức ăn, Tô Hướng Noãn đột nhiên không có khẩu vị, đợi đến khi trời tối, cũng không đợi được Chu Hồng Tuấn trở về.
Chín giờ tối, Tô Hướng Noãn nằm trên sô pha ngủ mơ hồ, đột nhiên bị điện thoại đánh thức.
Giọng y tá vô cùng lễ phép, còn mang theo hỏi thăm, nhưng Tô Hướng Noãn căn bản không kịp nghe hết câu nói của cô, Chu Hồng Tuấn đang ở bệnh viện, dường như bị thương rất nặng.
Đợi đến khi Tô Hướng Hệ thống sưởi thở hổn hển chạy tới phòng bệnh, Chu Hồng Tuấn nằm ở trên giường bệnh nghỉ ngơi, hắn nhắm hai mắt, lông mi dày xoăn, trên mặt có mấy vết thương.
Sau khi nghe được âm thanh, Chu Hồng Tuấn mở mắt, "Vẫn là em gái thương anh, hơn nửa đêm đến thăm anh.
Nhìn không được bộ dáng bất cần đời này của hắn, Tô Hướng Noãn đi tới trước mặt hắn, cố gắng nghiêm mặt, "Anh sao vậy?"
Cô bé đừng hung dữ như vậy. "Chu Hồng Tuấn dắt tay cô, mang vào trong ngực," Để anh ôm một cái, nếu không vết thương này sẽ uổng phí.
Tô Hướng Noãn muốn giãy dụa, nhưng lại không rõ trên người anh rốt cuộc có bao nhiêu vết thương, chỉ có thể ngoan ngoãn nằm trong lòng anh, "Vậy vết thương của anh không sao chứ?
Quan tâm anh trai như vậy sao? "Chu Hồng Tuấn nắm bàn tay nhỏ bé trắng nõn của cô, đặt lên eo bụng mình," Em tự mình kiểm tra đi.
Lần này, Tô Hướng Noãn thật sự nóng nảy, vừa tên vừa họ gọi anh, "Chu Hồng Tuấn, anh đừng làm rộn!
Không náo loạn nữa.
Chu Hồng Tuấn thu lại nụ cười, đặt đầu lên vai cô gái: "Noãn Noãn, em không tới còn tốt, bây giờ em tới rồi, anh muốn chơi em.
Cuối cùng, anh lại bổ sung một câu, "Dương vật thật trướng, loại nhịn không được.
Tô Hướng Noãn nằm trong lòng anh, tự nhiên hiểu "làm" là có ý gì.
Cô vù vù, thấp giọng nói: "Anh, anh không phải bị thương còn chưa khỏi sao?
Ngón tay Chu Hồng Tuấn vuốt ve đôi môi đỏ mọng của cô, giọng nói vừa khàn vừa muốn, "Liếm liếm cho anh được không?
Ngày thường, thiếu niên đau lòng nữ hài, rất ít để cho nàng thay mình liếm dương vật, cho nên nàng vẫn không thế nào sẽ.
Tô Hướng Noãn có chút lui bước, "Em, em sợ giống như lần trước, làm đau anh.
Ngón tay Chu Hồng Tuấn lướt qua khuôn mặt mềm mại của cô, giọng nói dịu dàng: "Đừng sợ, anh dạy em.