trường nữ phong ba
Chương 2
Tan học, sân trường náo nhiệt một ngày lại yên tĩnh lại, trong phòng học Tiểu Văn và Tiểu Tinh đang ngồi làm bài tập. Trải qua ba năm ở chung, hai người hiện tại đã như hình với bóng, đi tới chỗ nào cũng ở cùng một chỗ, bởi vì Hoàng Thục Cầm phải chuẩn bị tốt tiết học ngày hôm sau mới về nhà, cho nên trở về rất muộn, dù sao về đến nhà cũng không có ai, Tiểu Văn dứt khoát ở trong phòng học làm xong bài tập rồi về nhà, Tiểu Tinh cũng ở cùng. Cha mẹ Tiểu Tinh biết con gái và Tiểu Văn ở cùng một chỗ, mà mẹ của Tiểu Văn chính là giáo viên của con gái, cùng với Tiểu Văn, có thể được giáo viên phụ đạo, tuy nói là tư tâm của người lớn, đến vừa vặn để cho hai người có nhiều cơ hội ở chung hơn.
Tiểu Văn rất thông minh, làm xong bài tập trước Tiểu Tinh, nói: "Tiểu Tinh, em đến phòng y tế một chuyến.
Tiểu Văn ở chỗ này, bất tiện nhất chính là đi WC, may mắn phòng y tế Chu bác sĩ cho Tiểu Văn một cái chìa khóa, để cho hắn có thể sử dụng phòng y tế WC.
Tiểu Tinh ngẩng đầu nói: "Chờ chút Tiểu Văn, em cũng muốn đi tiểu, chờ em viết xong, chúng ta tiện đường cùng đi.
Tiểu Văn gật gật đầu, đợi trong chốc lát, hai người đi ra phòng học, mới phát hiện trời đã có chút tối.
Tiểu Tinh cách khá gần, đứng ở cửa, Tiểu Tinh nói: "Anh Tiểu Văn, anh chờ em một chút, lát nữa em sẽ cùng anh đến phòng y tế, trường học không có ai, em có chút sợ.
Tiểu Văn đáp ứng: "Được, ngươi đi đi, ta chờ.
Tiểu Tinh vừa đi vào, lại đi ra, mặt hơi đỏ, nói: "Anh Tiểu Văn, bên trong không có ai.
Tiểu Văn kỳ quái nói: "Đương nhiên, hiện tại các bạn học đều về nhà nha!"
Tiểu Tinh nhẹ giọng nói: "Vậy anh cũng ở bên trong là được! Miễn cho còn phải chạy xa.
Tiểu Văn lắc đầu nói: "Mẹ nói rồi, bảo con không được đi WC ở đây.
Tiểu Tinh tiếp tục kéo Tiểu Văn: "Vào đi! Thầy Hoàng nói là ban ngày nhiều người!
Tiểu Văn ngẫm lại cũng đúng, hơn nữa mình và Tiểu Tinh đều quen thuộc như vậy, cùng nhau đi WC thì có gì ghê gớm? Vì thế liền cùng Tiểu Tinh đi vào. Tuy rằng đã tiểu học năm thứ ba, nhưng bởi vì chưa từng tiếp xúc xã hội, lại là trường học toàn nữ sinh, hai đứa nhỏ đối với giới tính khác biệt là một chút khái niệm cũng không có.
Đi vào bên trong, Tiểu Văn nhìn một chút, cười nói: "Trách không được muốn cho tôi vào, thì ra là đèn hỏng, hơi tối, Tiểu Tinh sợ.
Tiểu Tinh bĩu môi mất hứng nói: "Người ta là con gái mà! Đương nhiên phải có chút sợ hãi, em là con trai, phải bảo vệ con gái. Đây chính là lời thầy Hoàng nói.
Nói với Tiểu Tinh, Tiểu Văn cũng cảm thấy kích thích một chút hào khí của tiểu nam tử hán, nói: "Được, Tiểu Tinh, em đừng sợ, anh ở chỗ này.
Tiểu Tinh nghe vậy, cảm thấy rất an tâm, ngay trước mặt Tiểu Văn vén váy lên, cởi quần lót nhỏ xuống, đột nhiên có chút đỏ mặt, vội vàng ngồi xổm xuống. Thấy Tiểu Văn trừng mắt nhìn nàng, xấu hổ nói: "Tiểu Văn, ngươi nhìn người ta, người ta tiểu không ra.
Tuy rằng không biết vì sao, Tiểu Văn cũng có chút ngượng ngùng, nói: "Ta còn chưa thấy qua nữ hài tử đi tiểu, vốn muốn nhìn một chút, ngươi không vui, ta qua bên cạnh chờ được rồi."
Tiểu Tinh giữ chặt Tiểu Văn nói: "Anh Tiểu Văn, anh đừng đi." Tiểu Văn đành phải đứng lại.
Mặt Tiểu Tinh đỏ bừng, ngừng thật lâu, rốt cục tí tách đi ra. Ánh sáng tối, hạ thể Tiểu Tinh vừa vặn ở dưới bóng tối, Tiểu Văn không nhìn thấy cái gì, chỉ nhìn thấy một cỗ nước tiểu từ giữa hai chân Tiểu Tinh trắng như tuyết bắn ra, trong lòng nghĩ: Con gái thật thú vị, đi tiểu còn phải ngồi xổm, giống như đại tiện. Những lời này, Tiểu Văn chỉ có thể suy nghĩ trong lòng, nếu nói ra, nói không chừng lại bị Tiểu Tinh mắng.
Tiểu Tinh đứng lên nhấc quần lên, trong lúc kinh hồng thoáng nhìn, Tiểu Văn nhìn thấy một khe nứt nhợt nhạt dưới bụng Tiểu Tinh, không có lý do gì, Tiểu Văn cảm thấy trong lòng một trận lửa nóng, loại cảm giác này thật quái lạ.
Tiểu Tinh mặc xong, đứng ở một bên Tiểu Văn nói: "Đến lượt cậu rồi!" Bày ra tư thế muốn nhìn lại.
Tiểu Văn bất đắc dĩ, đành phải kéo gà ra, dưới cái nhìn chăm chú của Tiểu Tinh, hình như có chút trướng lên, đây là đạo lý gì?
Thiên tân vạn khổ tiểu xong, Tiểu Văn đang muốn thu lại, Tiểu Tinh đột nhiên nói: "Khoan đã!"
Tiểu Tinh đi lên, nhẹ nhàng nắm lấy gà của Tiểu Văn, tò mò nhìn: "Hình như lớn hơn cả cái lông nhỏ mà tôi từng thấy!"
Tiểu Văn quẫn bách nói: "Tuổi ta lớn hơn Tiểu Mao Đầu, gà gà đương nhiên cũng lớn." Nói xong muốn thu đội.
Tiểu Tinh lại kéo không buông, cười nói: "Để tôi xem có được không?" Tiểu Văn đành phải kéo cho Tiểu Tinh.
Tiểu Tinh tò mò vuốt ve qua lại, hai mắt Tiểu Văn ngơ ngác nhìn ra ngoài cửa sổ. Tiểu Tinh đột nhiên kêu lên: "Thật kỳ quái! Tiểu Văn ca ca, gà của anh bắt đầu lớn rồi.
Tiểu Văn không tin, cúi đầu nhìn, chẳng những lớn lên, nguyên lai bộ dáng mềm mại cũng không còn, cứng ngắc vểnh lên.
Tiểu Văn tức giận nói: "Đều là anh làm.
Tiểu Tinh nghĩ đến vừa rồi Tiểu Văn không chịu để cho mình xem, chính mình lại cố ý muốn xem, chẳng những nhìn, còn qua lại nhéo, xin lỗi nói: "Không có lỗi, Tiểu Văn ca ca, ngươi nơi này, nơi này có đau hay không?"
Tiểu Văn lắc đầu: "Cũng không đau, bất quá hơi trướng, có phải sưng lên hay không?"
Tiểu Tinh suy nghĩ một chút, nói: "Tiểu Tinh có biện pháp." Nói xong ngồi xổm xuống, nâng gà gà của Tiểu Văn nhẹ nhàng thổi khí. Cô nhớ lại có một lần mình bị thương, mẹ chính là làm như vậy. Nhưng thổi một hồi lâu, Tiểu Văn ngược lại cảm thấy rất thoải mái, nhưng gà gà lại không có dấu hiệu nhỏ xuống. Miễn cưỡng nhét gà vào: "Có lẽ ngày mai sẽ khỏi, dù sao cũng không đau.
Nhớ tới vừa rồi Kinh Hồng thoáng nhìn, nói: "Ta cũng muốn nhìn ngươi.
Tiểu Tinh đỏ mặt nhẹ giọng nói: "Người ta sẽ sợ xấu hổ a!" nhưng nghĩ lại, Tiểu Văn không phải cũng để cho mình nhìn?
Hơn nữa mình còn làm cho Tiểu Văn khó chịu như vậy. Vì thế lại nói: "Nơi này càng ngày càng tối, Tiểu Tinh có chút sợ.
Chúng ta trở lại lớp học cho con xem được không? “
Tiểu Văn nghĩ trong nhà vệ sinh cũng quả thật thấy không rõ lắm, liền gật đầu đồng ý: "Anh cũng không thể đổi ý a!"
……
Hai người trở lại phòng học, Tiểu Tinh cởi quần lót xuống, đặt ở trong bàn, ngồi vào trên bàn, vén váy lên ngượng ngùng nhìn Tiểu Văn nói: "Anh Tiểu Văn, anh xem đi.
Tiểu Văn đem đầu lại gần, tự nhiên mà đem hai chân Tiểu Tinh thật to tách ra, mặt Tiểu Tinh lại càng đỏ bừng như lửa, thẹn thùng nhắm hai mắt lại.
Tiểu Văn cẩn thận quan sát, chỉ thấy hai khe núi nhô lên bởi vì tư thế của Tiểu Tinh cũng hơi tách ra, bên trong còn có chút kết cấu màu hồng phấn, Tiểu Văn vươn hai ngón tay nhẹ nhàng tách ra, phát hiện bên trong còn có hai cánh hoa màu hồng phấn mỏng manh, bộ dáng rất đẹp, nhịn không được đưa qua mũi ngửi, một mùi thơm ngọt ngào của sữa tắm còn trộn lẫn với mùi nước tiểu. Chỗ mẫn cảm của hạ thể bị mũi Tiểu Văn cọ xát, Tiểu Tinh kêu lên: "Anh Tiểu Văn, anh thật xấu xa, ngửi chỗ người ta đi tiểu.
Tiểu Văn nhìn hạ thể Tiểu Tinh kỳ quái nói: "Tiểu Tinh, chỗ cậu có hai cái lỗ. Thật kỳ quái.
Tiểu Tinh xấu hổ không thể nén, nhẹ giọng nói: "Đó là người ta đi tiểu cùng phân dùng đấy, đương nhiên muốn hai cái lỗ rồi, ngươi tên bại hoại này!"
Tiểu Văn nhẹ nhàng nâng mông Tiểu Tinh lên, nhẹ nhàng móc lỗ đít Tiểu Tinh, nói: "Không đúng, ở giữa nước tiểu và phân còn có một cái lỗ nữa?"
Tiểu Tinh lắc đầu nói: "Em không biết.
Tiểu Văn nhìn lều trại phía dưới còn phồng lên, lẩm bẩm: "Chỗ tôi là một cây gậy cứng rắn thẳng tắp, chỗ Tiểu Tinh lại là một cái lỗ." Cậu thông minh lập tức liên tưởng đến: "Chẳng lẽ là muốn cắm vào?
Vừa nói vừa móc ra một con gà còn cứng rắn.
Tiểu Tinh nghe thấy, nhìn Tiểu Văn gà gà, vội vàng lắc đầu nói: "Sẽ không, người ta nơi đó nhỏ như vậy, ngươi lại lớn như vậy, nếu cắm vào, không phải muốn đau chết?"
Tiểu Văn nhìn cửa động nhỏ hơn lõi bút bi của Tiểu Tinh một chút, ngẫm lại cũng đúng. Tiểu Tinh nhảy xuống bàn, nói: "Trời đã khuya rồi, chúng ta mau về nhà thôi.