trong mộng nữ hài
Chương 1
Đây là lần thứ ba An Thiếu Đình đi dạo trong siêu thị Hoa Phong này. Nhưng anh không bao giờ gặp lại cô gái đó nữa - ngay cả những người có vẻ ngoài gần gũi cũng không.
Hắn hiện tại có chút tin tưởng cô gái ngày đó nhìn thấy kia có lẽ chỉ là ảo giác của mình.
Nếu không vì sao gương mặt kia chợt lóe lên, hắn sẽ không bao giờ gặp lại nữa?
Trong giấc mơ gần đây của anh thường xuất hiện một khuôn mặt giống như cô gái kia. Hiện tại chàng không rõ rốt cuộc là chàng nằm mơ thấy một người đàn bà rất giống cô gái này trước, hay là sau khi gặp cô gái này mới bắt đầu mơ thấy cô. Mỗi lần tỉnh lại anh đều không nhớ rõ cô gái trong mộng đã xảy ra chuyện gì hoặc làm cái gì, anh chỉ mơ hồ nhớ rõ cô dường như rất tiều tụy và u buồn, có lúc thậm chí giống như rất đau khổ, khiến trong lòng An Thiếu Đình luôn có chút bất an và lo âu.
Anh tin rằng người trong mơ nhất định là người mà anh đã từng biết hoặc đã từng gặp – có thể là trong một bộ phim hay một bộ phim truyền hình nào đó, chắc chắn cũng có thể là một cô gái mà anh đã gặp trên đường phố nào đó – và anh thường nhìn những người phụ nữ xinh đẹp trên đường phố.
Anh ấy đã hai mươi lăm tuổi, thậm chí chưa từng có một người bạn gái chính thức nào, và anh ấy thực sự lo lắng rằng công việc lập trình phần mềm căng thẳng bận rộn cả ngày sẽ khiến anh ấy không già đi.
Ai, nếu có bạn gái thì thật tốt biết bao! Anh cũng không hy vọng xa vời có một người bạn gái vô cùng xinh đẹp, chỉ cần mỗi ngày sau khi tan tầm anh đều có thể có một cô gái khát vọng nhìn thấy chờ anh, có thể cùng cô nói những lời tri kỷ, hóa giải mệt mỏi hai tầng thân thể và tinh thần, anh cũng thỏa mãn. Đương nhiên, nếu có thể tiến thêm một bước......
Nhưng trong cuộc sống của hắn chưa từng có loại nữ hài này. Mỗi ngày sau khi tan tầm hắn có thể làm không phải đến trên đường nhìn chằm chằm các loại nữ nhân xinh đẹp phát chút ảo tưởng, chính là ngay cả đến trên internet Nguyên Nguyên trang web đọc chút ít các loại tình dục tiểu thuyết giải buồn -- gần đây đi lên số lần nhiều lắm, hắn từng vài lần muốn khắc chế chính mình ít đi một chút, nhưng cũng không thể thành công. Nếu như trong cuộc sống của hắn có thể có bạn gái, hắn cũng sẽ không cần cù như vậy.
Trong tiệm truyền đến nhạc khúc quen thuộc của An Thiếu Đình, khiến hắn nhịn không được cũng hừ theo:
Cô gái đối diện nhìn qua,
Nhìn qua, nhìn qua,
Màn trình diễn ở đây thật tuyệt vời,
Xin đừng giả vờ phớt lờ.
……
Tôi nhìn trái nhìn phải, nhìn lên nhìn xuống,
Thì ra mỗi cô gái đều không đơn giản.
Tôi đã suy nghĩ và suy nghĩ, đoán và đoán,
Tâm tư các cô gái thật đúng là kỳ quái.
……
An Thiếu Đình một bên ngâm nga ca khúc thịnh hành của Nhâm Hiền Tề, một bên ở trên người mỗi cô gái trẻ tuổi trong tiệm "Nhìn trái nhìn phải", "Nhìn trên nhìn dưới", mỗi lần nhìn thấy cô gái xinh đẹp hắn liền ảo tưởng một phen.
Anh không mua gì cả, đi lòng vòng trong cửa hàng gần nửa giờ, từ bên cạnh kệ hàng bán kem đánh răng các loại rồi chuẩn bị đi trở về. Trong lòng hắn cũng rõ ràng hiện tại ở chỗ này đi dạo chỉ là lãng phí thời gian, coi như gặp được cô gái kia thì có thể thế nào? Anh thật dám đi lên nói chuyện khách sáo với cô?
Anh từng thử nói với một cô gái xa lạ trên đường: "Hình như tôi đã gặp cô ở đâu đó, có phải tên cô là × × × × × × × × × × × × × × × × không?", cũng từng thử bị một cô gái đụng một cái rồi nói "Không đúng, không đúng. A... cô thật xinh đẹp a" gì đó. Ngoại trừ bị xem thường, còn từng bị người mắng chửi.
Nếu thật sự gặp được cô gái trong mộng này ở chỗ này, nói với cô ấy "Trong mộng anh từng nhiều lần mơ thấy em" có phải đặc biệt lãng mạn hay không? Phỏng chừng không bị nàng mắng trở về mới là lạ.
Nhưng trong lòng hắn luôn có một loại cảm giác kỳ quái. Ngày đó hắn ở đầu kia kệ hàng ở chỗ này thoáng nhìn khuôn mặt kia, lại vòng qua nhưng làm thế nào cũng tìm không thấy nàng. Hắn đã không nhớ rõ vì sao lúc ấy sau khi thấy khuôn mặt kia lại có một loại cảm giác giống như đã từng quen biết như vậy, nhưng sau đó, hắn thật sự có chút vì nàng thần hồn điên đảo.
Từ thường thường tới nơi này dạo chơi tìm kiếm, ngược lại là để cho hắn ít đi Nguyên Nguyên trang web, hắn dù sao có rất nhiều thời gian đi lãng phí.
Có lẽ thật sự là ảo giác. An Thiếu Đình có chút uể oải đi về phía cửa "Hoa Phong", chuẩn bị về nhà - - thay vì lãng phí thời gian ở đây, còn không bằng lên trang web đọc tiểu thuyết kích thích.
Đột nhiên, anh ta ngây người - một cô gái mặc váy không tay màu vàng đang nhẹ nhàng đi về phía anh ta từ phía bên kia.
Không! Chàng nhận ra ngay cô gái đó chính là cô gái trong giấc mơ mà chàng đang tìm kiếm - không chỉ có vẻ ngoài rất giống nhau, mà ngay cả vẻ tiều tụy lộ ra trên khuôn mặt cũng rất giống nhau.
Đúng rồi! Cái loại thần sắc tiều tụy nhu nhược này! Tuyệt đối giống nhau.
Thì ra thật sự có một cô gái như vậy - - cô gái trong mộng. Nếu như cô có thể làm bạn gái của anh, thật là đẹp biết bao!
Tim hắn đột nhiên đập nhanh hơn, lòng bàn tay bắt đầu đổ mồ hôi, miệng khô lưỡi khô lại bởi vì khẩn trương cùng kích động mà không khép lại được.
Nhìn cô gái nhẹ nhàng đi lại thân thể duyên dáng càng đi càng gần, hắn đột nhiên một chút trút giận.
Than ôi! Quên đi. Không thể nào! Cô ấy thật xinh đẹp. Hay là bỏ đi ý niệm này đi. Coi như cô là tình nhân trong mộng đi, đem ký ức tốt đẹp chỉ lưu lại đáy lòng.
An Thiếu Đình chột dạ ngăn chặn ảo tưởng hoang đường trong lòng mình, nhắc nhở mình không thể giống như đối với một cô gái bình thường đi đường đột giai nhân - - tình nhân trong mộng xinh đẹp như vậy - - trái tim khiêm tốn của anh lập tức bỏ đi tất cả dũng khí xông lên làm quen với cô.
Đúng lúc này, ánh mắt cô gái kia cũng đang chuyển hướng về phía hắn.
Hắn lập tức xấu hổ quay đầu đi, tránh bị nhìn thấy đang nhìn lén người ta. Khi hắn lần nữa len lén làm bộ như không có việc gì quay đầu lại, hắn đã thấy cô gái kia đột nhiên quẹo vào giữa hai hàng kệ hàng, bước nhanh rời đi.
Hắn cảm thấy kỳ quái. Hắn cơ hồ có thể khẳng định cô gái kia đã nhìn thấy hắn, động tác của nàng thật giống như là nàng đang cố ý tránh né người nào đó -- hắn quay đầu nhìn lại, bên này chỉ có một mình hắn. Chẳng lẽ nàng đang tránh né An Thiếu Đình của hắn?
Không thể nào. Bọn họ hẳn là không quen biết nhau, nàng vì sao phải trốn hắn? Hắn khẳng định bọn họ là không biết nhau. Trong số những cô gái anh biết tuyệt đối không có ai thanh tú như vậy.
An Thiếu Đình không có thời gian suy nghĩ nhiều, lập tức bước nhanh qua. Khi anh đến nơi hai kệ hàng, anh thấy cô đang rẽ phải từ đầu kia.
Hắn đột nhiên nhớ tới lần này có thể có lý do nói lời khách sáo với nàng - - hắn có thể hỏi nàng vì sao phải tránh né hắn? Đúng rồi! Ý hay đấy. Tim anh lại đập nhanh hơn.
Anh không đuổi theo phía sau cô gái nữa, mà vòng qua kệ hàng. Anh tính toán anh có thể đối diện với cô ở phía sau kệ hàng sát tường kia.
Anh đã tính toán rất chính xác - cô gái đang lao nhanh về phía anh trong hành lang hẹp này trong khi nhìn lại - và họ chắc chắn sẽ gặp nhau mặt đối mặt.
A!
Cô gái nhìn thấy anh từ phía trước chặn lại, lập tức kinh hãi kêu lên thành tiếng, vội vàng cúi đầu, giống như là nhận mệnh đứng bất động.
An Thiếu Đình thật kỳ quái. Hình như cô rất sợ anh ta, cũng không phải gặp chủ nợ, tại sao cô lại sợ gặp anh ta như vậy?
Lòng hiếu kỳ cực lớn hơn nữa bản năng kích động của tuổi thanh xuân khiến An Thiếu Đình rốt cục tụ tập dũng khí, dùng thanh âm gần như run rẩy có chút lắp bắp hỏi: "Này, ngươi vì sao... ngươi hình như... đang trốn tránh ta?
A...... không...... không phải...... tôi...... chỉ là mua chút...... đúng...... không xứng......
Hả?......
Cô gái lắp bắp thấp giọng giải thích, lộ ra biểu tình kinh hãi sợ hãi rõ ràng, khiến An Thiếu Đình ngoài ý muốn lại không biết nên đối đáp như thế nào.
Tôi...... cầu xin ngài...... Tôi thật sự không nhìn thấy ngài...... cầu xin ngài......
Lần này An Thiếu Đình thật sự hồ đồ. Hắn làm sao cũng không tưởng tượng được tình nhân trong mộng của mình không chỉ nói không đúng với hắn, lại còn muốn mở miệng cầu xin mình, ngược lại giống như là nàng phi thường mắc nợ hắn.
Này, ngươi cầu ta?... Ngươi cầu...... Cầu ta cái gì a?
A...... Không xứng đáng...... Xin ngài đừng ở chỗ này...... Nơi này có người......
“……”
Cô gái trước mặt gần như muốn khóc lên, thanh âm càng nói càng thấp, càng làm cho An Thiếu Đình trượng nhị kim cương không hiểu ra sao.
Cô gái hơi cúi đầu, không dám ngước mắt nhìn anh. Mái tóc đen thật dài khoác lên vai, lông mi xinh đẹp run rẩy dưới một đôi lông mày nhàn nhạt, cái mũi linh hoạt tựa hồ co rúm lại từng chút một.
Nó thật đẹp. Đây là lần đầu tiên An Thiếu Đình tiếp cận một cô gái xinh đẹp như vậy, nội tâm kích động của hắn quả thực khó có thể diễn tả bằng lời - - a! Cô ấy đang nói chuyện với tôi! Nàng còn đang cầu xin ta.
An Thiếu Đình thật sự không thể tin được vận may của mình.
Hắn nhìn trước nhìn sau, trong kệ hàng này căn bản không có ai, vì vậy hỏi tiếp: "Này, ở đây không có ai à?"
A...... Không...... Cầu ngài...... Nơi này...... Bất cứ lúc nào cũng có thể...... A!
Trong mắt cô gái tràn đầy nước mắt, thấp giọng khẩn cầu.
Bỗng nhiên, xảy ra chuyện ngoài ý muốn của An Thiếu Đình, cô gái bắt đầu dùng hai tay run rẩy chậm rãi cởi cúc áo trên cùng của váy, tiếp theo lại là một...
Hả?
An Thiếu Đình hít sâu một hơi. Hắn thật sự là sợ ngây người - - hắn dù thế nào cũng không nghĩ tới một cô nương xa lạ xinh đẹp như vậy lại ở trước mặt mình...... A! Chúa ơi! Hắn đã có thể nhìn thấy bộ ngực trắng như tuyết của nàng... bộ ngực trắng của nàng...
Kích thích mãnh liệt làm cho An Thiếu Đình cảm thấy trời đất quay cuồng - - nhịp tim cấp tốc của hắn cơ hồ làm cho hắn không thở nổi.
Hắn căn bản không cách nào tin tưởng hai mắt của mình -- tình nhân trong mộng của hắn dĩ nhiên ngay tại trước mặt hắn...... Hắn đây không phải là đang nằm mơ đi? Hắn cảm thấy mình không thể thở được.
Sao có thể thế được? Cái này cũng quá......
Đột nhiên, sau lưng cô gái truyền đến một tiếng kim loại - - cửa thang máy cách đó vài bước phía sau cô đột nhiên từ từ mở ra, bên trong lại trống trơn không có ai.
Tiếng thang máy đồng thời làm hai người bọn họ hoảng sợ.
Cô gái nhanh chóng lấy tay nắm chặt cổ áo hai nút áo, hoảng hốt quay đầu nhìn lại.
Sau khi nhìn thấy bên trong không có ai, bọn họ đều đồng thời thở phào nhẹ nhõm.
An Thiếu Đình nhìn nữ hài xinh đẹp nắm chặt bộ ngực thẹn thùng thần thái, một cỗ nhiệt lưu tại toàn thân mãnh liệt dâng lên. Hắn không nói gì há to miệng, chân tay luống cuống ngây ngốc nhìn tình nhân trong mộng của hắn, trong đầu đã là một mảnh hồ đồ, không biết nên đối mặt với loại tình cảnh ngoài ý muốn mà hắn chính là nằm mơ cũng không nghĩ tới như thế nào.
Đột nhiên cô gái nắm lấy tay anh, xoay người kéo anh bước nhanh về phía sau, đồng thời trong miệng còn thấp giọng năn nỉ: "A... anh đi theo em được không?... cầu xin anh..."
An Thiếu Đình chỉ cảm thấy một bàn tay nhỏ trơn mềm ướt át kéo tay hắn, tim đập càng thêm nhanh. Hắn còn chưa kịp suy nghĩ, đã bị nàng vài bước liền kéo vào thang máy không người.
Họ vừa bước vào thang máy thì cửa tự động từ từ đóng lại.
Cô gái nhìn chằm chằm vào nút bấm cạnh cửa cân nhắc một chút, rất nhanh liền phát hiện nút bấm cô muốn tìm, dùng ngón tay hung hăng ấn xuống.
An Thiếu Đình đột nhiên phát hiện cô ấn cái nút dừng khẩn cấp kia -- đây chính là ý nghĩa người bên ngoài không thể dễ dàng mở cửa thang máy.
An Thiếu Đình từ trong kinh ngạc tỉnh lại – một luồng khí lạnh từ sống lưng hắn bay lên.
Hả? Cô ta định làm gì? Tại sao cô lại nhốt anh trong thang máy nhỏ hẹp này? Có phải cô muốn hại mình hay không? Một loại cảm giác bị lừa gạt một chút đem hắn kích tỉnh.
Hắn sợ hãi nhìn cô gái này, trái tim thắt chặt khiến hắn không biết nên phản ứng như thế nào. Hắn quay đầu nhìn thang máy nhỏ hẹp, một loại sợ hãi khó hiểu làm cho toàn thân hắn rét run. Hắn ấp úng dùng khí chất nghiêm túc cứng nhắc hỏi: "Này, ngươi muốn làm gì?
Cô gái vẫn không nhìn thẳng vào mắt anh, cúi thấp cái đầu vốn đã hơi cúi xuống càng thấp hơn: "... cầu xin anh... cầu xin anh... em... em ở đây vì anh làm còn không được sao?... cầu xin anh..."
Cô gái lo sợ nói như vậy, sau đó đột nhiên quỳ xuống trước mặt An Thiếu Đình, kéo dây quần anh ra, lập tức nhanh chóng cởi quần anh ra.
An Thiếu Đình càng thêm hoảng hốt, vội vàng muốn né tránh tay cô gái này, nhưng thân thể căng thẳng cứng ngắc lại không dời đi được một bước.
Này?... Này!... Anh đây là......?
Cô gái không để ý đến sự kháng nghị của anh, một tay kéo quần lót của anh xuống, một bên vẫn dùng giọng nói run rẩy khẩn cầu anh: "Anh... cầu xin anh... em sẽ vì anh làm... cầu xin anh... em ở đây vì anh làm còn không được sao?... cầu xin anh... ngao..."
Đột nhiên, cô gái dùng miệng mạnh một ngụm đem dương vật của An Thiếu Đình ngậm vào trong miệng, ngăn chặn tiếng khẩn cầu liên tục của nàng.
Hết thảy phát sinh đều là nhanh chóng như thế, làm cho An Thiếu Đình căn bản không có bất kỳ suy nghĩ thời gian -- chính là có thời gian, hắn cũng không biết nên suy nghĩ như thế nào -- hắn hoàn toàn là sợ ngây người -- như thế xinh đẹp nữ hài, lại như thế chủ động quỳ gối trước mặt hắn, đem dương vật của hắn một ngụm ngậm vào trong miệng -- đây là đang nằm mơ đi? Chắc là đang mơ.
Cô còn căn bản không biết anh!
Dương cụ bị cái miệng ấm áp ngậm lấy hít nhẹ, một cái đầu lưỡi mềm mại lập tức ở trên quy đầu của hắn cấp tốc thêm vào - - kích thích thật lớn một chút đem dương cụ vừa rồi bởi vì sợ hãi mà sợ tới mức rụt thành một cái nhỏ sung huyết bành trướng tới cực điểm.
Chúa ơi! Thật thú vị! An Thiếu Đình liên tục phát ra tiếng thở dốc thật sâu.
Điều đó là không thể - nó hoàn toàn giống như một giấc mơ. Nhưng An Thiếu Đình biết đây căn bản không phải là đang nằm mơ -- đầu óc hắn rất thanh tỉnh, hơn nữa kích thích hạ thể truyền đến lại mãnh liệt và chân thật như thế.
Anh không bao giờ nghĩ rằng mình sẽ ở đây để tận hưởng những gì anh luôn mơ ước nhưng trước đây anh không dám nghĩ đến - thổi kèn - và được một cô gái xinh đẹp quyến rũ như vậy - không, người đàn ông trong mơ của anh - ngậm trong miệng một cách chủ động như vậy - và còn được thêm vào một cách gay gắt như vậy...
Hắn tại từng đợt khoái cảm bên trong hoàn toàn mất phương hướng, lại không biết nên nói cái gì hoặc làm cái gì, chỉ đành ngây ngốc đứng ở trong thang máy, mặc cho nàng ở dưới háng của hắn thổi mút dương vật của hắn.
Hắn đã không còn lo lắng cô gái này nhốt bọn họ trong thang máy này sẽ có mục đích bất lương gì nữa - - cô gái này hiện tại chính là muốn hắn đi tìm chết, hắn cũng sẽ không chút do dự.
Nhưng... tất cả những thứ này rốt cuộc là chuyện gì xảy ra?
An Thiếu Đình quyết định cái gì cũng mặc kệ -- hết thảy đều tùy nàng làm đi -- cho dù là đang nằm mơ đi, hắn cũng phải để cho giấc mộng diễm lệ kích thích này làm xong.
Cô gái quỳ trên sàn thang máy, chiếc váy màu vàng che chân, chỉ để lộ đôi chân xinh đẹp của mình trong vớ trắng và đôi giày cao gót màu cam trên chân.
Hai tay cô ôm lấy đùi anh, đầu chôn dưới háng anh không ngừng động đậy. Đầu lưỡi linh hoạt của cô gái không ngừng kích thích gậy thịt của anh, đồng thời còn dùng môi ngậm chặt thân thịt của anh, trước sau đong đưa đầu của cô - - mái tóc của cô nhẹ nhàng phiêu động trong đầu.
An Thiếu Đình hoàn toàn mất phương hướng trong khoái cảm hắn khó có thể tưởng tượng này - - cô gái liên tục dụng tâm ở trên gậy thịt của hắn dùng đầu lưỡi linh hoạt thêm kích thích, từng đợt khoái cảm liên tục ở trong cơ thể hắn vờn quanh nhảy nhót.
Hạ thể của hắn ở trong miệng nữ hài nhận được kích thích càng ngày càng mạnh, cơ hồ để cho hắn đứng không vững thân thể. Hắn lảo đảo lui về phía sau một bước, thân thể dựa vào vách thang máy. Miệng cô gái cũng theo đó mà theo về phía trước, vẫn gắt gao ngậm lấy gậy thịt của hắn, hai đầu gối cũng theo đó dời về phía trước một bước.
Hai tay anh nắm chặt tay vịn thang máy, cắn chặt môi. Động tác miệng của cô gái ngày càng nhanh hơn và dữ dội hơn, nhanh chóng cho phép anh ta đạt đến cực khoái xuất tinh.
Anh không dám tưởng tượng mình sắp bắn tinh dịch bẩn thỉu vào miệng cô gái xinh đẹp thuần khiết như vậy, nhưng cũng không muốn rời khỏi miệng cô bây giờ mà mất đi hưởng thụ cực lạc tuyệt vời như vậy.
Hắn khẩn trương hướng dưới háng nhìn lại -- chỉ thấy nàng mãnh liệt vận động đầu, tựa hồ cũng biết hắn sắp tiến vào cao trào, bắt đầu không ngừng tăng tốc độ, giống như chính là muốn cho hắn như vậy bắn ở trong miệng của nàng.
Hắn không thể chịu đựng được nữa.
A!!! A! A! A! A!
Tinh dịch nóng bỏng đột nhiên phun vào miệng cô gái. Một cái, hai cái, ba cái......
Cô gái tựa hồ đã sớm chuẩn bị tốt hắn phun ra, từng ngụm từng ngụm đem tinh dịch bắn ra cố gắng nuốt vào trong bụng, đồng thời còn không ngừng dùng môi kích thích gậy thịt của hắn, dùng sức ở phía trên hút bọc.
Tinh dịch quá nhiều, theo gậy thịt chảy ra ngoài miệng cô.
Ngoài ý muốn của An Thiếu Đình chính là, cô gái này lại lấy tay từ trên dương vật của hắn lấy tinh dịch màu trắng ra đưa về miệng nàng trong khoảng cách gậy thịt ra vào miệng.
An Thiếu Đình hoàn toàn thoải mái cực độ sau cao trào, trong đầu căn bản không thể tự hỏi tại sao lại có kỳ ngộ như vậy.
Rất thoải mái. Kích thích trên thanh thịt sau khi hắn xuất tinh xong vẫn chưa kết thúc - - cô gái tiếp tục ôn nhu nhẹ nhàng hút lấy thân thịt, chậm rãi ở trong miệng bộ lộng.
Cô gái cuối cùng cẩn thận thêm sạch dương vật của hắn, sau đó thay hắn kéo tốt quần lót, cũng đem quần dài của hắn nhấc lên.
Đúng lúc này, bên ngoài thang máy truyền đến một hai tiếng "Bang bang", tiếp theo là một trận âm thanh kim loại va chạm lẫn nhau. Họ đồng thời bị sốc, có vẻ như thang máy đã được phát hiện bên ngoài và người đứng đầu đã đến để kiểm tra sửa chữa.
An Thiếu Đình vội vàng nhận lấy quần, cuống quít thắt dây lưng lại. Cô gái cũng vội vàng đứng lên, cũng đem cúc áo cô vừa cởi ra cài lại.
Cùng lúc đó, cửa thang máy từ từ mở ra. Bên ngoài có ba công nhân nhìn họ với ánh mắt kinh ngạc.
Cô gái cực kỳ chật vật vỗ làn váy, đỏ mặt cúi đầu chạy trốn.
An Thiếu Đình cũng hoảng loạn không biết làm thế nào cho phải, sửng sốt một chút rồi vội vàng đuổi theo.
Cô gái đã chẳng biết đi đâu.