tình yêu chung cư chi tử kiều phong lưu nhớ
Chương 36 quy tắc ngầm Trương Hinh Dư
Rất nhanh, Trương Hinh Dư đi tới một gian phòng bao trong khách sạn Bắc Kinh, lúc này cô đã trang điểm xong, mặc một bộ đồ rất đẹp.
Sau khi vào phòng, Trương Hinh ngây dại, bởi vì trong phòng chỉ có một người đàn ông anh tuấn hơn hai mươi tuổi.
"Trương Hinh Dư tiểu thư, cuối cùng cô cũng tới..." Lữ Tử Kiều nhìn thấy Trương Hinh Dư, nhất thời ánh mắt sáng ngời, cô gái này đúng là vưu vật tuyệt đại, dáng người nóng bỏng, dung mạo gợi cảm khiến Lữ Tử Kiều vô cùng kích động!
Anh chính là... "Trương Hinh Dư rất giật mình.
"Không sai, ta chính là đại lão bản ngươi muốn gặp, ta gọi Lữ Tử Kiều, thật cao hứng quen biết ngươi..." Lữ Tử Kiều ha hả cười, nói.
Trương Hinh Dư đã sớm chuẩn bị sẵn sàng, muốn đi cùng một lão già xấu xí, nhưng lúc này không ngờ lại là một thiếu niên, điều này làm cho Trương Hinh Dư trong khoảng thời gian ngắn không thể tiếp nhận.
Lữ Tử Kiều cười hì hì, nói: "Tôi còn quá trẻ đúng không, nhưng tôi là bạn của chủ tịch, anh có muốn đi cùng tôi không?"
Trương Hinh Dư vừa nghe, vội vàng nói: "Vậy đương nhiên không thành vấn đề......" Trong mắt Trương Hinh Dư, bồi lão đầu tử là bồi, bồi thiếu niên cũng là bồi, bồi thiếu niên cũng tốt hơn bồi lão đầu tử!
Lữ Tử Kiều cười hắc hắc, nhào lên phía trước, ôm Trương Hinh vào trong ngực, để cho cô cởi hai cái đùi đẹp tất chân ra ngồi ở trên đùi, cúi đầu nhìn về phía Trương Hinh Dư đang ở trong lòng mình, lông mi thật dài của cô đang rung động rất nhỏ, đôi môi đỏ mọng kiều diễm ướt át cho dù không có bất kỳ son môi sửa chữa nào, vẫn trong suốt thủy nhuận, làm cho anh không khỏi muốn nếm thử mỹ vị của nó, bởi vậy anh tăng thêm lực đạo trên tay, đem đầu tiến về phía đôi môi đỏ mọng của Trương Hinh Dư.
Trong nháy mắt đôi môi tiếp xúc đó, trong thiên địa phảng phất không có bất kỳ âm thanh nào, chỉ có tiếng tim đập quanh quẩn bên tai, phảng phất có dòng điện thông qua thân thể lẫn nhau, thẳng đến chỗ sâu trong linh hồn, mỗi một tế bào đều lâm vào sung sướng không thôi.
Nếu như có thể, Lữ Tử Kiều hy vọng giờ khắc này có thể vĩnh hằng. Hắn tiếp theo dùng đầu lưỡi của mình gõ mở Trương Hinh Dư thẹn thùng không thôi môi đỏ mọng, cực lực muốn dùng đầu lưỡi bắt được nàng thơm lưỡi.
Hiện giờ Trương Hinh Dư đã sớm không còn là xử nữ ngây thơ, hơn nữa còn trẻ tuổi, hiện tại thân thể của nàng các nơi trở nên phi thường mẫn cảm, bị Lữ Tử Kiều khiêu khích một trận cao minh, không khỏi toàn thân run rẩy, toàn bộ thân thể đều vô lực treo lên người Lữ Tử Kiều.
Hai tay Lữ Tử Kiều ôm eo nhỏ của cô đã bắt đầu không thành thật tiến công trước ngực cô, khi hai tay của anh rốt cục leo lên hai ngọn núi mềm mại mà cao ngất kia, Trương Hinh Dư mới cúi đầu phát ra tiếng rên rỉ.
Trên mặt Trương Hinh Dư nổi lên một tầng màu hồng phấn nhàn nhạt, đây là màu sắc xinh đẹp mà bất kỳ loại son nào cũng không thể sánh ngang, chính là gương mặt xấu hổ của tình nhân, xinh đẹp như hoa đào nở rộ vào mùa xuân.
Xúc cảm mềm mại từ tay truyền đến khiến Lữ Tử Kiều thoáng tăng thêm lực đạo trên tay, thầm nghĩ phất khắp toàn thân Trương Hinh Dư, hai tay Lữ Tử Kiều cũng bắt đầu không thành thật, dẫn tới tiếng thở dốc mảnh mai vô lực của Trương Hinh Dư trong lòng.
Có lẽ là muốn thoát khỏi vòng tay Lữ Tử Kiều, cả người đều bất an vặn vẹo.
Nhưng Lữ Tử Kiều sao có thể để cô được như ý nguyện, hai tay ôm cô lại tăng thêm chút lực đạo, một bàn tay đã thò vào trong quần áo của cô.
Xúc cảm da thịt thân cận chân chính kia lập tức làm cho lòng bàn tay Lữ Tử Kiều run rẩy như bị dòng điện chảy qua, làn da bóng loáng như tơ lụa tốt mơ hồ truyền đến run rẩy rất nhỏ.
Lữ tiên sinh...... Kéo rèm cửa sổ lại thân thiết...... Sẽ bị người ta nhìn thấy!
Trương Hinh cố hết sức thở nhẹ bên tai Lữ Tử Kiều, nhưng không biết hơi thở ấm áp của cô thổi vào tai Lữ Tử Kiều sẽ chỉ khiến anh cảm thấy càng thêm hưng phấn.
Lữ Tử Kiều mạnh mẽ bóp thắt lưng nhỏ của Trương Hinh, ôm chặt cô, gần như thô lỗ đẩy cô về phía lưng sô pha, sau đó nhanh chóng xoay người ngăn chặn cô, gắt gao chống cô lên sô pha.
Lữ tiên sinh!
Trương Hinh Dư tựa hồ có chút sợ hãi dùng hai tay của cô để ở ngực Lữ Tử Kiều, hơi thở ra cũng có chút dồn dập.
Lữ Tử Kiều không nói gì, tình dục bừng bừng trong cơ thể đã khiến anh không nói nên lời, giống như là bị ma ám, anh nhẹ nhàng đặt đầu lên trán cô.
Lúc này Lữ Tử Kiều thở ra tất cả đều phun ở trên mặt Trương Hinh Dư, hắn cảm giác gò má của nàng đang nhanh chóng biến đỏ.
Trương Hinh Dư hơi ngẩng đầu lên, thân thể không tự giác ngửa lên, đôi môi đỏ mọng của cô cố ý vô tình chạm vào môi Lữ Tử Kiều, mùi hương nữ nhân nhàn nhạt từ trong cơ thể cô tản mát ra.
Lữ Tử Kiều nhìn đôi môi kiều diễm gần ngay trước mắt, không chút khách khí hôn xuống, chỉ cảm thấy từ trong miệng nhỏ của nàng truyền đến cảm giác mềm mại lại ấm áp, làm cho hắn càng không thở nổi.
Tiếp theo Lữ Tử Kiều đưa tay vào từ vạt áo dài màu đen của cô, Lữ Tử Kiều cảm giác được toàn thân cô đang run rẩy, trong làn da kia truyền đến từng đợt cảm giác kích thích như dòng điện, khiến Lữ Tử Kiều dùng sức đè hạ thân kiên định của mình lên bụng cô.
Hành động này lập tức rước lấy một trận thở hổn hển của Trương Hinh, không biết đến tột cùng là cô đang giãy dụa hay là cô cố ý khiêu khích, cô thế nhưng bắt đầu lắc lư nhẹ nhàng cái thắt lưng mềm mại dịu dàng không chịu nổi, trong lúc lắc lư không ngừng ma sát hạ thân Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ của mình giống như muốn trướng nứt ra, tay của hắn đã cầm đôi song phong Trương Hinh cho trước ngực kia, hắn cố sức chui qua chướng ngại vật trên song phong, dùng ngón tay nắm lấy trước ngực nàng nổi lên, lại dẫn tới thân thể nàng càng kịch liệt vặn vẹo.
Lữ Tử Kiều buông tha cho đôi môi đỏ mọng đã bị mình hôn sưng húp của Trương Hinh Dư, nhẹ nhàng cắn vành tai ngọc nhuận trong suốt của cô, tuy rằng bộ phận này diện tích không lớn, nhưng cũng là một trong những nơi mẫn cảm nhất trên người phụ nữ.
Từ ánh mắt dần dần tràn ngập tình dục của Trương Hinh Dư, Lữ Tử Kiều biết mình có thể lớn mật hơn một chút.
Bởi vậy anh kéo quần áo của Trương Hinh ra, bộ dáng quần áo xốc xếch khiến cô xem ra càng gợi cảm, Lữ Tử Kiều nuốt nước miếng, tiếp tục hôn nhẹ xuống phía dưới, xương quai xanh hơi nhô lên của cô thật là mê người, Lữ Tử Kiều vươn đầu lưỡi, nhẹ nhàng liếm chỗ lõm xuống xương quai xanh của cô, bề mặt da của cô giống như bôi một tầng mật, lại là ngọt.
Lữ Tử Kiều cảm giác người trong ngực run rẩy đến lợi hại, bụng dưới không ngừng phập phồng cùng thân thể Lữ Tử Kiều gắt gao ma sát, từ trong cổ họng Trương Hinh Dư phát ra tiếng thở dốc rất nhỏ, làm cho hai tay Lữ Tử Kiều càng không kiêng nể gì bơi trên thân thể mềm mại của cô, một tay Lữ Tử Kiều đã chuyển qua trên mông cô, mông đầy đặn co dãn kia ở trong lòng bàn tay Lữ Tử Kiều nảy lên, anh hơi cúi người xuống, đem lồng ngực của mình gắt gao dán ở trên song phong đã sớm lộ ra bên ngoài của Trương Hinh Dư.
Hai đoàn mềm mại làm cho Lữ Tử Kiều không khỏi hoa mắt thần mê, cảm giác tay Trương Hinh Dư cầm lấy lưng mình cũng càng chặt hơn, hạ thân kiên định của Lữ Tử Kiều đang không ngừng cọ xát nơi riêng tư của Trương Hinh Dư, Lữ Tử Kiều cảm giác tất cả máu trên người đều tụ tập ở một chỗ.
Lữ Tử Kiều bắt được bàn tay nhỏ bé của Trương Hinh Dư, dẫn dắt cô đến nơi đó, cô chỉ chấn động, vẫn ngoan ngoãn thuận theo ý Lữ Tử Kiều, tuy rằng chỉ là không nhúc nhích che đậy ở nơi đó, nhưng cũng đủ để cho huyết mạch Lữ Tử Kiều sôi sục, anh hỏi: "Hinh Dư, chúng ta qua giường bên kia có được không?
Trương Hinh Dư biết quá khứ nơi đó có ý gì, tuy rằng trong lòng ngượng ngùng, nhưng cô vẫn khẽ gật đầu "Ừ" một tiếng, tiếp theo đã bị Lữ Tử Kiều gần như ôm đi qua.
Lữ Tử Kiều nhẹ nhàng hôn môi anh đào của Trương Hinh Dư, ý bảo cô cởi váy dài, Trương Hinh Dư vì lấy lòng anh, mặc dù có chút không tình nguyện, nhưng vẫn cởi váy dài đeo ở bên hông.
Trương Hinh mặc áo ngực tơ tằm thêu viền hoa cùng quần tam giác rất hẹp, lông xấu hổ ở bụng nhỏ có một chút lộ ra bên ngoài, nàng chẳng những ngực đầy đặn mềm mại, đùi thon dài trơn mềm, lông xấu hổ trên bụng cũng thập phần dày đặc, phi thường gợi cảm.
Tay Lữ Tử Kiều không an phận trượt qua dưới nách cô, bàn tay phải tiến vào bộ ngực sữa đã phát dục tốt của cô, sau đó anh bắt đầu dùng miệng hổ của mình nâng đáy bộ ngực sữa trắng như tuyết nhẹ nhàng xoa bóp, Trương Hinh Dư không kháng nghị, chỉ nhẹ nhàng thở hổn hển trong lòng Lữ Tử Kiều.
Động tác nhẹ nhàng này hiển nhiên mang đến cho cô kích thích rất lớn, ngón trỏ Lữ Tử Kiều cảm giác được nụ hoa của Trương Hinh cứng lên, cho dù là cách một tầng áo ngực cũng có thể cảm giác được rõ ràng.
Bởi vậy bàn tay Lữ Tử Kiều toàn bộ che lên bộ ngực sữa trắng nõn đầy đặn của Trương Hinh Dư, xoa bóp nụ hoa Trương Hinh Dư cứng lên, đầu Trương Hinh Dư cũng không còn nhẹ nhàng dựa vào ngực Lữ Tử Kiều, cô ngẩng đầu lên, hôn từ sau tai Lữ Tử Kiều tới, hai bờ môi muốn tìm môi anh.
Lữ Tử Kiều đương nhiên tương đối phối hợp, hắn xoay đầu của mình, bốn mảnh môi lần nữa chặt chẽ hợp lại một chỗ, tay Lữ Tử Kiều ngừng động tác, chuyên tâm cùng cô hôn môi, Trương Hinh Dư cũng thử dùng đầu lưỡi của mình gõ nhẹ răng cửa của hắn.
Là cô ấy muốn vào sao?
Đầu lưỡi Lữ Tử Kiều vươn ra nghênh đón Trương Hinh tới chơi, anh nuốt nước bọt của cô, miệng cô cũng phát ra âm thanh "Ừ ừ", tựa hồ là muốn đem phần anh nuốt vào đòi lại.
Bọn họ cứ như vậy nhiệt tình lại thâm tình hôn, khi Lữ Tử Kiều cảm thấy có thể tiến thêm một bước, mới ngừng hôn giữa bọn họ.
Trương Hinh Dư không nỡ rời khỏi đầu lưỡi của cô, mắt thấy Lữ Tử Kiều gác hai chân của cô lên đùi anh, hiện tại cô và Lữ Tử Kiều tạo thành góc bốn mươi lăm độ, hai tay Trương Hinh Dư vòng sau cổ anh, tiếp tục dựa môi lại gần, muốn có được sự ôn tồn của anh.
Lữ Tử Kiều không chút lo lắng đem miệng của mình dựa lại gần, hai người lại bắt đầu nhiệt tình hôn. Lữ Tử Kiều đồng thời vòng tay mình ra sau gáy cô, tìm kiếm dây đai nhỏ sau gáy cô.
Trương Hinh cầm tay Lữ Tử Kiều đặt lên bộ ngực cực lớn của cô, bộ ngực vô cùng mềm mại trơn nhẵn, tay Lữ Tử Kiều thò vào trong áo ngực bên người cô, cầm nụ hoa đỏ tươi của cô.
Sau đó Lữ Tử Kiều cởi dây đai nhỏ sau gáy cô ra, lại cởi phần hở lưng trước ngực xuống, hai tay lại lui về phía sau tìm kiếm dây đai áo ngực của cô, Lữ Tử Kiều hạ quyết tâm muốn giải phóng ngực của cô, lộ ra đường cong tự nhiên mê người kia.
Lữ Tử Kiều nhẹ nhàng cởi trói cho Trương Hinh, ngực của cô liền nhảy ra, nụ hoa vẫn là màu hồng phấn, bất quá hôm nay thoạt nhìn tương đối lớn, ngực trướng trướng, màu sắc phấn trắng, vẻ ngoài mượt mà, đứng thẳng ở trước mặt Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều dọc theo cổ phấn của Trương Hinh hôn nhẹ vào khe ngực trắng như tuyết của cô, cô phát ra tiếng hừ nhẹ, cổ vũ anh xâm chiếm hai bên anh đào.
Bàn tay Lữ Tử Kiều ôm eo cô, miệng thì chơi trò chơi trên nụ hoa màu hồng phấn của Trương Hinh, có lúc cắn nhẹ, có lúc dùng đầu lưỡi quấn quanh đầu.
Trương Hinh Dư thì vô lực tựa đầu vào vai trái Lữ Tử Kiều, ở bên tai hắn nhẹ nhàng hừ, thở hổn hển liên tục, giống như đang khen ngợi hắn làm tất cả.
Lữ Tử Kiều dùng chút sức xoa bóp, Trương Hinh liền phát ra tiếng kêu rung động lòng người.
A a... a a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a...
Nghe Trương Hinh Dư phát ra tiếng kêu sóng trong đôi môi hồng nhuận gợi cảm kia, nụ cười dâm đãng trên mặt Lữ Tử Kiều trắng nõn càng thêm dâm đãng, càng thêm dùng sức hút nụ hoa của Trương Hinh Dư, một bàn tay nhẹ nhàng vỗ về vị trí thảo nguyên sâu kín của cô, một hồi khoái cảm ngọt ngào dần dần tràn ngập toàn thân Trương Hinh Dư, cô bắt đầu rên rỉ.
Lữ Tử Kiều có thể cảm giác được trong huyệt non đỏ tươi của nàng đã là một mảnh đầm lầy, liền dùng dâm chỉ nhẹ nhàng gãi gãi huyệt non đỏ tươi của nàng, theo giữa hai mảnh môi âm kiều diễm ướt át kia cạo lên xuống.
Khoái cảm tiêu hồn khiến Trương Hinh không ngừng thở dốc cùng ngâm nga, hai chân cũng không thể khống chế đạp loạn ra giường màu trắng.
Lữ Tử Kiều lại dùng đầu lưỡi và hàm răng trong miệng đùa bỡn nụ hoa trên ngực sữa của cô, đồng thời một tay không an phận đi xuống dò hỏi huyệt non của cô.
Lữ Tử Kiều dùng tay trái dò xét thảo nguyên tươi tốt giữa hai chân Trương Hinh Dư, xâm nhập vào trong váy của cô dò xét theo đùi cô.
Tiếp theo bàn tay to dâm đãng này đột nhiên thò vào trong quần lót của nàng, ở bên ngoài huyệt non đỏ tươi của nàng không ngừng ma sát, ngón tay trắng nõn dính vào nước màu trắng ngà sau đó liền đặt ở trên viên trân châu màu hồng phấn kia dùng sức ma sát.
Dưới sự khiêu khích của Lữ Tử Kiều, hạ thể Trương Hinh dâng lên một cỗ nhiệt ý, hai má phiếm hồng quang, có một nửa là bởi vì thẹn thùng khẩn trương, một nửa là bởi vì kích động tình dục, làm cho Trương Hinh Dư xem ra càng thẹn thùng quyến rũ.
Lữ Tử Kiều nhìn khuôn mặt tuyệt mỹ đoan trang lãnh diễm của Trương Hinh Dư toát ra xuân tình nồng đậm, nụ cười dâm đãng trên mặt Lữ Tử Kiều trắng nõn càng thêm dâm đãng, càng thêm dùng sức vuốt ve da thịt trơn nhẵn vô cùng của Trương Hinh, dục hỏa trong cơ thể cơ hồ rốt cuộc không đè nén được, hạ thể một cây nhục bổng màu nâu sẫm sung huyết, lập tức sẽ rách quần mà ra.
Lữ Tử Kiều lướt qua tất chân thình lình phát giác được hạ thể của Trương Hinh Dư đã ướt một khối nhỏ, tiếp theo mặt của hắn ngửa lên trên, lần nữa dọc theo đường cong phần cổ trắng nõn của nàng uốn lượn nhẹ hôn mà lên, tìm kiếm miệng của nàng, đầu lưỡi của hắn muốn quấy rối trong miệng của nàng một lần nữa.
Trương Hinh dịu dàng tiếp nhận Lữ Tử Kiều, môi bọn họ lại kết hợp.
Tay trái Lữ Tử Kiều đã chuẩn bị sẵn sàng, không ngừng tàn sát bừa bãi bên ngoài huyệt non đỏ tươi của Trương Hinh.
Hắn nhẹ nhàng xoa ngọc trai màu hồng phấn của nàng, trong cổ họng Trương Hinh phát ra tiếng rên rỉ ôn nhu, cảm thụ được ngón giữa cùng ngón trỏ của hắn chậm rãi xâm nhập vào trong huyệt non đỏ tươi của mình.
Trải qua nhiều lần tìm tòi, Lữ Tử Kiều đã biết điểm mẫn cảm của Trương Hinh Dư, đầu ngón tay của hắn liền hướng về nơi đó vuốt ve, Lữ Tử Kiều cảm thấy cô đang run rẩy, cái run rẩy này là theo Lữ Tử Kiều ở điểm mẫn cảm vuốt ve mà sinh ra, hơn nữa trong cổ họng Trương Hinh Dư còn không ngừng truyền ra tiếng rên rỉ mềm mại quyến rũ.
A a... a a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a... a a...
Theo Trương Hinh Dư lại một lần nữa rên rỉ ra tiếng, không chỉ là phía dưới thu được kích thích, cho dù phía trên cũng giống nhau, đầu lưỡi của bọn họ lửa nóng giao chiến trong khoang miệng của nàng, ngươi tới ta đi, đầu lưỡi hai người triền miên lẫn nhau, hoặc là Lữ Tử Kiều đi liếm hàm răng của nàng, nàng tới đùa bỡn lưỡi Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều cảm giác được phản ứng của Trương Hinh Dư, tay của nàng dọc theo lồng ngực của mình đi xuống vuốt ve tìm kiếm vị trí đai lưng, lại đi về phía trước hướng bụng dưới của hắn di động, sau đó hai tay nhẹ cầm lấy tiểu huynh đệ cứng rắn của hắn, cách quần vuốt ve nó, sự vuốt ve của nàng khiến tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều trướng đến khó chịu, cách quần đã không thể thỏa mãn hắn nữa, bởi vậy tay Lữ Tử Kiều rời khỏi váy của nàng, nói: "Hinh Dư, hầu hạ dương vật của ta một chút đi......
Trương Hinh Dư thông minh đứng dậy ngồi xổm trước mặt Lữ Tử Kiều, kéo khóa kéo của hắn xuống, muốn dời tiểu huynh đệ của hắn ra. Khi khóa kéo vừa kéo xuống, tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều liền lập tức khẩn cấp xông ra.
Tay Trương Hinh Dư tiếp nhận bộ phận tham lam này, cô thẹn thùng mà u oán trừng mắt nhìn Ái Lang một cái, tiếp theo đầu cô cúi xuống, kìm lòng không đậu vươn đầu lưỡi nhẹ liếm đầu gậy - - một trong những bộ phận mẫn cảm nhất của Lữ Tử Kiều.
Chỉ chốc lát sau cái miệng gợi cảm hồng nhuận của Trương Hinh đã dung nạp được con quái vật dữ tợn này, kỹ xảo của cô cực kỳ khiêu khích, cô dùng hàm răng khẽ cắn bên ngoài tiểu huynh đệ, đầu của cô vận động lên xuống, có lúc còn lôi kéo trái phải, đỉnh tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều thỉnh thoảng chạm vào sâu trong cổ họng của cô, phản ứng của anh càng ngày càng kịch liệt, tiểu huynh đệ cũng càng trướng càng lớn.
Tay Lữ Tử Kiều muốn vươn tới trước ngực Trương Hinh Dư, giang tay ra vỗ về gò núi của cô, nhưng lúc này bụng dưới của anh lại truyền đến chấn động lần đầu tiên.
Lữ Tử Kiều vội vàng ngăn cản động tác của cô, Trương Hinh Dư ngẩng đầu khó hiểu nhìn anh.
Lữ Tử Kiều từ trong mắt cô đọc được biểu thị không vui của cô, vì thế anh dùng hai tay đỡ cô lên, hai tay Trương Hinh Dư vẫn nắm chặt tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều bám vào bên tai Trương Hinh Dư có chút lo lắng nhẹ giọng nói: "Hinh Dư, em còn nghịch ngợm chơi như vậy, anh sẽ tiết ra.
Vậy thì tiết ra đi...... Dù sao ta đã trả giá! Ngươi phải hồi báo!
Trương Hinh Dư nói xong ngọt ngào nở nụ cười hai tiếng, khẽ hôn lên má Lữ Tử Kiều một cái, lại ngồi xổm trở lại trước phân thân của hắn, hai tay hơi buông lỏng, lại vươn đầu lưỡi bắt đầu đùa bỡn tiểu huynh đệ của hắn, bất quá lúc này đây, Trương Hinh Dư không vội vàng như lần trước, nàng trước tiên liếm láp dọc theo mép gậy của Lữ Tử Kiều, dần dần ngậm toàn bộ tiểu huynh đệ vào trong miệng, một tay thỉnh thoảng đeo lên đeo xuống, có lúc còn ngậm túi súng của tiểu huynh đệ vào trong miệng.
Lữ Tử Kiều cực kỳ cảm động, muốn đưa Trương Hinh và Trương Hinh lên đỉnh cao trào, vì thế hai tay anh đưa đến dưới nách Trương Hinh muốn giơ cô lên.
Trương Hinh Dư liền ngừng động tác trong miệng, duỗi thẳng người, đứng lên.
Tay Lữ Tử Kiều dọc theo đùi cô vén váy cô lên, Trương Hinh Dư thì ngồi trên đùi anh, hai chân mở ra một góc độ rất lớn.
Trương Hinh khoanh hai tay sau gáy anh, thân thể di chuyển về phía trước, miệng cô cũng đang tìm miệng Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều quay người lại, đôi môi mím chặt, mặc cho hai tay cô ôm chặt lấy mình.
Rất nhanh, lưỡi của bọn họ lại cuộn lại với nhau.
Nhất thời, trong phòng ngủ rộng rãi chỉ còn lại tiếng hít thở của bọn họ.
Tay Lữ Tử Kiều rất nhanh rời khỏi ngực cô, lần mò lướt qua váy lụa trơn nhẵn, vén váy lên, bàn tay to duỗi ra, theo đùi sờ lên, đầu tiên là một mảnh cảm xúc mềm mại của tất chân, tiếp theo là nếp gấp lồi lõm của viền ren, giữa da thịt trơn nhẵn là một sợi tất tinh tế, xoay tay dán vào bên trong đùi, thuận thế mà lên, mấy cọng cỏ thơm lọt ra quần lót đầu tiên đụng vào tay Lữ Tử Kiều, ngay sau đó Lữ Tử Kiều sờ lên một đoàn nóng ẩm đầy đặn ở giữa, Trương Hinh Dư A một tiếng ở trong miệng Lữ Tử Kiều rầu rĩ kêu lên, hai mắt hoảng sợ Không.
Lữ Tử Kiều xoa tay chậm rãi, nước trong một cục đầy đặn giàn giụa, Trương Hinh làm ướt quần lót màu trắng ngà chảy ra từ trong huyệt non đỏ tươi kia rất nhanh, Lữ Tử Kiều kéo quần lót màu trắng xuống dưới thành dây thừng tinh tế, siết vào giữa, ở giữa hai mảnh môi âm dày vò trái đẩy phải vén lên, Lữ Tử Kiều có thể cảm giác được cửa hành lang huyệt non đỏ tươi co rút lại và giãn ra rất nhỏ, đầu thịt cửa động đang đẩy chen chúc, nước màu trắng ngà từ bên trong dâng lên, thuận theo dây thừng xuống, rất dễ dàng làm ướt ngón tay đang nắm chặt.
Lữ Tử Kiều đem vải vóc khôi phục nguyên trạng, bàn tay vuốt ve vách thịt huyệt non vài cái, cách vải vóc mỏng manh đem đỉnh một ngón tay đâm vào, từng cỗ nước màu trắng ngà nóng hơn dâng lên, vải vóc ít lại căn bản không cách nào ngăn cách nước màu trắng ngà mãnh liệt toát ra kia, theo ngón tay không ngừng chọc chọc Trương Hinh cho huyệt non đỏ tươi kia, rất nhanh trong huyệt non chảy ra nước màu trắng ngà liền phủ kín ngón tay Lữ Tử Kiều, một ít chảy tới lòng bàn tay nhỏ xuống.
Mềm mại mà nhiều nước, đây là đánh giá của Lữ Tử Kiều về Trương Hinh.
Trong lúc Lữ Tử Kiều thăm dò trên dưới hai tay, đặc biệt là dưới sự châm ngòi của ngón tay hắn, Trương Hinh Dư rất nhanh đã đạt tới cao trào.
Qua một hồi lâu, đôi môi Trương Hinh lấy lại tinh thần từ dư vị cao trào mới rời khỏi Lữ Tử Kiều.
Trương Hinh Dư lập tức lặp lại động tác trước đó không lâu, nàng ngồi xổm xuống, đem tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều kéo ra, nhẹ nhàng ngậm, cái lưỡi nhỏ phấn nộn của nàng nhẹ nhàng liếm ở trên đầu gậy, dần dần đem toàn bộ ngậm vào trong miệng.
Tiểu huynh đệ của Lữ Tử Kiều không ngừng trướng to, lấp đầy cái miệng nhỏ của Trương Hinh, mà nàng vẫn dùng kỹ xảo gượng gạo làm. Chỉ chốc lát sau, Lữ Tử Kiều cũng sắp bắn, vội vàng vỗ vỗ đầu cô ý bảo.
Nhưng Trương Hinh Dư dường như hồn nhiên bất giác, vẫn ngậm chặt, hơn nữa còn tăng nhanh tốc độ.
Lữ Tử Kiều chỉ cảm thấy tiểu huynh đệ của mình càng ngày càng nóng, mà Trương Hinh Dư vẫn như cũ giống như cái miệng nhỏ nhắn của trẻ con hút nó.
Lữ Tử Kiều tích tụ một bụng dục hỏa vẫn không có được phát tiết, lúc này rốt cuộc nhịn không được, đột nhiên cảm thấy hội âm tê dại, trong lòng biết muốn bộc phát, vội vàng ra sức đem tiểu huynh đệ hướng Trương Hinh cho sâu trong khoang miệng một đỉnh, sau đó nhanh chóng muốn đem đầu rồng từ trong miệng nàng kéo ra.
Hinh Dư, không bằng chúng ta đổi kiểu khác đi!
Ngươi muốn tra tấn người ta như thế nào?
Đôi chân nhỏ tất chân của ngươi, ta mơ ước đã lâu, ngươi hãy dùng nó để cho ta hưởng thụ một chút đi!"
Ai nha...... Lữ tiên sinh...... Chỉ biết chà đạp người ta!
Thân thể hoàn mỹ của Trương Hinh dưới ánh mặt trời hiện ra ánh sáng rực rỡ mê người như sứ trắng, cô cởi giày cao gót màu trắng ngà ra, chỉ để lại trên chân một đôi tất chân trong suốt màu da mỏng manh, đùi trắng như ngọc rất tròn đầy, đặc biệt là bắp đùi bên trong lộ ra bên ngoài tất chân, một mảnh trắng bóng, tươi mới tới cực điểm, cùng lông mu bụi rậm đen phía dưới hình thành đối lập rõ ràng, trắng chói mắt, đen đến bóng loáng.
Bắp chân của nàng thon dài cân xứng, đường cong tuyệt đẹp, bọc trong một tầng tất chân màu da trong suốt gần như hòa làm một thể với da thịt. Mắt cá chân thon dài trắng nõn, cung chân hơi cao, đường cong hình cung hơi nhô lên, tiêu hồn tới cực điểm, làm cho người ta chảy máu mũi. Mũi chân khéo léo lung linh thu lại hấp dẫn, rất hấp dẫn bọc trong một tầng tất chân trong suốt màu da sâu hơn. Xuyên qua lớp tất chân tối màu nhẹ nhàng quấn quanh mũi chân, đầu ngón chân đẫy đà chỉnh tề nhưng không mất đi thịt non, theo xu thế bị đè ép chặt chẽ lại hơi tách ra. Móng chân đỏ tươi như máu, tỏa ra ánh sáng mông lung.
A, vưu vật nhân gian này, đôi chân hoàn mỹ này, nếu cô thật sự muốn dùng đôi chân này giẫm chết Lữ Tử Kiều, Lữ Tử Kiều tuyệt đối bó lấy chờ chết.
Cô đi tới, tư thái tao nhã cởi hết quần áo Lữ Tử Kiều ra, rất nhanh Lữ Tử Kiều trần như nhộng trước mặt cô.
Cô gần sát mặt Lữ Tử Kiều, hai bộ ngực sữa trắng như tuyết lắc lư trước ngực, Lữ Tử Kiều có thể ngửi thấy mùi nước hoa như có như không trên người cô, đôi mắt đẹp tràn ngập hơi nước mập mờ nhìn Lữ Tử Kiều, đôi môi đỏ mọng gợi cảm kia đỏ tươi ướt át, thở nhẹ một hơi với Lữ Tử Kiều, khẩu khí tươi mát như lan.
Bàn tay nhỏ bé nhu nhược không xương của nàng cầm ngược tiểu huynh đệ cực đại của Lữ Tử Kiều, nhẹ nhàng lừa gạt khiến cho nó cương đến lão trưởng lão.
Nàng đem tiểu huynh đệ ấn xuống, bàn tay theo quy đầu trượt ra, tiểu huynh đệ kia có lực kéo căng bắn trở về, cứng rắn lắc lư không ngừng.
Trương Hinh Dư rất hài lòng Lữ Tử Kiều cương cứng, ý cười doanh nhiên, buông tiểu huynh đệ của Lữ Tử Kiều ra.
Một ngón tay cô nhẹ nhàng đặt lên cơ ngực cường tráng của Lữ Tử Kiều, ánh mắt vừa khiêu khích vừa thưởng thức nhìn chăm chú vào nửa người trên của Lữ Tử Kiều, nhẹ nhàng cất bước, cô xoay một vòng với Lữ Tử Kiều, móng tay đỏ tươi nhẹ nhàng cạo qua ngực Lữ Tử Kiều, cánh tay, cơ lưng cường tráng, lại cạo qua cánh tay, cơ ngực lớn, ngón tay rút ra, cô dừng lại trước mặt Lữ Tử Kiều, ánh mắt thẳng tắp chạm vào ánh mắt Lữ Tử Kiều, nói với Lữ Tử Kiều: "Đại bại hoại, anh không phải rất thích tất chân của người ta sao? Hôm nay người ta đồng ý giúp anh giao chân. Đại bại hoại, lần này anh vui vẻ, hài lòng rồi"Không?"
Nói xong nàng ngồi xổm xuống, đôi môi hồng nhuận gợi cảm cùng bàn tay nhỏ bé mềm mại không xương phối hợp với nhau, ở trên tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều mút vào mấy cái, đầu mãng lật ở ngoài bao bì.
Sau đó cô nằm trên bãi cỏ trước mặt Lữ Tử Kiều, Lữ Tử Kiều cũng ngồi xuống.
Trương Hinh mỉm cười trên mặt, nhẹ nhàng nâng hai chân lên, đôi chân nhỏ màu da trong suốt kia đặt phẳng, mép chân nhẹ nhàng kẹp lấy tiểu huynh đệ cứng rắn của Lữ Tử Kiều, chậm rãi mặc lên mặc xuống, mép chân mềm mại, tất chân trong suốt trơn nhẵn, tiểu huynh đệ đắm chìm trong hương ôn nhu không biết tên, không tự chủ được cương cứng hai cái, nhảy hai cái, chỗ mắt ngựa truyền đến cảm giác đau đớn cương cứng quá độ.
Trương Hinh Dư ý cười càng đậm, tiếp tục dùng chân duyên bao làm hai cái, sau đó bàn chân đối diện, thịt Oánh Oánh cung chân kẹp lấy Lữ Tử Kiều dựng đứng rất thẳng tiểu huynh đệ, sảng khoái màu da trong suốt tất chân diện tích càng lớn bao lấy mãng đầu, nhẹ nhàng ma sát khiến Lữ Tử Kiều hô hấp cùng tim đập dồn dập lên.
Lữ Tử Kiều có thể nghe thấy mình, từng ngụm từng ngụm tiếng thở dốc cùng tiếng tim đập thình thịch, rất nhanh trán Lữ Tử Kiều toát ra mồ hôi.
Trương Hinh cho màu da tất chân trong suốt cung chân không ngừng bộ lộng, nàng đang cẩn thận nhìn màu da tất chân trong suốt cung chân tiểu huynh đệ kia cương biến hóa.
Cái miệng nhỏ nhắn gợi cảm mà hồng nhuận há to hơn nữa, vẻ mặt chuyên chú, cô cười khanh khách ra tiếng.
Xem ra nàng rất thích Lữ Tử Kiều tiểu huynh đệ ở nàng mềm mại màu da trong suốt tất chân vây quanh, cứng đến không thể cứng hơn bộ dáng.
Trương Hinh dư hai cái màu da trong suốt tất chân cung bao làm tốc độ càng lúc càng nhanh, làm tiểu huynh đệ bạo đến không thể tại bạo, liền muốn bắn ra lúc, nàng dừng lại bao lộng.
Chỉ thấy trong nụ cười của nàng mang theo một tia đắc ý, lại thay đổi đa dạng tiếp tục đùa bỡn tiểu huynh đệ của Lữ Tử Kiều.
Chỉ thấy nàng hơi duỗi thẳng một cái chân nhỏ, bàn chân nhẹ nhàng chống ngang trên bụng Lữ Tử Kiều, tất chân trong suốt màu da trơn trượt cùng cơ bụng tiếp xúc cùng một chỗ, nhiệt độ cơ thể ấm áp của bàn chân truyền đến, kéo theo bụng dưới dâng lên một mảnh nhiệt lưu, trong nháy mắt truyền khắp các nơi trên thân thể, lông tơ toàn thân vui sướng giãn ra, mỗi một lỗ chân lông phảng phất tràn ngập cảm giác tơ lụa đặc biệt của tất chân trong suốt màu da.
Tiếp theo nàng dựng thẳng một bàn chân khác, đẩy tiểu huynh đệ cứng rắn về phía trước, tiểu huynh đệ bị đẩy lên trên bàn chân của tất chân màu da trong suốt chống ngang kia, bàn chân lụa mềm mại kia không ngừng khẽ vuốt chậm rãi, rất ôn nhu xoa bóp toàn bộ tiểu huynh đệ Lữ Tử Kiều, một loại cảm giác sảng khoái nói không nên lời toàn thân mà đến, làm cho Lữ Tử Kiều rất là hưởng thụ.
Thỉnh thoảng nàng còn thu hồi bàn chân nhỏ, kéo thẳng mũi chân, dùng mũi chân trêu chọc tinh hoàn rủ xuống của Lữ Tử Kiều, đá nhẹ quả trứng phồng lên kia, tinh hoàn cùng tất chân chạm vào, một tia cảm giác đau đớn nhỏ bé truyền đến, tứ chi bách hài sảng khoái muốn kêu ra tiếng.
Trương Hinh Dư tiếp tục chơi trò mới.
Tất chân trong suốt màu da bóng loáng mũi chân khẽ nâng lên, cách một tầng tất chân trong suốt màu da mỏng manh, đặt ở gốc tiểu huynh đệ, ngón chân hơi lớn kẹp lấy cán dài của tiểu huynh đệ, thuận theo cán mà lên, đến phần dưới quy đầu, lại dùng sức kẹp một cái, toàn bộ bàn chân thuận thế dán ở trên bụng tiểu huynh đệ, hơi xoay mắt cá chân, phối hợp chống ngang, dùng sức móc lại một chân tơ khác, nhanh mà có lực ma sát với toàn bộ tiểu huynh đệ của Lữ Tử Kiều.
Toàn bộ tiểu huynh đệ giống như đặt mình trong một đống tất chân màu da trong suốt tơ lụa, cảm xúc thật tốt, kích thích liên tục, một cỗ dịch tuyến tiền liệt nhỏ không thể khống chế toát ra mắt ngựa, theo đầu mãng nhỏ giọt tới mũi chân của con đan khấu màu đỏ kia, nhuận ra một mảnh màu thịt cùng màu đỏ càng sâu.
Trương Hinh Dư một bên dùng tất chân màu da trong suốt giúp Lữ Tử Kiều giao chân, một bên lôi kéo tay của hắn sờ lên huyệt non đỏ tươi đã lan tràn thành tai họa của nàng, tiếng nước màu trắng ngà bù lu bù loa cùng tiếng thảo nguyên xào xạc ma sát thành một mảnh, Lữ Tử Kiều thỉnh thoảng còn duỗi thẳng hai ngón tay tách ra hai mảnh môi âm hộ đầy đặn kiều diễm ướt át, lộ ra nội cảnh vách thịt huyệt non màu đỏ tươi, lỗ nhỏ tinh tế niệu đạo cùng trân châu màu hồng phấn hơi nhô lên rõ ràng có thể thấy được, phía dưới là ngọc động sâu thẳm mà chặt chẽ, đang nhỏ giọt chảy ra nước màu trắng ngà, dung dịch ngọc quỳnh màu hồng phấn kia chảy qua Hậu môn, nhỏ trên ga giường trắng noãn không tỳ vết, ướt sũng một mảnh.
Lữ Tử Kiều là một nam nhân dục vọng rất mạnh, hắn làm sao nhịn được chứ?
Cảnh trí dâm mỹ cùng cảm giác tơ lụa của tiểu huynh đệ, làm cho Lữ Tử Kiều nhiệt huyết sôi trào, hai mắt cực độ sung huyết, gần như muốn lộ ra hốc mắt, Lữ Tử Kiều chịu không nổi, Lữ Tử Kiều muốn đâm chết nàng.
Lữ Tử Kiều hai tay lấy ra bàn tay mềm mại đặt ở trên tiểu huynh đệ, bay nhào tới, hai tay chống ở chỗ đầu gối chân tơ, sau đó đặt thẳng người, tách đùi ra, liền hướng cánh hoa đâm tới.
Xì một cái, mãng đầu liền đi vào.
Tiểu huynh đệ cứng rắn như sắt không thể chờ đợi được cắm vào trong huyệt non đỏ tươi nước bắn tung tóe kia, một trận điên cuồng xâm lấn, chỗ kết hợp của hai người phát ra một mảnh âm thanh xì xào.
"....Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chuckley Chu
Trương Hinh phát ra tiếng cười khanh khách dâm đãng, tất chân hai chân nâng cao, treo lên vai Lữ Tử Kiều, chân màu da trong suốt không ngừng đong đưa theo.
Tiểu huynh đệ kịch liệt co rút mang đến khoái cảm mãnh liệt, làm cho Trương Hinh Dư không thể không căng thẳng mũi chân tất chân, đầu ngón chân xoa bóp cùng một chỗ, tất chân mỏng manh bị kéo căng thật chặt, cơ hồ sẽ bị đâm thủng.
Có lẽ là Lữ Tử Kiều co rút quá mạnh, rốt cục khiến Trương Hinh không chịu nổi huyệt non đỏ tươi mềm mại kia, đột nhiên Trương Hinh cho đôi môi đỏ mọng gợi cảm kia phát ra một tiếng kiều diễm nói: "Lữ tiên sinh...... Nhẹ một chút...... Chỗ tôi có chút đau.
Lữ Tử Kiều cảm nhận được sự co giật co rút trong huyệt non của cô, dịu dàng hôn lên môi Trương Hinh Dư một cái, sau đó cười nói: "Hinh Dư...... Em nhịn thêm một chút...... Sẽ nhanh thôi.
Lữ Tử Kiều dùng sức, tận gốc mà vào. Tiểu huynh đệ kia cắm sâu bao nhiêu, tiểu huyệt kia bao chặt bấy nhiêu. Hai người đều cảm thấy giống như điện lưu quá thân, phi thường sảng khoái.
Sau đó tiểu huynh đệ của Lữ Tử Kiều lại dùng sức cử động, ra ra vào, Trương Hinh Dư cũng phát ra tiếng hừ lạnh ngọt ngào, tiếng rên rỉ.
Đôi mắt đẹp tràn ngập hơi nước hơi híp lại, xoay eo đặt mông phối hợp với động tác của Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều vừa hưởng thụ, vừa thưởng thức bộ ngực sữa trắng như tuyết của Trương Hinh.
Hai vưu vật thật tốt, giống như sóng cuộn động, hai núm vú vừa mềm vừa đỏ, còn tản ra nhũ hương nồng đậm.
Lữ Tử Kiều thấy vậy trong lòng ngứa ngáy, không khỏi vươn tay chơi đùa.
Một tay một cái nắm, đều nắm không được, hai cái đồ chơi này là bánh bao đặc biệt lớn.
Anh đẩy, ấn, cầm, vò núm vú, cho Trương Hinh một loại hưởng thụ khác.
Thịt bổng phía dưới không chút ôn nhu mà khô, mỗi một cái đều khô đến đỏ tươi huyệt non phát ra tiếng phốc xích.
Một dòng nước màu trắng sữa không ngừng chảy, làm ướt nửa người dưới của hai người, làm ướt cả ga giường.
Thật có thể nói phong lưu vô hạn, xuân sắc vô biên, chỉ ao ước uyên ương không ao ước tiên Lữ Tử Kiều hưởng thụ diễm phúc, miễn bàn trong lòng có bao nhiêu đẹp.
Hắn ghé vào thân thể mềm mại ấm áp của Trương Hinh, vui vẻ chen vào, một hơi khô mấy trăm cái, tuyệt không thể tả.
Huyệt non ấm áp đem tiểu huynh đệ bọc kín không kẽ hở, nơi đó nước thật nhiều thật nhiều, ngâm đến quy đầu cực kỳ sảng khoái.
Mà Trương Hinh Dư cũng vô cùng hưởng thụ, vặn vẹo thân thể tích cực phối hợp với động tác của Lữ Tử Kiều.
Hai tay của nàng đầu tiên là duỗi ở trên giường, đến lúc cực kỳ hưởng thụ, không khỏi giống như dây leo leo lên cổ Lữ Tử Kiều, tiếng kêu trong miệng một trận cao như một trận, đúng là tiên nhạc phiêu phiêu, nghe được Lữ Tử Kiều tiêu hồn thực cốt, không thể chính mình.
Kiều vật trên giường giống như Trương Hinh Dư, muốn không cúc cung tận tụy vì nàng, đến chết mới thôi cũng không được.
Nàng là vưu vật trời sinh, khắc tinh của nam nhân a!
Chơi một hồi, Lữ Tử Kiều đột nhiên dừng động tác nói: "Hảo Hinh Dư, chúng ta đổi tư thế đi.
Trương Hinh cười khanh khách gật đầu, nói: "Đổi tư thế gì?
Giọng nói của cô dịu dàng như hồ nước trong vắt.
Lữ Tử Kiều hôn lên khuôn mặt ửng đỏ của cô nói: "Em thích tư thế thế nào, chúng ta sẽ làm cái đó. Ở trên giường em có quyền lên tiếng của mình.
Trương Hinh suy nghĩ một chút, nói: "Em muốn làm nữ vương.
Trong mắt nàng lóe lên ánh khiêu khích.
Lữ Tử Kiều không có ý kiến, nghĩ thầm: Trương Hinh cho một đại mỹ nữ thục nữ như vậy, bình thường nói năng thận trọng, rất chú ý hình tượng, nhưng khi cô ấy đổi trường hợp khác ở cùng một chỗ với người yêu của mình, không có bất kỳ băn khoăn mở rộng tình cảm, cô ấy cũng có thể biến thành một ngọn núi lửa năng lượng kinh người!
Lữ Tử Kiều từ trên người Trương Hinh Dư lật xuống, nằm sang bên cạnh, đem thân thể nằm bình thường, mà tiểu huynh đệ của nam nhân kia dựng thẳng lên thật cao, giống như cây cột lớn bình thường nhìn thấy.
Trương Hinh Dư ngồi xổm xuống, mở to đôi mắt đẹp đánh giá thứ này, còn dùng ngón tay chạm vào nó.
Thứ kia giống như Bất Đảo Ông lắc lư không thôi, phía trên còn thủy quang lấp lánh, tản ra mùi tanh đặc trưng của cơ thể người.
Trương Hinh Dư ngửi thấy cũng không cảm thấy phản cảm, bởi vì mùi tanh này cũng có một phần của cô.
Cô hăng hái bừng bừng đẩy nó, nghịch ngợm nó, cầm nó, bẫy nó, không cảm thấy bẩn.
Trên mặt cô hoàn toàn không có sự lạnh lùng và tịch mịch, thay vào đó là vui sướng, kích tình và hưng phấn.
Ngoài ra, nàng quen có cao nhã cùng thanh lệ cũng không có biến mất, điều này khiến nàng khác với nữ nhân bình thường.
Bình thường nữ nhân dưới tình huống này sẽ vẻ mặt dâm đãng, mà Trương Hinh lại không, nàng chỉ làm cho người ta cảm thấy gợi cảm, đáng yêu, mê người, muốn một đêm làm nàng trăm ngàn lần, thật sự ôm lấy thân thể của nàng, trái tim thiếu nữ của nàng.
Lữ Tử Kiều chống tay về sau, chống nửa người trên lên cười ha hả nói: "Hinh Dư...... Tiểu huynh đệ của ta rất thô rất mạnh đi...... Thích nó không?... Vừa rồi ta thấy ngươi vừa rồi ăn ngon lành a.
Trương Hinh cười ngọt ngào với anh, hai bộ ngực sữa trắng như tuyết cũng nhảy lên, khiến cổ họng Lữ Tử Kiều khô khốc.
Hắn nghĩ thầm: Trương Hinh cho Trương Hinh này nhiều chỗ làm cho người ta mê muội quá, đâu chỉ là một đôi ngực sữa mê người a?
Nàng giống như một tòa đại bảo tàng làm cho người ta đào móc không hết.
Là một người đàn ông, tôi thật may mắn.
Chỉ nghe Trương Hinh Dư nói: "Đồ xấu xí, luôn muốn làm chuyện xấu, có gì mà thích chứ? Lớn như vậy, dài như vậy, thô như vậy, cứng như vậy, thật đáng sợ. Mỗi lần đều khiến tôi đau đớn, hận đến nghiến răng, thật muốn cắt nó đi.
Nói xong, còn dí dỏm dùng ngón tay lại búng một cái tiểu huynh đệ tử, gậy kia lại rung đùi đắc ý, lóe sáng bóng dâm mỹ, giống như là cùng mỹ nữ tán tỉnh.
Lữ Tử Kiều cười hì hì, ôm Trương Hinh vào lòng rồi hôn cô lần nữa.
Trương Hinh dựa vào lòng Lữ Tử Kiều vươn bàn tay ngọc thon dài nắm chặt tiểu huynh đệ, điều chỉnh góc độ đè xuống.
Quy đầu sắp vượt qua quả trứng gà, dưới sự nỗ lực không ngừng của Trương Hinh, dưới sự bôi trơn của nước màu trắng ngà, chậm rãi tiến vào trong huyệt non đỏ tươi của nàng, cuối cùng cũng biến mất.
Trương Hinh vặn vẹo mông xoay một vòng, tiểu huynh đệ kia bị tiểu huyệt nuốt, giống như là nghệ sĩ giang hồ chơi nuốt kiếm.
Qua một hồi lâu, tiểu huynh đệ liên tiếp đi vào, rốt cục không thấy đâu, mà tiểu huyệt của Trương Hinh Dư bị phồng lên, giống như trong miệng người ngậm một miếng bánh bao.
Quy đầu đỉnh đến hoa tâm, Trương Hinh Dư đã rắn chắc ngồi vào trên người Lữ Tử Kiều, không khỏi thở dài một hơi.
Cái kia tiểu huynh đệ tràn ngập trong cơ thể trướng mãn cảm không cách nào hình dung, nàng hơi hơi động một chút bờ mông, liền khiến cho thần kinh thượng dòng điện.
Đó là vui vẻ, thoải mái, tốt đẹp, có thể ghi nhớ cả đời.
Đồng dạng, Lữ Tử Kiều cũng phi thường dễ chịu.
Nơi đó đầu thật tốt, có đầy đủ mỹ huyệt tất cả ưu điểm, tiểu huynh đệ đặt ở bên trong, giống như là hài tử trở lại ôm ấp mẫu thân ấm áp, sảng khoái, ấm áp.
Trương Hinh Dư cũng không có lập tức động tác, mà là trên người nhào tới, ghé vào Lữ Tử Kiều trên người, lấy mặt cọ mặt, nũng nịu nói: "Lữ tiên sinh, ngươi cảm thấy có đẹp hay không?
Lữ Tử Kiều đại hưởng diễm phúc, mừng rỡ không biết đông tây bắc.
Hai tay hắn đặt ở trên thân thể mềm mại của Trương Hinh, tùy ý vuốt ve, cùng vuốt ve ngọc khí, tơ lụa không kém nhiều lắm.
Nhưng ngọc khí và tơ lụa nào có thể làm cho Trương Hinh ấm áp hơn?
Hắn nói: "Đẹp, đẹp đến muốn lên trời. Sảng khoái, sảng khoái đến xương cốt ta đều muốn tô.
Trương Hinh Dư nghe xong không khỏi cười, nói: "Lữ tiên sinh thân mến, miệng của anh giống như bôi mật, không ai sánh bằng anh.
Lữ Tử Kiều tay tại trên mông của nàng nắm lấy, cảm thụ được co dãn cùng no đủ, ngoài miệng nói: "Hinh Dư a, ta không nói nhiều!
"Được... a... anh tới đi..." Nói xong lời này, cô xấu hổ nhắm đôi mắt đẹp lại, dùng đôi môi đỏ mọng bịt miệng Lữ Tử Kiều hôn điên cuồng không ngớt.
Cùng lúc đó, eo mông của nàng cũng cử động, khiến cho chỗ kết hợp của hai người mật thiết trao đổi.
Ngươi kẹp ta, ta đỡ ngươi, không chịu buông tha, liều chết Miên Miên.
Trong lòng hai bên đều giống như bầu trời đêm tết âm lịch, pháo hoa từng đóa rực rỡ chói mắt, từng đóa đều đắc ý.
(văn) ① Lầm lẫn; ② Giả dối.
Bởi vì nằm sấp không thể đã nghiền, Trương Hinh Dư liền đứng thẳng lên, đổi thành ngồi xổm. Như vậy hạ thể của cô liền hoàn toàn hiện ra trước mắt Lữ Tử Kiều.
Trương Hinh Dư ngồi xổm, hai tay ấn đầu gối, trên lưng dùng sức, mông cùng nhau lạc bộ đùa giỡn tiểu huynh đệ.
Cái lỗ nhỏ kia bị chống đỡ thật to, cây gậy lớn một lát biến mất, một lát lại lộ ra từ trong huyệt.
Ái dịch tràn đầy kia cuồn cuộn không ngừng tuôn ra, dọc theo tiểu huynh đệ đem hạ thân hai người làm cho ẩm ướt, ngay cả lông mu cũng lóe thủy quang.
Trương Hinh Dư càng ngồi càng nhanh, càng bộ càng hăng, hai bộ ngực lớn kịch liệt nhảy lên, làm người ta hoa cả mắt.
Coca này hỏng Lữ Tử Kiều, vừa hưởng thụ, vừa đã nghiền.
Hắn cảm thấy trên đời cảnh đẹp nhất chính là nam nữ cuồng hoan, cuồng hoan tốt nhất chính là cùng Trương Hinh làm tình.
Cái gì gọi là "Chỉ ao ước uyên ương không ao ước tiên" cái này chính là a!
Trương Hinh Dư rất cố gắng, rất chăm chỉ, buông tha cho sự xấu hổ và rụt rè trước sau như một, lần này, cô cũng chủ động đứng lên, chủ động hưởng thụ niềm vui khi làm phụ nữ.
Nàng dồn dập thở dốc, thở ra như lan. Nàng đong đưa cái mông, sắc sắc địa bao lộng, nàng lớn như vậy còn chưa có điên như vậy qua.
Đôi mắt đẹp của nàng nheo lại, khuôn mặt đỏ ửng, tiếng rên rỉ thật sự là êm tai.
Lữ tiên sinh...... Tiểu huynh đệ của ngài muốn đem ta đỉnh nát, ta cảm giác mình hóa thành từng mảnh từng mảnh, giống như bông tuyết bay theo bốn phương tám hướng. A, lần này quả thực muốn dạy ta chết.
Nàng dùng giọng rên rỉ kể rõ cảm thụ của mình, bộ dáng như say như dại kia, làm sao còn giống Trương Hinh Dư chứ? Đâu còn giống như một giáo viên ưu tú đoan trang chứ?
Nếu người quen biết cô nhìn thấy Trương Hinh Dư bình thường lãnh diễm như vậy, nhất định không thể tin được.
Hinh Dư, làm tốt lắm, làm tốt lắm. Anh tán thưởng em, em cứ làm như vậy đi, nhất định sẽ có tiền đồ lớn. Một ngày nào đó, em sẽ trở thành người phụ nữ mê người nhất thiên hạ.
Hắn thở hổn hển khích lệ nói, cuối cùng còn có thể nói ra câu hoàn chỉnh.
Hắn thỉnh thoảng phối hợp với Trương Hinh Dư ưỡn mông, khiến cho tiểu huynh đệ càng thêm lợi hại.
Hai tay cũng không có nghỉ ngơi, vươn ra bắt lấy cái kia không ngừng rung động ngực lớn.
Hai vưu vật thật đáng yêu, trắng như bông, hoạt bát như thỏ trắng, bóng loáng như mỹ ngọc.
Hai núm vú kia càng đẹp, trướng rất lớn, so với hai quả anh đào còn mê người hơn.
Tay Lữ Tử Kiều bắt đầu bận rộn, ở trên ngực nắm, đẩy, ấn, nắm, đối với hai hạt anh đào càng là hết sức khiêu khích chi sự, khiến cho Trương Hinh Dư thỉnh thoảng phát ra vài tiếng hô nhỏ, khiến cho hai người chuyện tốt dệt hoa trên gấm.
Lữ Tử Kiều chơi đến hứng khởi, liền ngồi dậy, ghé miệng mút núm vú.
Ngực nhạy cảm cỡ nào, Trương Hinh Dư lập tức chịu không nổi, liên tục gào thét: "Lữ tiên sinh, anh yêu, đừng hôn, ngứa chết em rồi. Đừng cắn, sẽ đau đấy. Anh chơi em sắp biến thành dâm phụ rồi.
Mông cô ta di chuyển nhanh hơn.
Lữ Tử Kiều phun ra bộ ngực, nhìn bộ ngực đỏ ướt đẫm cười nói: "Anh chính là muốn em nổi sóng mà. Hinh Dư Lãng càng khiến người ta thích.
Nói xong, lại ngậm con kia vào miệng chơi. Ngoài miệng có thể làm chuyện hắn đều làm, hai viên núm vú đều bị chơi đến cứng rắn đấy, miễn bàn có bao nhiêu đẹp mắt.
Trương Hinh Dư dù sao cũng là một nữ lưu, lăn qua lăn lại trên người Lữ Tử Kiều một hồi liền mồ hôi đầm đìa, tốc độ cũng giảm xuống.
Lữ Tử Kiều thấy vậy, nói: "Hinh Dư, để cho ta thao ngươi đi, quản bảo thao ngươi dục tử dục tiên, thủy lưu thành hà.
Trương Hinh ôm cổ Lữ Tử Kiều, nói mê: "Em mệt muốn nằm sấp xuống, Lữ tiên sinh, anh chơi em đi, mặc lỗ hổng của em đi, đỡ về sau cảm thấy ngứa ngáy.
Lời này nghe Lữ Tử Kiều hưng phấn đến phát cuồng. Anh thô lỗ nói: "Hảo Hinh Dư, bà xã nhỏ của anh, bây giờ anh sẽ thao huyệt non cho em, thao huyệt non của em.
Dứt lời xoay người một cái, hai người đổi vị trí một chút, Lữ Tử Kiều biến thành ở phía trên.
Lữ Tử Kiều ghé vào trên thân thể mềm mại của nàng, trước tiên đem gậy vù vù rút ra muốn chuẩn bị một chút, Trương Hinh Dư nhất thời cảm thấy một trận trống rỗng, nói: "Lữ tiên sinh, nhanh cắm vào đi, bên trong người ta ngứa lắm.
Dùng sức ấn mông Lữ Tử Kiều.
Lữ Tử Kiều nở nụ cười, nói: "Hinh Dư, gấp cái gì chứ, anh sẽ chơi em, đảm bảo cho em thoải mái.
Nói xong, đem tiểu huynh đệ ở hạ thân của nàng ma sát, mài đến ngứa ngáy, sau đó lại xì một tiếng cắm đến cùng, Trương Hinh thỏa mãn phát ra tiếng nũng nịu.
"Ưm... Hảo... Thân đệ đệ... Ngươi thật biết làm huyệt... Ưm... Nặng... Đẹp muốn chết... Hừ... Sâu một chút... A... Hinh Dư... Quá... quá thoải mái... A... sắp chết... Ân..."
Lữ Tử Kiều chiếm hữu Trương Hinh Dư xinh đẹp, cô thở phào một hơi thật dài, bởi vì cô lại nhận được cảm giác thỏa mãn khi dương vật làm phong phú cơ thể, huyệt đem dương vật bọc thật chặt, Lữ Tử Kiều hai tay cầm lấy hai chân Trương Hinh Dư mở ra, bắt đầu dùng phương thức "chín cạn một sâu" cày sâu Trương Hinh cho mảnh ruộng đẹp màu mỡ kia.
Trương Hinh Dư Mỹ hai tay nắm chặt ra giường, cặp mông xinh đẹp đẫy đà thỉnh thoảng vặn vẹo lên xuống, đón ý nói hùa với công kích mạnh mẽ mà có lực của Lữ Tử Kiều, thỉnh thoảng cô ngẩng đầu đưa tầm mắt nhìn về phía dương vật tráng kiện của Lữ Tử Kiều, nhìn anh hung mãnh ra vào thân thể của mình, chỉ thấy hai mảnh môi âm hộ đỏ mọng ở cửa huyệt theo dương vật rút ra, không ngừng lật vào lật ra, Trương Hinh hừ thẳng.
A... Lữ tiên sinh... Hinh Dư bị anh... thao chết rồi... lại đến... thâm nhập sâu hơn một chút... đừng... trêu người ta... a... a... đẹp muốn chết...
Lữ Tử Kiều nghe tiếng kêu dâm đãng của Trương Hinh càng ra sức.
Thân Hinh Dư...... Ngươi thật là làm người ta mất hồn...... Ta sẽ làm cho ngươi càng thêm thỏa mãn......
Toàn bộ trong phòng ngủ tràn ngập một mảnh xuân ý, ngoại trừ tính khí giao hợp lúc "Bốc Tư" "Bốc Tư" thanh âm, cũng chỉ có trên giường đôi tình nhân kia sóng kêu mà thôi.
Trương Hinh bị Lữ Tử Kiều làm mất đi tâm hồn, cả người giống như muốn hòa tan, miệng không kìm được than vãn.
Ai nha...... Lữ tiên sinh...... Chơi chết Hinh Dư...... Đệ...... Ta lại muốn tới...... Muốn...... Muốn tiết thân...... Lữ tiên sinh...... A...... Ta muốn xong đời...... A...... A......
Hảo Hinh Dư, hai chúng ta cùng nhau cao trào đi.
Lữ Tử Kiều nói xong cũng tăng hết mã lực, mạnh mẽ đong đưa phần eo, mỗi lần đều làm thẳng đến cùng.
Lập tức, Trương Hinh Dư hai tay nắm chặt ga giường, thân thể phản xạ thức ưỡn lên, đồng thời một tiếng nỉ non, tiểu huyệt đột nhiên hút lấy phân thân Lữ Tử Kiều, một cỗ dâm thủy ấm áp tiết ra, quy đầu Lữ Tử Kiều cũng không cam lòng yếu thế phun ra đại lượng tinh dịch nóng hổi, đổ đầy Trương Hinh Dư trong hũ mật chịu đủ gian dâm kia.
Trên giường ngủ hợp lại hai người tinh dịch cùng dâm thủy, nhìn mắt lại là một mảnh hỗn độn.
Lữ Tử Kiều dịu dàng ôm lấy Trương Hinh Dư, khóe môi cô cũng lộ ra nụ cười hài lòng.
Lữ Tử Kiều hưởng thụ vẻ đẹp kẹp lấy và xung kích kia, hắn nghĩ thầm: Ta đây là đang ở tiên cảnh, đang chơi tiên nữ. Niềm vui này không gì sánh bằng...