tình ái đại học
Chương 10: Ký túc xá trò chuyện đêm
Sau khi đăng ký vào ở, Lục Dao liền không kiên nhẫn đuổi Lục Gia Trạch đi, mặc dù biết anh rất bất mãn, nhưng Lục Dao lượng anh cũng sẽ không làm ra hành động khác người với cô trong trường học, đơn giản lá gan liền lớn hơn một chút.
Đại học tình ái thật ra là sản nghiệp của Lục gia, nhưng là em gái được Lục Gia Trạch nhận nuôi, Lục Dao không có cảm giác tồn tại gì.
Hơn nữa hành động khiêm tốn của Lục Gia Trạch, Lục Dao cũng vào đại học này như sinh viên bình thường.
Lục Dao kỳ thật cũng rất may mắn như vậy, ít nhất sẽ không trở thành cái đích cho mọi người chỉ trích.
Mặc dù thế giới này đối với chuyện tình dục dị thường khát vọng, nhưng đại đa số nữ nhân ý dâm đối tượng liền có Lục Gia Trạch, Lục Dao không muốn bị những nữ nhân kia ghen ghét.
Ký túc xá là phòng bốn người, hoàn cảnh rất tốt, không gian cũng rất lớn, Lục Dao vẫn tương đối hài lòng.
Quả nhiên, thế giới phát triển cao độ, ngay cả phúc lợi công cộng cũng có lực như vậy.
Cảm khái thu dọn xong hết thảy, Lục Dao bò lên giường chuẩn bị ngủ một lát.
Không đúng lúc chính là, chỉ chốc lát sau, mặt khác ba vị bạn cùng phòng lục tục tiến vào, lại là một trận ầm ĩ, đợi đến các nàng đều thu thập xong về sau, Lục Dao mới cùng các nàng chào hỏi, cũng không phải nói nàng cao lãnh hay là cái gì, nàng ở Lục gia ngây người mười năm, cuộc sống đơn điệu ngay cả bằng hữu cũng không có, nàng quả thực không rõ ràng lắm như thế nào cùng người giao tiếp.
Nàng sớm đã quên thế giới trước kia là như thế nào vượt qua, nàng cũng nghĩ không rõ ràng lắm vì sao đến thế giới này ngược lại trẻ lại mười tuổi, nàng là xuyên qua đến chính mình mười tuổi trạng thái sau đó đi tới thế giới này sao?
Nàng quả thực không nghĩ ra là vì sao.
"Xin chào, tôi tên Thịnh Nam, tôi là người thành phố B..." Cô gái mở miệng nói chuyện cười rất rực rỡ, mái tóc dài đến vai, khuôn mặt trái xoan khéo léo, ánh mắt giống như quả nho đen, rất sáng chói.
"Xin chào, ta gọi Lâm Nhân, ta cũng là người thành phố B nha..." Nàng vui vẻ nói, tóc ngắn đến tai thoạt nhìn nhẹ nhàng khoan khoái vô cùng, trên mặt vẽ khói hun trang, Lục Dao trong nháy mắt nghĩ tới phi chủ lưu.
Người cuối cùng mở miệng là một cô gái điềm đạm nho nhã, cô tên là Tống Kỳ Kỳ, là người nước A, sở dĩ cô tới trường này là bởi vì muốn trải nghiệm văn hóa nơi này.
Lục Dao mỉm cười, mở miệng nói: "Chào các ngươi, ta là Lục Dao, ta là người địa phương..." Trong lòng âm thầm nghĩ đến, các bạn cùng phòng tính cách không tệ, vẫn là rất dễ ở chung.
Thịnh Nam tương đối hay nói, tính cách Lâm Nhân phóng khoáng một chút, về phần Tống Kỳ Kỳ thuộc loại ôn nhu động lòng người, mà trạng thái hay thay đổi của Tống Dao được các nàng gọi là tinh phân.
Được rồi, cô chịu đựng, đôi khi trạng thái của cô không online.
Buổi tối hôm đó, Lâm Nhân đề nghị mọi người mỗi đêm bắt đầu kể một chút chuyện xưa mình đã trải qua, về phần là loại chuyện xưa gì, Lục Dao không cần nghĩ cũng biết, tới nơi này học tập, chính là về tình ái.
Đối với sự phóng khoáng của bạn cùng phòng dân bản xứ, Lục Dao cũng đang chậm rãi tiếp nhận.
Dường như cô đã hiểu vì sao Lục Gia Trạch lại đưa mình đến ngôi trường này. Dạy dỗ chính mình sao? A.
Về phần từ ai bắt đầu trước, đương nhiên là người đề nghị Lâm Nhân.