tiểu trấn lục sự tình
Chương 1
Tôi đối với chuyện nam nữ biết được hơi sớm, không đến mười tuổi đã biết cái gì là thao lồn, chỉ là chưa từng thực hành qua.
Không phải vì tôi phát triển sớm, mà là vì tôi có một người hàng xóm "hiểu chuyện" sớm.
Anh ấy tên Từ Quân, lớn hơn tôi vài tuổi, ý thức tình dục của tôi đều là anh ấy gọi trước.
Tất cả những gì tôi sẽ kể là một số câu chuyện đã xảy ra trong quá khứ của chúng tôi.
Nhà tôi ở một trấn nhỏ bên Trường Giang, ba tôi và ba Từ Quân đều là công nhân viên chức trạm lương thực trong trấn.
Khi đó nhà ở là ký túc xá công nhân viên chức được cải tạo từ kho hàng cũ của trạm lương thực, chia làm mấy tiểu viện, mỗi tiểu viện ba năm người.
Nhà tôi và nhà Từ Quân ở cùng một sân, đối diện nhau, chúng tôi xem như lớn lên cùng nhau.
Thời thơ ấu luôn vui vẻ, khi đó người lớn đều bề bộn nhiều việc, không có bao nhiêu tinh lực quản chúng ta.
Từ Quân là đứa con đầu lòng của chúng ta, bởi vì hắn lớn tuổi hơn chúng ta, còn cường tráng hơn chúng ta.
Khi còn nhỏ, tôi thường chạy theo sau mông anh ấy.
Tiểu tử này từ nhỏ đã nghịch ngợm, ngoại trừ ba nó ai cũng không sợ.
Quan hệ giữa tôi và Từ Quân có chút giống Đại Hùng và Hổ Mập bên trong mèo máy.
Bất quá hắn không ngang ngược như mập hổ, ta cũng không ngu xuẩn như Đại Hùng.
Nói tóm lại hắn rất cường thế, ta có chút uất ức, thay hắn gánh vác thật nhiều nồi.
Đến khi tôi lên tiểu học năm nhất Từ Quân lên lớp bốn, tôi còn chơi đến say sưa với những viên bi, vòng sắt gì đó. Anh ta bắt đầu nói chuyện với tôi về phụ nữ.
Khi đó ta đối với nữ nhân còn không có hứng thú, bất quá có một ngoại lệ, chính là tỷ tỷ của Từ Quân.
Chị hắn tên Dung, lớn hơn Từ Quân ba tuổi.
Dung rất xinh đẹp, từ nhỏ tôi đã thích cô ấy, từng coi cô ấy là nữ thần của tôi.
Chỉ là Dung vẫn coi tôi như đứa trẻ, không hề phóng tầm mắt vào trong.
Người phụ nữ đầu tiên Từ Quân nói chuyện với tôi là mẹ nó, người thứ hai chính là Dung.
Từ Quân "hiểu chuyện" sớm đã có quan hệ với gia đình anh ta.
Ba cậu chưa từng đi học, vào trạm lương thực của ông nội cậu, vừa đen vừa khỏe, không cao.
Mẹ nó thì ngược lại, cao lớn trắng nõn, thân cao hơn một mét bảy, bộ dáng cũng không tệ.
Ở niên đại cái gì cũng phải bằng phiếu, trạm lương thực là đơn vị hết sức quan trọng trong trấn.
Ngay cả công nhân tạm thời của trạm lương thực, cũng là một công việc khiến người ta hâm mộ.
Nhà Từ Quân con mẹ nó là nông thôn cách thị trấn rất xa, tương đối nghèo, có thể gả cho trạm lương thực chính thức đã tính là rất tốt rồi.
Khi đó công nhân viên chức trạm lương thực trên cơ bản đều có thể tìm được một người vợ tương đối xinh đẹp.
Ba tôi là kế toán đứng trên trạm, tính là nửa lãnh đạo, mẹ tôi cũng rất xinh đẹp.
Mẹ tôi là thợ dệt, bên trong đại đa số là nữ công nhân, chỗ chúng tôi gọi là "Sa muội nhi" chính là ý của em gái kéo sợi.
Khi đó tìm em gái sa làm vợ là lý tưởng của rất nhiều nam nhân trong trấn.
Ba Từ Quân không có văn hóa gì, thích uống rượu, say sẽ mặc kệ xanh đỏ trắng đánh người, cả nhà bọn họ thấy ba hắn đều giống như chuột thấy mèo.
Bị đánh nhiều nhất đương nhiên là Từ Quân, trước kia cậu ta bị đánh thường trốn đến nhà tôi, tố khổ với tôi, tôi biết rất nhiều chuyện trong nhà cậu ta.
Từ Quân nói tính tình ba cậu không tốt là bởi vì Dung không phải con ruột của cậu. Cái này ta cũng không kỳ quái. Chị cậu và ba cậu không giống chút nào, ba Từ Quân vừa đen vừa lùn, dung nhan trắng nõn thủy linh.
Đã sớm có truyền thuyết Dung không phải giống của hắn.
Ban đầu ba cậu không biết, sau đó Dung càng lớn càng không giống cậu, lời đồn bên ngoài cũng càng ngày càng nhiều, bắt đầu hoài nghi mẹ cậu.
Mẹ nó có thể chột dạ, chỉ để cho ba nó nổi giận.
Ba Từ Quân không chỉ tính tình không tốt, tính tình cũng kém, bình thường một miệng là bộ phận sinh dục nam nữ. Lúc làm việc với mẹ nó cũng không tránh chị em Từ Quân. Kỳ thật cũng không dễ tránh.
Nhà chúng tôi ở khi đó là nhà kho cũ sửa lại, mỗi nhà chỉ có hai ba mươi mét vuông. Tường ngoài là gạch, ở giữa dùng một tấm tre bùn ngăn cách thành hai gian, ba mẹ anh ở trong phòng.
Khi đó ký túc xá trạm lương thực nhà nhà đều như vậy, loại phòng này không cách âm, ở hai phòng nói chuyện cùng một phòng không có gì khác nhau.
Hơn nữa tường bùn trúc dán khắp nơi đều là mắt, cho nên Từ Quân đã sớm có kiến thức.
Khi đó tôi còn không hiểu lắm chuyện này, Từ Quân nói ba và mẹ cậu ta "Cởi sạch lăn lộn trên giường", chỉ cảm thấy chơi vui, có thể Từ Quân cũng không hiểu lắm.
Sau đó lớn hơn một chút, Từ Quân hiểu rõ, tôi cũng dần dần có hứng thú, kỳ thật tôi cảm thấy hứng thú chính là Dung. Từ Quân nói ba cậu ta đã có chủ ý với chị cậu ta từ rất sớm, cậu ta đã nhìn thấy ba cậu ta sờ chị cậu ta vài lần.
Lần đầu tiên nghe anh ta nói như vậy, tôi cảm thấy ba anh ta thật biến thái. Dung ở trong mắt tôi giống như tiên nữ, không nghĩ tới cô ấy có một người cha cầm thú.
Nhưng sau khi khiếp sợ, còn có một loại hưng phấn biến thái khó hiểu. Khi đó cũng không hiểu lắm, chỉ cảm thấy gà gà cứng rắn, muốn đi tiểu cảm giác.
Có một lần Từ Quân nói cậu ta nhìn thấy ba cậu ta cởi quần chị cậu ta ở trong phòng, tách chân ra sờ, tôi hưng phấn đến thiếu chút nữa tiểu ra.
Khi đó Dung hình như chỉ mới mười hai mười ba tuổi, có thể lông lồn còn chưa mọc đủ.
Còn tôi, căn bản còn chưa có lông.
Liền thường xuyên ảo tưởng mình có Ultraman, Búp Bê Hồ Lô các loại siêu năng lực, đem Từ Quân cha hắn đánh dẹp, sau đó mang theo Dung đến một cái thuộc về thế giới của mình...
Sau đó lại lớn lên một chút, Từ Quân lên trung học cơ sở, vẫn thỉnh thoảng nói với tôi về "diễm sự" trong nhà cậu ấy.
Nói nhiều nhất vẫn là mẹ hắn, hắn nhìn thấy qua mẹ hắn cùng cha hắn rất nhiều tư thế.
Bất quá ta cảm thấy hứng thú vẫn là tỷ của hắn, tuy rằng con mẹ nó bộ dạng không tệ, cao lớn trắng nõn, mông to sữa lớn.
Nhưng hình thể tôi quá lớn, có cảm giác áp bức đối với tôi.
Kỳ thật hiện tại nhớ tới, Từ Quân cha hắn đen nhánh thân thể cưỡi ở mẹ hắn mập trắng mông to thượng, cũng là một cảnh.
Từ Quân hiện tại không nói gì về chuyện của chị cô, hình như là mẹ cậu phát hiện ba cậu đang có chủ ý với Dung, nhưng lại không dám nói gì, để Dung đến trường học ở.
Câu chuyện bắt đầu ngay lúc này. Trước kia Từ Quân nói với tôi chuyện của mẹ cậu ta và chị cậu ta có chút thú vị, hiện tại cậu ta thật sự có "thú vui tình dục".
Còn tôi, tuy rằng còn học tiểu học, gà gà vẫn không có lông, bất quá dưới sự lây nhiễm lâu dài của Từ Quân, cũng cảm thấy loại chuyện này càng ngày càng thú vị. Mặc dù hiện tại Từ Quân không nói nhiều về chuyện của chị hắn.
Từ Quân đang nói chuyện nhà hắn thời điểm, có lúc sẽ hỏi ta "Thấy chưa mẹ ngươi lồn?"
Có bao giờ nhìn thấy bố mẹ cậu làm tình chưa?
Đại loại thế.
Trước kia tôi đều nói không có, bởi vì quả thật chưa từng thấy qua.
Sau đó Từ Quân càng ngày càng nghiêm túc, nói mẹ tôi đẹp hơn mẹ nó, bị thao lồn khẳng định cũng đẹp, giật dây tôi tìm cơ hội nhìn lén.
Mẹ tôi không tính là đặc biệt xinh đẹp, nhưng quả thật so với mẹ Từ Quân đẹp hơn, thuộc về phụ nữ đàng hoàng tương đối tiêu chuẩn.
Ngũ quan thân thể đều rất đoan trang, ánh mắt có chút lớn, thường buộc tóc đuôi ngựa, khi đó mới hơn ba mươi tuổi, chính là tuổi chuyển hướng thục nữ.
Con mẹ nó Từ Quân lớn lên cũng không tệ, nhưng không biết ăn mặc, tuổi cũng lớn hơn mẹ tôi.
Dáng người mẹ tôi rất đẹp, ngực không lớn như mẹ Từ Quân, nhưng rất thẳng, đi đường run lên một cái.
Đặc biệt là mông, mẹ tôi khoảng một mét sáu, thấp hơn mẹ Từ Quân một mảng lớn, hình thể cũng nhỏ hơn mẹ nó, nhưng mông lại so sánh với mẹ Từ Quân, vừa lớn vừa tròn.
Cho nên Từ Quân đối với mẹ tôi có hứng thú cũng không kỳ quái. Nhưng Từ Quân nói mẹ tôi không để ý đến người khác. Kỳ thật tôi biết mẹ tôi không phải không để ý tới người khác, là bà có chút khinh thường người một nhà Từ Quân, không thích nói chuyện với bọn họ.
Mẹ tôi cảm thấy ba mẹ Từ Quân đều không có văn hóa, ba cậu ta hạ lưu, mẹ cậu ta lại không biết kiềm chế, Từ Quân từ nhỏ nghịch ngợm gây sự, chỉ có Dung khá hơn một chút còn không rõ cha là ai.
Khi đó, cha tôi là kế toán đứng, tốt nghiệp trường kế toán chính quy.
Mẹ tôi là công nhân chính thức của xưởng dệt, từng học trung học.
Khi đó coi như là "có văn hóa".
Hơn nữa trạm lương thực là đơn vị rất quan trọng, cha tôi có chút quyền.
Cho nên ba mẹ tôi rất có cảm giác ưu việt, có chút coi thường người khác.
Từ Quân bảo tôi nhìn lén ba mẹ tôi, tôi cũng thử qua, không tìm được cơ hội.
Nhà tôi cũng giống nhà Từ Quân, không cách âm.
Nhưng tôi chưa bao giờ nghe thấy bất cứ điều gì đặc biệt.
Từ Quân hình dung cho tôi âm thanh động dục của ba mẹ cậu ta, cái gì thì thầm, bốp bốp bốp, tôi cũng chưa từng nghe thấy.
Từ Quân nói tôi vô dụng, khi đó cảm thấy rất mất mặt, kỳ thật tính còn không hiểu, chuyện có chút bí mật khoe khoang trước mặt đồng bọn rất quan trọng.
Bất quá cơ hội vẫn phải có.
Năm đó sắp đến kỳ nghỉ hè.
Có một ngày tan học trở về, tôi đặt cặp sách xuống chuẩn bị đi tìm Từ Quân.
Ra cửa thấy trong bồn rửa bên cạnh có một chậu quần áo.
Là mẹ tôi chuẩn bị muốn tắm, có thể tạm thời có chuyện gì đi ra ngoài.
Tôi thuận tiện liếc mắt một cái, chú ý thấy trong đống quần áo lộ ra một đoạn băng đỏ.
Có lẽ bây giờ nhiều người không biết nó là gì.
Bất quá ta đã thấy, cái kia dây vải trắng đáy, ở giữa một khối vải đỏ, hai đầu có dây thừng.
Tôi biết đó là vành đai kinh nguyệt của mẹ tôi.
Hiện tại đã sớm không có ai dùng, khi đó hình như người dùng cũng ít, mẹ tôi tương đối bảo thủ, còn dùng cái này, bình thường đều là lén lút giặt.
Ta linh cơ vừa động......
Nhìn xung quanh không có ai, một tay từ dưới quần áo trong chậu rút dây lưng kia ra nhét vào trong ngực, vài bước nhỏ chạy vào nhà Từ Quân.
Từ Quân Chính một mình nửa nằm trên giường ủ rũ.
Tôi lấy kinh nguyệt của mẹ ra lắc lư trước mặt anh, "Nhìn xem, đây là cái gì?
Từ Quân liếc một cái, ánh mắt sáng lên, đoạt lấy dây lưng từ trong tay tôi ngồi dậy.
Thì thầm hỏi "Mẹ mày?
Tôi ừ một chút.
Từ Quân lập tức hưng phấn, "Tiểu tử, không tệ.
Trên mặt ta nói không nên lời đắc ý.
Phải biết rằng cơ hội ta xuất hiện trước mặt Từ Quân cũng không nhiều lắm.
Từ Quân tay nâng dây kinh nguyệt của mẹ tôi, giống như cầm bảo bối gì đó, cẩn thận nghiên cứu, từ phía trên lấy ra mấy sợi lông đen đen cong cong, hưng phấn nói là lông lồn của mẹ tôi.
Dây kinh nguyệt có thể là mẹ tôi vừa thay, còn có một chút giữ lại hình dạng khi sử dụng.
Từ Quân nhìn một hồi nói "Sảng khoái, mẹ cậu là lồn bánh bao".
Khi đó ta còn là một tiểu tử ngốc, lần đầu tiên nghe nói cái gì bánh bao lồn, cảm thấy buồn cười.
Ngu ngốc nói: "Vậy mẹ cậu có phải là bánh bao lồn hay không, chị cậu có phải là bánh quẩy lồn hay không?
Từ Quân vẻ mặt khinh bỉ "Tỷ của ta cũng là bánh bao lồn, bất quá không có mẹ ngươi lồn mập, ngươi xem này bao lồn địa phương, thật mập" ta vừa xuống tinh thần "Ngươi xem qua tỷ của ngươi lồn?"
Từ Quân hạ giọng "Ca không chỉ xem qua, còn sờ qua".
Sau đó hắn ôm cổ tôi, kéo tôi đến bên giường ngồi xuống, vừa đùa bỡn dây kinh nguyệt của mẹ tôi, vừa nói chuyện của chị hắn.
Chị cậu ấy trước kia ở cùng một phòng với Từ Quân, chính là chỗ chúng tôi đang ngồi, chen chúc hai cái giường.
Sau đó ba cậu vẫn có chủ ý với Dung, mẹ cậu mới bảo Dung đến ở trọ. Nghỉ hè trở về liền tìm một gian phòng trống nhà người khác ở, chính là trốn cha lưu manh của cô.
Dung trong hoàn cảnh này có thể trưởng thành cũng sớm, trung học cơ sở đã bắt đầu có bạn trai, hơn nữa còn là một số thanh niên xã hội không đứng đắn, sau đó còn lén lút dẫn người về qua đêm.
Từ Quân đương nhiên biết việc này, Dung vì muốn Từ Quân giữ bí mật, liền triệt hạ Từ Quân.
Từ Quân nói là chị cậu chủ động tuốt cho cậu, lần đầu tiên Từ Quân đã cho tay chị cậu.
Sau đó Dung thường xuyên tuốt cho Từ Quân một cái, còn để cho Từ Quân sờ soạng.
Từ Quân nói cậu và chị cậu chưa từng làm thật, chị cậu không cho.
Ngày đó tôi và Từ Quân đều rất hưng phấn, Từ Quân đối với kinh nguyệt của mẹ tôi nói rất nhiều lời dâm loạn, làm rất nhiều động tác dâm loạn.
Tuy rằng Dung ở trong lòng ta nữ thần hình tượng hoàn toàn hủy diệt, nhưng ta vẫn là ảo tưởng có thể cùng Dung làm hạ lưu sự...
Từ trong phòng Từ Quân đi ra dương vật của tôi vẫn cứng rắn, thẳng đến buổi tối ngủ cũng không mềm. Đêm đó lần đầu tiên tôi bị mộng di, năm ấy tôi còn chưa tròn mười một tuổi.
Mẹ tôi phát hiện kinh nguyệt không mang theo được, cũng không tiện mở miệng hỏi, khi đó người ra vào tiểu viện rất nhiều.
Tôi cho rằng việc này là bí mật nhỏ giữa tôi và Từ Quân, qua thì thôi.
Ta trời sinh nhát gan, tuy rằng đối với Dung có tính thú, chỉ dám trong lòng ý dâm một chút.
Tôi vạn lần không nghĩ tới chính là, Từ Quân cư nhiên sắc đảm bao thiên, đối với mẹ tôi hành động.
Chuyện kia qua không bao lâu liền được nghỉ hè.
Tôi đến nhà họ hàng ở nông thôn chơi, thiếu chút nữa qua một nửa kỳ nghỉ hè mới trở về.
Sau đó lại vào thành chơi nửa tháng, lúc về nhà nghỉ hè sắp hết.
Cả kỳ nghỉ hè cũng không nhìn thấy Từ Quân, chuyện trộm kinh nguyệt tôi thiếu chút nữa đã quên, thời gian còn lại một mực làm bài tập ngày nghỉ.
Tối hôm đó ăn cơm xong, trời đã tối.
Bố tôi đi ra ngoài, mùa này đứng lên tương đối nhiều chuyện.
Mẹ tôi lấy nước đi tắm.
Khi đó điều kiện kém, nơi chúng tôi tắm là một nhà vệ sinh đơn giản dùng đầu gạch vụn, ngay trong góc sân nhỏ.
Ngay tại mẹ ta đi vào không bao lâu, ta đang vùi đầu làm bài tập, đột nhiên nghe thấy mẹ ta một tiếng thét chói tai "A... Có lưu manh a..."
Tiếp theo trong sân sụt sịt một trận loạn vang, sau đó cách vách đại gia thanh âm "Đứng lại, nhìn thấy ngươi..., mau tới người".
Tôi vội vàng đặt bút xuống lao ra. Trong tiểu viện có chút tối, chỉ có ánh đèn từ các cửa sổ chiếu ra.
Tôi nhìn thấy Từ Quân vẻ mặt hoảng sợ ngồi xổm trên mặt đất, bị đại gia sát vách gắt gao bắt lấy cánh tay. Lúc này bên ngoài sân trên đập hóng mát người cũng tiến vào, rầm một cái, đem sân đều đứng đầy.
Mẹ nó Từ Quân cũng đi ra, nhìn Từ Quân vẻ mặt nghi hoặc.
Mẹ tôi từ trong WC đi ra, vẻ mặt xấu hổ phẫn nộ, chỉ vào Từ Quân trên mặt đất mắng một câu rất khó nghe "Có mẹ nuôi không có mẹ dạy" ngay trước mặt mẹ Từ Quân.
Con mẹ nó Từ Quân cũng hiểu chuyện gì xảy ra, ra sức xin lỗi.
Người đi vào bên cạnh đều là xem náo nhiệt không chê chuyện lớn, vừa nói vừa cười, ầm ĩ loạn thành một đoàn. Mẹ tôi không chịu nổi vây xem, nổi giận đùng đùng đi vào nhà.
Tôi cũng hiểu rõ, hẳn là Từ Quân nhìn lén mẹ tôi tắm rửa bị phát hiện, lúc chạy vấp phải tạp vật trong sân, bị lão nhân sát vách nhà tôi đi ra bắt.
Lúc này ba Từ Quân đã trở lại, mẹ hắn vội vàng tiến tới, ở bên tai hắn nói một trận.
Cha hắn vốn uống rượu, mặt đỏ đen, nghe xong liền biến thành màu gan heo.
Một bước đi lên, túm lấy lỗ tai Từ Quân, thoáng cái nhấc Từ Quân lên.
Từ Quân ngao một tiếng, mặt đều biến dạng, người bên cạnh cười vang một trận.
Từ Quân bị ba cậu níu vào nhà, mẹ cậu cũng đi theo vào, người vây xem cũng đi ra ngoài.
Trong lòng tôi bắt đầu chột dạ, tôi biết cha Từ Quân tuy rằng rất hạ lưu, nhưng rất sĩ diện, loại chuyện mất mặt dễ thấy này hắn chịu không nổi nhất.
Tối nay Từ Quân khẳng định không thể thiếu một trận đánh, tôi sợ anh ta khai ra chuyện tôi trộm kinh nguyệt của mẹ tôi.
Tôi thấp thỏm vào nhà tiếp tục làm bài tập, vừa cầm bút lên, chợt nghe thấy bên kia Từ Quân kêu thảm thiết......
Gào khóc.
Tôi nghe qua Từ Quân vô số lần bị đánh, lần này kêu thảm nhất, hơn nữa trong lòng tôi có quỷ, bài tập cũng làm không nổi.
Qua một hồi ba tôi trở lại, bên kia Từ Quân còn đang kêu thảm thiết, hình như lợi hại hơn.
Cha tôi ở bên ngoài đã nghe nói, trở về lại hỏi mẹ tôi rốt cuộc chuyện gì xảy ra.
Mẹ tôi có thể nghe thấy Từ Quân bị đánh, tức giận cũng bớt đi một chút, nói bà chỉ nhìn thấy một cái đầu lắc lư trên cửa sổ.
Ba tôi ngược lại rất rộng lượng, nói Từ Quân mới bao nhiêu tuổi, có thể là vô tình nhìn một chút, hoặc là tò mò.
Ta đương nhiên biết tiểu tử này khẳng định không phải "Vô ý", bất quá ta không dám nói tiếp.
Lúc này bên kia Từ Quân phát ra một trận gào thét tê tâm liệt phế, lòng ta đều nhắc tới, giống như là chính mình bị đánh.
Bố tôi nói đi xem, đừng xảy ra chuyện.
Chờ hắn đi qua không bao lâu, chợt nghe thấy thanh âm rất lớn của hắn "Ngươi đánh chết hắn ngươi cũng phải ngồi tù", sau đó Từ Quân không kêu.
Một lát sau ba tôi trở lại, miệng không ngừng nói: "Từ Nhị X này sao có thể đánh người như vậy...".
Mẹ tôi hỏi thế nào rồi.
Ba tôi nói Từ Quân là muốn đi toilet đi tiểu, thấy WC có người liền thuận tiện nhìn thoáng qua.
Kết quả hiện tại bị cha hắn cởi sạch treo ở trên khung cửa, dùng dây lưng rút.
Nếu như không phải hắn đi qua, không biết phải đánh thành cái dạng gì.
Trong lời nói của ba tôi có chút oán giận ý của mẹ tôi, mẹ tôi có thể cũng cảm thấy đánh quá mức, không nói lời nào.
Tảng đá trong lòng ta rốt cục rơi xuống, cảm tạ Từ Quân không có khai ra ta.
Không bao lâu, Từ Quân con mẹ nó chạy chậm từ bên ngoài đẩy tới một cái xe đẩy, đem Từ Quân đưa lên trên.
Từ Quân trơn bóng ghé vào trên xe đẩy, trong miệng không ngừng hừ hừ, mông nở hoa, tất cả đều là máu, trên lưng cùng trên đùi có mấy đạo vết máu, vừa nhìn chính là toàn bộ dây lưng vung lên.
Mẹ nó Từ Quân và Dung đẩy xe đẩy đi qua trước cửa nhà tôi, máu chảy xuống một đường.
Khi đó, hình tượng Từ Quân trong lòng tôi trong nháy mắt cao lớn, quả thực giống như anh hùng trong sách giáo khoa.
Xế chiều ngày hôm sau Từ Quân mới từ bệnh viện trở về, cũng là bị xe đẩy con mẹ nó đẩy trở về, thẳng đến lúc khai giảng, đi đường cũng còn có chút què.
Từ đó về sau, Từ Quân thấy mẹ tôi liền trốn, cũng không đến nhà tôi chơi, tôi cũng không dễ tìm anh ấy chơi.
Mẹ tôi có chút áy náy, bà cảm thấy Từ Quân nên đánh, nhưng không nên đánh lợi hại như vậy, nói cha Từ Quân không phải đồ vật.
Tôi cũng may mắn vì tôi có một người cha không đánh người.
Nhưng không bao lâu sau, cha Từ Quân đã xảy ra chuyện.
Ngay sau khi Từ Quân bị đánh không hơn một tháng.
Một ngày chạng vạng tối, có người vội vã chạy vào sân gọi mẹ Từ Quân, nói là lúc cha Từ Quân bơi lội trong sông đã xảy ra chuyện, bảo cô nhanh chóng đi xem.
Đứng trên rất nhiều người đều đi, sau đó tôi mới biết được, cha cậu ấy "thả bãi" không thể trở về.
Vốn kỹ năng bơi lội của cha Từ Quân vô cùng tốt, mùa đông cũng dám bơi lội trong Trường Giang, nghe nói còn cứu được người.
Bãi thả là do những người có kỹ năng bơi tốt bên bờ sông chơi, xuống nước ở một nơi, bơi đến dòng nước xiết ở trung tâm Trường Giang trôi xuống phía dưới, cho đến khi một vịnh nước chậm lên bờ.
Mùa hè ba Từ Quân thường xuyên chơi như vậy, nhưng lần đó có thể vận khí không tốt.
Đêm đó đứng trên rất nhiều người dọc theo bờ sông tìm, đèn pin đuốc tìm xuống hạ du thật xa, mãi cho đến gần hừng đông cái gì cũng không tìm được.
Ba Từ Quân cứ như vậy biến mất ở trong Trường Giang cuồn cuộn.
Vài ngày đầu chúng ta còn có chút không quen, dù sao một người quen thuộc đột nhiên biến mất.
Bất quá rất nhanh liền trôi qua, bởi vì ba Từ Quân vốn không được người ta ưa thích.
Thích ứng nhanh nhất có thể là Từ Quân, trước kia hắn chỉ sợ cha hắn, hiện tại không ai quản được hắn.
Rất nhanh, Từ Quân bắt đầu trốn học, thường xuyên vài ngày không đi trường học, ra bên ngoài lăn lộn với người trong xã hội.
Chủ nhiệm lớp cậu đến tìm mẹ vài lần, mẹ cậu cũng không có biện pháp.
Đến khi học kỳ đó kết thúc, Từ Quân đã không đến trường học, cũng không về nhà, mẹ nó thường xuyên rất nhiều ngày không nhìn thấy bóng dáng Từ Quân.
Từ đó về sau tôi cũng rất ít gặp Từ Quân, tôi biết hắn trở thành một tên côn đồ trong trấn.
Đến lúc tôi lên trung học cơ sở, Từ Quân là côn đồ có chút danh tiếng trong trấn, có đôi khi còn tới trường học thu phí bảo hộ.
Ở trường học cho tới bây giờ tôi chưa từng bị bạo hành, bởi vì Từ Quân nói với người ta tôi là anh em cùng lớn lên với anh ấy, mấy nhóm người thu phí bảo hộ cũng chưa từng tìm tôi.
Điểm này ta vẫn cảm thấy Từ Quân rất nghĩa khí.
Bất quá Từ Quân lăn lộn như vậy sớm muộn gì cũng sẽ xảy ra chuyện, ở học kỳ sau mùng một của tôi, hắn đã bị bắt.
Nghe nói là đánh nhau với du côn rất nổi tiếng trong trấn, người nọ bị đánh trọng thương, Từ Quân cũng đi vào.
Ta còn tưởng rằng lần này hắn nên yên tĩnh, nhưng không tới nửa năm tiểu tử này đã đi ra, bởi vì hắn giao vận may.
Chính xác mà nói là chị cậu ta gặp may mắn, Dung tìm được bạn trai, người này là phó sở trưởng đồn công an, đừng nhìn là phó, nhưng lúc ấy "Nhất ca" trên trấn.
Khu vui chơi giải trí sang trọng nhất thị trấn chính là do hắn mở.
Trên thị trấn chúng tôi có một khu đèn đỏ rất nổi tiếng, là một con hẻm ở cuối phố cổ, khu giải trí kia ngay tại đầu hẻm, lúc ấy rất nổi tiếng, trước cửa thường xuyên đỗ tòa án, viện kiểm sát gì gì đó, đều là người nơi khác.
Có quan hệ này, Từ Quân rất nhanh liền đi ra, hơn nữa ở trên trấn càng nổi danh.
Lưu manh chưa từng vào cục cảnh sát không tính là lưu manh thật, hiện tại Từ Quân là lưu manh thật.
Tôi còn nghe được một câu chuyện khác, nói phó sở trưởng coi trọng mẹ Từ Quân trước, sau khi thông đồng với mẹ Từ Quân lại coi trọng chị gái Từ Quân, bây giờ là mẹ con ăn sạch.
Tôi cũng không biết thật giả, bất quá mẹ nó Từ Quân sau khi ba cậu ta biến mất liền thường xuyên ăn mặc xinh đẹp ở khu đèn đỏ lui tới ngược lại là thật.
Không lâu sau Dung liền kết hôn, ngày kết hôn cả nhà chúng tôi đều đi, bày rượu ở khu giải trí kia.
Người đi rất nhiều, còn có một người nghe nói là quan trong thành phố tới nói chuyện ở phía trên.
Hôm đó Dung mặc áo cưới màu trắng, rất đẹp.
Chồng phó sở trưởng kia của cô nhìn cũng được, chỉ là tuổi tác không kém mẹ nó nhiều lắm.
Ngày đó Từ Quân rất đắc ý, lúc này hắn đã là người lớn, mặc âu phục, dáng người chó má.
Ta bị hắn lôi kéo uống hai ly bia, sau khi trở về buồn bực cả đêm, không phải bởi vì uống rượu, là bởi vì ý dâm nhiều năm như vậy nữ thần lập gia đình.
Vốn tôi cho rằng tôi và Từ Quân sẽ không có bao nhiêu kết giao, anh ta làm côn đồ của anh ta, tôi làm học sinh tốt của tôi, ai đi đường nấy.
Không nghĩ tới nhà tôi đã xảy ra một chuyện, để cho Từ Quân một lần nữa tiến vào cuộc sống của tôi, mang đến cho tôi một đoạn thời gian hoang đường mà kích tình.
Năm thứ hai sau khi Dung kết hôn, vừa qua kỳ nghỉ đông, học kỳ sau của lớp 8 tôi vừa khai giảng vài ngày, hôm đó tan học về nhà.
Còn chưa tới cửa lớn trạm lương thực, xa xa đã nhìn thấy trạm lương thực mở ra một chiếc xe cảnh sát.
Chờ tôi đến gần ký túc xá trạm lương thực, đầu hẻm có vài người vây quanh thì thầm, tuy rằng những người đó tôi đều biết, nhưng tôi cảm thấy ánh mắt bọn họ nhìn tôi hôm nay có chút kỳ quái.
Lúc tôi vào hẻm bọn họ đều không nói chuyện, nhường đường cho tôi.
Ta đầy cõi lòng hồ nghi đi đến cửa nhà, cửa khép hờ, đẩy cửa đi vào nhìn, trong phòng có chút loạn, giống như là rất nhiều người đã tới.
Mẹ tôi ngồi một mình trên sô pha, dáng vẻ thất hồn lạc phách.
Tôi gọi cô ấy một tiếng, cô ấy ngẩng đầu nói một câu "Ba cô bị cảnh sát bắt đi".
Ta cũng ngẩn người ở nơi đó.
Qua một hồi tôi tỉnh táo lại mới hỏi mẹ tôi rốt cuộc xảy ra chuyện gì, mẹ tôi ấp a ấp úng một hồi mới nói đại khái.
Hình như là cảnh sát nói ba tôi mở hóa đơn gì đó phạm pháp, muốn bắt đi điều tra.
Khi đó tôi cũng không hiểu vì sao mở hóa đơn lại phạm pháp, tôi ngược lại biết cha tôi thường xuyên phải mở hóa đơn, bởi vì ông là kế toán.
Tối hôm đó tôi và mẹ đều rất buồn bực, cơm cũng không ăn, ngủ rất sớm.
Ngày hôm sau mẹ tôi bảo tôi không cần lo chuyện này, cố gắng đi học, bà đến đồn công an thị trấn.
Buổi trưa lúc trở về, nói đồn công an thị trấn không biết việc này, là cục công an huyện quản lý.
Mấy ngày kế tiếp, mẹ tôi chạy khắp nơi, nhờ người hỏi thăm khắp nơi, đi hai chuyến thị trấn.
Sau đó đến cục công an huyện, nói đang điều tra, kêu chờ.
Kế tiếp thì không có tin tức, mẹ tôi rất sốt ruột, cũng không có biện pháp gì.
Mẹ tôi vốn quan hệ giao tiếp không tốt, trước kia bà và ba tôi đều rất có cảm giác ưu việt, đối với người bình thường có chút chướng mắt.
Bình thường bọn họ đều không chơi với người nhà công nhân viên chức trên trạm, ba tôi còn có lúc tìm người chơi cờ.
Lúc mẹ tôi không có việc gì liền đọc sách, xem đều là cái gì<
Mẹ tôi có chút hương vị "nữ thanh niên văn nghệ" khi đó, liền cảm thấy mình không tệ.
Nhưng mấy năm nay tình huống đã khác.
Thời đại cung ứng lương thực bằng phiếu đã kết thúc, trạm lương thực không còn phong quang như trước kia, địa vị giảm xuống, ba tôi cũng không nổi tiếng như trước nữa.
Xưởng dệt của mẹ tôi, hiệu quả và lợi ích vẫn không tốt, truyền phá sản đã lâu, một hai năm nay cơ bản không khởi công.
Cảm giác ưu việt của mẹ tôi không biết còn có bao nhiêu.
Lần này ba tôi gặp chuyện không may, bà ở bên ngoài khắp nơi bị người ta sai khiến sắc mặt, có thể thoáng cái chênh lệch quá lớn, không thích ứng được, càng buồn bực.
Hơn một tuần trôi qua, vẫn không có tin tức của cha tôi.
Ngay tại thời điểm hết đường xoay xở, ngày đó tan học đụng phải Từ Quân.
Hiện tại cậu có đôi khi về nhà ở, chị cậu mang thai, mẹ cậu ở chỗ chị cậu chiếu cố, để Từ Quân về nhà trông nhà.
Tiểu tử này hiện tại vào trên trấn liên phòng đội (hiện tại gọi hiệp cảnh), đương nhiên là tỷ phu hắn an bài, chủ yếu chính là để cho hắn "Xem sân".
Hắn trên cơ bản đều là buổi sáng trở về ngủ, buổi chiều hoặc là buổi tối đi ra ngoài, cũng không phải thường xuyên trở về.
Tôi gặp anh ta trong ngõ và tình cờ chào hỏi.
Từ Quân hỏi tôi một câu "Có đi thăm cha cậu không?
Ta nói còn chưa biết người ở nơi đó.
Từ Quân nói: "Ngay tại trại tạm giam XX, hôm qua tôi còn nhìn thấy.
Ta không kịp phản ứng, ồ một chút, hắn liền đi qua.
Từ Quân bây giờ là côn đồ có giấy phép, mượn quan hệ anh rể hắn, rất thoải mái, thường xuyên chạy ở thị trấn, tôi nghĩ hắn có thể là đã gặp qua ba tôi.
Lúc ăn cơm tối, cùng mẹ tôi nói đến việc này, mẹ tôi trách tôi sao không hỏi cẩn thận một chút, để cho tôi lần sau đụng phải Từ Quân hỏi rõ ràng.
Tối hôm sau, tôi nhìn thấy đèn nhà anh ấy sáng, chuẩn bị đi thì mẹ tôi gọi tôi lại.
Nói tốt nhất là gọi Từ Quân tới cô ấy hỏi, để cho tôi hảo hảo nói với Từ Quân, nếu như anh ấy không tới thì thôi.
Ta biết nàng là sợ Từ Quân nhớ thù của nàng.
Từ Quân ngược lại rất sảng khoái, vừa nói với anh ta liền đi theo tôi.
Đã bốn, năm năm rồi kể từ khi bị đánh.
Đi vào trong phòng, mẹ tôi thay đổi thái độ hờ hững trước kia đối với Từ Quân, nhiệt tình kêu "Tiểu Quân, Tiểu Quân", vừa nhường chỗ ngồi vừa đưa hoa quả.
Khen Từ Quân "trưởng thành", "có khả năng" gì gì đó, hàn huyên một chút về mẹ nó và chị nó.
Sau đó hỏi về cha tôi.
Từ Quân thật sự biết rất nhiều chuyện.
Nói ba tôi là người cục công an huyện tới dẫn, tới ai ông ấy đều biết.
Hiện tại cha tôi bị giam ở trại tạm giam XX, nơi ông thường đến (trước đây ông đã ở đó nửa năm), người rất quen thuộc và vân vân.
Còn nói nếu chúng ta muốn đi thăm cha ta, ông ấy có thể dẫn chúng ta đi. Mẹ tôi đương nhiên cầu còn không được, càng nhiệt tình, không ngừng khen Từ Quân "Hiểu chuyện", "Hiểu chuyện hơn Tiểu Hoa nhà chúng tôi nhiều".
Từ Quân tươi cười khả ái, thân thiết gọi "Lan thẩm nhi".
Trong tên mẹ tôi có một tiểu bối trạm lương thực "Lan" đều gọi mẹ tôi là thím Lan.
Sau đó Từ Quân đồng ý dẫn chúng tôi đến trại tạm giam, bảo chúng tôi sáng mai đến nhà ga chờ anh ấy, sau đó liền đi.
Tuy rằng hôm nay Từ Quân ở trước mặt mẹ tôi vẫn quy củ, tôi vẫn nhìn ra chút khác thường trong thần sắc của anh ta.
Cùng hắn lớn lên, thần thái khi hắn động não lệch lạc ta xem nhiều hơn.
Không biết qua lâu như vậy, có phải ông ta còn có chủ ý với mẹ tôi hay không.
Sáng sớm hôm sau cùng mẹ tôi đến nhà ga, Từ Quân tới trước, chúng tôi lên xe đi thị trấn.
Từ thị trấn đến thị trấn chỉ cần nửa giờ, sau khi đến thị trấn lại tìm một chiếc xe ba bánh đến trại tạm giam.
Từ Quân đi vào trước, để cho chúng tôi ở bên ngoài đợi một hồi, không bao lâu liền gặp được cha tôi.
Tình huống của ba tôi có chút không tốt, mới chừng mười ngày đã gầy đi một vòng, tinh thần cũng kém.
Tuy rằng tôi và mẹ tôi không ngừng an ủi anh, anh vẫn là bộ dáng kinh hồn chưa định.
Không ngừng nói với mẹ tôi "Nghĩ biện pháp, nghĩ biện pháp nữa" còn nói cùng một phòng giam có người muốn đánh hắn, không cho hắn ăn cơm.
Tôi và mẹ đều rất lo lắng, lại nghĩ không ra lời nào có thể an ủi anh.
Một lát sau có người đến đưa cha tôi đi, nước mắt mẹ tôi đều chảy ra.
Ra bên ngoài nhìn thấy Từ Quân, mẹ tôi không ngừng cảm ơn anh, nói với anh có người muốn đánh cha tôi.
Từ Quân nói hắn đã cùng trại tạm giam người chào hỏi, cho cha ta đổi cái phòng giam, sẽ không lại có người khi dễ hắn, bảo chúng ta lần sau mang chút đồ dùng sinh hoạt đến, mẹ ta cảm tạ cũng không biết nói cái gì cho phải.
Đến bên ngoài trại tạm giam, mẹ tôi muốn cho Từ Quân tiền, Từ Quân nói cái gì cũng không cần, mẹ tôi muốn cứng rắn nhét cho ông ấy, kết quả bị Từ Quân bắt được tay, mẹ tôi đỏ mặt, liền không kiên trì nữa.
Đến nhà ga lên xe trở về, trên xe đã không còn chỗ ngồi, ba người chúng tôi đều đứng ở một chỗ trống phía sau.
Xe chạy còn đang dọc theo đường đi người, càng ngày càng chen chúc, mẹ tôi đứng ở chỗ gần cửa sổ, tôi ở phía sau bà, Từ Quân ở bên cạnh.
Tôi hơi buồn ngủ, Từ Quân và mẹ tôi bắt đầu nói chuyện phiếm.
Ngày hôm qua mẹ tôi còn có chút không tin, bây giờ là thật cảm kích Từ Quân, nói không phải anh ấy chúng tôi không biết phải đợi bao lâu mới có thể gặp được cha tôi.
Từ Quân miệng cười ha hả, trên mặt lộ ra đắc ý.
Sau đó hắn bắt đầu nói anh rể hắn thần thông quảng đại như thế nào, hắn hiện tại lại quen biết bao nhiêu người của tòa án công an vân vân.
Mẹ tôi cười phụ họa, bảo ông ấy chiếu cố ba tôi một chút.
Lúc này tôi ngủ gà ngủ gật cúi đầu một cái, nhìn thấy một tay Từ Quân đặt ở trên lưng mẹ tôi.
Ta ngủ gật một chút tỉnh lại, chỉ là tiếp tục nửa cúi đầu.
Mẹ tôi hình như không để ý, tiếp tục trò chuyện với Từ Quân, nói chút lời cảm ơn.
Từ Quân liền nói với mẹ tôi: "Thím Lan phải cảm ơn tôi thế nào?
Vừa nói, bàn tay trên lưng mẹ tôi chậm rãi trượt lên mông mẹ tôi, vuốt ve theo đường cong mông mẹ tôi, trên mặt mang theo nụ cười khiêu khích.
Mẹ tôi rõ ràng cảm giác được, dừng một chút không nói gì.
Lúc này Từ Quân càn rỡ nhéo mông mẹ tôi hai cái, nụ cười trên mặt càng mập mờ.
Mẹ tôi nhìn thoáng qua biểu tình của Từ Quân, mặt thoáng cái liền đỏ lên. Cúi đầu nói: "Hôm nào Lan thẩm nhi mời ngươi ăn cơm.