thê tử phòng tiếp khách: quan lớn bí mật
Chương 1 - Thư Ký Xinh Đẹp
Văn phòng thị trưởng thành phố Quảng Nguyên, không xa xỉ nhưng xinh đẹp, Vương thị trưởng mặt trắng đeo kính gọng vàng, ấn tượng đầu tiên làm cho người ta chính là hào hoa phong nhã, đi vào văn phòng nhìn Vương thị trưởng cảm giác cũng rất thân thiện, nhưng quan viên thành phố Quảng Nguyên, phần lớn đối với thị trưởng mặt trắng này lòng có chút sợ hãi.
Trương Phi Vũ mang theo túi hành lý, gõ cửa, không đợi trả lời, liền đẩy cửa đi vào văn phòng thị trưởng, nhẹ giọng nói: "Chú Vương, cháu đến rồi, chỗ chú thật nghiêm, không có điện thoại của chú, đừng nói cầm hành lý, ngay cả người không cũng không cho vào.
Vương thị trưởng ngẩng đầu, ánh mắt lướt qua máy tính trên bàn làm việc, sau máy tính một mặt cờ đỏ nhỏ, thấy được Trương Phi Vũ sạch sẽ gọn gàng, nhưng không đứng lên, chỉ xuống sô pha trong phòng làm việc, thân thiết nói: "Con nha, nhất định phải tự mình đến, chú còn lo lắng con có thể tìm được nơi này hay không? Ngồi đi, đến chỗ chú, tựa như ở nhà, uống trà tự mình đổ, hành lý gì nhất định phải trực tiếp cầm, trực tiếp đặt ở gác cổng, đến lúc đó lấy rất tiện.
Trương Phi Vũ buông va li hành lý, chậm rãi ngồi xuống, thầm nói: "Ha ha, lần trước đến nhà tôi, còn chạy tới chạy lui trước mặt tôi, bây giờ đến địa bàn của anh, anh còn bày giá tới rồi, ngay cả đứng cũng không đứng nữa. Thật có chút cảm giác của một quan lớn.
Trương Phi Vũ rất là quy củ không đi đụng chén trà trên bàn trà, ánh mắt đảo qua mười mấy chậu hoa quý giá dưới cửa sổ thủy tinh lớn, nhẹ giọng nói: "Hành lý này đối với con rất quan trọng, ha ha, chú, có thêm mấy chậu hoa này, chỗ chú còn xinh đẹp hơn phòng làm việc của ba con.
Trung niên nhân biến sắc, bất quá, cực nhanh địa bình tĩnh lại, đẩy xuống trên mặt kính gọng vàng, nói: "Tiểu Vũ, thúc thúc văn phòng cũng liền nhiều bày mấy chậu hoa mà thôi, nào có ba ngươi văn phòng tốt?
Chú, cháu cũng thuận miệng nói, phòng làm việc của ba cháu, cháu gần như chưa từng đi qua, cháu cảm thấy chú đối với cháu tốt nhất, mới cảm thấy phòng làm việc của chú xinh đẹp thân thiết. Mẹ cháu nói, để cháu tới tìm chú, chú sắp xếp hết thảy cho cháu.
Trương Phi Vũ vừa cười vừa nói, thầm nghĩ: Thì ra còn biết cha tôi quan lớn hơn cậu, hắc hắc, ngồi ở chỗ nào thật giống một đại trưởng bối, nếu không phải mấy tiểu tử kia xảy ra chuyện, mẹ sợ tôi gây chuyện cho lão đầu tử, tôi tới chỗ cậu làm gì?
Chú, đã sắp xếp xong hết thảy mọi chuyện của chú rồi. Lát nữa, thư ký Lăng lái xe đưa chú đến trường Nhất Trung, hiệu trưởng Lâm đã sắp xếp xong ký túc xá của chú, ông ấy sợ chú ở trường không quen, liền ở tiểu khu Phú Nguyên cạnh trường, rất thoải mái, yên tĩnh, nhưng mà, chú phải học tập thật tốt, nếu thành tích tốt, cháu cũng không có mặt mũi gặp mẹ chú.
Vương thị trưởng lần nữa đẩy đẩy kính mắt, thầm nói: "Vẫn là nhanh lên đem tiểu tử này tiễn đi, loại hài tử này, làm việc không đủ chuyện xấu lại có thừa, đoạn thời gian trước, tỉnh thành mấy cái kia quan tiểu tử tất cả đều phạm tội, khẳng định cùng tiểu tử này thoát không được liên quan, bất quá, tiểu tử này ngược lại là văn khí trang nhã, giống ta lão lãnh đạo."
Trương Phi Vũ gật gật đầu, mới đưa tay bưng ấm trà tử sa lên, tao nhã rót cho mình một chén, nhìn nước trà xanh biếc bốc lên hương trà nhàn nhạt, nhẹ nhàng thưởng thức một ngụm, nói: "Thúc thúc, con sẽ học tập thật tốt.
"Thị trưởng, tôi vào được không?"
Thanh âm trong trẻo, mang theo chút hương vị dính dính, khiến Trương Phi Vũ xoay người đi.
Một cô gái mặc đồng phục xinh đẹp đứng ở cửa, đôi mắt như nước thu kia, lóe ra nhìn Vương thị trưởng, tràn đầy tình ý.
Trương Phi Vũ thầm nói: "Đều nói Quảng Nguyên thị xuất mỹ nữ, không nghĩ tới thật đúng là không giả, chỉ nghe thanh âm, liền làm cho lòng ta nóng lên, nguyên lai mẹ vẫn là thật sự thương ta, đem ta đưa đến cái thành phố này, nếu là đưa đến Tiêu Hóa Sơn, có thể thảm."
Ha ha, vào đi, Tiểu Lăng cậu tới vừa lúc, đây là cháu trai Tiểu Vũ nhà tôi, tôi đã gọi điện thoại cho hiệu trưởng Lâm, cậu đưa Tiểu Vũ qua, tòa nhà số 3 tiểu khu Phú Nguyên.
Vương thị trưởng thân thiết hỏi, nhìn khuôn mặt xinh đẹp của thư ký Lăng, giống như một trưởng bối đáng kính.
Được rồi, người ta vừa vặn cũng có thể đi thăm tỷ muội.
Thư ký Lăng nói xong, xoay eo thon nhỏ, hai bắp chân cân xứng được tất chân màu đen quấn lấy, chậm rãi đi tới gần Trương Phi Vũ, quét mắt nhìn túi hành lý màu đen của Trương Phi Vũ, nhẹ giọng nói: "Cầm hành lý, chúng ta đi thôi.
Ha ha, Tiểu Vũ, hôm nay để chị Tiểu Lăng đưa con tới trường học, thiếu cái gì, trực tiếp xin hiệu trưởng Lâm là được, ngày mai, thím con đi du lịch trở về, chúng ta ăn bữa cơm đoàn viên, nếu không, mẹ con không cho con ở một mình, con ở nhà chú, cũng đỡ cho thím con cả ngày nói trong nhà vắng vẻ.
Vương thị trưởng nhẹ giọng nói, trên mặt giống như rất có chút bất đắc dĩ.
"Cùng lắm thì, Chu Vị, em đi trò chuyện với thím, công việc của ba em cũng rất bận rộn, cái này em có thể hiểu được, đúng rồi, Đào ca cũng nên tốt nghiệp đại học rồi chứ?
Trương Phi Vũ nói xong đứng lên, đưa tay xách hành lý lên.
"Đào ca ngươi tốt nghiệp, đều mở công ty, hiện tại công ty phát triển cũng không tệ lắm, về sau, hắn rảnh rỗi, ta để cho hắn đi thăm ngươi, ngươi Phỉ Phỉ muội muội hiện tại ngay tại thành phố Nhất Trung, ha ha."
Vương thị trưởng hình như rất không muốn nhắc tới con gái của mình.
Được, cứ như vậy đi, chú, cháu đi làm quen với hiệu trưởng Lâm một chút. Dù sao, cháu cũng không phải lần đầu tiên tới, ở chỗ này sẽ không lạc đường, ha ha.
Trương Phi Vũ nói xong đi về phía cửa, lại thấy Lăng thư ký đang không kiên nhẫn nhìn mình, trong lòng có chút không vui.
Vương thị trưởng nhìn Trương Phi Vũ đi ra khỏi phòng làm việc, thầm nói: "Ngươi vẫn là ít ở bên ngoài đi dạo loạn thì tốt hơn, vạn nhất xảy ra chuyện gì? Đừng nói lão lãnh đạo kia của ta, chính là người mẹ xinh đẹp kia của ngươi, ta sẽ không có ngày lành, bất quá, có cơ hội vẫn là để cho ngươi cùng Phỉ Phỉ tâm sự nhiều, lão lãnh đạo nếu thật sự còn có thể kéo ta một phen, để cho ta leo lên vị trí kia, đem Phỉ Phỉ gả cho tiểu tử ngươi, cũng coi như đáng giá.
Trương Phi Vũ đem hành lý ném vào Lăng thư ký trong xe nhỏ, chính mình cũng theo sát ngồi vào, ngửi mùi thơm ngát nhàn nhạt, ánh mắt rơi xuống cái kia tất chân màu đen bọc lấy trên đùi dài, trong suốt giày xăng đan da nhỏ, càng làm cho đôi chân nhỏ kia, lộ ra đáng yêu.
Lăng Tiêu Tiêu phát giác nam hài đẹp trai này, dĩ nhiên nhìn lén bàn chân nhỏ của mình, trong lòng bất giác có chút không thoải mái, thậm chí có chút chán ghét, rõ ràng chính là cái loại ỷ vào gia thế của mình thích chiếm tiện nghi của nữ hài tử, người này khẳng định lại là thân thích không biết từ đâu tới của Vương thị trưởng, muốn đến nơi này hưởng tiện nghi.
Trương Phi Vũ nhìn Lăng thư ký lái xe, ngay cả quay đầu nhìn chính mình cũng không chịu, thầm nói: "Một tiểu thư ký, còn khinh thường ta? Ha ha, Vương thúc cảm thấy đây là địa bàn của hắn, phô trương còn chưa tính, tiểu thư ký của ngươi cũng dám nghiêm mặt với ta, thật sự là không biết cao thấp, cho rằng ngủ cùng Vương thúc, chính là quan thái thái, hắc hắc, được, trước hết trêu chọc ngươi.
Trương Phi Vũ văn khí trên mặt, tuôn ra một tia cười xấu xa, nhẹ giọng hỏi: "Lăng tỷ, ngươi cùng ta Vương thúc quan hệ như thế nào?