thê tử dụ hoặc (kiều thê khuynh thành)
Chương 21 - Sở Thích Gì?
"Cái này ta không rõ lắm, dù sao ta không phải câu lạc bộ thành viên," Hứa Châu Nhã nói, "Bà chủ bộ dạng rất thanh thuần, hẳn không phải là loại này tùy tiện tiện nữ nhân."
Một nữ nhân có tùy tiện hay không không phải chỉ nhìn bề ngoài.
"Mấu chốt là cậu và bà chủ đã kết hôn được năm năm, cậu hẳn là hiểu rõ bà chủ hơn nhỉ?"
Bị Hứa Châu Nhã hỏi ngược lại, Trầm Tuấn trực tiếp trầm mặc.
Trầm Tuấn tự nhận mình rất hiểu vợ, nhưng bởi vì lần này đi công tác vợ hắn quả thật nói dối, cho nên hắn lại cảm thấy mình kỳ thật không đủ hiểu vợ.
Dù sao hắn vẫn không thể xác định giữa thê tử và Lưu Thành Dũng rốt cuộc có sạch sẽ hay không.
Bởi vì nếu hắn không đi Phúc Châu, thê tử hắn thật sự có thể sẽ nửa đêm canh ba đi tìm Lưu Thành Dũng.
Phải biết rằng, tối hôm qua khi anh và vợ ân ái trong phòng vệ sinh, vợ anh thật sự là phi thường chủ động.
Khi đó anh có hỏi vợ sao lại chủ động hơn bình thường, vợ anh là nói bởi vì không phải ở nhà.
Anh còn hỏi nếu ở trên xe hoặc là dã ngoại, có phải sẽ càng thêm chủ động hay không, vợ anh lại không trực tiếp đáp lại anh.
Chỉ là nói đã sắp mất rồi, bảo hắn nhanh hơn một chút.
Cho nên ở Trầm Tuấn xem ra, hắn đối với thê tử của hắn đúng là không đủ hiểu rõ.
Bằng không, hắn hẳn là sẽ biết thê tử ở trong hoàn cảnh nào sẽ càng thêm chủ động cùng kích động mới đúng.
Hơn nữa Hắc Tinh dĩ nhiên là câu lạc bộ một thành viên, cho nên Trầm Tuấn thật lo lắng thê tử đã sớm cùng cái kia tên là cấm sắc câu lạc bộ kéo lên quan hệ.
Theo lý mà nói, vợ hắn không có khả năng cùng một người đàn ông khác dùng giấy chứng nhận kết hôn giả gia nhập câu lạc bộ cấm sắc chứ?
Đáng tiếc Trầm Tuấn cũng không biết ai trong câu lạc bộ, bằng không có thể hỏi đến tột cùng.
Ông chủ, có phải bà chủ sắp về rồi không?
Ừ, đúng, nàng hẳn là cũng sắp tới rồi.
Vậy tôi về trước đây.
Có chuyện gì vậy?
Không có việc gì, chỉ là muốn về trước.
Mắt nhìn ảnh kết hôn treo trên tường, ôm Giai Giai xong, Hứa Châu Nhã liền đi ra ngoài.
Trầm Tuấn thật ra là muốn giữ Hứa Châu Nhã lại ăn cơm tối, nhưng thấy vẻ mặt Hứa Châu Nhã có chút là lạ, Trầm Tuấn liền không cưỡng cầu.
Lúc Hứa Châu Nhã đi thang máy xuống lầu, Tô Uyển vừa vặn đi ra từ thang máy khác.
Biết Hứa Châu Nhã đã rời đi, Tô Uyển liền nói lúc rảnh rỗi muốn đến cửa hàng thăm Hứa Châu Nhã.
Trong lúc Tô Uyển và con gái vui đùa ầm ĩ, Hứa Châu Nhã đang đi đến cửa khu chung cư, vẻ mặt có chút dại ra.
Nguyên nhân cô không muốn gặp bà chủ rất đơn giản, chính là sợ hai vợ chồng bọn họ sẽ show ân ái trước mặt cô.
Lúc trước khi kết hôn với chồng Lâm Hướng Vũ, Hứa Châu Nhã kỳ thật hướng tới cuộc sống vợ chồng hòa thuận.
Nhưng sau khi chồng cô bị chị hai câu lạc bộ mê hoặc, những điều tốt đẹp đã từng giống như điêu khắc cát bị sóng gió ăn mòn đến hoàn toàn thay đổi.
Nhưng cho dù nhà hai người đã lung lay sắp đổ, Hứa Châu Nhã vẫn ôm một tia chờ mong đối với tương lai.
Cô hy vọng chồng có thể tỉnh ngộ sớm một chút, nhưng cô có xem qua rất nhiều bài viết liên quan đến trao đổi vợ chồng, trong bài viết đều nói trao đổi vợ chồng tựa như hít thuốc phiện, một khi trầm mê, nếu muốn trở lại cuộc sống vợ chồng bình thường sẽ rất khó rất khó.
Cũng chính bởi vì như vậy, khi cô nhìn thấy ảnh cưới trên tường, cô mới có thể mất mát.
Dưới cảm xúc mất mát, cô đương nhiên không muốn nhìn thấy hai vợ chồng bọn họ ân ái nữa, quả thực giống như là cầm kim đâm vào ngực cô.
Bốn giờ rưỡi, Trầm Tuấn lái xe đến cửa hàng.
Quần lót của vợ đặt trong ngăn kéo của cửa hàng, cho nên anh phải đến cửa hàng so sánh chữ viết một chút mới được.
Khi Trầm Tuấn đi tới cửa hàng, thấy Hứa Châu Nhã đang cùng khách nhân giới thiệu một chiếc laptop cao cấp mới tới trong tháng này, Trầm Tuấn có chút kinh ngạc.
Hắn vốn tưởng rằng Hứa Châu Nhã là trở về nhà, không nghĩ tới dĩ nhiên tại giúp hắn xử lý sinh ý.
Khi khách hàng nói muốn quẹt thẻ mua laptop, Hứa Châu Nhã hưng phấn không thôi lập tức đưa khách đến trước máy POS.
Lướt qua thẻ, Trầm Tuấn chuẩn bị giúp khách nhân lắp đặt hệ thống win10, nhưng đối phương nói mình có thể lắp đặt, cho nên Trầm Tuấn liền đem laptop đóng gói tốt giao cho khách nhân.
Còn bảo khách thêm wechat của anh, để tiện liên lạc.
Sau khi người khách đi rồi, Hứa Châu Nhã phấn khởi nói: "Ông chủ, đây là vụ làm ăn lớn nhất mà tôi từng làm ở đây!"
Thấy Hứa Châu Nhã cao hứng không thôi, Trầm Tuấn cũng rất cao hứng.
Kéo ngăn kéo dưới cùng ra, Trầm Tuấn lấy quần lót viết chữ Dũng ra.
Sau khi mở ra đặt ở trên đùi, Trầm Tuấn liền mở tấm ảnh trong điện thoại ra.
So sánh qua đi, Trầm Tuấn phát giác chữ viết căn bản không phải là một người!
Nói cách khác, chữ dũng trên quần lót tuyệt đối không phải Liễu Mạn Ny viết!
Điều này càng nói rõ, Liễu Mạn Ny đúng là đang giúp thê tử hắn nói dối!
Nếu là nói dối, vậy có thể suy đoán ra mông vợ hắn tuyệt đối không phải bị nữ đồng nghiệp đánh sưng!
Những kết luận này để cho Trầm Tuấn tức giận đến không chịu được, cho nên hắn trực tiếp cầm lên thê tử cái kia quần lót cũng quăng ra ngoài.
Trầm Tuấn là muốn trực tiếp ném vào trong sọt giấy, kết quả lực đạo quá lớn, đụng vào vách tường sau đó trượt xuống đất.
Vừa vặn Hứa Châu Nhã ở một bên, cho nên nàng liền đi qua, cũng cúi người xuống nhặt.
Hứa Châu Nhã vốn tưởng rằng là khăn lau, nhưng khi cô ý thức được mình nhặt lên dĩ nhiên là một cái quần lót nữ sĩ, cô sợ tới mức trực tiếp ném vào trong sọt giấy.
Thấy một màn như vậy, Trầm Tuấn vội nói: "Xin lỗi.
"Ông chủ, sao anh lại cầm quần lót của phụ nữ?"
Đó là của vợ tôi.
Ngươi có loại sở thích này?
Thấy Hứa Châu Nhã mở to mắt, Trầm Tuấn hỏi ngược lại: "Sở thích gì?
Chính là thu thập quần lót nữ nhân dùng qua, đặt ở dưới mũi ngửi hoặc là trực tiếp cái kia.
Cái kia là cái nào?
Chính là cái kia a!
Ngươi có thể nói rõ ràng một chút hay không?
"Đánh... đánh máy bay..."
Thấy Hứa Châu Nhã thẹn thùng đến đỏ mặt, một chút cũng không giống như là kết hôn nữ nhân, Trầm Tuấn liền cười nói: "Ta con người tâm lý bình thường, cũng không có thu thập nguyên vị quần lót thói quen. Về phần cái kia quần lót a, kỳ thật là tối hôm qua cùng lão bà của ta qua đêm thời điểm, ta không cẩn thận bỏ vào trong túi. Bởi vì là năm ngoái mua, cũng không cần thiết giữ lại, cho nên ta liền dứt khoát trực tiếp ném đi. Kết quả ngươi nha đầu ngốc này, vậy mà đem quần lót cho nhặt lên."
Tôi tưởng là khăn lau tôi dùng để lau bàn, đều là màu trắng.
Khó trách, ta còn kỳ quái sao ngươi lại nhặt lên.
Ông chủ, chẳng lẽ hôm nay lúc bà chủ trở về không có mặc quần lót sao?
"Đi công tác làm sao có thể không có mang quần lót thay giặt?"Dừng một chút sau, Trầm Tuấn cười hỏi, "Chẳng lẽ ngươi đi công tác thời điểm không mang theo?"
Mang đi, chỉ là tùy tiện hỏi thôi.
"Sao anh không về nhà mà lại chạy đến cửa hàng?"
Từ sau khi chồng tôi thay đổi, tôi cũng không cảm thấy mình có nhà.
Thấy Hứa Châu Nhã có vẻ hơi cô đơn, Trầm Tuấn vội trấn an nói: "Ngươi còn trẻ, có thể tìm một người tốt hơn, không cần phải lãng phí thời gian trên người hắn.
Vậy ông chủ giúp tôi giới thiệu một người đi! Tôi cũng muốn tốt như anh!
"Tôi là duy nhất."
Thật đáng tiếc.
Trầm Tuấn còn muốn nói nếu sau này hai người đều ly hôn, vậy hoàn toàn có thể ở cùng một chỗ.
Nhưng hắn không phải loại kia ưa thích nói bốc nói phét người, hơn nữa hắn cũng không biết Hứa Châu Nhã trong lòng chân thật ý nghĩ, cho nên hắn không dám nói thẳng ra.
Chỉ là nhìn Hứa Châu Nhã cả người tản ra khí tức thành thục, dáng người còn lồi trước vểnh sau, trong lòng Trầm Tuấn khó tránh khỏi sẽ có một chút ngứa ngáy.
Hơn nữa chữ viết trên quần lót cũng không phải xuất phát từ tay Liễu Mạn Ny, cho nên Trầm Tuấn càng nhận định thê tử đã ngoại tình.
Dưới điều kiện tiên quyết như vậy, Trầm Tuấn nghĩ cùng Hứa Châu Nhã phát triển quan hệ cũng là đương nhiên.
Cầm lấy một bên chén nước uống một ngụm về sau, Trầm Tuấn hỏi: "Buổi tối ngươi là cùng hắn ngủ cùng một chỗ sao?"