thành vừa sinh hoạt cá nhân
Chương 6: Thắng lợi có hạnh phúc
Mẹ tôi thật sự phiền. Đã qua lâu như vậy, tiểu vương bát đản đều đi nhà trẻ. Bà ấy nhiều lần đi xem tiểu vương bát đản đón tiểu vương bát đản cũng không muốn gặp mặt tôi.
Phong Vũ Hà đem mũ áo treo xong ngồi ở trên ghế buồn bực thở không ngừng, bộ ngực như sóng lớn mãnh liệt đính nút áo cũng theo nhu động giống như là tùy thời đều có thể sụp đổ.
Thành Cương khuyên nhủ: "Cô đừng tức giận nữa, thân thể không tốt. Chúng ta đã cố hết sức rồi. Cứ từ từ sẽ đến." Đứng lên rót nước cho cô.
Phong Vũ Hà thở dài nói: "Sao cô ấy lại không thể cởi bỏ khúc mắc kia? Cô ấy luôn muốn gả tôi vào nhà giàu có để sống cuộc sống thượng nhân. Không ngờ tôi đi theo anh. Nghe nói tôi muốn bán hết cửa hàng chuyên tâm làm cảnh sát, cô ấy tức giận không thôi, nhất định phải tự mình kinh doanh. Đã chạy năm mươi tuổi rồi cũng không biết hưởng phúc thật sự là rất cố chấp. Ngoan cố không thể nói lý!
Cô ấy tăng âm lượng lên.
Cô ấy muốn làm gì thì làm. Chỉ cần cô ấy vui vẻ.
Phong Vũ Hà hai tay nắm quyền giơ hai hàng lông mày oán hận nói: "Nhưng nàng không vui a, nhìn cái gì cũng không vừa mắt. Nhất là có người nhắc tới ngươi nàng liền hai mắt bốc hỏa hận không thể tìm được ngươi bóp chết ngươi. Nàng nói nếu giết người không phạm pháp ngươi đã sớm chết một trăm lần rồi.
Thành Cương giang hai tay ra rất vô tội nói: "Tôi cũng không có đắc tội gì với cô ấy.
Phong Vũ Hà trừng mắt nhìn hắn, cắn răng nói: "Sao lại không có? Ngươi làm cho nữ nhi yêu dấu của nàng lớn bụng còn không cưới người ta. Chưa kết hôn sinh con thật mất mặt? Mẹ ta chỉ vào ta thăng chức rất nhanh, nàng mượn hết tuổi già đắc ý, hiện tại cái gì cũng ngâm nước nóng. Người hiếu thắng như nàng chịu được cái này sao? Lý tưởng bị phá hư chính là đả kích trí mạng a.
Thành Cương bị nhéo nhíu mày, trong lòng đau đớn ngọt ngào nói: "Không phải anh không muốn cưới em, dù sao em cũng phải nguyện ý mới được. Anh đã nói với em bao nhiêu lần rồi anh và Lan Hoa ly hôn.
Phong Vũ Hà lắc đầu nghiêm túc nói: "Ta cũng không muốn lập gia đình. Độc thân thật tốt a, thả bay bản thân không bị quản chế. Ta muốn làm gì thì làm. Ngươi cũng hiểu ta là người tính tình ta không làm tốt bà nội trợ. Ngươi nói ta có thể xuống bếp nấu cơm cho chồng con sao? Ta có thể giặt giũ, kéo lê, làm việc nhà như hoa lan sao?
Thành Cương nghiêm trang nói: "Luyện một chút hẳn là có thể dễ dàng hơn bắt trộm nhiều." Nói xong hắn nhịn không được cười ra tiếng.
Này cậu cười cái gì? Cười dâm đãng như vậy. Mấy ngày không thấy cậu có phải lại ngủ với mấy đại mỹ nữ không?
Thành Cương thu hồi nụ cười nghiêm túc nói: "Không có chuyện đó. Tôi vẫn là thành thật làm người nghiêm túc làm việc ngoan ngoãn không chịu nổi. Không có chứng cớ anh cũng đừng có làm bẩn tôi.
Chứng cứ? Đối với người như anh còn cần chứng cứ gì nữa? Buồn cười quá.
Phong Vũ Hà đứng lên nói: "Được rồi không mài răng nữa. Đi thôi, chúng ta luyện công đi. Vừa rồi đánh chưa đã nghiền mới lên, tiểu tử kia đã bị đánh gục rồi.
Thành Cương biết rõ cố ý hỏi: "Luyện công phu gì? Công phu trên giường?
Phong Vũ Hà hừ lạnh nói: "Muốn luyện công phu trên giường cũng được. Ngươi phải đánh bại ta. Không đánh bại ta ngươi hôm nay đừng hòng chạm vào ta. Ta nói được làm được.
Cô đẩy một cánh cửa bên cạnh ra, bên trong là một phòng tập thể thao rộng lớn, có một số dụng cụ vận động trải thảm dọn dẹp sạch sẽ lưu loát. Trên lều có hai cái quạt lớn nhấn công tắc, sức gió rất lớn, rất mát mẻ.
Xoay người lại không được nhìn lén. "Phong Vũ Hà đi tới trước tủ quần áo mở cửa tủ.
Chúng ta là người một nhà. "Thành Cương cười hì hì nói.
Xoay người. "Phong Vũ Hà nghiêm khắc nói.
Thành Cương ngoan ngoãn quay lại cảm thấy phụ nữ thật kỳ lạ.
Quay đầu lại thì Vũ Hà đã thay quần áo thể thao màu trắng phong độ phiêu dật hiệp phong kích động.
Thành Cương thấy vậy liền cởi áo khoác nói: "Đến đây đi, tôi với cậu năm mươi hiệp.
Vậy quá ít. "Phong Vũ Hà bày ra tư thế quyền anh, hai chân nhảy nhót, hai tay nắm chặt tay, mái tóc phất phơ, tư thế oai hùng bừng bừng, phong hoa tuyệt đại.
Ít nhất một trăm chiêu, dâm tặc. "Phong Vũ Hà hai mắt lấp lánh như gió tới quyền cước cùng phát lực đạo không kém.
Thành Cương không dám sơ suất né trái né phải lắc mình, hai tay tùy thời phản kích.
Hai người chiến đấu ở một chỗ khi thì cùng xuất hiện tách ra khi thì cách đấu trên không trung khi thì dây dưa.
Hô to gọi nhỏ đánh ba ba tình hình chiến đấu kịch liệt.
Đánh năm mươi hiệp khó phân thắng bại.
Trên mông và trên đùi Thành Cương mỗi người một cước đau nhức.
Nhưng hắn cũng không chịu thiệt ở trên ngực cùng mông mỹ nữ bắt mấy thanh lớn hơn nghiện.
Phong Vũ Hà mắng: "Dâm tặc ngươi ngoan ngoãn đầu hàng đi." Song quyền như mưa, hai chân như bầu không khí nối dài.
Thành Cương cười nói: "Còn chưa dâm qua sao có thể đầu hàng." Thời Tiến thì lui quyền đến cước vãng chiêu số trăm biến.
Đánh tới một trăm hiệp thì Thành Cương hét lớn: "Được rồi đủ rồi." Ngừng tay.
Phong Vũ Hà cũng không dừng một cước đem hắn quét ngã, sau đó cưỡi lên hai tay giơ cao hoan hô nói: "Ta thắng ta thắng. Tháng này ta thắng nhiều hơn ngươi.
Cười tươi như hoa vui vẻ như một cô bé đánh thắng trò chơi.
Thành Cương nhân cơ hội bắt lấy ngực của nàng, một tay thích ý thưởng thức cười nói: "Lão bà của ta lợi hại nhất ta đầu hàng." Trong tay bắn tới nhảy lui mềm mại như bông cách quần áo cũng rất sảng khoái.
Phong Vũ Hà hung hăng đánh rớt bàn tay xấu xa của hắn nhảy qua một bên mặt nghiêm nghị nói: "Đầu hàng là hai tay giơ quá đầu móng vuốt của ngươi đang tê dại đâu?"
Thành Cương nhìn tay mình cười hắc hắc nói: "Ta xoa bóp cho ngươi a, thư giãn gân cốt hoạt huyết kéo dài tuổi thọ. A! Vũ Hà ngươi có phát hiện ngực của ngươi so với trước kia lớn hơn hay không?
Phong Vũ Hà nhìn xuống bộ ngực cao của mình nhíu mày nói: "Đúng vậy, so với trước kia lớn hơn không ít. Có một ngày ta đi thăm Lan Nguyệt phát hiện của ta so với nàng không nhỏ bao nhiêu. Ai thật sự là phiền. Thứ này quá lớn là vướng víu.
Thành Cương đứng lên tới gần cô, híp mắt nhìn dãy núi kia nói: "Đại tài đã nghiền.
Phong Vũ Hà hai tay che ngực giáo huấn: "Ngươi xem ngươi kìa! Hai mắt xanh biếc có giống chủ tịch không? Hay là dùng tâm tư vào sự nghiệp đi. Như vậy càng có ý nghĩa.
Thành Cương cười tươi một cái ôm eo nhìn chằm chằm bộ ngực lớn nói: "Ta là sự nghiệp được mãnh liệt làm nữ nhân càng phải làm."
Phong Vũ Hà thân thể vừa chuyển ra tay của hắn đã xoay người đưa lưng về phía hắn, eo nhỏ mông to như hồ lô là một bóng lưng rất mê người.
Thành Cương vỗ mông cô hai cái co dãn vừa rắn chắc.
Mông thịt như sóng cuộn phồng lên vài cái rất là mê người.
Nam nhân lại ôm eo của nàng nói: "Cái mông của ngươi cũng lớn phát hiện không có?"Dương vật cứng rắn lên ma sát nàng phong mông rất là thoải mái.
Phong Vũ Hà xoay eo lắc mông giãy dụa nói: "Phiền muốn chết, sau khi sinh con thịt trên mông sẽ dày hơn, sắp bằng cái mông to của mẹ ngươi rồi. Ta ăn kiêng thế nào rèn luyện thế nào cũng vô dụng.
Thành Cương cười ha ha nói: "Lớn một chút thì tốt a, ta rất hài lòng. Mỗi lần làm việc đều hạnh phúc." Cái bụng kề sát mông to kia thẳng đỉnh mông.
Phong Vũ Hà kiên quyết nói: "Hôm nay ngươi thua không có hạnh phúc. Ngươi về đi. Ta không tặng hạnh phúc cho một bại tướng dưới tay.
Kỳ thật vật kia mài đến trái tim thiếu nữ loạn loạn thân thể ôn nhu toàn thân đều khác thường nhiệt độ cơ thể rõ ràng tăng cao.
Nhất là phía dưới rõ ràng có ướt át.
Một loại dục vọng từ nơi đó sinh ra mà lăn quả cầu tuyết càng lúc càng lớn......
Thành Cương hai tay đặt ở trên ngực của nàng thúc giục nói: "Vũ Hà mau cởi quần để cho ta thao thao lồn." hô hấp của hắn đều thêm thô. Vưu vật như vậy ở trong lòng ai có thể nhịn được?
Lời nói thô tục này khiến trái tim thiếu nữ run lên, cảm thấy vừa thô tục vừa kích thích tiểu huyệt co rút lại một chút.
Nàng nheo đôi mắt đẹp lại thở hổn hển nói: "Đều để cho ngươi tai họa năm sáu năm đã sớm chán ngấy đi?"
Thành Cương hung hăng xoa ngực của nàng nút áo đều muốn cho xoa rớt trên miệng nói: "Cái này gọi là nói cái gì. Ngươi vĩnh viễn là ta yêu nhất. Khuôn mặt của ngươi ngực đẹp mông đẹp lồn đẹp càng đẹp a. Mỗi lần dương vật thao tiến vào trong lồn của ngươi bị lồn đẹp của ngươi kẹp sảng khoái cũng không muốn rút ra.
Nghe được Phong Vũ Hà thân thể mềm mại run rẩy, trái tim đập loạn thở hổn hển nói: "Ngươi bớt dùng lời ngon tiếng ngọt dỗ dành ta. Ta cũng không phải là thiếu nữ vô tri năm đó. Ngươi cho rằng ta không biết chuyện ngươi đã làm sao. Trong công ty bên ngoài công ty cả nước. Ngươi mỗi lần đi ra ngoài đều không nhàn rỗi. Ngươi coi ta là kẻ ngốc a.
Thành Cương vội vàng nói: "Em đừng nghe người khác làm hỏng anh, anh là một người đàn ông tốt ngồi trong lòng không loạn.
Ngươi là ai ta biết rõ. Chỉ là những nữ nhân kia khẳng định trẻ tuổi hơn, mê người hơn, lồn non nớt hơn, ngươi thích chơi các nàng hơn. "Nói tục, Phong Vũ Hà có chút xấu hổ, thanh âm vừa nhẹ vừa dịu dàng, phong tình.
Thành Cương nghe đến nổi trận lôi đình, nhanh chóng tỏ thái độ: "Nào có chuyện gì. Yên tâm đi Vũ Hà, cả đời anh cũng không chơi đủ em.
Phong Vũ Hà mặt phiếm hoa đào mũi hừ hừ môi đỏ mọng ô ô eo nhỏ vặn vẹo cái mông to đẫy đà làm cho bổng tử đỉnh đến vừa ngứa vừa mềm trái tim đều bay lên.
Ta không tin ngươi đâu. Ngươi là đồ xấu xa. "Tiếp theo Phong Vũ Hà a một tiếng kiều hô.
Thì ra Thành Cương đã thuần thục đưa tay vào quần thò vào quần lót điểm Tiểu Đậu Đậu của cô.
Vũ Hà nhịn không được tiếng kêu liên tục cao thấp phập phồng biến hóa đa đoan tao mị dễ nghe.
Bên dưới đôi môi hồng mở ra dòng suối nhỏ róc rách rất cần nam nhân "lấp đầy chỗ trống".
Tay đàn ông rất lão luyện, rất thạo nghề, càng ngày càng quá đáng.
Không được phải phun ra, ngươi dâm tặc, muốn làm bẩn quần làm sao gặp người đây? "Phong Vũ Hà giẫm lên chân hắn.
Thành Cương đau đến nhếch miệng nói: "Nhẹ một chút a! Vũ Hà giẫm thành người què sẽ không ai muốn.
Phong Vũ Hà tránh khỏi dây dưa của hắn cười ha hả nói: "Không có nữ nhân thích ngươi mới tốt, ngươi có thể chuyên tâm làm sự nghiệp a." Nàng mặt hồng hà mỹ mục ẩn tình mị lực vô hạn.
Thành Cương khom lưng cầu khẩn: "Vũ Hà mau nằm xuống cho ta chơi một ngàn cái lồn.
Phong Vũ Hà thấy đũng quần hắn dựng lên một cái Mông Cổ trêu ghẹo nói: "Dựa vào cái gì đáp ứng ngươi? Ngươi hôm nay thua. Theo quy định không thể chạm vào ta. Ngươi vẫn là tự mình giải quyết đi." Lui về phía sau vài mét.
Ngọc chỉ cong cong làm bộ.