tháng tư mùi thơm
Chương 4
Vương Thi Vân buổi sáng vẫn không rời giường, ngày hôm qua đi công tác trở về cùng Lý Huyên Thi báo cáo công tác xong liền bị một đám tỷ muội kéo đi ngâm suối nước nóng, mỹ kỳ danh viết tiếp phong tẩy trần, trên thực tế giặt được một nửa đã bị Hác thúc uống say khướt ôm vào trong phòng, Hác thúc có vài ngày không thấy Vương Thi Vân, trong mấy nữ nhân Vương Thi Vân dáng người hình dạng giống Bạch Dĩnh nhất, mà Bạch Dĩnh từ lần trước từ Bắc Kinh trở về liền cắt đứt liên lạc với bên này, Hác thúc cũng chỉ có thể lấy Vương Thi Vân đến an ủi nỗi khổ tương tư của mình đối với Bạch Dĩnh, Hác thúc hưng phát như hổ đem nửa dưới áo tắm của Vương Thi Vân nhanh chóng lột ra liền vùi đầu gặm, cắn Vương Thi Vân phía dưới vốn lông thưa thớt, về sau vì bắt chước Lý Huyên Thi Bạch Hổ Liên Hoa huyệt, liền cùng chúng nữ cùng đi làm quang tử rụng lông, hiện tại đều là trơn bóng tiểu lồn để Hác thúc liếm yêu không buông miệng, Da thịt Vương Thi Vân cả người như tuyết, phía dưới vốn cũng trắng như tuyết, phấn nộn, chỉ có ở giữa kẹp một vệt đỏ tươi, chỉ là môi âm hộ nhỏ bởi vì bị Hách thúc làm quá nhiều, hiện tại có chút hơi hiện ra màu nâu đen.
Vương Thi Vân rất để ý điểm này, thường xuyên tẩy trắng bộ phận sinh dục, nhưng bị Hách thúc làm một thời gian ngắn sẽ một lần nữa biến thành màu nâu, Hách thúc trọng điểm liếm một miếng thịt non nhô lên ở lối vào âm đạo Vương Thi Vân, chỗ mẫn cảm liếm nước dâm của Vương Thi Vân, Hách thúc tham lam thưởng thức nước dâm của Vương Thi Vân, trong miệng càng không ngừng tặc tặc có tiếng, chỉ chốc lát sau dâm thủy của Vương Thi Vân liền dính đầy môi và râu mép trên cằm Hách thúc, Hách thúc đã liếm đủ dời vị trí đến nửa người trên của Vương Thi Vân hôn vào miệng anh đào của Vương Thi Vân, đem độ dâm thủy trong miệng Đến cái miệng nhỏ nhắn của Vương Thi Vân để cho Vương Thi Vân cũng thưởng thức một chút hương vị lẳng lơ của mình.
Vương Thi Vân bị Hách thúc xâm phạm khiến cho thở hổn hển, miệng cũng bị cái miệng rộng của Hách thúc chặn lại, đầu lưỡi bị Hách thúc hút vào trong miệng thưởng thức hương vị ngọt ngào, thỉnh thoảng hừ ra giọng mũi ngọt ngào.
Âm đạo của Vương Thi Vân lúc này bị hai ngón tay của Hách thúc mạnh mẽ móc ra, chỉ thấy âm hoàn trên môi âm hộ của Vương Thi Vân theo động tác của Hách thúc chợt lóe chợt lóe rất là đẹp mắt, một tay khác của Hách thúc thì nắm lấy một đầu vú của Vương Thi Vân đùa bỡn, lúc này mấy bộ vị mẫn cảm của Vương Thi Vân đồng thời bị Hách thúc xâm phạm càng lúc càng tình dục tăng vọt, nàng vươn bàn tay nhỏ bé trắng nõn bắt lấy dương vật lớn đã sớm giơ lên cao của Hách thúc, một tay cầm gậy một tay cầm ở trên quy đầu mềm mại dùng lòng bàn tay mát xa.
Chỉ chốc lát sau Hác thúc đã bị Vương Thi Vân khiêu khích khiến cho dục hỏa tăng vọt tới cực điểm, vội vàng xoay người nằm xuống, hai tay vịn thắt lưng Vương Thi Vân đem âm đạo của Vương Thi Vân nhắm ngay dương vật của mình ấn xuống phía dưới, Vương Thi Vân vội vàng phối hợp lấy tay đỡ lấy dương vật của Hác thúc để ở âm đạo của mình chậm rãi ngồi xuống cho đến tận gốc, sau đó đình chỉ bất động cảm thụ được âm đạo của mình bị dương vật lớn của Hác thúc hoàn toàn tràn ngập khoái cảm, Hác thúc lúc này không muốn động trước, liền bốp một tiếng vỗ vào cái mông đầy đặn trắng như tuyết của Vương Thi Vân, Vương Thi Vân sau khi ăn đau lập tức hiểu được ý xấu của lão đầu bị mình cưỡi trên dương vật lớn này.Tôi không biết.
Ném mị nhãn về phía Hách thúc một cái liền bắt đầu phập phồng, cấp tốc lừa gạt chừng mười phút sau Vương Thi Vân liền đến cao trào đầu tiên toàn thân co giật liền không còn khí lực, toàn thân mềm nhũn ghé vào trên người Hách thúc còn chủ động hôn lên cái miệng rộng tràn ngập mùi thuốc lá rượu thối của Hách thúc.
Hác thúc hiểu được mỹ nhân còn đeo ở trên dương vật của mình đã không được, liền đem Vương Thi Vân lật lại đỡ dương vật của mình từ chính diện một lần nữa cắm vào trong âm đạo của Vương Thi Vân, hiện tại Hác thúc không hề nhẫn nại tính dục của mình bắt đầu toàn lực phát tiết lên người Vương Thi Vân, chỉ chốc lát sau Vương Thi Vân lại đạt tới cao trào.
Cao trào lần này tới vô cùng mãnh liệt, Hác thúc hiện tại học được khi nữ nhân cao trào tới lấy tay kẹp cổ Vương Thi Vân làm cho Vương Thi Vân ở thời điểm cao trào hít thở không thông mười mấy giây, như vậy Vương Thi Vân sẽ cảm giác mình bồi hồi ở bên cạnh sinh tử, đồng thời cao trào tới cũng sẽ mãnh liệt tới cực điểm, lần này Vương Thi Vân dứt khoát đã bị Hách thúc làm ngất đi vài giây, thời điểm tỉnh táo lại Hác thúc vẫn đang chạy nước rút trên người nàng, Vương Thi Vân biết Hác thúc còn muốn ở trên người mình chiến đấu hăng hái mấy giờ trong lúc còn có thể nghênh đón cao trào tính đếm không hết, nói không chừng còn muốn cùng người khác đồng thời bị hắn làm.
Quả nhiên hôm nay Hác thúc uống rượu thuốc cùng canh đại bổ biểu hiện dũng mãnh phi thường, hai giờ trôi qua đã ở trong cơ thể Vương Thi Vân bắn hai phát, Hác thúc vẫn chưa hết ý liền gọi Sầm Tiểu Vi vào.
Hai nữ nhân này quan hệ vẫn không tốt lắm, Lý Huyên Thi luôn ở bên trong điều hòa quan hệ của các nàng, đáng tiếc không phải rất thành công vì thế liền tận lực an bài Hách thúc song phi các nàng, không nghĩ tới hiệu quả không tệ hiện tại cuối cùng là gặp mặt không thể nào cãi nhau, quan hệ cũng bởi vì nguyên nhân công tác thường xuyên cần phối hợp cải thiện không ít.
Lúc này chú Hách đã liên tục chiến đấu đến lỗ đít Sầm Tiểu Vi, lúc Sầm Tiểu Vi du học ở Anh quốc đã thích tập thể hình và vận động ngoài trời, làn da màu lúa mì toàn thân căng thẳng, hơn nữa bụng còn có vạch mã giáp rất rõ ràng.
Mà lỗ đít Sầm Tiểu Vi ở trong tất cả nữ nhân là thích hợp nhất bị dương vật lớn của chú Hách cắm vào, cơ bắp mông rắn chắc hữu lực, lỗ đít co dãn cùng tính khuếch trương phi thường tốt, chỉ có lỗ đít Sầm Tiểu Vi có thể thừa nhận Hác thúc hoàn toàn một lần thao đến bắn tinh.
Chú Hách hiện tại một tay bắt được bộ ngực rắn chắc mà đàn hồi mười phần của Sầm Tiểu Vi, một tay từ phía trước dùng ngón tay đút vào âm đạo Sầm Tiểu Vi, Sầm Tiểu Vi thì đưa lưng về phía chú Hách dùng tư thế ngồi không ngừng dùng lỗ đít chọc vào dương vật lớn của chú Hách. Tư thế Sầm Tiểu Vi này vô cùng dễ dàng bị khô đến không khống chế được. Lần này cũng không ngoại lệ, theo ngón tay chú Hách đút vào từng giọt nước tiểu của Sầm Tiểu Vi liền phun ra. Lúc này Sầm Tiểu Vi thường thường gào thét vô cùng lớn tiếng, bởi vì một khi không khống chế được liền có nghĩa là cao trào sắp tới.
Lúc cao trào Sầm Tiểu Vi dùng sức quay đầu hôn Hách thúc, Hách thúc cười hì hì mút cái lưỡi thơm mà cô đưa lên.
Tố chất thân thể Sầm Tiểu Vi phi thường tốt hoàn toàn có thể thừa nhận Hách thúc thao tác thời gian dài, Vương Thi Vân cũng khôi phục một ít tinh lực, vì thế dưới sự tiếp sức của hai nữ Hác thúc làm tròn các nàng một đêm ở trong cơ thể hai người cộng lại bắn tám lần, Vương Thi Vân lẳng lơ bên trong bị rót tràn đầy, lỗ đít cũng bị bắn một lần, mà Sầm Tiểu Vi thì toàn bộ bị bắn vào trong lỗ đít.
Vương Thi Vân sau khi đứng lên, nhìn một chút bên cạnh trần truồng Sầm Tiểu Vi lúc này ngủ đang thơm, hạ thể trắng bóng một mảnh hỗn độn, nhìn đến đây Vương Thi Vân cũng cảm thấy hạ thể một trận khó chịu, lúc này Hách thúc đại lượng tinh dịch tích tồn tại hạ thể hai cái động bên trong đã nhanh khô, dính dính dính dán thập phần khó chịu, Vương Thi Vân liền thẳng đến phòng tắm tắm rửa, tắm nửa ngày mới xông kém không nhiều sạch sẽ, mới vừa tắm xong đi ra liền nghe được điện thoại di động của mình tiếng chuông đang vang không ngừng.
Cầm lấy vừa thấy lại là Hoàng Tuấn Nho gọi tới, sau khi Hoàng Tuấn Nho ly hôn chỉ là lúc sang tên có liên lạc với Vương Thi Vân một lần, lần này gọi tới nhất định là có chuyện gì, nói không chừng là chuyện đứa nhỏ, nghĩ đến đứa nhỏ Vương Thi Vân trong lòng phiền muộn một thời gian, mình không xứng đáng nhất chính là con gái Đa Đa, lúc trước cùng lão Hách điên cuồng làm tình luôn thần trí không rõ bị Hách thúc dẫn dụ nói vài câu không nên nói mặn, sau đó cô luôn cảm thấy mình thập phần thấp hèn, sau khi ly hôn nhớ nhung nhiều nhất chính là con gái không xứng đáng nhất cũng là con gái, hơn nữa mỗi lần nghĩ nhiều thời điểm sẽ nghĩ đến lời mình cùng Hách thúc nói qua, Vương Thi Vân hận Không được xấu hổ chui vào trong động đất, nhưng đồng thời cũng sẽ tội ác cảm thấy phi thường xấu hổ cùng kích thích, nghĩ tới đây Vương Thi Vân vội vàng đuổi đi trong đầu miên man suy nghĩ, Nhấn nút kết nối.
Tôi là Hoàng Tuấn Nho, bây giờ anh có tiện nói chuyện không?
Tuấn Nho...... Ta thuận tiện, ngươi nói đi, có chuyện gì.
Anh nói thẳng, có một chuyện muốn em giúp, chính là cùng anh đi Mỹ một chuyến.
Chuyện gì? Tại sao phải đi Mỹ?
"Là vì con gái, anh phải đi Mỹ làm việc, ngay từ đầu đến đó không có cách nào cũng không có thời gian chăm sóc Đa Đa, cho nên liền liên hệ với một trường nội trú, nhưng sau khi trường đó nhập học nửa năm mới có thể gặp lại Đa Đa, đây là chuyện xấu cũng là chuyện tốt. Anh nghĩ em và anh cùng nhau đưa Đa Đa đến trường, như vậy trong lòng đứa nhỏ sẽ dễ chịu hơn một chút."
Nghe đến đó, Vương Thi Vân cảm thấy Hoàng Tuấn Nho nói không sai, hai người ly hôn bị tổn thương chính là đứa nhỏ, mà hiện tại chỉ cần có thể bồi thường cho con gái, chuyện có thể làm cho con gái cao hứng Vương Thi Vân đều nguyện ý đi làm.
Được, phải đi bao nhiêu ngày, còn khi nào thì đi?
Anh mau tới đây đi, người muốn làm thủ tục tôi đã ủy thác luật sư, anh tới trước ký tên, qua bên kia nhiều nhất là một tuần. Nhưng làm thủ tục bảo thủ nhất phải mười ngày, tôi và Đa Đa thủ tục cũng không kém nhiều lắm.
Được, tôi bàn giao công việc một chút, một ngày sắp xếp xong sẽ tới.
Được rồi, anh mau tới đây đi, ký tên xong rồi làm thủ tục cũng cần thời gian, sau khi anh về rồi về cũng được, chỉ là chạy tới chạy lui có chút phiền toái, hy vọng anh có thể hiểu.
Hoàng Tuấn Nho nói xong liền cúp điện thoại.
Sau khi cúp máy Vương Thi Vân một mình ngây ra nửa ngày, cũng không biết mình suy nghĩ cái gì, chính là cảm thấy dường như quá khứ của mình sau cú điện thoại này của Hoàng Tuấn Nho đều phải hoàn toàn kết thúc với mình, lần này có thể là lần gặp mặt cuối cùng với con gái hay không?
Nghĩ tới đây Vương Thi Vân vội vàng mặc quần áo chạy đi tìm Lý Huyên Thi xin nghỉ, lúc này Lý Huyên Thi thật sự có chút khó xử, kỳ thật trong khoảng thời gian này tâm tình của Lý Huyên Thi rất không tốt, sau khi Từ Lâm trở về bị Lý Huyên Thi bắt được ép hỏi nói ra tình huống thực tế của Tả Kinh, Lý Huyên Thi đau lòng rơi lệ vài ngày, bởi vì trong cảm nhận của nàng Tả Kinh vẫn là con trai lớn quan trọng nhất của mình.
Con trai bây giờ bị tàn tật và tật xấu bất lực thì phải làm sao bây giờ?
Tuy rằng Tả Kinh cùng mình đoạn tuyệt quan hệ mẫu tử nhưng là Lý Huyên Thi không có để ý, nàng cảm thấy chờ qua một đoạn thời gian ngắn, dù là qua một hai năm Tả Kinh tức giận qua đến lúc đó lại chậm rãi khôi phục quan hệ là được.
Nhưng hôm nay cô vội vàng muốn nhìn thấy Tả Kinh, nhưng điện thoại di động của Tả Kinh cô đã không gọi được, mà trong chốc lát này còn không có thời gian đi Bắc Kinh tìm anh, Từ Lâm cũng khuyên cô không nên đi tìm, tìm cũng tìm không thấy, tìm được cũng là tự tìm mất mặt, Tả Kinh sẽ đem tất cả oán hận đều phát tiết đến trên người Lý Huyên Thi, đến lúc đó ngược lại sẽ hoàn toàn ngược lại.
Sau khi bình tĩnh suy nghĩ, Lý Huyên Thi liền cố nén ý nghĩ này, chỉ là mỗi ngày cố định gọi điện thoại cho Tả Kinh một hai lần muốn thử thời vận.
Hơn nữa gần đây nghiệp vụ của công ty không tốt lắm, Vương Thi Vân là nòng cốt nghiệp vụ mà hiện tại vừa đi chính là hơn nửa tháng, nhất định sẽ khiến thành tích vốn đã khó coi họa vô đơn chí.
Bất quá Vương Thi Vân chuyện này cũng rất trọng yếu, huống chi Vương Thi Vân cũng là người bị hại của chuyện lần trước, không cho nàng đi gặp nữ nhi thật sự là có chút bất cận nhân tình, suy bụng ta ra bụng người sau đó bất đắc dĩ Lý Huyên Thi đành phải buông lỏng.
Sau đó Vương Thi Vân liền nhanh chóng giao công việc của công ty cho Sầm Tiểu Vi và Từ Lâm, còn có công việc của chính quyền huyện Hách Thúc cũng giao cho Hách Kiệt và Ngô Đồng.
Bởi vì lần này thời gian rời đi khá dài làm cho Hác thúc thập phần không vui, vì thế buổi tối lại đem Vương Thi Vân một mình kéo đi hung hăng làm nàng cả đêm, ngày hôm sau thiếu chút nữa không kịp lên máy bay.
Đảo mắt máy bay đã đến sân bay đế đô, Vương Thi Vân không người đón xe tự mình đón xe đi tới nhà gần một năm không về, nhớ tới trước kia Hoàng Tuấn Nho đều sẽ mang theo nhiều hơn tới sân bay đón mình, hiện giờ mình chỉ có thể một mình cô độc đi đến căn nhà đã không phải nhà mình, trong lòng Vương Thi Vân ảm đạm một chút, không khỏi có chút hối hận năm đó nhất thời tham luyến cùng phóng túng dục vọng thân thể mà thất thân cho Hách thúc, cuối cùng hoàn toàn rơi vào vực sâu dâm loạn cùng dục vọng.
Lý Huyên Thi gần đây nhả ra cho phép nàng sinh hài tử cho Hách thúc, để cho nàng sau này có hài tử của mình coi như là có chỗ dựa cùng niệm tưởng, nhưng Vương Thi Vân cảm thấy đây tính là cái gì, là bố thí sao?
Chính mình cam chịu thấp hèn trở thành đồ chơi của lão nông dân này còn chưa tính, chẳng lẽ thật sự muốn trở thành công cụ sinh sản giống như Lý Huyên Thi cho Hách gia truyền tông nối tiếp khai chi tán diệp?
Bất quá trong lòng mặc dù có chút mâu thuẫn lớn, nhưng là Vương Thi Vân vẫn là tiếp nhận Hác thúc nội xạ, nàng thật sự là rất thích cái loại này tử cung bị rót đầy cảm giác.
Ở trên xe Vương Thi Vân liền nhận được điện thoại của Hoàng Tuấn Nho, Hoàng Tuấn Nho nói cho cô biết mình ở nhà chờ cô, khóa cửa không có thay.
Vương Thi Vân lại nghĩ đến lúc ly hôn trên mặt Hoàng Tuấn Nho bị phẫn nộ vặn vẹo thập phần dữ tợn đáng sợ, mà lúc ấy mình cái gì cũng không nói cùng giải thích cái gì chỉ là nhìn cũng không nhìn ngay tại trên bản hiệp nghị ký tên sau đó nhanh chóng rời đi.
Hiện tại nghĩ đến Hoàng Tuấn Nho nhất định đem căn nhà mình cùng hắn phấn đấu mua lúc trước bán đi, như vậy hết thảy trước kia đều biến mất sạch sẽ, tựa như chưa từng xảy ra.
Về đến nhà, Đa Đa thấy được mẹ trở về vô cùng cao hứng, Hoàng Tuấn Nho chỉ là nói cho Đa Đa lần này ba mẹ sẽ cùng nhau đưa nàng đến trường học, cho nên đã lâu không thấy Vương Thi Vân Đa Đa liền vẫn dính lấy Vương Thi Vân không buông.
Hoàng Tuấn Nho bộ mặt hiền lành đối với Vương Thi Vân biểu hiện rất khách khí, tâm bình khí hòa cùng Vương Thi Vân dặn dò chuyện có liên quan đến thủ tục xuất ngoại, Hoàng Tuấn Nho nói cho Vương Thi Vân ngày mai gặp luật sư sau đó ký vài phần văn kiện sau đó sẽ phải chờ vài ngày tin tức, trong lúc này không có chuyện gì Vương Thi Vân có thể đi về trước, chờ thủ tục kém không nhiều lắm lại tới một chuyến, chờ hai ngày là có thể trực tiếp đi Mỹ.
Vương Thi Vân cân nhắc nhiều lần quyết định không trở về, dù sao chuyện công tác cũng đã bàn giao qua, về sau còn không biết lúc nào có thể nhìn thấy nhiều hơn, liền quyết định ở lại dùng khoảng thời gian này bồi con gái nhiều hơn, liền nói cho Hoàng Tuấn Nho chính mình không trở về liền ở chỗ này cùng nhau chờ.
Hoàng Tuấn Nho biết ý của cô, cũng sớm đoán được.
Không nói gì liền thu dọn phòng khách ra ngoài tự mình ở, mấy ngày nay để cho mẹ con các nàng ở cùng một chỗ.
Lúc này Vương Thi Vân phi thường cảm kích Hoàng Tuấn Nho, là mình không phụ lòng hắn, hiện tại hắn tựa hồ đối với mình cũng không oán hận như vậy, nếu như Hoàng Tuấn Nho chịu tha thứ cho mình như vậy Vương Thi Vân là nguyện ý cùng hắn hợp lại.
Nhưng Vương Thi Vân cũng biết Hoàng Tuấn Nho lập tức xuất ngoại là không có khả năng cùng mình hòa hảo, huống chi mình hiện tại cũng không nhất định có thể lập tức buông xuống chuyện Hách gia.
Mấy ngày còn lại ngoại trừ làm thủ tục, Hoàng Tuấn Nho và Vương Thi Vân liền mang theo nhiều hơn đi du ngoạn khắp đế đô, giống như khôi phục cuộc sống một nhà ba người trước kia, trong lúc đó Hoàng Tuấn Nho cũng có không ít nụ cười, nhưng đối với Vương Thi Vân vẫn rất khách khí.
Buổi tối cũng thường xuyên đêm không về ngủ, Vương Thi Vân lúc này mới nhận ra Hoàng Tuấn Nho đã không phải là Hoàng Tuấn Nho trước kia, trở nên xa lạ, khoảng cách giữa mình và hắn càng ngày càng xa.
Nghĩ đến hắn nhất định là bên ngoài có nữ nhân, mặc dù ly hôn Vương Thi Vân vẫn là trong lòng một trận khó chịu chua xót, nhưng có thể như thế nào đây?
Rơi vào đường cùng Vương Thi Vân cũng tận lực không nghĩ tới mấy thứ này, dù sao đường là mình chọn, mất đi đồ vật cũng sẽ không quay đầu lại.
Thời gian trôi qua thật nhanh, trong nháy mắt đã đến ngày đi Mỹ, ba người ở sau máy bay nhìn xuống tổ quốc cách nhau càng ngày càng xa, ngây thơ hỏi nhiều Hoàng Tuấn Nho khi nào thì có thể trở về, Hoàng Tuấn Nho trả lời phải thật lâu thật lâu sau này.
Lúc này Hoàng Tuấn Nho nhìn cảnh sắc bên ngoài cửa sổ máy bay tâm tình thập phần phức tạp, trong lòng cao hứng không nổi, cũng không có nổi lên phiền muộn rời quê hương gì, chỉ trầm mặc nhìn ngoài cửa sổ.
Vương Thi Vân lại nghĩ còn có thời gian một tuần chính mình liền triệt để đoạn tuyệt quan hệ với quá khứ, cuộc sống sau này còn không biết sẽ như thế nào, dù sao cũng không có khả năng vẫn đi theo Hác thúc làm vợ nhỏ của hắn, cho dù sau này có con cũng sẽ rời khỏi nơi đó trải qua cuộc sống của mình.
Cuộc sống hôn nhân sẽ không còn nữa, mình không có tư cách tổ chức một gia đình với người đàn ông khác.
Sau khi đến Los Angeles, một người bạn học cũ của Hoàng Tuấn Nho tới tiếp đãi bọn họ, an bài bọn họ vào khách sạn ở lại trước.
Hoàng Tuấn Nho nói cho Vương Thi Vân, chỗ ở của mình tìm ở New York, nhưng là Đa Đa trường học an bài ở cách Los Angeles phụ cận một cái thành thị, Hoàng Tuấn Nho mượn bằng hữu xe có thể trực tiếp lái xe đưa Đa Đa đến trường học, hành lý quá nhiều có xe cũng thuận tiện một ít.
Đến lúc đó đưa Đa Đa xong liền trực tiếp đi New York Vương Thi Vân lên máy bay về nước.
Vương Thi Vân tâm sự nặng nề không có đưa ra ý kiến gì, tất cả đều dựa theo Hoàng Tuấn Nho an bài.
Tâm tình Đa Đa có chút kém, bởi vì sắp phải tách ra với người nhà rất lâu rồi, mà mấy ngày nay đoàn viên khiến cô càng thêm lưu luyến không rời với cha mẹ, Vương Thi Vân liền đem tinh lực chủ yếu đặt ở trên chuyện an ủi Đa Đa, những chuyện khác thì có một tay Hoàng Tuấn Nho an bài.
Trường học cách Los Angeles cũng chỉ có nửa ngày lộ trình, nơi này hoàn cảnh ưu mỹ cây xanh rợp bóng, trường học là kiến trúc cổ điển điển hình của phong cách di dân, đi ra tiếp đãi hiệu trưởng là một người đàn ông trung niên gốc Hoa tiếng phổ thông rất lưu loát, trường học này chính là trường tư nhân chuyên môn nhằm vào tình huống như Hoàng Tuấn Nho, bên trong phần lớn đều là trẻ em Trung Quốc, cho nên thích ứng nhiều hơn ở chỗ này là không thành vấn đề.
Thủ tục rất thuận lợi liền làm xong, lúc chia tay hai mẹ con ôm nhau thương tâm thật lâu, Hoàng Tuấn Nho bên cạnh cũng có chút vành mắt đỏ lên.
Trì hoãn thật lâu mới lưu luyến không rời rời đi, trạng thái của Hoàng Tuấn Nho phảng phất cũng không tốt lắm, nhưng vẫn kiên trì lái xe thật lâu, thẳng đến khi gặp một khách sạn bên cạnh quốc lộ dừng lại.
Đây là miền Tây nước Mỹ, đồng bằng Bắc Mỹ rộng lớn thật sự là mênh mông vô bờ, điều kiện tự nhiên ở đây được trời ưu ái khiến nước Mỹ trở thành quốc gia xuất khẩu lương thực hàng đầu thế giới, vật tư chiến lược quan trọng nhất trên thế giới này vĩnh viễn là lương thực, cho nên nền tảng mạnh mẽ của nước Mỹ là do những nông trường lớn ở miền Tây này xây dựng, con đường cường quốc là từ những vùng đất giàu lúa mì và bông vải này đi ra.
Cơ sở vật chất của khách sạn nhỏ này tuy rằng bình thường nhưng cũng chỉ còn lại có một gian phòng khách, Vương Thi Vân không có ý kiến gì, cho dù Hoàng Tuấn Nho muốn phát sinh quan hệ với cô cô cũng sẽ không cự tuyệt, Vương Thi Vân rời khỏi Hác thúc cũng có hơn mười ngày không có cái kia, nhưng Hoàng Tuấn Nho mặc dù muốn gian phòng này lại không có một chút ý tứ kia, sau khi vào nhà an trí hành lý thỏa đáng, Hoàng Tuấn Nho đột nhiên thần sắc lạnh lùng.
Ngồi ở trên ghế vẫn không nói lời nào, tại hai người im lặng không lên tiếng cùng nhau thưởng thức xong ngoài cửa sổ New Mexico châu đồ sộ mặt trời lặn cảnh sắc về sau, Vương Thi Vân rốt cục nhịn không được hỏi: "Chúng ta có muốn hay không đi ra ngoài ăn chút gì?"
Hoàng Tuấn Nho nghe vậy nhìn đồng hồ đeo tay.
Chờ một chút đi.
Nói xong Hoàng Tuấn Nho lấy máy tính xách tay ra khởi động máy lên mạng, làm xong những thứ này đột nhiên bên ngoài có người gõ cửa.
Hoàng Tuấn Nho lập tức đứng dậy mở cửa, từ bên ngoài đi vào một vị thanh niên Mỹ cao lớn tóc vàng mắt xanh, Hoàng Tuấn Nho dùng tiếng Anh thấp giọng nói chuyện với hắn vài câu sau đó người kia liền đi vào một cái ghế đối diện với Vương Thi Vân ngồi xuống, hơn nữa không kiêng nể gì đánh giá Vương Thi Vân.
Vương Thi Vân có chút không hiểu ra sao nhìn hai người, vừa rồi không nghe rõ bọn họ nói cái gì, nhưng là Vương Thi Vân cảm thấy có chút không ổn thậm chí có chút sợ hãi.
Lúc này Hoàng Tuấn Nho mở miệng nói: "Thi vân, là như vậy, lần này nhiều hơn lên trường học học phí tương đối đắt đỏ, hơn nữa một lần muốn giao đủ ba năm học phí, ta lúc ấy không nghĩ tới sẽ có loại tình huống này, cho nên hiện tại tài chính có ba vạn đô la Mỹ lỗ hổng, ngươi xem có thể hay không?"
Vương Thi Vân thở phào nhẹ nhõm, nghĩ thầm Hoàng Tuấn Nho như thế nào biến thành như vậy, muốn tiền liền nói thẳng, chính mình cũng không quan tâm lấy này mấy chục vạn đi ra, coi như không cho nữ nhi dùng cũng không sao cả.
Sao bây giờ cậu mới nói? Tiền tôi có, chờ sau khi trở về tôi sẽ gọi cho cậu. Hắn là ai? Chẳng lẽ là tới thúc giục học phí?
Hắn tên là George, là một người bạn của tôi. Tôi nghĩ chờ cậu trở về chỉ sợ cũng không kịp, nhưng George nguyện ý bỏ ra ba vạn đô la. Chỉ là muốn cậu vì hắn công tác ở chỗ này một thời gian ngắn.
Hoàng Tuấn Nho! Rốt cuộc anh có ý gì? Cái gì bảo tôi làm việc cho anh ấy một thời gian?
Vương Thi Vân nổi giận đùng đùng đứng lên, muốn đi ra ngoài cửa.
Lúc này George đứng lên chặn đường đi của Vương Thi Vân, hơn nữa từ trong lòng lấy ra một khẩu súng lục màu đen quơ quơ với Vương Thi Vân.
Vương Thi Vân sợ hãi lui về phía sau, cuối cùng đặt mông ngồi ở trên giường.
George xông tới khống chế Vương Thi Vân, dùng súng lục đỡ Vương Thi Vân hơn nữa còn trói Vương Thi Vân vào trên ghế.
Vương tiểu thư, cô gọi cũng vô dụng, bởi vì nơi này chính là lão đại của tôi mở, cô tốt nhất thành thật một chút nếu không sẽ chịu đau khổ.
Vương Thi Vân hiện tại cực kỳ sợ hãi, cô trơ mắt nhìn Hoàng Tuấn Nho đem hộ chiếu của cô cùng tất cả giấy chứng nhận khác toàn bộ đều lật ra, cuối cùng cô vẫn là nhịn không được kêu lên, mới vừa kêu lên thanh âm đã bị Hoàng Tuấn Nho một cái bạt tai nặng nề quất vào trên mặt xinh đẹp của Vương Thi Vân, Hoàng Tuấn Nho hung tợn nhìn cô, trên mặt lại xuất hiện biểu tình dữ tợn khi ly hôn, Vương Thi Vân sợ tới mức không dám có bất kỳ động tác gì nữa.
Vương tiểu thư, cô xem cô không nghe lời tôi bị đánh đi, hai người tâm sự đi, tôi đã nói chỉ cần cô nghe lời sẽ không đau khổ. Còn tư sắc của cô không tệ, trị giá ba vạn đô la.
Nói xong George từ trong ngực lấy ra một xấp đô la đặt ở trên bàn, liền rời đi.
"Hoàng Tuấn Nho, ngươi có phải hay không đem ta bán đi, ngươi tại sao phải làm như vậy, chúng ta không phải ly hôn sao?Chuyện trước kia là ta không xứng với ngươi, nhưng là ta cũng tịnh thân ra khỏi nhà, ngươi làm như vậy là vì cái gì?"
Vương Thi Vân hướng Hoàng Tuấn Nho thấp giọng quát.
Ta là đem ngươi cho bán, bọn họ là tổ chức phụ nữ mại dâm một cái mỹ bang, ngươi về sau có thể ở chỗ này hảo hảo hưởng thụ mỗi ngày bị đại dương vật thao cuộc sống, ngươi không phải rất thích bị cái kia lão nông dân dùng đại dương vật thao sao?
Vương Thi Vân hiện tại chỉ là hi vọng Hoàng Tuấn Nho là hù dọa nàng, hoặc là lấy nàng trút giận, trừng phạt một chút nàng lúc trước sở tác sở vi, vội vàng buông lỏng thái độ cầu xin tha thứ nói.
Anh tha cho tôi đi, trước kia tôi không xứng đáng với anh, tôi là tiện, nhưng anh không thể đối xử với tôi như vậy, chúng ta còn có con, tôi còn có cha mẹ ở nhà. Nếu bọn họ tìm không thấy tôi nhất định sẽ báo cảnh sát.
"Lúc cô ngoại tình sao không nghĩ đến còn có con? Còn có cha mẹ ở nhà? Cô cũng đừng nằm mơ, nơi này là nước Mỹ ở trong nước báo cảnh sát cũng vô dụng. Cô còn nhớ không? Khi đó cô muốn lấy mình cùng Tả Kinh giao dịch đổi lấy Tả Kinh đối với Bạch Dĩnh tha thứ, còn muốn chờ nhiều lớn lên đưa cho lão súc sinh kia đùa bỡn, con mẹ nó cô còn là người sao? Cô xứng làm mẹ của đứa nhỏ sao? Sau này Đa Đa lớn lên những chuyện này tôi sẽ nói hết cho cô ấy biết, mẹ của cô ấy chính là một người phụ nữ vô sỉ thấp hèn, hiện tại nước Mỹ làm kỹ nữ mại dâm.
Vương Thi Vân sau khi nghe Hoàng Tuấn Nho quở trách giống như ngũ lôi oanh đỉnh, đại não lập tức trở nên hỗn loạn vô cùng hơn nữa các loại cảm xúc hết thảy vọt lên, xấu hổ, hối hận, sợ hãi.
Lại như là bị người ở ngực đâm một đao, phảng phất thoáng cái mất đi toàn thân tất cả sức sống, nếu không là bị trói buộc ở trên ghế Vương Thi Vân lúc này chỉ sợ đã tê liệt đi xuống.
Là Tả Kinh nói cho ngươi biết sao? Nhiều chuyện ta chỉ là ở...... Vào lúc đó hồ ngôn loạn ngữ, làm một mẫu thân ta vô luận như thế nào cũng làm không ra loại chuyện này.
Vương Thi Vân mặt xám như tro tàn vô lực nói.
"Ngươi làm được, chính ngươi đều như vậy còn có chuyện gì làm không được, Đa Đa đều cầm người ta gặp mặt lễ vật. Ngươi bây giờ nói cái gì cũng vô dụng, sự tình là Tả Kinh nói cho ta biết, vốn ta sợ ta không hạ được nhẫn tâm muốn cho Tả Kinh cùng ngươi video, hiện tại xem không có cái này tất yếu muốn, bởi vì ta đã hạ quyết tâm. Ngươi cũng chỉ xứng ở chỗ này làm kỹ nữ, George bọn họ chỉ cần ngươi vì bọn họ công tác năm năm, năm năm sau chính ngươi quyết định đi hay ở. Ngươi tự giải quyết cho tốt đi, chính mình chiếu cố tốt chính mình."
"Tuấn Nho ta van cầu ngươi, có thể cho ta một lần cơ hội hay không? Chỉ cần ngươi buông tha ta, ta liền thề về sau vĩnh viễn đi theo ngươi, làm người hầu của ngươi làm nô lệ của ngươi đều được, cho dù ngươi tìm nữ nhân khác kết hôn cũng có thể lấy ta làm bảo mẫu dùng, chỉ cần đừng để cho ta cho George bọn họ công tác là được, ta thề cùng bên kia đoạn tuyệt quan hệ, về sau không bao giờ lui tới nữa, được không? Ta thật sự không muốn ở chỗ này làm kỹ nữ, ta van cầu ngươi Tuấn Nho, rốt cuộc là vợ chồng một hồi, ngươi lần này buông tha ta đi. Ta về sau dùng cả đời đền bù trước kia ta làm không xứng với ngươi sự tình, dùng cả đời đến chuộc lại ta đối với ngươi cùng Đa Đa phạm phải tội.Thật sự không muốn làm kỹ nữ, thật sự không muốn a......
Vương Thi Vân đã khóc đến tê tâm liệt phế, trên mặt cái loại sợ hãi cùng tuyệt vọng phát ra từ nội tâm này có vẻ điềm đạm đáng yêu. Hoàng Tuấn Nho chỉ do dự một chút, lập tức hạ quyết tâm.
"Vương Thi Vân, chúng ta ly hôn đã gần một năm, nếu như trong vòng một năm này cô nói những lời này với tôi, cho dù vừa rồi lúc tôi không làm rõ với cô, cô nói những lời này, có lẽ tôi cũng sẽ mềm lòng vì tha thứ cho cô nhiều hơn, nhưng cô lại trực tiếp chạy đến Hách Gia Câu làm lão nông dân kia, cô trở về thăm hỏi nhiều hơn một lần sao?Vậy nên tôi không tin vào những chuyện vớ vẩn của anh. anh không thích được lên đỉnh sao? Năm năm sau ta tha thứ cho ngươi, ngươi có thể tới bên cạnh ta cùng Đa Đa, thực hiện lời thề vừa rồi của ngươi." Đó là lời hứa của tôi và tôi sẽ đi."
Nói xong Hoàng Tuấn Nho không để ý Vương Thi Vân giãy dụa dùng một cái khăn ăn ngăn chặn miệng Vương Thi Vân, không cho nàng lại phát ra âm thanh, nhanh chóng thu dọn đồ đạc xong liền rời khỏi gian phòng này.
Sau khi ra cửa gặp George đang chờ ở bên ngoài, George thấy Hoàng Tuấn Nho do dự tựa hồ muốn nói gì đó với mình, nhưng cuối cùng cái gì cũng không nói, liền xoay người rời đi.
Lúc này thời điểm đã sớm không kiềm chế được George vội vàng đẩy cửa ra đi vào phòng, vẻ mặt cười dâm đãng nhìn Vương Thi Vân, nhìn thấy George tiến vào Vương Thi Vân lúc này đã triệt để tuyệt vọng, buông tha giãy dụa buông tha gào khóc, tùy ý George đem chính mình cởi bỏ, đem quần áo lột sạch phóng tới trên giường, bị ngón tay George ở trong âm đạo thuần thục quấy động một phen, Vương Thi Vân rất nhanh thì có phản ứng hạ thể trở nên ướt át.
George hài lòng nhìn ngón tay phía trên dính đầy dâm thủy, cười đối Vương Thi Vân nói: "Vương tiểu thư ngươi quả nhiên là cực phẩm, chính là phía dưới có chút lỏng nhưng là không sao người nơi này dương vật đều rất lớn sẽ không để ý, hơn nữa dưới tình huống như vậy ngươi đều có thể động dục, thật sự là một tao hóa."
Nói xong George cởi quần đem dương vật của mình sớm đã cương đối với Vương Thi Vân lẳng lơ cắm vào.
George xem như tay lão luyện bụi hoa, cũng từng trải qua đặc huấn chuyên môn, Tả Kinh chỉ là ở chỗ hắn học mấy chiêu là có thể dễ dàng thu phục Diệp nhi.
Vương Thi Vân đương nhiên không ngăn cản được George đùa bỡn, chỉ chốc lát sau đã bị làm lên cao trào, George thừa dịp Vương Thi Vân toàn thân vô lực cầm cánh tay Vương Thi Vân lên tiêm cho nàng một mũi nước thuốc.
"Ngươi... ngươi cho ta đánh cái gì? là xuân dược sao?" Vương Thi Vân cảm thấy có điểm không đúng.
Vương tiểu thư, tôi đánh heroin cho cô, kỹ nữ làm việc ở chỗ chúng tôi đều phải đánh, nếu không sơ suất chạy ra ngoài chúng tôi sẽ mất mạng.
Cái gì! Anh tiêm thuốc phiện cho tôi?
Vương Thi Vân lập tức giãy dụa, muốn lấy quần áo chạy trốn, lại bị George đặt ở trên giường không thể động đậy, chỉ qua một lát trong đầu Vương Thi Vân liền xuất hiện ảo giác, trước mắt giống như đang xem phim nhìn lại những chuyện tốt đẹp trong quá khứ, một hồi mà là lúc mới quen biết yêu đương với Hoàng Tuấn Nho, một hồi là thời khắc thần thánh khi kết hôn với Hoàng Tuấn Nho phát ra lời thề, một hồi là vui sướng của hai vợ chồng Đa Đa khi sinh ra, nhưng trong tiềm thức còn có một tia thanh minh Vương Thi Vân biết mình từ nay về sau rơi vào vực sâu hắc ám.
George nhìn Vương Thi Vân tiến vào trạng thái liền lần nữa xách súng lên ngựa, khi George rốt cục ở trong âm đạo Vương Thi Vân bắn ra tinh dịch nồng đậm tanh hôi, bên ngoài xông tới hai người da đen cao lớn mập mạp, thấy George đang thao Vương Thi Vân, lập tức cũng cười dâm đãng cởi sạch quần áo tiến lên, George thấy thế lập tức lui ra thuận tay tiếp nhận tiền Mỹ người da đen đưa tới, cười hì hì mặc quần áo vào rời đi, khi George rời đi hai người da đen đã đem Vương Thi Vân làm thành bánh bích quy kẹp tim, một trước một sau đồng thời thao Vương Thi Vân hai lỗ thịt......
Hoàng Tuấn Nho dừng xe ở ven đường hoang vu, lấy ra một chai xăng đã chuẩn bị tốt, đem hành lý cùng giấy chứng nhận cùng điện thoại di động của Vương Thi Vân tưới lên hết thảy xăng đốt lên, ở trong ánh lửa hừng hực hắn bấm số điện thoại của Tả Kinh, trong điện thoại truyền đến thanh âm có chút xa xôi của Tả Kinh.
Anh Hoàng, xong chưa?
"Xong rồi, Tiểu Tả George bọn họ năm năm sau thật sự sẽ thả nàng sao?"
"Hoàng ca, nếu như ngươi bây giờ hối hận tựu lập tức trở về, George bọn họ đều sẽ cho các nàng tiêm thuốc phiện đấy, năm năm sau chính là còn sống cũng đều phế đi, cái này trước đó ta đều đã nói với ngươi, ngươi có phải hay không mềm lòng?"
Cái đó...... Tôi không có, nếu cô ấy chết, anh bảo George nói cho tôi biết một tiếng đi.
Anh Hoàng, em nhất định làm được, anh tự bảo trọng đi. Đừng quên hủy hết mọi dấu vết, nếu không sẽ gặp phiền phức.
"Đã đốt rồi, Tiểu Tả, tâm tình của ta bây giờ rất phức tạp, ta thử làm cho lòng mình như sắt đá, tuy rằng ta kiên trì, nhưng là cảm giác kia rất không tốt, ngươi về sau cũng phải làm chuyện giống nhau, thậm chí so với ta làm còn muốn phát rồ, tuy rằng bọn họ đều là đáng bị trừng phạt, nhưng là ta nghĩ ngươi cũng sẽ rất khó chịu, cho nên Tiểu Tả, ngươi hảo hảo bảo trọng đi."
Cám ơn anh Hoàng, em biết rồi, anh cũng bảo trọng. "Tả Kinh có thể cảm nhận được cảm xúc trong lời nói lộn xộn này của Hoàng Tuấn Nho, nhưng hắn biết giờ phút này mình còn khó chịu hơn cả Hoàng Tuấn Nho.
Hoàng Tuấn Nho cúp điện thoại về sau, liền bắt đầu cẩn thận đốt lên Vương Thi Vân đồ vật đến, cho đến toàn bộ đều hóa thành tro tàn.
Sau khi Hoàng Tuấn Nho chuẩn bị xong liền lái xe đến trường Đa Đa đón Đa Đa ra, hiệu trưởng trường này là bạn học của Hoàng Tuấn Nho mở, Hoàng Tuấn Nho chỉ để Đa Đa ở chỗ này một ngày, trên thực tế công việc của Hoàng Tuấn Nho là ở Canada, anh ta làm chuyện này ở Mỹ, trên thực tế di dân cuối cùng đi Canada, như vậy cho dù trong nước có người muốn điều tra đến cùng cũng là vô cùng khó khăn.
Cho nên sau khi Hoàng Tuấn Nho nhận được nhiều hơn liền trở lại Los Angeles ngồi máy bay đi Canada, ở nơi đó đã an bài tốt công tác nhập học và công việc của mình.
Sau khi Tả Kinh cùng George thông qua điện thoại xác nhận Vương Thi Vân đã bị George bọn họ mua, một mình nằm ở trên giường có chút toàn thân vô lực, lúc này Diệp Nhi đã đi làm đến Tả Kinh một mình ở nhà, lúc trước điện thoại của Hoàng Tuấn Nho hắn có chút không yên lòng cho nên lại cùng George xác nhận một chút, đối với Vương Thi Vân thống hận Tả Kinh kỳ thật đã sớm không hận như vậy, nhưng là Vương Thi Vân lại không thể không diệt trừ trước, kế hoạch phía sau nếu là Vương Thi Vân ở đây thì khó khăn hơn rất nhiều, cô gái này cũng là cực kỳ thông minh, có cô ở đây sẽ có rất nhiều chuyện khó có thể che giấu tai mắt người khác.
Nhưng một nữ nhân xinh đẹp được xưng là tài nữ Bắc Đại như vậy làm sao có thể trở thành đồ chơi của Hác thúc?
Tả Kinh thật sự là nghĩ không ra, bất quá nếu Bạch Dĩnh như vậy cũng có thể bị Hác thúc đùa bỡn, như vậy Vương Thi Vân cũng chẳng có gì lạ.
Nhìn xem thời gian không còn sớm, Tả Kinh liền giãy dụa đứng lên chuẩn bị đi phó ước, hôm nay hắn cùng Tiểu Lộ ca ước hẹn muốn gặp mặt, sau khi đi ra Tiểu Lộ ca vẫn luôn muốn giáp mặt cảm tạ Tả Kinh, hôm nay cuối cùng là có thể gặp mặt một lần.
Tả Kinh đi vào một hội sở được trang hoàng lộng lẫy hơn Diệp Nhi, con đường nhỏ mang theo một đám người ở cửa chờ Tả Kinh quang lâm, vừa nhìn thấy Tả Kinh Lộ ca liền đi lên nhiệt tình dào dạt ôm bả vai Tả Kinh giới thiệu hắn với huynh đệ của mình, các tiểu đệ bên cạnh cũng cung kính kính cùng nhau gọi một tiếng Tả ca.
Tả Kinh là không có trải qua tràng diện như vậy, lập tức bị tràng diện này làm cho có chút bành trướng lên, cười híp mắt cùng mọi người một bên chào hỏi, một bên bị vây quanh mời vào một cái lớn nhất xa hoa nhất trong phòng, hơn mười vị giai nhân đã chờ đã lâu, các mỹ nữ nhìn thấy Tả Kinh đẹp trai như vậy từng cái đều là hai mắt tỏa sáng.
Tiểu Lộ ca đắc ý phi phàm nói: "Ta không có lừa các ngươi a, hôm nay để cho các ngươi thay ta tiếp đãi một cái đại soái ca, thế nào?
Tả Kinh cũng vô ý quét Tiểu Lộ ca mặt mũi, bưng lên chén rượu cùng các mỹ nữ nâng chén cạn chén đứng lên, các mỹ nữ chủ động cùng nhau nhào tới chào hỏi Tả Kinh, có còn nhân cơ hội lau dầu Tả Kinh, mà Tả Kinh trước đó bởi vì Vương Thi Vân sự tình có chút tâm tình không tốt, hiện tại vừa vặn có cơ hội thả mình thoáng cái đến thư giãn tâm tình, tràng diện thoáng cái theo Tả Kinh chuyện trò vui vẻ cùng các mỹ nữ làm nũng bán manh nhiệt liệt lên...
Qua đại khái hơn nửa giờ sau, Tiểu Lộ ca một người tới, nhìn thấy Tiểu Lộ ca tới Tả Kinh liền đem tay từ bên cạnh hai mỹ nữ trong quần áo rút ra.
Các mỹ nữ cũng biết điều tránh ra một vị trí để Tiểu Lộ ca an vị ở bên người Tả Kinh.
Tiểu Lộ ca tự mình rót đầy hai chén rượu tây, đưa cho Tả Kinh một chén đụng một cái, hai người uống một hơi cạn sạch.
Tả ca, cám ơn anh ở bên trong chiếu cố em, quan trọng hơn là còn giúp em một chuyện lớn như vậy. Chén rượu này đã uống xong, từ nay về sau chúng ta chính là sinh tử chi giao.
Anh Tiểu Lộ đừng khách khí như vậy, giúp người chính là giúp mình, huống chi anh ở bên trong cũng rất chiếu cố em.
"Hảo Tả ca những lời này nói rất hay, đại ân không nói cám ơn, là ta hẹp hòi. Tả ca lần này mời ngươi tới nơi này chơi, ngươi xem nơi này trang hoàng đẳng cấp cùng tiểu muội chất lượng cũng không tệ lắm đi?"
Không sai, trang hoàng xanh vàng rực rỡ rất có đẳng cấp, các mỹ nữ cũng thiên hương quốc sắc.
Thiệt thòi thì tính cho tôi, kiếm tiền rồi chúng ta chia nhau nửa phần, tôi biết sau khi ra ngoài công việc khó tìm, coi như là cậu tới giúp tôi một việc được không?"
Tả Kinh nghĩ thầm Tiểu Lộ ca coi như là đủ ý tứ, cái hội sở này lấy xuống sợ là phải tốn hơn ngàn vạn, cứ như vậy giao cho mình xử lý, nếu như chỉ là báo đáp chính mình cái này coi như là phi thường giảng nghĩa khí.
Cảm ơn anh Lộ đã đề cao, thật ra tôi không định ở lại đế đô nữa, cho nên cảm ơn ý tốt của anh.
Như vậy a...... Vậy Tả ca chúng ta chia làm hai tám thế nào? Ta hai ngươi tám.
Không không không, anh Lộ hiểu lầm rồi, em thật sự không thể làm việc ở đây, em phải về quê, chia năm phần đã đủ rồi, là em phụ lòng tốt của anh.
Tả ca, ta không miễn cưỡng ngươi, mỗi người một chí. Nhưng sau khi ngươi trở về nếu có gì không như ý, ngươi tùy thời tới chỗ ta, nơi này vĩnh viễn chờ ngươi tới làm tổng giám đốc.
Bên cạnh các mỹ nữ cực kỳ kinh ngạc, Tả Kinh cứ như vậy buông tha làm như vậy một cái đại tràng tổng giám đốc cơ hội, phải biết rằng nơi này mỗi ngày sinh ý bạo rạp, một năm thuần lợi nhuận tối thiểu mấy chục triệu, quả nhiên là coi tiền tài như rác rưởi, cái này soái ca thật lớn khí phách.
Chỉ thấy Tiểu Lộ ca phất phất tay, bên cạnh một mỹ nữ liền đi ra ngoài, không lâu sau một người bộ dáng tiểu đệ liền xách theo một cái rương đi vào, Tiểu Lộ tiếp nhận rương trực tiếp mở ra bày ở trên bàn, chỉ thấy bên trong chứa đầy tiền mặt, đại khái có hai trăm vạn.
Tả ca nếu ngươi cố ý muốn trở về, như vậy chút ý tứ này coi như là một chút tâm ý của ta, coi như phí đường đi.
Tả Kinh cười đem rương khép lại, bảo Tiểu Lộ ca thanh lý toàn bộ người ra ngoài chỉ còn lại mình cùng Tiểu Lộ ca hai người ở trong phòng.
"Lộ ca, ý tứ của ngươi ta hiểu được, ta đã giúp ngươi, ngươi không trả ta cái này nhân tình trong lòng sẽ vẫn không thoải mái, hơn nữa sợ người ta nói xấu mất mặt mũi. Nhưng là ta thật sự không cần mấy thứ này, ta chỉ là muốn ngươi giúp ta một việc là được?"
"Tả ca ngươi nói đều đúng, nhưng là cái này ân tình ta nhất định phải báo đáp, ngươi đã muốn ta hỗ trợ không thành vấn đề nói đi, chỉ cần không phải đi ám sát quốc gia lãnh đạo chuyện gì khác ta đều giúp ngươi."
Không nghiêm trọng như vậy, tôi chỉ muốn mua chút đồ ở chỗ anh, tôi trả tiền mua.
Cái gì? "Tiểu Lộ ca nghĩ Tả Kinh nhất định là muốn ở chỗ mình mua chút hàng cấm.
Quả nhiên Tả Kinh đem đầu lại gần ở bên tai Tiểu Lộ ca thấp giọng thì thầm vài câu, sau khi nghe xong Tiểu Ca vẻ mặt ngưng trọng hẳn lên.
Cái này a, tuy nói không khó kiếm được, nhưng là ngươi muốn lượng quá lớn, còn có những thứ khác ta không quen thuộc ngươi phải cho ta một đoạn thời gian, bất quá vật kia ngược lại dễ nói, ta trực tiếp tặng ngươi một phen.
Được, ngươi đáp ứng là tốt rồi, lúc hàng đến ta sẽ đưa tiền cho ngươi. Còn nữa, ta không biết dùng, đến lúc đó có thể tìm một chỗ cho ta luyện tập một chút hay không.
Cái đó thì không thành vấn đề, một người anh em của tôi có một bãi bắn, đến lúc đó anh cứ đến đó chọn, chọn xong trực tiếp ở đó luyện một hai ngày là được rồi, cái này không có gì. Về phần tiền kia sao, hai triệu này của tôi tôi trực tiếp coi như tiền hàng lót lên cho anh, nhưng thứ này khác thường, anh một lần muốn lượng lớn như vậy cần từ bên ngoài chuyên môn đi vào như vậy ngược lại giá cả sẽ cao hơn không ít, dù sao nơi này là đế đô nguy hiểm rất lớn, Tả ca đến lúc đó anh trả nhiều ít tiếp tế tôi là được, không phải tôi keo kiệt, thật sự là không có nhiều tiền mặt như vậy lót cho anh, đồ chơi này bên kia chỉ thu tiền mặt.
"Tiểu Lộ ca, hai người chúng ta ở bên trong chiếu cố lẫn nhau không tệ, sau khi đi ra chuyện của ngươi ta cũng tận tâm tận lực làm, ta hi vọng chuyện này không cần có người khác biết, tuy rằng nguy hiểm lớn một chút nhưng là chúng ta coi như là đồng tâm hiệp lực qua ngươi hiểu không?
"Cái này ta biết, Tả ca ngươi yên tâm đi, ta tuyệt đối coi như sự tình chưa từng phát sinh qua, ta cũng sẽ không đem ngươi bán đi, nhưng là chuyện này thật sự là nguy hiểm quá lớn, cho nên ta khuyên ngươi vẫn là vạn sự cẩn thận, tuy rằng ta cũng không phải chủ yếu làm cái này nhưng là hàng là từ ta nơi này đi ra, lớn như vậy số lượng xảy ra sự tình thật sự không giữ được."
Cái này em sẽ cẩn thận, yên tâm đi anh Tiểu Lộ, xảy ra chuyện em tuyệt đối sẽ không bán anh. "Tả Kinh nói xong vươn tay để cho anh Tiểu Lộ nhìn kỹ chỗ đứt ngón tay của mình.
Thời điểm đứt đoạn này ngươi cũng ở đây, các ngươi đều cho rằng ta là tự hại mình, kỳ thật lúc ấy ta là phát một lời thề độc, nếu như ngươi không tin ta, ta hiện tại liền lại đứt một lời thề.
Tả Kinh cầm gạt tàn thuốc thủy tinh lớn trên quầy rượu lên, bị anh Tiểu Lộ đè lại, lúc Tả Kinh chặt ngón tay bên trong anh Tiểu Lộ quả thật có mặt, lúc ấy đã bị sự ngoan độc của Tả Kinh trấn trụ.
Tả ca, ngươi ngàn vạn lần đừng như vậy, ta tin ngươi là được. Kỳ thật ta cũng biết ngươi là muốn báo thù, ta phái mấy huynh đệ đem người bắt tới ngươi muốn giết muốn róc thịt cũng được, hơn nữa ngươi không phải muốn súng với ta sao? Trực tiếp một phát thật tốt a.
Cầm súng tôi chỉ muốn phòng ngừa vạn nhất, về phần phương thức anh nói tôi không thích, tôi muốn nhìn thấy kẻ thù trong thống khổ sống không bằng chết. Cám ơn anh Tiểu Lộ, nếu sự tình kết thúc, tôi còn có thể khỏe mạnh, tôi nhất định tới chỗ anh làm quản lý.
Nếu thật sự không được thì đừng miễn cưỡng, tới tìm anh giúp em, biết không? Anh chỉ hy vọng em có thể sống tốt.
Tả Kinh dùng bàn tay không trọn vẹn cầm Tiểu Lộ ca, hắn rất muốn nói cám ơn, nhưng chữ tạ kia lúc này hắn lập tức nói không nên lời, chỉ có nặng nề nắm chặt tay Tiểu Lộ ca.
Thôi đi, Tả ca đừng làm cho đàn bà chít chít, chúng ta đều là nam nhân, tới ta gọi tiểu thư vào hôm nay nhất định sẽ an bài tốt cho ngươi.
Không cần, tôi lập tức phải đi, tôi còn phải đi đón người.
Đón người? Đón người nào? Không phải là có nữ nhân chứ? "Tả Kinh gật gật đầu.
Đậu má, bộ dạng đẹp trai chính là được nữ nhân yêu thích, mới đi ra vài ngày đã đáp ứng, thật sự là bội phục.
Ha ha, tôi đi đón cô ấy tan tầm rồi.
Vậy anh tìm người tiễn em, lúc này anh không đi được.
Không cần, tôi tự đi là được.
Bảo trọng nhé, Tả ca!
Tiểu Lộ ca tâm tình phức tạp đứng ở cửa hội sở, đưa mắt nhìn bóng lưng Tả Kinh dần dần biến mất ở trong bóng đêm.