thần tượng phát tình kỳ
Chương 14: Người ngoài cửa là người trong lòng (H)
Lâm Đồ chán nản trở lại phòng nghỉ của công ty ACE.
Hành động ngồi xổm trong quán cà phê sáng nay quả thực có thể được gọi là đầu cơ vô nghĩa nhất trong lịch sử.
Trong mắt cô, Phương Sở chính là gian nhân cưỡi trên lưng lừa treo cà rốt, mà cô lại là con lừa ngu xuẩn nhìn cà rốt hì hì chạy về phía trước.
Cô ôm laptop, co quắp, ép buộc mình trấn định đứng cách Phương Sở không xa, chờ anh ăn xong điểm tâm có thể cho cô dù là một chút phản ứng hoặc gợi ý.
Nhưng, thanh niên quyền quý phương lão bản chỉ chậm rãi hưởng thụ xong điểm tâm của mình, thậm chí ngay cả nhìn cũng không lại nhìn nàng một cái, liền ưu nhã một lần nữa cầm lấy khay xuống lầu.
...... Cô nhận được điện thoại đến đây rốt cuộc là vì cái gì?
Lâm Đồ nằm ngang trên sô pha trong phòng nghỉ, cầm lấy gối dựa giả tưởng đây là khuôn mặt của Phương Sở, nhịn không được lại hung hăng gãi mấy trảo.
Chuyện duy nhất có thể xưng là thu hoạch là, sau khi Phương Sở rời đi, ông chủ quán cà phê cười an ủi cô đang tức giận, thậm chí còn đưa tới một tấm thẻ hội viên, tỏ vẻ hoan nghênh cô lần sau tiếp tục đến quán dùng cơm.
...... Đồ ăn nơi đó thật sự rất ngon là được.
Lâm Đồ buông gối dựa, ngửa đầu nhìn trần nhà một lát, vẫn quyết định không được nản lòng.
Tích thủy xuyên thạch, thiết xử thành châm.
Cô không quá muốn bởi vì quan hệ cá nhân mà nhờ Lâm Khởi dành nhiều tài nguyên hơn cho Lăng Sơ, nếu như có thể thuyết phục bên thành công đầu tư cho Lăng Sơ đương nhiên là tốt nhất, nếu như thất bại, cô cũng phải chuẩn bị sẵn sàng, tìm thêm vài người dự phòng để tránh thất bại trong gang tấc.
Ngoài cửa có tiếng gõ cửa nhẹ nhàng truyền đến, Lâm Đồ ngồi dậy, sửa sang lại quần áo và kiểu tóc của mình.
Trong phòng nghỉ có người... ngài là ai?
Không trả lời.
Cửa vẫn chưa khóa bị người bên ngoài mở ra, Lăng Sơ cao gầy từ khe cửa thoải mái chen vào.
Anh trở tay khép cửa lại, khóa trái, lúc này mới khoanh tay đứng ở cửa cười với cô.
Ngươi hỏi ta là vị trí nào?
Lâm Đồ hoàn toàn không nghĩ tới mình lại gặp Lăng Sơ trong hoàn cảnh như vậy.
Lâm Đồ càng không ngờ, vẻ tà ác trên mặt Lăng Sơ khiến cô quen thuộc với nụ cười run rẩy, lại bởi vì gặp lại cô mà sinh ra biến hóa hóa học như thế nào.
Quần áo cô vừa sửa xong rất nhanh đã bị người ta ép loạn.
Tóc tản ra, giống như thác nước phủ lên sô pha mềm mại.
Lăng Sơ hùng hổ một chân đem cả người cô đặt ở giữa mình cùng sô pha, ngón tay thon dài nhẹ nhàng vuốt ve gò má của cô, ánh mắt chuyên chú, chuyên chú đến trên người cô không tự giác dâng lên một trận lại một trận sợ hãi.
Lăng Sơ......
Cô nhẹ giọng gọi anh, trên mặt nặn ra một nụ cười lấy lòng.
Câm miệng.
Đáp lại cô là Lăng Sơ lạnh lùng mắng nhẹ.
Cởi nút áo sơ mi của cô ra, trên xương quai xanh tinh tế có dấu hôn trong trẻo mà anh không quen thuộc.
Ngón tay Lăng Sơ ấn mạnh lên, Lâm Đồ lập tức bị đau, khuôn mặt nhỏ nhắn khổ sở nhăn lại.
Xấu chết đi được.
Lăng Sơ chán ghét muốn xoa khuôn mặt cau có của cô ra.
Nàng vốn là bộ dạng không tính là đẹp mắt, bày ra vẻ mặt thống khổ lúc liền càng làm cho hắn muốn biết nàng rốt cuộc là dựa vào cái gì có thể có được Lâm Khởi Thanh Nhãn?
Lúc cô và Lâm Khởi ở cùng một chỗ có phải luôn cười hay không? Nhẹ nhàng mềm mại như mèo biết làm nũng.
Như thế nào cùng hắn lúc nhỏ liền vĩnh viễn như lâm đại địch, chỉ có thể cho hắn khuôn mặt tràn ngập thống khổ cùng sợ hãi mà hắn không muốn nhìn thấy nhất?
Lâm Đồ.
Lăng Sơ nắm cằm cô, ý bảo cô mở mắt ra nhìn anh lần nữa.
Nói đi, ngươi cùng Lâm Khởi làm mấy lần? Hả?
...... Bệnh thần kinh mới có thể kích thích hắn vào thời điểm mấu chốt này.
Lâm Đồ câm miệng, cố gắng để cho mình thả lỏng, nàng biểu hiện càng khẩn trương càng sợ hãi, bị vây nguy hiểm biên giới Lăng Sơ lại càng hưng phấn.
Lăng Sơ không thể quen thuộc với bộ sách của cô, đầu gối lại đẩy lên một chút, tách hai chân cô ra kẹp chân mình vào giữa đùi cô.
Phải làm thế nào mới có thể không tùy tiện động dục với nam nhân khác?
Khóa quần Lăng Sơ cởi ra, dục vọng đáng sợ diễu võ dương oai bại lộ trong không khí.
Lại đây.
Anh nâng đầu cô, ý bảo cô ngồi thẳng người.
Lâm Đồ cảnh giác đề phòng Lăng Sơ lại làm ra chuyện gì khác người, vừa mới ngồi ở trên sô pha, dục vọng dữ tợn nhiệt độ bức người kia đã mãnh liệt giết tới trước mắt cô, một chút lại một chút, nhẹ nhàng vỗ vào khuôn mặt nhỏ nhắn có chút trắng bệch của cô.
Đầu mãng xà của Lăng Sơ bởi vì hưng phấn mà tiết ra chất lỏng trơn nhẵn trong suốt, thịt nóng bỏng đụng vào khuôn mặt lạnh lẽo của cô, làm cho gương mặt của cô cũng bị nhiễm một chút ửng đỏ.
Cái miệng nhỏ nhắn của nàng bởi vì bị hàm răng cắn nhẹ, bất khuất hiện ra màu đỏ tươi mê người.
Khiêu tình nhất vẫn là cặp mắt kia, thẳng tắp muốn nói còn thôi trừng mắt nhìn hắn, rõ ràng ngay cả dục vọng giết người cũng bao hàm trong đó, nhưng vẫn bị lý trí trói buộc, khuất phục trước yêu cầu vô độ của hắn một lần lại một lần.
Lăng Sơ vuốt ve đầu cô như thưởng thức, nắm dục vọng của mình bắt đầu trượt lên trượt xuống trên mặt cô.
Khuôn mặt xinh đẹp, mũi quỳnh, môi anh đào.
Đỉnh tráng kiện để ở cửa vào cái miệng nhỏ nhắn khép chặt của cô, hơi thở hormone nồng đậm tràn ngập toàn bộ tầm mắt cùng miệng mũi của cô.
Há miệng, ngậm vào.
Lăng Sơ từ trên cao nhìn xuống ra lệnh.
Lâm Đồ bất động, trong đầu cô đều nghĩ đến người đàn ông ôn nhu như gấu đang ôm mình trong rừng.
Trương, miệng.
Lăng Sơ Nhất lặp lại từng câu từng chữ một.
Âm cuối cắn rất nặng, như là cảm xúc đã đến bờ vực bộc phát.
Lâm Đồ ngoảnh mặt làm ngơ nhắm mắt lại, không hề nhìn Lăng Sơ hăng hái dạt dào.
Nàng không còn đường lui, nhưng, dưới tình huống biết rõ nàng đã bị người ta bức tới vách núi, cả người đều treo giữa không trung, vẫn có người kiên định vươn tay giúp đỡ nàng.
Bàn tay kia chân thành như vậy, chắc chắn nắm tay cô, cái ôm kia bình yên như vậy, không hề khúc mắc ôm cô, thanh âm kia ôn nhu như vậy, nhẹ giọng nhỏ nhẹ an ủi cô.
Cô làm sao có thể khinh bỉ bản thân, nhẫn nhục chịu đựng người đàn ông trước mắt như trước.
Lâm Đồ một lần nữa mở mắt ra, trong đôi mắt trong suốt đã tràn đầy thần sắc kiên định cự tuyệt.
Cô đưa tay gạt bỏ dục vọng của Lăng Sơ, lúc này mới mở miệng: "Lăng Sơ, em không phải đồ chơi của anh.
Cổ tay mảnh khảnh nhanh chóng bị Lăng Sơ nổi giận siết chặt, đè nặng lên người cô.
Lăng Sơ nở nụ cười, ánh mắt kịch liệt nhảy lên, chứa đầy ánh sáng giận dữ lại yêu dã.
Rất tốt nha......
Anh áp sát khuôn mặt hoàn mỹ không tì vết kia, nhẹ nhàng hôn khóe miệng cô khen ngợi cô.
Không ngờ học được phản kháng?
Anh nắm chặt hai tay cô lại, một tay liền nhẹ nhàng giơ lên đặt ở đỉnh đầu cô.
"Ngươi không biết... con mồi càng giãy dụa dữ dội... thợ săn sẽ càng vui vẻ sao...?"
Bởi vì nụ hôn trên cổ tuyết của nàng mà trở nên đứt đoạn.
Lăng Sơ hưng phấn dùng răng môi che lại những vết hôn không tính là sâu trên người cô, ngược đãi vừa cắn vừa hút, nhất định phải dùng ký hiệu của mình ngăn chặn chúng mới bằng lòng bỏ qua hôn lên thân thể cô.
Lâm Đồ muốn chạy trốn, thân thể mảnh khảnh giãy dụa kịch liệt giữa Lăng Sơ và sô pha, kích thích thú dục của anh, cũng ép buộc Lăng Sơ không thể không dừng động tác trong tay lại.
Anh lấy từ trong túi ra chiếc khăn lụa lúc trước lấy trộm từ nhà cô, buộc chặt cổ tay cô lại.
Lăng Sơ!
Lâm Đồ khó có thể tin nhìn khăn lụa mình mất mà lấy lại được, Lăng Sơ hài lòng thử mức độ rắn chắc của nó, dựa vào khí lực của Lâm Đồ không đủ để tránh nó ra, bàn tay bị trói theo hình chữ X cũng không có biện pháp tự mình cởi bỏ nút thắt trên khăn lụa.
"Tôi đã sử dụng nó để thủ dâm một mình ở nhà."
Lăng Sơ lại bổ sung thêm một câu, khăn lụa được rửa sạch sẽ từng mang theo mùi vị của Lâm Đồ, anh lấy nó bao bọc dục vọng của mình tự an ủi, giả vờ là Lâm Đồ ở bên cạnh giúp anh giải tỏa.
...... Tên biến thái này......
Lâm Đồ vừa nghĩ đến khăn lụa trói hai tay mình từng bị lấy ra làm chuyện như vậy lại càng cảm thấy tuyệt vọng.
Cô cố gắng giãy dụa muốn cởi bỏ nút thắt, Lăng Sơ đã cởi áo liền mũ của mình ra, quấn lại một vòng trên cánh tay đang duỗi thẳng của cô.
Ngoan.
Lâm Đồ trên người đã chỉ có thể bảo trì loại này hai tay giơ cao động tác mà không thể nhúc nhích, váy bị trực tiếp cởi ra cởi ra, ném qua một bên.
Nơi này đã ướt rồi...? Trông anh vẫn rất hưng phấn mà.
Ngón tay Lăng Sơ cọ qua âm vật của cô, xuyên qua từng tầng thịt quyến rũ của cô, không ngừng kích thích hành lang nhạy cảm của cô.
Ân...... A......
Lâm Đồ run rẩy đối kháng với khoái cảm nhè nhẹ dâng lên ở hạ thân, hắn rất hiểu điểm mẫn cảm của nàng, một lần lại một lần va chạm chuẩn xác, như giao hợp mưa rền gió dữ rút vào, tiểu huyệt vốn còn kháng cự ngón tay Lăng Sơ dần dần buông tha cho chống cự ngoan cường, bắt đầu theo tần suất ngón tay hắn mà từng bước bị đẩy lên cao trào co giật.
A ách......
Huyệt nhỏ của Lâm Đồ kẹp chặt ngón tay Lăng Sơ, hai ngón tay dài song song cắm trong huyệt của cô căn bản ngay cả động tác rút ra như vậy cũng tốn không ít khí lực.
Lăng Sơ nâng chân cô lên, ép cô mở huyệt phấn ướt sũng ra trước mắt anh.
Từng cái từng cái thủy huyệt non thịt khẽ run, giọt sương trong suốt từ trong khe hở nhỏ không thể thấy được ngượng ngùng thò đầu ra.
Lâm Đồ vừa mới trải qua một lần cao trào nhỏ gò má ửng đỏ nằm ở nơi đó bình phục dồn dập hô hấp, Lăng Sơ hài lòng tuần tra xong nàng trắng nõn như thường ngày bắp đùi gốc, khen thưởng giống như hôn lên nữ tính tư mật nhất bộ vị.
Là Lăng Sơ.
Khi hắn linh lưỡi tiến quân thần tốc cắm vào nàng tiểu huyệt thời điểm, hai chữ này đã dấu ấn như hiện lên ở Lâm Đồ trong đầu.
Tiểu huyệt duỗi ra co rụt lại giống như là khát cầu côn thịt không ngừng dây dưa đầu lưỡi của hắn, vách trong hành lang ấm áp trơn trượt, bị đầu lưỡi xẹt qua mà trêu chọc làm cho người ta hơi say run rẩy.
Trong huyệt nhỏ của cô bắt đầu trở nên rất nóng, đầu lưỡi Lăng Sơ ở bên trong mỗi một động tác đều rõ ràng có thể cảm nhận được truyền đến trong đầu cô.
Là lưỡi...
Lưỡi Lăng Sơ...... liếm đi liếm lại trong lỗ nhỏ......
Hô ô ân......
Không được...... Ngay cả âm hạch cũng bị Lăng Sơ dùng sức hút......
Cả người Lâm Đồ đều như nhũn ra, Tiểu Đậu Tử bị thợ săn giảo hoạt vừa liếm vừa cắn, tiểu huyệt bị đầu lưỡi nhiều lần đâm vào lại rút ra...
...... Ngón tay......
A...... Quá giảo hoạt...... Thậm chí ngay cả ngón tay cũng cắm vào trong lỗ nhỏ của nàng......
A, a...... Không được...... Đừng...... Đừng......
Bỗng nhiên tốc độ rút ngón tay nhanh hơn, cả người cô đều chỉ có thể vì Lăng Sơ công kích như bão tố mà kịch liệt phập phồng trên sô pha.
Mau dừng tay a...... sắp tiết ra rồi...... sắp tiết ra rồi......
So với khoái cảm tới nhanh hơn chính là khuất nhục diệt đỉnh, dâm dịch như nước chảy tích trữ đầy hành lang của nàng, bởi vì Lăng Sơ dẫn dụ mà một cỗ lại một cỗ phun ra thân thể của nàng.
Lăng Sơ rút ngón tay bị ướt hoàn toàn, dâm dịch trong suốt chảy xuôi đến sô pha bằng da, theo động tác đứng dậy của anh mà nhanh chóng lăn xuống đất.
Còn không đợi Lăng Sơ rửa sạch ngón tay của mình, đem dục vọng chờ đợi đã lâu một lần nữa cắm vào trong hành lang Lâm Đồ bôi trơn xong.
Bên ngoài hành lang bỗng nhiên truyền đến tiếng bước chân nam tính Lâm Đồ quen thuộc.
Bước chân kia dừng lại ở cửa phòng nghỉ, lễ phép gõ nhẹ cửa vài cái.
Lâm Đồ?
Là Lâm Khởi!
Lâm Đồ ngươi còn ở bên trong sao?
Nhận được thông báo của cấp dưới, Lâm Khởi lo lắng đứng ở ngoài cửa, có phải cô quá mệt mỏi hay không, cho nên một mình ngủ trong phòng nghỉ?
Tuy nói có điều hòa, nhưng thân thể nhỏ bé của cô, bị cảm sẽ không tốt.
Lâm Đồ vốn còn nằm nghiêng trên sô pha trong nháy mắt như là bị người bóp chặt chỗ yếu hại, run rẩy cố nén cả người bủn rủn vô lực mà miễn cưỡng chính mình bò dậy.
Lăng Sơ khoanh tay đứng nhìn, trên mặt đột nhiên hiện ra một nụ cười càng nguy hiểm, càng mê người.
Hắn bắt lấy Lâm Đồ, đối với nàng ra dấu "Chớ lên tiếng".
Đôi môi tràn ngập sức hấp dẫn vững vàng hôn cô, hai tay lại ôm lấy cả người cô, hai chân mở ra, chống đỡ dục vọng của mình.
Không!
Hai tay Lâm Đồ vô lực bị trói ở giữa Lăng Sơ và ngực của mình, tiểu huyệt bị bôi trơn triệt để căn bản không kịp làm ra bất kỳ chống cự nào, đã bị gậy thịt nướng sắt từ ngoài vào trong, cả cây xuyên qua.
Lâm Khởi, Lâm Khởi.
Nước mắt to như hạt đậu từ trong hốc mắt của nàng một giọt lại một giọt lăn ra, nhưng nàng lại không thể phát ra một chút tiếng khóc, nàng sợ Lâm Khởi ngoài cửa nghe thấy, sẽ liều lĩnh vọt vào.
...... Hừ ân......
Lăng Sơ bắt đầu ôm cô, thong thả đi về phía cửa, vừa chen vào.
Lâm Đồ khẩn cầu nhìn hắn, điên cuồng lắc đầu.
Nước mắt của nàng đã hóa thành mưa to giàn giụa, cơ hồ sắp đem thế giới đều bao phủ.
Nhưng cái miệng nhỏ nhắn phía dưới của cô hút quá chặt.
Lăng Sơ có thể cảm giác được, anh cách cửa càng gần, cô kẹp anh càng chặt.
Đó quả thực chính là khoái cảm như muốn hút khô hắn từ sâu trong linh hồn, hắn căn bản không có lý do gì cự tuyệt.
Cốc cốc cốc.
Lâm Đồ bị áo liền mũ bao lấy hai tay nhẹ nhàng đặt ở trên cánh cửa.
Khuôn mặt cô đối diện với cánh cửa, bên ngoài chính là người cô yêu.
Lăng Sơ nhổ hết dục vọng của mình ra, dâm dịch tí tách theo động tác của anh mà chảy đầy đất.
...... Không cần...... Lăng Sơ em cầu xin anh...... Không cần......
Gậy thịt tráng kiện một lần nữa để ở huyệt đạo của Lâm Đồ, Lăng Sơ đưa tay nâng chân phải của Lâm Đồ lên, để cho huyệt nhỏ của nàng mở rộng hơn một chút.
Này...... Là tôi. Các anh có thấy Lâm Đồ từ trong công ty đi ra ngoài không?
Vẫn chờ không được đáp lại Lâm Khởi lo lắng cấp phòng theo dõi gọi điện thoại, Lâm Đồ giữa trưa khoảng mười một giờ vừa quẹt thẻ vào dưới lầu cửa lớn.
Anh hỏi thư ký, nói hình như từng thấy cô nghỉ ngơi một mình trong phòng nghỉ.
Thanh âm quen thuộc kia từng chút một, xuyên qua cánh cửa không cách âm trầm thấp truyền vào.
Đâm thủng màng xương của Lâm Đồ, giống như cây chùy đánh vào trái tim nàng.
...... Ừ......
Lăng Sơ hừ nhẹ một tiếng, dùng đầu gậy thịt cực lớn đẩy huyệt đạo co dãn mười phần của cô ra, một lần nữa chui vào trong huyệt nhỏ chặt chẽ của cô.
Không có việc gì...... Các cậu ai có chìa khóa phòng nghỉ? Lát nữa giúp tôi xác nhận một chút, vất vả rồi.
Theo tiếng nước nhỏ không thể nghe thấy, thân côn tráng kiện cũng chen vào theo, gân xanh căng phồng từng chút từng chút ma sát vách dũng khí co rút lại của nàng, đem âm đạo vốn đã nhỏ hẹp của nàng nhét đến phồng phồng trướng trướng, lại tràn đầy.
“……”
Lâm Khởi ở ngoài cửa chần chờ một lát, liền một lần nữa cất bước, đi những nơi khác Lâm Đồ có thể xuất hiện tìm nàng.
Xác nhận tiếng bước chân xa dần, Lăng Sơ một mực đè nén chính mình rốt cục không kiềm chế được, đem Lâm Đồ để ở trên cánh cửa, hung hăng mở ra dùng gậy thịt nhanh chóng xuyên qua tiểu huyệt mẫn cảm đến cực hạn của nàng.