tây châu phong vân
Nêm
Thành phố trong bóng đêm, mây đen dày đặc, che khuất mặt trăng trên bầu trời.
Trong phòng tối không bật đèn, ánh huỳnh quang trên màn hình máy tính phản chiếu nửa khuôn mặt của người đàn ông, có vẻ vô cùng tái nhợt.
Nương theo tiếng điện ào ào, nam tử trầm ngâm, nhíu chặt mày.
Giống như đang cẩn thận xem xét cái gì, một lần lại một lần xác nhận.
Điện thoại di động trên mặt bàn đột nhiên rung lên, trong căn phòng tĩnh lặng nhảy nhót nhìn thấy mà giật mình.
Người đàn ông bắt máy.
Chúng ta tới rồi!
Trong microphone truyền ra một giọng nói trầm thấp.
Người đàn ông ngừng vài giây, nói: "... Vậy đi làm đi.
Ha ha, rốt cục có thể bắt đầu rồi!
Ừ.
Cúp điện thoại, người đàn ông đứng dậy đi ra ban công.
Trước mắt là màn sắt giống như đêm tối, xa xa đèn xe lốm đốm lốm đốm.
Một giọt nước mưa rơi trên mặt người đàn ông, anh ngẩng đầu lên.
Một đám mây đen lớn ngưng tụ bên đường chân trời giống như đáp lại, đánh một tiếng sấm rền không lớn không nhỏ.
Ầm ầm!
Mưa tí tách rơi xuống.
Trên mặt đất lầy lội tích tụ những vũng nước nho nhỏ.
Một tàn thuốc rơi vào, làm choáng váng đèn đường phản chiếu trên mặt nước.
Xoẹt - - "Khói xanh nhè nhẹ bay ra, lập tức bị một cái chân to mang giày da trâu đế dày giẫm lên.
Dưới ánh đèn mờ nhạt, một nam nhân thân hình cao lớn khôi ngô, đem mũ bảo y màu đen trùm lên.
Đèn đường chỉ có thể chiếu tới nửa khuôn mặt dưới của hắn, râu ria xồm xoàm.
Hắn hướng hai nam nhân khác cũng một thân hắc y lắc đầu.
Ba người ở trong màn mưa dày đặc, đi về phía một gian chung cư.