ta khó quên cuộc sống cấp hai
Chương 4: Tò mò bí ẩn sắc tâm xuất động
Vào một đêm đầu hè, bạn sẽ làm gì nếu bạn ở một mình trong một căn phòng trống không với một cô gái xinh đẹp?
Bạn sẽ làm gì nếu cô ấy đã bất tỉnh trong lòng thương xót của bạn?
Bạn sẽ làm gì nếu bạn đột nhiên nghe từ miệng cô ấy rằng cha cô ấy đã làm điều gì đó hoang dâm với cô ấy?
Khi đó tôi chỉ mới mười bốn tuổi, đối với hai vấn đề trên, tôi đã có câu trả lời của mình, đó chính là - - xem trước rồi chơi sau.
Nhưng đối với vấn đề cuối cùng, ta lại chậm chạp không thể đưa ra đáp án.
Bây giờ, dường như trong mộng, Tạ Bội lại trải qua những hồi ức đáng sợ kia, câu nói trong miệng đã không còn hoàn chỉnh.
Cái kia hồng hồng đáng yêu thiếu nữ trong miệng nhỏ phun ra tất cả đều là một ít không có ý nghĩa tiếng rên rỉ.
Có lúc nhíu mày mím môi tựa hồ đang chịu đựng thống khổ lớn lao.
Có lúc y y ô thập phần hưng phấn, hai chân còn gắt gao xoay tới xoay lui.
Nghe tiếng rên rỉ của Sheppey và nhìn thân hình mềm mại vặn vẹo của Sheppey trên mặt bàn trơn nhẵn, tôi lại có một ý tưởng mới.
Nếu muốn trở thành một sắc ma trời sinh, ngoại trừ một ít điều kiện cơ bản thiết yếu, năng lực sáng tạo tùy cơ ứng biến cùng năng lực tưởng tượng lấy tính dục làm chủ đạo cũng thập phần trọng yếu.
Tôi là một fan hâm mộ âm nhạc và rất thích nghe nhạc pop, vì vậy hãy mang theo một chiếc Walkman của Sony bên mình.
Hôm nay vừa vặn đặt ở trong cặp sách của tôi, tôi lấy ra bộ đàm, đặt nó lên đầu Tạ Bội, nhấn nút ghi âm.
"Két" một tiếng vang nhỏ, bên trong băng ghi âm bắt đầu chậm rãi chuyển động.
Ta bên này đang bình tâm tĩnh khí chờ Tạ Bội nói ra cái gì dễ nghe, bên Tạ Bội lại dần dần an tĩnh.
Ta kháo, trong lòng ta tức giận a, trong máy ghi âm chính là Bảo Lợi Kim hợp tập ta thích nghe nhất a, hơn mười đồng một đĩa chính bản, hiện tại ta vì ghi âm thanh âm của ngươi mà xóa đi, ngươi ngược lại không rên một tiếng.
Đây không phải là cố ý phá đám cho ta sao.
Có người nói "Tình cấp sinh trí", ta bây giờ là "Sắc cấp sinh trí".
Tôi lấy một miếng gạc ether khác che lên miệng và mũi của Sheppey để ngăn cô ấy thức dậy sớm.
Sau đó chạm vào cơ thể cô ấy trong khi quan sát phản ứng của cô ấy.
Ta đoán vừa rồi Tạ Bội sở dĩ ở trong mộng nhớ lại chuyện xấu cha nàng làm với nàng, hơn phân nửa là bởi vì trong lúc nửa mê nửa tỉnh bị bên ngoài kích thích.
Hiện tại ta lặp lại chiêu cũ chính là hy vọng nàng lại một lần nữa tiến vào trạng thái kia.
Trên thực tế thật đúng là đoán được cho ta, khi ta lại một lần nữa dùng đầu ngón tay nhẹ nhàng chọn hạt thịt nhỏ giữa đùi Tạ Bội, trong miệng Tạ Bội lại bắt đầu phát ra tiếng nỉ non.
Kỳ thật, Tạ Bội sẽ biến thành như vậy, còn có một điểm nguyên nhân rất trọng yếu, đó chính là kết cục của thiên tiểu thuyết giả Kim Dung hương diễm dị thường kia.
Lần này tôi chú ý đến nhịp điệu của teaser.
Đầu tiên là dùng bụng ngón tay nhẹ nhàng mát xa bên trong đùi rất tròn rắn chắc của Tạ Bội, không riêng gì nàng, ngay cả chính ta cũng cảm thấy rất hưởng thụ rất kích thích, đầu ngón tay truyền đến ấm áp nhẵn nhụi cùng mềm mại làm cho tâm thần ta rung động.
Ba ba, ngô...... Không cần...... Không cần sờ chỗ Bội Bội, Bội Bội không có tè ra quần, thật sự...... Ô ô......
Ngươi xem, nội dung ra không phải, ta cũng thật trâu bò.
Ta đang tự mình say mê, không nghĩ tới mỹ nhân ngủ trong lòng ta lại cho ta một nan đề.
Hai chân thẳng tắp của nàng lập tức kẹp rất chặt, đem tay của ta kẹp lấy, ta rút vài cái, dĩ nhiên là rút bất động!
Mấy cái co rúm này chỉ đổi lấy vài tiếng ngâm nga của Tạ Bội.
Lại không dám dùng sức sợ đánh thức nàng, ta dùng tay kia gãi gãi đầu, nhướng mày nảy ra ý hay.
Vây Ngụy cứu Triệu. Ta cẩn thận từng li từng tí đưa tay kia lên trên một bộ ngực xinh đẹp của Tạ Bội, nhẹ nhàng búng một cái đậu sữa màu hồng phấn đứng thẳng kia.
"Ồ~" Tạ Bội cau mày kiều diễm một tiếng, thanh âm kia mềm mại dị thường, ba phần đau khổ, ba phần kiều si, ba phần mê võng, cộng thêm một phần dâm đãng, chỉ sợ coi như là Phật tổ nghe xong đều sẽ động phàm tâm.
Thì ra giọng nói của cô gái sẽ dễ nghe như vậy!
Kia ác một tiếng chui vào lỗ tai của ta sau, ta toàn thân xương cốt trước tô một nửa.
Ngược lại phân thân phía dưới càng ngày càng cứng, gắt gao chống ở trên quần rất khó chịu.
Tạ Bội trong mộng rõ ràng cảm nhận được kích thích từ ngực mình truyền đến, hai cái chân dài đầu tiên là dùng sức xoắn một cái, tiếp theo rốt cục thả lỏng xuống, ta vội vàng rút tay ra, trong lòng thầm nghĩ một tiếng may mắn.
Để trả thù sự kinh hãi mà cô ấy đã làm cho tôi, bàn tay kia của tôi liên tục sử dụng'thần thông trong nháy mắt'mà tôi vừa lĩnh ngộ, phát động thế công sắc bén đối với núm vú ngây ngô của Sheppey.
Tạ Bội chỉ đàn liên tục kiều diễm, thở hổn hển tinh tế, thân thể rõ ràng muốn né tránh, đại não lại vô lực làm ra phản ứng chính xác.
Dưới ánh mắt chăm chú của ta một ít ái dịch từ nơi riêng tư của thiếu nữ chậm rãi chảy ra.
Tôi biết căn gác này và tầng tiếp theo đều là nhà kho, không có người ở, cho nên cũng không lo lắng tiếng rên rỉ vẫn rung động của Serpentine mặc dù âm lượng không lớn nhưng có thể bị người khác nghe thấy.
Chỉ nghe Tạ Bội nỉ non nói: "Ba ba, không nên... không nên sờ ngực Bội Bội, Bội Bội nơi đó không đau, nga nga~không, Bội Bội không có bệnh, a, ngứa quá, ba ba không... đừng, ô ô Bội Bội không dám, ba tha cho Bội Bội đi!"
Khuôn mặt Tạ Bội đỏ rực, thân thể có chút phát run, hai thủ hạ theo ý thức nâng lên ngực, nắm lấy cổ áo.
Bởi vì thần trí còn chưa tỉnh táo, cho nên nắm cũng không phải rất có lực lượng, ta chê tay nàng vướng bận, liền cầm lấy cổ tay gầy yếu của nàng, đem hai tay cùng một chỗ, kéo qua đỉnh đầu.
Tôi buông tay ra, nhưng Sheppey dường như bị trói, hai tay vẫn giơ lên quá đỉnh đầu, cổ tay dính chặt vào nhau, giống như thật sự có một sợi xích vô hình khóa chặt chúng lại.
"Không, đừng trói Bội Bội lại, Bội Bội không muốn làm nữ đặc vụ, không thích bị thẩm vấn, ba, Bội Bội không chơi trò này, ba, à... Tay Bội Bội bị siết đau quá... Hu hu... Cánh tay sắp gãy rồi... Hu hu... Buông con xuống đi, bảo con làm gì cũng được, hu hu... Cái gì cũng được..." Tạ Bội vừa vặn vẹo thân thể vừa nói, lời nói của nàng một câu không kéo được ghi vào trong băng ghi âm.
Lại còn có những nội dung này, ba Tạ Bội ngược lại rất biết chơi, lần sau gặp mặt nhất định phải dốc lòng lãnh giáo.
Tôi vừa nghe những tin tức kinh khủng đủ để làm máu mũi tôi điên cuồng phun ra, vừa đối mặt với vị Tạ bá phụ chưa bao giờ gặp mặt này nghiêm nghị kính nể.
Không biết kế tiếp chơi như thế nào, có biện pháp giải quyết tình huống phía dưới của ta hay không?
Không biết là ông trời chiếu cố hay là ta đang đi theo vận đào hoa, lời tiếp theo của Tạ Bội cho ta đầy đủ ám chỉ.
Nếu không phải sau này tôi nói với cô ấy, có lẽ cả đời Sheppey sẽ không bao giờ nghĩ rằng người đầu tiên hướng dẫn tôi làm thế nào để làm cho một người phụ nữ quan hệ tình dục bằng miệng là chính cô ấy.
Lại nói tiếp, trinh tiết của ta vẫn là bị Tạ Bội cướp đi.
"Cha, con... con ăn, Bội Bội nghe lời cha, con ăn... cái kia, cha thả con xuống đi!"
Ăn gì đây? Trong lòng ta tự hỏi.
Không, tôi không biết đó là cái gì.
Hình như bác Tạ cũng hỏi Tạ Bội như vậy.
"Ân~ta biết rồi, đây là gà lớn......" Tạ Bội đỏ mặt nhỏ nhắn nhẹ nhàng nói, thanh âm đã không thể nghe thấy.
Đại kê kê, ta hơi sửng sốt, ta chỉ biết là đồ chơi phía dưới ta gọi là tiểu kê kê, còn chưa từng nghe ai thêm chữ to vào danh từ đặc thù kê kê này.
Nghĩ lại, có thể là gà gà của Tạ bá phụ đi, Tạ bá phụ là đại nhân, đồ chơi kia của hắn thăng cấp thành gà lớn cũng hợp tình hợp lý.
Ta tâm niệm vừa động, đem khóa kéo phía trước quần kéo ra, lộ ra gà con cứng rắn trắng trẻo của ta, trên đầu hồng hồng, trên miệng còn chảy ra một ít chất lỏng trong suốt.
Cho Bội Bội ăn gà...... Bội Bội ngoan...... Ngô ngô...... "Tạ Bội nói tiếp.
Ta hướng cái miệng nhỏ nhắn của Tạ Bội nhìn lại, trời ạ, cái miệng nhỏ nhắn hồng hồng kia đang làm ra một cái hình chữ "O", quai hàm từng phồng từng phồng, dường như đang mút cái gì đó.
Lông mày của nàng hơi nhíu lại, biểu tình có chút buồn khổ, nhưng dù vậy, cũng không thể khiến bộ dáng thẹn thùng của nàng giờ phút này giảm bớt chút nào.
Mái tóc như mây đen tôn lên dung nhan ngây thơ xinh đẹp, trên biểu tình thanh xuân thuần khiết khắc họa đồ đằng dâm đãng vô cùng.
Thì ra là như vậy! Năng lực lĩnh ngộ của ta từ trước đến nay xuất chúng, ở phương diện này cũng không ngoại lệ.
Ngay sau đó ta đã trèo lên bàn, trong tay lại cầm một mảnh băng gạc dự phòng, tách ra hai đầu gối quỳ ở phía trên đầu Tạ Bội, lấy tay đỡ phân thân của ta, cẩn thận đặt ở bên miệng Tạ Bội, hai mảnh môi đỏ mọng mềm mại kia tràn ngập hấp dẫn trí mạng.
Vừa muốn đưa vào cái miệng nhỏ nhắn mở ra của Tạ Bội, một ý niệm đột nhiên dâng lên khiến ta dừng cương trước bờ vực - - ta thấy được hàm răng chỉnh tề như ngọc trong miệng Tạ Bội.