ta khi kỹ nữ thời gian
Giới thiệu
Vì điếm
Gió lạnh ẩm ướt xuyên qua đôi đùi đẹp trần trụi của tôi, lướt qua quần lót trong váy da ngắn của tôi, làm cho tôi nhẹ nhàng run rẩy.
Mùa đông ở phía nam tuy không lạnh bằng Đông Bắc, nhưng cái lạnh ẩm ướt đó giống như tâm trạng của tôi, trong u ám mang theo cảm giác dâm đãng dính dính.
Tôi đứng ở một ven đường nhỏ, mặc áo ba lỗ thắt lưng thấp ngực lộ ra một nửa bộ ngực đầy đặn, bên ngoài mặc một cái áo khoác da thấp eo, mơ hồ còn lộ ra vòng eo thon nhỏ. Hạ thân chỉ mặc váy da siêu ngắn, để lộ đùi và bắp chân, chân trần mang một đôi giày da eo cao.
Nữ nhân đứng ở ven đường này giống như ta cũng có mấy người, các nàng cũng đều ăn mặc bại lộ tận khả năng hiển lộ phong thái nữ nhân.
Đúng vậy, tôi là một con điếm.
Tôi làm việc ở hội sở, bình thường cũng sẽ không đứng ở bên đường tiếp khách như vậy.
Nhưng yêu cầu của hội sở là mỗi người phụ nữ mỗi tháng đều phải đến bên đường đón khách một ngày, cho dù bạn trẻ trung xinh đẹp và gợi cảm cỡ nào.
Ông chủ nói đây là truyền thống học ở ngõ Bát Đại Bắc Kinh, để cho những người phụ nữ làm kỹ nữ này biết, mình chỉ là một kỹ nữ hạ tiện trần truồng tiếp khách, mà không phải bảo bối tình ái trong mắt khách hàng.
Mười lăm phút trước một cái nam nhân côn thịt vừa mới rời đi lỗ thịt của ta, trong âm đạo còn có chút trơn trượt, đứng ở bên đường bị gió lạnh thổi qua giữa hai chân để cho ta theo bản năng kẹp chặt hai chân.
Tôi cần đứng như vậy mãi đến 24 giờ mới tính là kết thúc, tôi mê mang nhìn từng chiếc xe hơi chạy qua ven đường.
Trong đại đa số xe đều ngồi một nhà ba người, nam nhân cười lái xe, nữ nhân ôm hài tử ngồi ở ghế lái phụ, trên mặt bọn họ luôn tràn đầy nụ cười hạnh phúc.
Lúc này tôi mới nhớ tới, hôm nay là tết nguyên tiêu mười lăm tháng giêng, buổi sáng ở căn tin hội sở ăn bánh trôi.
Cái mũi tôi vểnh lên chua xót vài cái, chóp mũi cũng đỏ lên, tôi không biết là lạnh hay là có chút thương cảm.
Nếu như lúc ấy tôi không điên cuồng cùng cố chấp như vậy, như vậy tôi 27 tuổi hiện tại hẳn là cũng đã lập gia đình, có lẽ tôi chính là nữ nhân ôm hài tử mang theo nụ cười hạnh phúc trong xe hơi, mà không phải tiểu thư tiếp khách lẻ loi một mình ở trong gió lạnh run lẩy bẩy, cái này có lẽ gọi là tự làm bậy không thể sống đi.
Ta nhìn bầu trời đêm tối tăm không ánh sao, không biết ta còn phải làm kỹ nữ bao lâu, cũng không biết không làm nghề này nữa ta có thể làm cái gì.
Tìm một người thành thật gả đi, tôi còn có thể trở lại những ngày đã qua sao? Đột nhiên tôi muốn đem những gì tôi trải qua mấy năm nay viết ra, đem niềm vui, lòng chua xót cùng dục vọng tình ái của tôi khi làm tiểu thư đều viết ra.
Mang theo loại xúc động sáng tác này, tôi nghĩ hôm nay liền kết thúc công việc trở lại phòng nghỉ của câu lạc bộ dùng điện thoại di động bắt đầu viết chút gì đó, dù sao hôm nay ăn tết cũng sẽ không có khách đến chơi gái tôi, nhưng mà vận mệnh chính là như vậy, khi tôi chờ đợi luôn không cho tôi thỏa mãn, khi tôi buông tha lại trói buộc tôi không cho tôi rời đi, một chiếc xe taxi dừng lại ở bên cạnh tôi.
Mỹ nữ, cô tới đúng rồi, chỉ có cô thôi. "Một giọng nam nói với tôi.
Tiên sinh ngài khỏe chứ. Tôi là người của hội sở đối diện, phục vụ của tôi rất tốt. "Tôi lắc lắc mông cười quyến rũ nói.
"Ừ, ngực rất lớn, không phải giả bộ đệm a" nam nhân hỏi.
Không tin một hồi ngươi lên lầu cho ngươi hôn"ta làm nũng nói, mấy năm kỹ nữ công tác để cho ta cảm thấy đặc biệt có thể trêu chọc nam nhân.
Câu lạc bộ là một tòa tiểu lâu ba tầng, ván giường trong một gian phòng ở lầu hai phát ra tiếng vang kẽo kẹt.
Ta trần trụi thân thể, thon dài đùi đẹp cao cao nhếch lên, một cái toàn thân ngăm đen mập mạp ở trên người của ta cày cấy.
Người mập mạp này chính là khách nhân trong xe taxi tôi vừa mới đón, một thân mùi thuốc lá cùng mùi nách xông đến tôi chỉ có thể dùng miệng hô hấp.
Loại đàn ông này ở tết nguyên tiêu còn ra ngoài chơi gái hoặc là đi công tác ở bên ngoài tìm kiếm an ủi, hoặc là chính là người lăn lộn không tốt ăn tết phát tiết một chút, mà tôi đoán người đàn ông này thuộc về người sau.
Bất quá ta cũng không có lựa chọn đường sống, ta cũng là một nữ nhân lăn lộn không tốt, ở tuổi hoàng kim nữ nhân giúp chồng dạy con lại ở một thành phố xa lạ cùng một đám nam nhân xa lạ làm tình kiếm chút tiền ăn uống sinh hoạt.
Nam nhân kia có thể đã uống chút rượu, cho nên cuối cùng cũng không đi ra, chính mình cũng mệt đến đổ mồ hôi.
Đại ca, nếu không em giúp anh nói ra đi, miệng em sống được rồi, thêm 100 tệ sẽ giúp anh nói.
Ta một bên bị thịt bổng như nhũn ra quất vào một bên kiều mỵ nói.
Không được, mang theo 300 tệ. Nếu không đưa thêm 50 tệ nữa được không? "Người đàn ông thở dốc nói.
Tôi đây là hội sở, không có hạng mục 50 cho miệng sống, trừ phi anh trực tiếp cho tôi tiền. "Tôi nói.
"Không mang theo tiền, đều ở trong tủ quần áo rồi. Hô hô" nam nhân vừa thở vừa nói.
"Vậy thì hết cách rồi." tôi thở dài một tiếng nói, tất cả hạng mục trong câu lạc bộ đều là cố định, khách hàng không mang theo tiền, tôi cũng không để điện thoại di động không thể thanh toán điện tử, cho nên chỉ có thể tự nhận xui xẻo.
Quên đi, miễn phí giúp ngươi khẩu đi. Lát nữa ta còn có việc. "Ta lầm bầm một tiếng nói, lúc này côn thịt của nam nhân đã không còn cứng nữa.
Tôi không biết anh còn muốn lăn qua lăn lại bao lâu, lát nữa tôi còn phải viết.
Dùng lưỡi thơm uốn khúc thịt bổng, mỗi ngày trong miệng liếm thịt bổng so với cơm ta ăn còn nhiều hơn một chút.
Ngay từ đầu còn rất ghê tởm, bất quá vài năm dạy dỗ cái gì cũng không sao cả.
Ta ngừng thở bắt đầu thuần thục liếm nam nhân côn thịt, tuy rằng cách bộ nhưng ta tựa hồ cũng có thể cảm giác được cỗ kia tanh tưởi mùi hôi.
Nam nhân rốt cục ở trong tiếng rên rỉ như heo hừ bắn ra lễ vật hắn tặng ta vào tết nguyên tiêu, lượng còn không ít nhìn còn tích góp cùng thời gian rất lâu.
Môi của ta đều dính uế vật của nam nhân, ta vội vàng dùng khăn ướt lau khô miệng, sau đó đem đồ trên gậy thịt nam nhân lau sạch sẽ, nam nhân này không phải loại hình ta thích, nếu như ta gặp nam nhân có cảm giác, ta có thể sẽ nuốt vào tinh dịch của hắn, đây có lẽ là thú vị ác của ta đi.
Người đàn ông có vẻ hài lòng và vỗ nhẹ vào mông trần của tôi bằng tay.
Ngươi là ai a? "Nam nhân lau mồ hôi thối trên đầu hỏi.
"Ồ, phía bắc." tôi trả lời, tôi ghét nhất vấn đề này, tôi là ai ảnh hưởng đến bạn làm tình hăng hái sao, "phía bắc đâu a" người đàn ông đốt một điếu thuốc lại hỏi.
A, nói cậu cũng không biết, chỗ nhỏ. "Tôi trả lời như máy móc, cơ hồ mỗi ngày đều có người không có mắt hỏi như vậy.
"Tại sao làm cái này nha" nam nhân vẻ mặt bỉ ổi hỏi, đưa tay nhéo nhéo ta đầy đặn vú.
Vì kiếm chút tiền, tôi nợ người khác tiền. "Tôi vừa không sao cả trả lời, vừa mặc quần áo vào.
Bất quá lông mày của ta vẫn là cau lại, mỗi tiểu thư đều có chuyện xưa của mình, hoặc bi thương hoặc bất đắc dĩ.
Mà tôi, một gia đình tốt nghiệp đại học ở thành phố, hoàn toàn là tự mình nguyện ý làm nghề này.
Bất quá nếu để cho ta trở lại lúc đó, ta nhất định sẽ không lựa chọn như vậy, ta sẽ đè xuống xao động tâm, hảo hảo kinh doanh chính mình, để cho ta trở thành một hiền thê lương mẫu.
Nằm trên giường, bên tai truyền đến lời nói líu ríu của các chị em kỹ nữ.
Tôi mở laptop iPhone và bắt đầu viết.
Chỗ tốt của nghề này chính là kiếm tiền dễ dàng hơn người khác, hơn nữa đối với tôi mà nói một người ăn no cả nhà không đói bụng, vì thế tôi có thắt lưng, túi xách, cùng với hai chiếc điện thoại di động iPhone khiến người phụ nữ khác hâm mộ.
Đương nhiên những thứ này đều là ta bán thịt kiếm được, cũng không tính là khoe của.
Kỳ thật ta cũng không tiết kiệm được bao nhiêu tiền, trên cơ bản là kiếm bao nhiêu tiêu bấy nhiêu.
Làm ăn tốt thì mua thêm một vạn tám ngàn mỹ phẩm, giày cao cấp vân vân, làm ăn ít thì tiêu ít một chút, ở trong điện thoại di động chơi trò chơi giết thời gian.
Ta nhớ rõ Cao Hiểu Tùng ở trong hiểu nói, khi nữ nhân kỹ nữ là đem thanh xuân thiêu đốt hết, đợi đến khi ta nhân hoa châu hoàng thiêu hết chính mình, lưu lại cho ta có lẽ chỉ có tro tàn thanh xuân đi.