ta có một giấc mộng
Chương 28
A, đúng rồi!
Vừa đi tới cửa, San San đột nhiên dừng bước, quay đầu nhìn về phía Tô Đình.
Tâm tình phức tạp trong mắt Tô Đình còn chưa nhạt đi, vừa vặn bị San San bắt được.
Nhìn trong mắt lộ ra bối rối, bởi vì chật vật, trực tiếp đánh đổ ly nước trên bàn, San San cười khanh khách.
Nụ cười này, dáng người gợi cảm kia, cùng với rõ ràng cao ngất liền trực tiếp run rẩy.
Đàn ông đều thích loại phụ nữ vừa xinh đẹp vừa gợi cảm này, lão Vương khẳng định cũng không ngoại lệ.
Còn việc gì không?
Tô Đình chưa từng cảm thấy lão Vương có gì quan trọng, cô cảm thấy đều là tồn tại có cũng được mà không có cũng không sao, nhưng trong khoảng thời gian gần đây, cô đột nhiên cảm thấy, người đàn ông kia cư nhiên bất tri bất giác chui vào trong lòng cô.
Tô Đình, nếu em cũng coi trọng lão Vương, chúng ta có thể ở bên nhau, anh không ngại!
San San không có nhiều suy nghĩ phức tạp như vậy, chỉ đơn thuần tò mò với lão Vương, đương nhiên không thể hiểu được cảm thụ trong lòng Tô Đình.
Sự kiêu ngạo trong lòng Tô Đình khiến cô không thể tiếp xúc quá nhiều với lão Vương, nhưng lão Vương lần lượt giúp đỡ cô, lại khiến cô nảy sinh nghi ngờ đối với suy nghĩ lúc trước, giờ phút này, đang rối rắm lợi hại.
Nói bừa cái gì, mau đi qua đi!
Tô Đình cảm thấy cổ họng cô khô khốc, tim đập nhanh, cả người đều trở nên không biết làm sao.
Chỉ hy vọng San San lập tức rời đi, để cho nàng từ từ tỉnh táo lại.
Nhưng San San thật sự rời đi, Tô Đình không chỉ không có tỉnh táo lại, ngược lại càng thêm hoảng loạn, trong tay đè nặng một đống lớn công việc cần làm, nhưng lại không có một chút tâm tư, giờ phút này, thầm nghĩ trong phòng bên cạnh, San San cùng lão Vương đang làm gì.
Vừa lúc đó, điện thoại di động của Tô Đình đặt trên bàn vang lên.
Tiểu Vũ, có chuyện gì sao?
Sau khi nhìn thấy điện thoại của Cao Vũ, Tô Đình liền nhận máy.
Cái kia, dì, dì có thời gian không, con có chuyện muốn nói với dì!
Đầu bên kia điện thoại, Cao Vũ có vẻ rất do dự, điều này làm cho Tô Đình sinh ra nghi hoặc, chẳng lẽ là bởi vì Hân Hân?
Được, anh vào văn phòng tôi đi!
Tô Đình để điện thoại xuống, liền ngồi trên ghế chờ Cao Vũ.
Vài phút sau, Cao Vũ đi đến, hôm nay hắn mặc một kiện màu trắng T-shirt, giấu màu lam quần đùi, chỉ là sắc mặt có chút không tốt lắm, nhìn kỹ lại, giống như còn có không quá rõ ràng bàn tay ấn.
Dì ơi!
Cao Vũ lần đầu tiên tới phòng làm việc của Tô Đình, nhất là khi anh nhìn thấy Tô Đình ngồi ở phía sau bàn làm việc, một bộ trang phục OL màu trắng gạo mặc ở trên người, lại phối hợp với trang điểm tinh xảo của cô, nhất là vẻ đẹp nhảy nhót sinh động kia, liền làm cho anh đỏ mặt.
Còn có dưới bàn cái kia thon dài tuyệt vời một đôi đùi ngọc, coi như là nhìn không thấy, chỉ cần suy nghĩ một chút, liền để cho Cao Vũ tim đập không được.
Tô Đình gật gật đầu, rời khỏi bàn làm việc, giúp Cao Vũ rót một ly nước, để Cao Vũ ngồi xuống, lúc khom lưng đưa nước cho Cao Vũ, cúc áo sơ mi kia vừa vặn bị bung ra một cái, bên trong viền ren màu hồng nhạt lộ ra, càng khiến người ta mơ màng.
Tô Đình đỏ mặt một chút, cô cảm giác được ánh mắt của Cao Vũ, vội vàng đứng thẳng người, buộc nút áo lại, về tới vị trí của mình.
Em uống nước trước đi, nói xem chuyện gì xảy ra? Có phải Hân Hân không?
Đối với tính tình của con gái mình, Tô Đình rất rõ ràng, đừng nói là Cao Vũ, chính là cô, hơi chọc cô mất hứng, sẽ nổi giận với cô, hiện tại không có sự quản thúc của cô, phỏng chừng Hân Hân càng thêm được voi đòi tiên.
"Dì à, chuyện không phải như vậy, Hân Hân dù sao tuổi còn nhỏ, tùy hứng một chút con có thể hiểu được, nhưng có một việc, hy vọng dì có thể khuyên nhủ Hân Hân..."
Tô Đình không hiểu, ánh mắt nghi hoặc nhìn về phía Cao Vũ, bị một đôi mắt đẹp như vậy nhìn chằm chằm, Cao Vũ trong nháy mắt đã cảm thấy huyết mạch bành trướng, khẩn trương không chịu được, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp.
Vài phút sau, trong lúc Cao Vũ kể ra, Tô Đình rốt cục hiểu được chuyện gì xảy ra.
Thì ra mâu thuẫn giữa Cao Vũ và Hân Hân là bởi vì Hân Hân vụng trộm đi gặp một người đàn ông, người đàn ông kia đại khái chừng bốn mươi tuổi, râu ria xồm xoàm, toàn thân lôi thôi lếch thếch, ở trong một căn phòng trọ cũ nát, Hân Hân thậm chí ngay cả tiền Tô Đình đưa cho cô cũng đưa cho người đàn ông kia.
Dì à, dì nói xem, Hân Hân không phải là bị người đàn ông kia lừa chứ!
Cao Vũ tuy rằng thích Tô Đình gợi cảm quyến rũ, nhưng cũng biết Tô Đình là cao không thể với tới, hắn ở trước mặt Tô Đình thật giống như một con vịt con xấu xí, có tự ti mãnh liệt.
Hân Hân mới là bạn gái của hắn, nhưng nếu Hân Hân bị người đàn ông kia lừa, Tô Đình sẽ để ý tới hắn như vậy? Bản thân có thể cái gì cũng không có.
Đây là chuyện Cao Vũ tuyệt đối không thể chịu đựng được, cho nên phải đi tìm Hân Hân lý luận, nhưng tính tình Hân Hân đại tiểu thư, căn bản là không giải thích quá nhiều cho Cao Vũ, thậm chí còn cho Cao Vũ một bạt tai, Cao Vũ không có biện pháp, mới tới tìm Tô Đình.
Cả khuôn mặt Tô Đình đều trầm xuống, tâm tình cũng trong nháy mắt sa sút, Cao Vũ không rõ chuyện gì xảy ra, nhưng Tô Đình lại hiểu được.
Bộ dáng người đàn ông mà Cao Vũ vừa miêu tả, không phải là chồng trước của cô sao?
Lúc cô ly hôn đã đề xuất, không cho người đàn ông kia tiếp xúc với Hân Hân, nhưng bây giờ, anh cư nhiên tiếp xúc sau lưng cô với Hân Hân.
Mà tất cả những chuyện này, Hân Hân lại không có nói cho nàng biết.
Một loại tuyệt vọng chưa từng có xuất hiện, nàng cảm giác mình bị nam nhân kia phản bội, đồng thời cũng bị nữ nhi duy nhất của mình phản bội.
Tất cả kiên trì giờ khắc này hóa thành hư ảo, Tô Đình lảo đảo đứng lên, lại lui về phía sau một bước dài, mắt nổi sao vàng, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp cũng trở nên tái nhợt giống như giấy trắng, có chút khủng bố.
Dì, dì làm sao vậy?
Cao Vũ vừa ngẩng đầu liền nhìn thấy bộ dáng tuyệt vọng kia của Tô Đình, nhất thời sốt ruột không chịu được, vội vàng chạy tới phía sau Tô Đình, nâng tốt thân thể mềm mại của Tô Đình, miễn cho nàng đụng phải.
Thân thể mềm mại uyển chuyển đột nhiên vào lòng, tản ra một cỗ hương thơm độc hữu của nữ nhân thành thục, cúi đầu liền nhìn thấy Tô Đình cao ngất ngạo nhân, da thịt trắng nõn uyển chuyển mang theo gợi cảm, trong nháy mắt liền hấp dẫn Cao Vũ, khẩn trương đồng thời lại xen lẫn hưng phấn, trong lúc nhất thời tim đập gia tốc, hô hấp dồn dập.
Không sao, cám ơn Tiểu Vũ!
Tô Đình cảm giác mình chậm rãi hoàn hồn, căn bản cũng không có chú ý tới biến hóa của Cao Vũ, chỉ vào sô pha một bên nói: "Phiền toái anh đỡ em ngồi ở sô pha.
Tim Cao Vũ lại nhảy dựng lên, cẩn thận từng li từng tí đem tay ôm ở trên eo nhỏ nhắn của Tô Đình, tinh tế dịu dàng nắm chặt, làm cho hắn nhịn không được muốn đem ôm vào trong ngực.
Miễn cưỡng đè xuống xúc động đáy lòng, Cao Vũ đỡ Tô Đình, hơn phân nửa thân thể Tô Đình đều tựa vào trên người Cao Vũ, Cao Vũ trước một bước ngồi ở trên sô pha, sau đó để cho Tô Đình trực tiếp nằm ở trong lòng anh, thoạt nhìn rất săn sóc.
Thiếu niên huyết khí phương cương, lăn qua lăn lại như vậy, sao có thể không có cảm giác, rất nhanh, liền xuất hiện làm cho người ta càng thêm phun máu hình ảnh.
Ngay từ đầu Tô Đình còn không có cảm giác được, nhưng rất nhanh, Tô Đình mặt liền đỏ, muốn rời đi Cao Vũ ôm ấp, lại không cẩn thận đụng phải hắn, để hai người trở nên càng thêm xấu hổ đứng lên...