ta có một giấc mộng
Chương 11
"Đúng, không xứng, tôi độc thân quá lâu, Tô tổng ngài lại quá có mị lực, so với bất kỳ người phụ nữ nào tôi từng gặp trước đây đều gợi cảm hơn, cho nên..."
Lão Vương giờ phút này rất co quắp, mặt đỏ tim đập, hô hấp dồn dập.
Tô Đình bị lão Vương nói mặt đỏ tim đập, xấu hổ đến mức không dám nhìn anh.
Lão Vương đáy lòng dồn dập, nhưng một đôi hiện ra ánh mắt, lại hận không thể dính ở phía trên, trong lòng lửa nóng không chịu được...
Ta không trách ngươi, ta có thể hiểu được, về sau đừng như vậy là được.
Tô Đình gật gật đầu, nói xong lại có chút hối hận kìm lòng không đậu nói ra lời như vậy, dù sao, lời nói riêng tư như vậy, Tô Đình làm sao cũng nghĩ không ra mình sẽ nói ra, quả thực xấu hổ chết người.
Chẳng lẽ là trải qua giống nhau, dẫn đến cô có thể hiểu được loại kìm lòng không đậu của lão Vương?
Đáng tiếc, lão Vương tuổi quá lớn, nếu lại nhỏ hơn mười tuổi, có lẽ còn có chút khả năng.
Lão Vương đáy lòng mừng rỡ, muốn nói thêm hai câu, nhưng vào lúc này bên ngoài truyền đến tiếng gõ cửa...
Ai nha!
Tô Đình phục hồi tinh thần lại, vội vàng điều chỉnh tốt tâm tình của mình, nhìn về phía cửa.
Dì à, là con!
Là giọng con trai, Tô Đình vừa nghe đã biết là Cao Vũ.
Nhìn thoáng qua lão Vương, lão Vương cũng đã đứng ở một bên, Tô Đình lúc này mới hướng về phía cửa hô một câu tiến vào.
Cao Vũ từ bên ngoài đi vào, nhìn thấy bộ dáng Tô Đình bị thương, nhất thời có chút đau lòng.
Lão Vương vốn cảm thấy Cao Vũ tướng mạo đẹp trai, dáng người đẹp cũng trẻ tuổi, chênh lệch rất lớn với Tô Đình, hai người hẳn là quan hệ bình thường.
Nhưng trực giác của người đàn ông nói cho anh biết, tâm tư của Cao Vũ đối với Tô Đình không thuần khiết.
Đè xuống cơn tức vừa rồi bị Cao Vũ quấy rầy, lão Vương tiến lên giúp Cao Vũ bưng ghế tới, quấy rầy tầm mắt khác thường của Cao Vũ khi nhìn về phía Tô Đình.
Cao Vũ, đã trễ thế này, cậu có chuyện gì sao? Có phải Hân Hân xảy ra chuyện gì không?
Tô Đình nhíu nhíu mày, tầm mắt Cao Vũ quá mức nóng bỏng, cô muốn xem nhẹ cũng không được.
"A, Hân Hân hôm nay rất thương tâm, ta an ủi một phen nàng đã nghỉ ngơi, ta có chút lo lắng ngươi, cho nên tới thăm ngươi!"
Cao Vũ tuy rằng nói như vậy, nhưng tầm mắt lại thường thường đặt ở trên người lão Vương, nghĩ đến người đàn ông Hân Hân trở về nói câu dẫn Tô Đình kia, chẳng lẽ chính là hắn?
Điều này cũng làm cho lão Vương càng thêm xác định, sự xuất hiện của Cao Vũ không phải đơn giản như hắn nói.
Tô tổng, hắn là?
Lão Vương tiến lên, nếu hắn không chủ động xuất kích, nữ thần sẽ bị đại nam hài trước mặt này cướp đi.
A, anh ấy là bạn trai Hân Hân!
Tô Đình cũng không có nhận ra được hai người đàn ông trước mặt có cái gì không đúng, ăn ngay nói thật.
"Thì ra là như vậy nha, Hân Hân hôm nay cùng Tô tổng náo loạn một chút hiểu lầm, ngươi làm bạn trai của nàng, phải hảo hảo khuyên bảo nàng!"
Lão Vương lấy ra một bộ trưởng bối tư thế, đầu tiên ở khí độ thượng, cũng đã thắng tiểu nam hài này.
Con biết rồi, chú Vương!
Cao Vũ yên lặng gật đầu, cũng không có dừng lại bao lâu, Tô Đình nói cho hắn biết nàng không sao, thời gian không còn sớm để cho hắn sớm một chút trở về.
Lão Vương lại mượn cơ hội này bày ra tư thế nhân vật chính, đưa Cao Vũ rời đi, toàn bộ quá trình, Cao Vũ một câu cự tuyệt cũng nói không nên lời.
Đợi đến Cao Vũ sau khi rời đi, trong phòng bệnh lần nữa yên tĩnh, vì đánh vỡ loại này xấu hổ, Tô Đình trực tiếp ngáp một cái, nói mình mệt mỏi muốn ngủ.
Nhưng vấn đề là, toàn bộ phòng bệnh chỉ có một cái giường, Tô Đình tự mình ngủ, lão Vương lại ngủ ở nơi nào?
Nếu không ta liền ở trên ghế thượng tướng một đêm đi!
Lão Vương chỉ chỉ ghế gỗ nhỏ bên cạnh giường bệnh, cười hắc hắc nói.
Ngươi trở về đi!
Tô Đình cau mày nhìn thoáng qua lão Vương, lúc trước hắn cũng bị thương, ngồi trên ghế cả đêm khẳng định chịu không nổi.
Không được, buổi tối phải đổi thuốc.
Lão Vương đem ghế chuyển đến đầu giường, ngồi ở trên ghế, nửa thân thể nằm sấp trên giường...
Tô Đình cau mày có chút khó xử, bởi vì chỉ là lưu lại bệnh viện quan sát, cũng sẽ không có để cho bệnh viện giúp nàng an bài tốt một chút phòng bệnh, nhưng hiện tại vấn đề tới, không có dư thừa giường, cái loại này ghế gỗ nhỏ đừng nói ngủ một đêm, ngồi thời gian dài đều sẽ không thoải mái.
Tô Đình trong lòng lo lắng, đột nhiên nghĩ tới một biện pháp, bảo lão Vương đi ra ngoài hỏi y tá một chút, có giường đơn giản hay không, bọn họ bỏ tiền ra.
Được rồi!
Lão Vương kích động không chịu được, cảm thấy được nữ thần quan tâm, cả trái tim cũng bắt đầu nhộn nhạo.
Giường đơn rất nhanh đã tìm tới, nhưng ngay sau đó, vấn đề lại tới nữa, không gian trong phòng bệnh có hạn, thêm một cái giường gần như song song với giường của Tô Đình, hai người ngủ ở phía trên, cảm giác thật giống như ngủ ở trên một cái giường.
Tô Đình có chút khó xử, thật không ngờ sẽ là loại kết quả này, nhưng chuyện lão Vương tìm giường này là cô nói ra, giờ phút này nếu nói cái gì nữa, sẽ có vẻ mình rất không nói đạo lý.
Mau ngủ đi!
Nói xong, Tô Đình liền quay lưng đi không nhìn lão Vương.
Phía sau truyền đến tiếng xì xì xèo, lão Vương cẩn thận lên giường, cố gắng duy trì khoảng cách với cô, nhưng cho dù là như vậy, sự thật bên cạnh có một người đàn ông ngủ vẫn khiến tim Tô Đình có chút dồn dập.
Nghĩ như thế, Tô Đình bỗng nhiên cảm thấy toàn thân gân thịt đều trở nên mềm mại dị thường, trong cơ thể cũng trở nên khô nóng, hô hấp cũng trở nên dồn dập...
Tô Đình xấu hổ đến đỏ bừng cả mặt, loại tình huống này cô phải xử lý một chút.
Tô tổng, ngài không sao chứ!
Lão Vương xốc chăn mỏng lên đi tới.
Tô Đình vừa quay đầu lại, vừa vặn nhìn thấy lão Vương mặc quần cộc.
Không cần!
Gần như là chạy trốn chui vào nhà vệ sinh, vặn vòi nước soi gương, Tô Đình xấu hổ đến khuôn mặt xinh đẹp nóng bỏng, nhịn không được oán giận mình sao có thể biểu hiện ra loại trạng thái này trước mặt lão Vương, nếu bị phát hiện, có thể làm cho hắn cảm thấy mình là một người phụ nữ phóng đãng hay không?
Nhưng mà, loại cảm giác này mình căn bản là không có biện pháp khống chế a.
Bất đắc dĩ lắc đầu, dùng nước lạnh rửa mặt một cái.
Trở lại giường bệnh, Tô Đình dùng sức đè xuống tạp niệm trong lòng, lúc này mới miễn cưỡng có thể đi vào giấc ngủ.
So với Tô Đình, lão Vương kỳ thật cũng liều mạng già ẩn nhẫn, thân thể khó chịu lợi hại, hận không thể lập tức nhào tới phóng thích mình.
Nhưng Tô Đình là lão bản của hắn, để cho nàng trong thời gian ngắn tiếp nhận chính mình căn bản là không có khả năng, đây chính là nước ấm nấu ếch cần một cái quá trình, gấp không được...