sẽ xấu, điểm nhẹ
Chương 32
Em sẽ không để ý, ngược lại em cảm thấy Tiểu Hổ học trưởng thật ngầu. "Tưởng An Tư lắc đầu.
Rất nhanh bốn phần salad gà xào thơm ngào ngạt được đưa đến trước mặt bốn người bọn họ, bọn họ bắt đầu yên tĩnh dùng cơm, trong lúc dùng cơm rất có giáo dục không nói chuyện với nhau nữa.
Sau khi dùng xong cơm trưa, Thiệu thị huynh đệ vốn định gọi món điểm tâm ngọt cho Nghiêm Tiểu Tiểu ăn, nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu lại nói muốn đi.
Em còn phải làm bù bài tập hôm qua chưa nộp, em phải nhanh chóng trở về, cám ơn bữa trưa của hai người.
Trưa hôm qua bị thương bị các tình nhân mang đi không lên lớp buổi chiều hắn, hoàn toàn không biết ngày hôm qua bài tập, hôm nay cả lớp chỉ có một mình hắn kém bài tập, tuy rằng hắn có lý do, như cũ bị lão sư mắng đến rất thảm, mắc cỡ chết người!
Thầy giáo cố ý làm khó cậu, bảo cậu buổi chiều nhất định phải nộp lại tất cả bài tập, nếu không sẽ để cậu nghỉ học về nhà.
May mắn cậu thông minh buổi sáng lúc đi học vừa đi học, vừa lặng lẽ làm lại bài tập ngày hôm qua, hiện tại chỉ còn lại có một chút, hiện tại trở về phòng học đem số còn lại làm, buổi chiều là có thể đúng giờ nộp bài tập.
Thiệu thị huynh đệ trên mặt đồng thời hiện lên một chút thất vọng, không nghĩ tới tình nhân nhanh như vậy sẽ phải đi, bọn họ còn muốn cùng tình nhân ở chung một chút, nhưng tình nhân làm bài tập quan trọng hơn, bọn họ cũng không tiện giữ hắn lại.
Chúng ta đưa ngươi trở về. "Thiệu thị huynh đệ cùng nhau đứng dậy, ân cần nói.
Không cần! An Tư, chúng ta đi thôi! "Nghiêm Tiểu Tiểu lắc đầu, nói với bạn tốt.
Nếu để cho các tình nhân đưa hắn trở về, lại muốn ở Tây giáo khu gây ra xôn xao...
Tưởng An Tư còn chưa muốn đi, hắn còn muốn cùng Thiệu thị huynh đệ trò chuyện nhiều một chút, nhưng lại ngượng ngùng nói muốn ở lại, chỉ có thể không cam lòng cùng Nghiêm Tiểu Tiểu rời đi, trước khi đi lưu luyến cùng Thiệu thị huynh đệ cẩn thận nói lời cảm ơn, lại nói một đống lời khách khí lấy lòng.
Đưa Nghiêm Tiểu Tiểu và Tưởng An Tư đến cửa nhà hàng sinh viên, nhìn tình nhân chống gậy dần dần đi xa dưới sự dìu đỡ của Tưởng An Tư, Thiệu Tiểu Hổ nói với anh trai: "Anh không cảm thấy nên để Tiểu Tiểu cách xa tên tây dương giả kia một chút sao, tên tây dương giả kia vừa nhìn đã biết không phải là thứ tốt.
Tôi đương nhiên biết tên tây dương giả kia không phải là người tốt, nhưng anh không phát hiện Tiểu Tiểu rất thích 'người bạn' này sao! Chúng ta bảo cậu ta đừng tiếp cận Tưởng An Tư, cậu ta chắc chắn sẽ không nghe, còn có thể giận chúng ta.
Thiệu thị huynh đệ cùng Nghiêm Tiểu Tiểu rất ít cùng người tiếp xúc bất đồng, bọn họ gặp qua vô số người, chỉ số thông minh lại siêu cao, là người tốt người xấu liếc mắt một cái là có thể nhìn ra.
"Nhưng ta sợ hắn tiếp cận Tiểu Tiểu là không an lòng tốt, nếu như hắn thương tổn Tiểu Tiểu làm sao bây giờ?"
"Tôi nghĩ cậu ta không có lá gan đó, biết Nho Nhỏ là'bạn'của chúng ta, còn dám động đến Nho Nhỏ, chỉ có tên ngốc Abel kia thôi." Thiệu Đại Hổ lắc đầu cười cười, cậu ta không biết Tưởng An Tư có lá gan đó.
Thiệu Tiểu Hổ cực kỳ lạnh lùng vứt bỏ Lưu Hải trên trán, biết rõ quan hệ giữa bọn họ và Tiểu Tiểu không tầm thường còn dám động đến Tiểu Tiểu, trừ phi không sợ chết.
"Đúng rồi, chúng ta trước giao tiếp tốt, buổi tối không cho phép lại giống buổi sáng giống nhau, chúng ta về sau muốn hòa bình chung sống, bằng không đối với ai cũng không có lợi." Thiệu Đại Hổ đột nhiên đối với đệ đệ nghiêm mặt nói.
Buổi sáng bởi vì anh em bọn họ cãi nhau, kết quả lãng phí cơ hội vô ích, cũng không cùng Tiểu Tiểu hảo hảo làm.
Thiệu Tiểu Hổ cũng biết cùng anh trai vì "chuyện đó" thường xuyên cãi vã đánh nhau là hành vi rất ngu xuẩn, bọn họ đã quyết định ba người cùng một chỗ, nhất định phải ở bất cứ lúc nào, bất cứ tình huống nào đều quen với sự tồn tại của anh trai, cùng anh trai chia sẻ nho nhỏ.
"Từ nhỏ đến lớn chúng ta luôn luôn là hợp tác khăng khít, ta tin tưởng đối với Tiểu Tiểu, chúng ta cũng có thể như vậy, chỉ là cần một đoạn thời gian thích ứng, chỉ cần chúng ta cố gắng, tình yêu của ba người cũng sẽ rất hạnh phúc."
Ân......
"Ta sẽ cho phép ba người đi không chỉ có là bởi vì Tiểu Tiểu rất thích ngươi, không cách nào từ giữa chúng ta lựa chọn, còn bởi vì ngươi là đệ đệ của ta." Thiệu Đại Hổ mỉm cười nói với đệ đệ.
Thiệu Tiểu Hổ trầm mặc không nói, ca ca nói hắn đều rất rõ ràng, bởi vì hắn cùng ca ca giống nhau.
Nếu đối phương không phải là anh em sinh đôi của mình, cho dù Nho Nhỏ có thích đối phương bao nhiêu, cậu cũng tuyệt đối sẽ không cho phép người khác chia sẻ Nho Nhỏ với cậu, cậu nhất định sẽ nghĩ biện pháp ngoại trừ đối phương...
Sau này đừng nghĩ lung tung nữa, động một chút là ăn dấm chua lung tung, em trai ngu ngốc. "Thiệu Đại Hổ đưa tay dùng sức xoa xoa tóc em trai, vẫn luôn biết em trai bất an trong lòng, muốn cởi bỏ khúc mắc của nó, nhưng lời quá cảm tính buồn nôn nó lại thật sự nói không nên lời, hôm nay coi như miễn cưỡng nói ra.
Hắn còn có một câu muốn nói cho đệ đệ, đối với mình mà nói, đệ đệ sinh đôi từ lúc còn nhỏ của hắn vẫn luôn ở cùng một chỗ, cũng quan trọng như Tiểu Tiểu.
Nhưng những lời này thật sự quá buồn nôn, ngay cả chính hắn cũng cảm thấy rất ghê tởm, vẫn là không nói ra thì tốt hơn, miễn cho ảnh hưởng đến hình tượng của hắn!
Thiệu Tiểu Hổ Tuấn mặt ửng đỏ, có chút xấu hổ, hung hăng mở ra ca ca tay, chân dài duỗi ra, cất bước mà đi.
Hắn biết ca ca phía sau còn có lời chưa nói ra khỏi miệng, may mắn hắn không có nói ra, bằng không hắn thật không biết nên có phản ứng gì.
Nghĩ đến câu nói trong lòng ca ca cất giấu kia, hắn liền nổi da gà, khủng bố muốn chết!
Tuy rằng...... Hắn cùng ca ca nghĩ giống nhau......