sẽ xấu, điểm nhẹ
Chương 10
Hôm nay là ngày Nghiêm Tiểu Tiểu sống mười lăm năm, khổ sở nhất, gian nan nhất, mặc quần áo ướt ở trường học ngây người một ngày, lạnh đến mức cậu vẫn run rẩy.
Thảm nhất chính là hắn vẫn mặc đầy tinh dịch cùng dâm dịch quần lót, khiến cho vốn là khó chịu hạ thể càng khó chịu, vẫn luôn ngứa ngáy, thỉnh thoảng còn có thể cảm giác được tuôn rơi dòng điện chạy qua, để cho hắn thiếu chút nữa tại tất cả đều là người trong phòng học rên rỉ ra tiếng...
Chân cậu bị Abel đá cực kỳ đau, đau đến nỗi cả ngày cậu không thể rời khỏi chỗ ngồi, may mà có An Tư mời cậu ăn bánh mì, nếu không buổi trưa cậu sẽ đói bụng.
Không nghĩ tới An Tư lại cùng lớp với cậu, trong lớp ngoại trừ hai người Trung Quốc bọn họ, còn có một đứa con lai Trung Thái tên là Phùng Khải.
Nhưng Phùng Khải vô cùng lạnh lùng cao ngạo, đều không để ý tới bọn họ, An Tư đi qua chào hỏi, hắn dĩ nhiên làm như không thấy, làm cho người ta cực kỳ buồn bực.
Bất quá cậu và An Tư đã trở thành bạn tốt, không nghĩ tới ngày đầu tiên khai giảng có thể kết giao bạn bè, hoàn toàn ngoài dự liệu của cậu.
Hắn lớn như vậy phần lớn không có bằng hữu, cũng không có cái gì tốt bạn học, bởi vì thân thể của hắn quá đặc thù, trước kia hắn rất ít đi trường học học, thường xuyên xin nghỉ bệnh ở nhà, căn bản không có cơ hội quen biết bằng hữu.
Cậu cũng chỉ quen biết hai anh em Thiệu Đại Hổ và Thiệu Tiểu Hổ cùng học tiếng Hán trong lớp bổ túc tiếng Hán, nhưng bọn họ là tình nhân của cậu, không thể xem như bạn bè của cậu!
Nghĩ đến Thiệu thị hai huynh đệ, hắn nhanh tức nổ tung, suốt một ngày bọn họ đều không có cho hắn gọi một cú điện thoại, cũng không có cho hắn gửi một cái tin nhắn.
Bọn họ biết rõ cậu rất ít tiếp xúc với người khác, đi vào hoàn cảnh mới sẽ rất không thích ứng, nhưng bọn họ lại bỏ mặc cậu, may mắn có gặp được An Tư.
Thật vất vả chịu đựng đến buổi chiều tan học, Nghiêm Tiểu Tiểu được Tưởng An Tư dìu đi đến cổng trường, bầu trời vẫn mưa phùn bay tán loạn như buổi sáng, không khí rét lạnh khiến Nghiêm Tiểu Tiểu liên tục hắt xì.
"Tiểu Tiểu, chắc chắn em bị cảm rồi, còn có chân của em... Anh thấy em đừng về nhà trước, đi bệnh viện khám một chút!"
"Cám ơn anh quan tâm, nhưng không cần, em về nhà uống chút thuốc cảm và bôi chút rượu thuốc sẽ không sao, không cần đi bệnh viện phiền toái như vậy."Nghiêm Tiểu Tiểu vội vàng lắc đầu.
Hắn chỗ nào cũng có thể đi, chính là không đi bệnh viện, ai bảo hắn có bí mật không thể để người khác biết chứ, ai!
Tưởng An Tư còn muốn khuyên Nghiêm Tiểu Tiểu, một chiếc xe hơi cao cấp màu trắng đã chạy đến trước mặt bọn họ dừng lại, một người đàn ông Trung Quốc khoảng hơn bốn mươi tuổi, dung mạo bình thường đi xuống, cung kính mời Tưởng An Tư lên xe.
Tiểu Tiểu, tài xế nhà anh tới đón anh, nhà em ở đâu? Anh bảo tài xế đưa em về. "Tưởng An Tư hỏi.
"Không cần làm phiền anh, em sẽ tự mình đón xe về nhà, anh không cần lo cho em, anh đi trước đi!"Nghiêm Tiểu Tiểu ngượng ngùng lắc đầu mỉm cười nói.
Ngày đầu tiên quen biết liền phiền toái An Tư đưa mình về nhà, quá ngượng ngùng, hơn nữa hắn muốn chờ một chút xem đôi huynh đệ bại hoại đáng giận kia có tới đón hắn hay không, ngày hôm qua bọn họ nói sẽ mỗi ngày đưa đón hắn.
Vậy ngày mai gặp! "Tưởng An Tư ở chung với anh một ngày, biết anh là một người rất cố chấp, chỉ có thể gật đầu.
Nghiêm Tiểu Tiểu vẫy tay tạm biệt bạn tốt, sau khi đưa mắt nhìn bạn tốt và tài xế ngồi xe rời đi, lập tức nhìn bốn phía, hy vọng có thể nhìn thấy hai bóng dáng cao lớn quen thuộc đang chờ mình.
Nghĩ thầm chỉ cần bọn họ theo ước định canh giữ ở trước cửa đón hắn, nhìn thấy hắn cùng hắn hảo hảo xin lỗi, lại nói vài câu lời ngon tiếng ngọt, hắn liền tha thứ cho bọn họ!
Nghiêm Tiểu Tiểu mặc dù tức giận Thiệu thị huynh đệ, nhưng trong lòng vẫn rất yêu bọn họ!
Nhưng Nghiêm Tiểu Tiểu nhìn cả buổi cũng không thấy bóng dáng hai huynh đệ, lại thấy được một người so với Thiệu thị huynh đệ càng quen thuộc hơn.
Hắn đầu tiên là hơi giật mình, chợt lập tức cao hứng hướng cách đó không xa cầm ô màu đen đi tới, đã có chút tuổi nhưng vẫn như cũ vĩ ngạn cao ngất, anh tuấn tiêu sái Đông Phương lão soái ca xua tay.
"Nho Nhỏ!" Nghiêm Ký Hạo mặc áo khoác lông cừu màu xám, khóe miệng cương nghị nở nụ cười, đi nhanh vài bước đến trước mặt con trai.
"Ba, sao ba lại tới đây?" Nghiêm Tiểu Tiểu vui vẻ ôm lấy người cha yêu thương mình nhất, thật sự là ngoài ý muốn, thật không ngờ ba lại tới đón cậu!
"Ta lo lắng tiểu bảo bối của ta, muốn sớm một chút nhìn thấy tiểu bảo bối của ta liền tới đây!" Nghiêm Ký Hạo đưa tay ôn nhu vuốt ve mái tóc đen bóng mềm mại của con trai, vẻ mặt cưng chiều.
"Ba không cần lo lắng cho con, con rất khỏe!" Nghiêm Tiểu Tiểu tựa vào trong lồng ngực ấm áp rộng rãi của ba, làm ra thủ thế OK với ba.
Kỳ thật hôm nay siêu không ổn, nhưng hắn không muốn để cho phụ thân lo lắng.
Trong lúc vô tình nhìn chung quanh, Nghiêm Tiểu Tiểu phát hiện tầm mắt mọi người đều tập trung ở trên người cha con bọn họ, khuôn mặt nhỏ nhắn xinh đẹp hiện lên một chút thẹn thùng.
Không xong, quên nơi này là cổng trường, chung quanh khắp nơi đều là người, lại để cho mọi người nhìn thấy cậu lớn như vậy còn hướng ba làm nũng, thật sự là mất mặt!
Kỳ thật người nước ngoài rất nhiệt tình, cha con gặp nhau sẽ ôm, hôn mặt là chuyện rất bình thường, mọi người sẽ chú ý bọn họ, là bởi vì màu tóc cùng màu da khác thường của bọn họ ở trong đông đảo người da trắng quá mức bắt mắt, hơn nữa dung mạo bọn họ lại rất xuất sắc.
Trước khi Nghiêm Ký Hạo chưa xuất hiện, mọi người đã nhìn Nghiêm Tiểu Tiểu xinh đẹp như búp bê thủy tinh, chỉ là cậu vẫn không chú ý.
Ba, chúng ta đi mau đi! "Nghiêm Tiểu Tiểu rời khỏi lồng ngực ba, khuôn mặt nhỏ nhắn ngượng ngùng nói.
Được, mẹ con đang ở trong xe chờ chúng ta đó! "Nghiêm Ký Hạo gật đầu.
Mẹ cũng tới! "Nghiêm Tiểu Tiểu kinh ngạc nhỏ giọng kêu lên.
Mẹ hướng nội vui vẻ, ngoại trừ mua thức ăn ở siêu thị gần đó, bình thường rất ít khi ra ngoài, hôm nay lại cùng ba đến đón nó, thật mới mẻ!
"Mẹ con còn lo lắng cho con hơn cả mẹ, sợ hôm nay là ngày đầu tiên khai giảng con sẽ không quen!"
Con trai là tâm can bảo bối của vợ chồng bọn họ, từ buổi sáng con trai ra ngoài, bọn họ vẫn lo lắng tình huống con trai ở trường học, cho nên đã sớm lái xe chờ ở bên ngoài trường học đón con trai.